Khi nhìn thấy đám đông ồn ào trên đường phố, lúc này Lâm Ngọc Ngân bị dọa sợ đến tái mặt: “Ông xã, có chuyện gì vậy, từ khi nào bên ngoài lại có nhiều người như vậy?”
Lâm Ngọc Ngân cũng không phải kẻ ngốc, đương nhiên cô có thể đoán được rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì, cho nên cô vô cùng lo lắng.
“Không có gì đâu bà xã, anh và Thanh Thảo đang đợi ở trong khách sạn, nói cha mẹ đừng ra ngoài, để anh đi xuống xem.”
“Nhưng mà ông xã, những người này có phải vì chuyện tối qua mà đến hay không, bọn họ đông như vậy, sẽ…”
“Yên tâm đi, sẽ không có vấn đề gì đâu.”
Trần Hùng không đợi Lâm Ngọc Ngân nói dứt lời, tiện tay cho cô một liều thuốc an thần, hơn nữa Trần Hùng cũng không nói lung tung, cho dù bây giờ bên ngoài khách sạn đang có thiên quân vạn mã thì tuyệt đối cũng không thể uy hiếp được Trần Hùng.
Tuy nhiên bây giờ nghĩ lại, Trần Hùng luôn cảm thấy trong đó có rất nhiều điều kì quặc.
Trước đây rõ ràng Thanh Long biểu hiện rằng muốn mời Trần Hùng, nhưng mục đích của Trần Hùng rất rõ ràng, rằng anh không muốn đến quá gần Thanh Cảnh Môn.
Một mặt thì Trần Hùng không thích bị người khác kiểm soát, mặt khác thì điện Đức Hoàng và Thanh Cảnh Môn hoàn toàn là hai tổ chức chính thức hoàn toàn đối đầu với nhau, cho nên Trần Hùng vẫn luôn giữ thái độ kính trọng nhưng không gần gũi.
Nhưng hiện tại, dường như có một đôi tay, cố ý muốn đem khoảng cách giữa Trần Hùng và Thanh Cảnh Môn kéo gần lại.
Sự xuất hiện của Long Anh Khoa, có lẽ hoàn toàn không phải là một chuyện ngoài ý muốn.
Trần Hùng không tiếp tục nghĩ ngợi lung tung nữa, anh xoa dịu tâm trạng của Lâm Ngọc Ngân rồi sau đó một mình đi xuống cầu thang.
Lúc này bên ngoài khách sạn đã có đầy đủ sáu thành viên mặc đồ đen của Thanh Cảnh Môn, trên mặt bọn họ không có quá nhiều biểu cảm, cũng như không hề có bất kỳ cảm xúc nào.
Những người này hôm nay có mặt tại đây hoàn toàn là do bọn họ đã nhận được mệnh lệnh của cấp trên là phải thực hiện nhiệm vụ tại đây.
Trần Hùng đứng ở của lớn của khách sạn, nhìn ra thiên binh vạn mã bên ngoài, trên mặt không chút biểu tình.
Phía đối diện sáu thành viên của Thanh Cảnh Môn cũng không hề có động thái gì, chỉ là nhìn chằm chằm vào Trần Hùng như vậy.
Bầu không khí đột nhiên có chút kỳ quái.
Sau một lúc lâu, Trần Hùng mới bước ra khỏi khách sạn.
Sáu thành viên của Thanh Cảnh Môn ở bên ngoài chủ động tránh đường cho Trần Hùng.
Đối diện, một người đàn ông mặc áo khoác da và đội mũ lưỡi trai đi ra.
Không chút nghi ngờ, người đàn ông này chính là người đàn ông đã xuất hiện bên cạnh Long Anh Khoa trong buổi ra mắt phim Bạch Xà tối qua.
Khi ông ta tiến lên, cởi bỏ mũ lưỡi trai, người này không phải ai khác mà chính là người phụ trách Thanh Cảnh Môn ở Tô Hàng, Mã Dương.
Quả nhiên cảm giác đó trong lòng Trần Hùng đã đúng, tất cả những việc này đều đã được sắp xếp. Mã Dương đi đến trước mặt Trần Hùng, cất tiếng nói: “Trần Hùng, khoảng cách giữa cậu và Thanh Cảnh Môn đã không còn rồi đúng không?”
“Không sai.” Trần Hùng gật đầu: “Vốn dĩ tôi nghĩ sẽ không còn mối liên quan nào đến Thanh Cảnh Môn của các người, nhưng lại không ngờ rằng chúng ta lại gặp lại nhau theo cách này.”
“Ha ha.”
Mã Dương cười nhạt: “Cậu gặp rắc rối rồi.”
“Vậy sao?”
“Không sai.” Mã Dương gật đầu: “Tối hôm qua tại hồ Tình Thanh Khiết, kie mà cậu đã giết tên là Long Anh Khoa, con trai của Long Anh Quang đại trưởng lão của Thanh Cảnh Môn.”
Lúc này trái tim của Trần Hùng đột nhiên đập thình thịch.
Trước đây từ miệng của Thanh Long, Trần Hùng có nghe nói tới đại trưởng lão của Thanh Cảnh Môn, mỗi cấp của Thanh Cảnh Môn đều quy định rất nghiêm ngặt, lão đại là cấp lớn nhất của Thanh Cảnh Môn, sau đó là hội trưởng lão, cuối cùng mới là Môn Chủ bốn phương.