Điện Đức Hoàng (Trần Hùng)

Chương 778: Chương 778: Thực sự là ngày càng thú vị rồi đây




“Nhưng mà Trần Hùng, tình huống lần này không giống như bình thường, việc rắc rối này chúng tôi không thể tự mình giải quyết được, chỉ có anh ra mặt thì mới có thể giải quyết được.”

Giọng điệu của Trương Văn Long ở đầu dây bên kia trông vô cùng nghiêm túc, trên thực tế lúc trước đây, Trần Hùng chưa bao giờ nghe thấy giọng điệu này của ông.

Ý thức được tình huống bên đó không ổn, Trần Hùng cầm lấy điện thoại đi ra phía ngoài ban công, nói: “Nói đi, có chuyện gì xảy ra rồi?”

“Ông chủ của nhà họ Nguyễn ở Châu Giang đã đưa người đến thành phố Bình Minh, muốn dùng giá bảy nghìn tỷ để mua lại năm mươi mốt phần trăm cổ phần của Đại Hưng Thịnh.”

“Cái gì?”

Nghe được những lời này của Trương Văn Long, Trần Hùng lại càng cảm thấy hoảng hồn, tất nhiên là không phải vì anh cảm thấy sợ hãi mà là vì anh cảm thấy chuyện này quá kỳ lạ.

Dùng bảy nghìn tỷ để mua lại năm mươi mốt phần trăm cổ phần, việc này gần được coi là đi vơ vét tài sản., Trần Hùng cảm thấy da đầu của mình cũng run lên, ở trên đời này lại có người muốn lừa gạt để vơ vét tài sản của Trần Hùng anh hay sao?

Hơn nữa đây còn chính là địa bàn của Trần Hùng anh.

“Ông ta là một chú hề được mời đến để trêu chọc tôi sao?”

Thậm chí Trần Hùng còn có chút cảm thấy buồn cười, nhưng mà anh cũng không cười nổi, trầm giọng nói: “Trương Văn Long, chuyện này mà ông cũng cần tôi phải dạy cho cách giải quyết sao?”

Ở đầu dây bên kia, Trương Văn Long cuối cùng cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm nói: “Cậu Trần, ban đầu tôi cũng thật sự muốn mạnh mẽ dạy dỗ bọn họ một trận nhưng mà người kia chính là nhà họ Nguyễn ở Châu Giang có bối cảnh rất lớn, cho nên tôi cũng không dám tự tiện đưa ra quyết định.”

“Bối cảnh gì cơ?”

“Châu Giang là thành phố cấp tỉnh của tỉnh Trung Nhã, mà hiện nay nhà họ Kiều được công nhận là gia tộc quyền thế nhất ở tỉnh Trung Nhã giống như thiên lôi sai đâu đánh đó, mà nhà họ Kiều chỉ chiếm giữ tỉnh Trung Nhã nhưng thực lực của bọn họ thì tuyệt đối không thể coi thường, hiện tại nhà họ Kiều cũng coi như là một gia tộc quyền thế ở phía Nam.

“Ở sau lưng nhà họ Nguyễn chính là nhà họ Kiều, chính vì vậy cho nên tôi mới không dám coi thường bọn họ mà manh động.”

“Nhà họ Kiều!”

Nghe đến ba chữ này, Trần Hùng cảm thấy như đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Khó trách, thảo nào một gia tộc ở khá xa có bắn đại bác cũng không bắn tới lại đột nhiên lặn lội đường xa đi tới thành phố Bình Minh, lại ra tay với Đại Hưng Thịnh, hóa ra là ở sau lưng bọn họ chính là nhà họ Kiều.

Kể từ lúc đó, Trần Hùng đại khái đã nhận biết được là đang có chuyện gì xảy ra.

Trên thực tế là sau khi từ thành phố Trường Bắc trở về, Trần Hùng vẫn đang đợi người của nhà họ Kiều động thủ với mình, nhưng mà dù anh đã suy nghĩ đến rất nhiều khả năng nhưng cũng không ngờ bọn họ lại làm theo cách này.

“Thực sự là rất mới mẻ đấy.”

Trên gương mặt của Trần Hùng nở ra một nụ cười nhạt nói: “Thực sự là ngày càng thú vị rồi đây.”

“Anh Trần, bây giờ tôi có cần chờ anh đến đây không?” Trương Văn Long ở đầu dây bên kia tiếp tục hỏi.

“Cứ ở đó chờ tôi, để cho chủ nhân nhà họ Nguyễn đợi ở đó, cứ nói là bây giờ tôi đang qua đó để tự mình đàm phán với bọn họ, mặt khác thì ông gọi điện thoại cho mấy người Lý Minh và Hà Thái Trung, nếu như người có tầm ảnh hưởng như vậy lại lặn lội từ ra đến chỗ chúng ta làm khách thì tất nhiên là chúng ta phải gây ấn tượng tốt ở lần đầu gặp mặt, ông thấy có đúng hay không?”

Trương Văn Long là người thông minh cho nên đương nhiên là hiểu rõ ý tứ của Trần Hùng, ông ta vội vàng gật đầu trả lời đồng ý.

Sau khi tắt máy, Trần Hùng quay lại phòng bếp cùng với gương mặt áy náy nhìn Lâm Ngọc Ngân.

Lâm Ngọc Ngân đang đứng rửa rau, cô quay người lại nhìn thấy Trần Hùng thì hỏi: “Ông xã, có chuyện gì sao?”

“Có chút chuyện cần anh phải tự ra mặt một chuyến, cho nên…”

“Không sao đâu, anh cứ đi xử lý tốt việc của mình là được, hơn nữa mẹ cũng đang rảnh rỗi, lát nữa em nhờ mẹ làm cùng cũng được, anh có thể trở về ăn cơm tốt được không?”

“Tất nhiên là có thể.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.