Điện Đức Hoàng (Trần Hùng)

Chương 1107: Chương 1107: Tôi không thích quỷ da đen




Nhìn hoàn cảnh nơi những người này sinh sống, sắc mặt Tô Cẩn Lương bỗng chốc xám xịt. Nếu không phải trước đó đã biết được thân phận của những người này thì e rằng cô ta sẽ rất khó mà liên tưởng được bọn họ với những sát thủ hàng đầu hoặc là thợ săn tiền thưởng có liên quan gì đến nhau.

“Mọi người đều dừng lại một chút, kim chủ của chúng ta đã đến rồi, tất cả nhanh chóng lại đây đi.”

Giọng nói của Mặt Quỷ vang lên, nơi này vốn dĩ đã đủ âm trầm, lúc này cảnh tượng càng giống như mấy bộ phim kinh dị.

Cô gái có mái tóc vàng ở đằng kia liếc mắt nhìn Mặt Quỷ một cái, nói: “Chúng tôi thấy rồi, tôi nói này Mặt Quỷ, anh không có việc gì thì đừng có lên tiếng nói chuyện, tránh làm người ta cảm thấy quái dị.”

“Hắc hắc.”

Mặt Quỷ cười hắc hắc quái dị một tiếng, sau đó yên ổn ngồi qua một bên.

Cô nàng tóc vàng đi đến chỗ Tô Cẩn Lương bên này, đưa tay ra nói: “Xin chào cô gái phương Đông xinh đẹp này, tôi tên là Mary.”

“Xin chào.”

Tô Cẩn Lương vẻ mặt bình tĩnh bắt tay với cô nàng tóc vàng, không thể không nói tố chất tâm lý của Tô Cẩn Lương cực kỳ mạnh mẽ, cho dù là khi đối mặt với nhiều kẻ sát nhân kỳ lạ như vậy nhưng một chút khẩn trương cũng không thấy cô ta biểu hiện ra bên ngoài.

Nhưng trên thực tế, nội tâm của Tô Cẩn Lương chắc chắn đang rất khẩn trương, chỉ là cô ta cố gắng duy trì cho mình vẻ bình tĩnh như không có gì.

“Muốn nhờ chúng tôi giúp cô giết ai?”

Một người da đen ngồi ở trước bàn đánh mạt chược đằng kia nói: để thực hiện nhiệm vụ mà cô đưa ra, nhưng hiện tại tất cả mọi người đều muốn kiếm năng lực giúp cô.”

“Hoặc là cô có thể chọn một trong số những người ở đây cũng được.”

Tô Cẩn Lương liên tục lắc đầu, nói: “Tôi sẽ không lựa chọn, bởi vì tôi cần các người đi cùng tôi, tôi muốn các người giết chết người kia, là một kẻ rất mạnh.”

“Mạnh như thế nào?”

Người da đen đứng lên, mỉm cười bước từng bước đến chỗ Tô Cẩn Lương: “Cô gái, cô rất đẹp.”

“Cảm ơn.”

Tô Cẩn Lương đáp lời “Nhưng tôi không thích quỷ da đen.”

Xung quanh được một trận cười to, tên da đen thì lại nhếch môi cười có chút xấu hổ, lộ ra một hàm răng trắng sáng: “Ba mươi lăm tỷ, để cho tất cả mọi người chúng tôi ra mặt, giá cả quá thấp.”

Tô Cẩn Lương nói: “Ba mươi lăm tỷ chỉ là tiền đặt cọc, nếu như các người có thể giúp tôi diệt trừ người kia hoàn toàn, tôi có thể cho thêm mỗi người ba mươi lăm tỷ nữa.”

“Cái gì?”

Tất cả mọi người xung quanh không hẹn mà cùng liếc ánh mắt nhìn về phía Tô Cẩn Lương bên này, trong lúc nhất thời, mỗi người bọn họ giống như vô cùng hứng thú.

“Nói đi, cô muốn giết ai? Bất kệ người kia trong lời cô nói có mạnh bao nhiêu đi nữa, thì chúng tôi đều có đủ khả năng thay cô thu phục.”

Tô Cẩn Lương lấy ra tờ chi phiếu đặt trên bàn đánh mạt chược: “Buổi tối ngày mai, lúc tám giờ, các người trực tiếp đến Tô Hàng, nhà họ Tô của tôi. Đến lúc đó, chúng tôi sẽ cho mọi người biết kẻ các người cần giết là ai.”

“Được.”

Lúc ấy một gã sát thủ đi lại bàn mạt chược, cầm lấy tờ chi phiếu lên và hôn nó một cái. Bọn họ cũng không lo lắng tờ chi phiếu Tô Cẩn Lương đưa là giả, bởi vì ai ở đây cũng không tin Tô Cẩn Lương có lá gan để làm như vậy.

“Đây là ba mươi lăm tỷ tiền đặt cọc, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, tôi sẽ chuyển số tiền còn lại vào tài khoản riêng của từng người.”

Nói xong, Tô Cẩn Lương lập tức đi thẳng, một cái quay đầu lại cũng không có.

Tên da đen kia còn muốn giữ người lại, nói: “Cô gái xinh đẹp, cô thật sự không muốn ở lại đây chơi một chút sao?”

“Tôi nói rồi, tôi không có hứng thú với quỷ da đen.”

“Nhưng tôi lại khá có hứng thú với cô đấy.”. Truyện mới cập nhật

Người da đen có chút không có được sẽ không buông tha mà đuổi theo Tô Cẩn Lương, Thích Trùng nhướng màu, nhanh chóng chen người chắn trước mặt tên da đen kia.

“Tránh ra, hòa thượng phương Đông, tôi không có hứng thú với cậu.”

“Thích Trùng, anh lui ra đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.