Nó giống như một câu hỏi mà tôi đã phải vật lộn để theo đuổi, cuối cùng vẫn là có được một loại đáp án thoải mái và vui sướng.
Xung quanh, mỗi người cường giả đó đều cảm thấy da đầu tê dại, Trần Hùng không cho bọn họ đi, càng không cho bất kỳ ai dám tự ý rời khỏi đây nửa bước, dù sao lúc này bọn họ đối mặt đó là người giống như tồn tại như vị thần linh cường đại vậy.
“Điện chủ Đức Hoàng, anh muốn làm gì?” Báo Đốm hít sâu một hơi, kiên trì đối với Trần Hùng hỏi.
Trần Hùng trả lời nói: “Ở đây là Vạn Hoa, quê hương của tôi, đám người các người tự ý xông vào nơi này, thì các người đã chạm vào điều cấm kỵ rồi.”
“Sau đó, vừa rồi các người muốn giết bạn của tôi, nếu như hôm nay Trần Hùng tôi cái gì cũng không làm, thả các người rời đi, vậy các người nói xem, sau này Trần Hùng tôi còn làm sao có chỗ đúng ở nước ngoài nữa, điện Đức Hoàng tôi đây làm sao ở nước ngoài hoành hành ngang ngược nữa?”
Câu cuối hoành hành ngang ngược bốn chữ này bị Trần Hùng nói rất nặng nề, bốn chữ này không phải là nghĩa xấu trong miệng Trần Hùng lúc này, chúng đại diện cho sức mạnh và danh dự của điện Đức Hoàng.
“Cho nên đâu?” Quỷ Sầu cũng cắn răng hỏi: “Anh muốn làm gì?”
Trần Hùng lấy tay xoa nhẹ thái dương, lại quét qua từng mặt của mỗi người nói: “Nếu đổi lại là trước đây, tôi sẽ giết hết những người có mặt ở đây.”
Ngay sau khi lời nói này rơi xuống, trong lòng của mỗi người ở đây đều thắt chặt lại. Truyện Truyện Teen
Trần Hùng cười nhạt một tiếng nói: “Đừng căng thẳng như vậy, tôi đã nói là trước đây cơ mà, có điều vừa rồi tôi gặp được một thế ngoại cao nhân trong núi sâu rừng già này, ông ta có ơn với tôi.”
“Ông ta nói tiên nữ thanh tịnh trên núi kiếm không dễ, không hy vọng tôi nhuốm máu nơi này, cho nên, mỗi người các người, tự chặt đứt một tay, thì có thể rời đi.”
“Cái gì?”
Vừa nói xong, hiện trường đột nhiên nổ tung, mỗi người đều là nhìn Trần Hùng bằng ánh mắt vô cùng kinh ngạc và đầy tức giận.
Adam là người lên tiếng trước: “Điện chủ Đức Hoàng, anh làm vậy có phải quá đáng rồi không, đây vốn dĩ là một sự hiểu lầm, hơn nữa chúng tôi cũng tuyệt đối không phải nhắm vào anh.”
“Nếu bây giờ mọi người đều bình an vô sự, tại sao anh còn phải gây sự như vậy chứ?”
“Muốn chúng tôi chặt đứt một cánh tay, đây tuyệt đối không thể nào, chúng tôi là tuyệt đối không thể nào làm như vậy.”
“Điện chủ Đức Hoàng, chúng tôi đều biết anh rất mạnh, nhưng mà chúng tôi cũng tuyệt đối không có yếu như anh đã nghĩ đâu, nếu thật muốn cá chết một lười, chúng tôi nhiều người cộng lại cũng chưa chắc không thể đấu với anh.”
Trần Hùng cười ha ha, cảm giác đó giống như là nghe thấy chuyện buồn cười nhất trên thế giới này vậy.
“Cho nên, giữa một cánh tay và một mạng, các người là chọn cánh tay, mà không cần mạng nữa đúng không?”
“Điện chủ Đức Hoàng, chúng tôi không phải là có ý này, chỉ là…”
“Tôi đã cho các người cơ hội để sống tiếp, vậy mà các người không trân trọng, vậy được thôi.”
Trong khoảnh khắc, một luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ phát ra từ trong cơ thể của Trần Hùng, cả rừng hoa đào trong nháy mắt liền bị bao trùm bới luồng khí tức đáng sợ này, gần như trong gang tấc, chỗ này liền biến thành địa ngục.
“Vì các người không biết tốt xấu, vậy hôm nay toàn bộ đều chết ở chỗ này đi.”
Ngay khi giọng nói vừa rơi xuống, Trần Hùng đã lao về phía một thành viên trong nhóm lính đánh thuê Báo Châu Mỹ và giáng một cú đấm vào mặt người đàn ông đó.
Bốp!
Đây là âm thanh vỡ nát hộp sọ của tên lính đánh thuê này, ở trong đem tối nghe đặc biệt rõ ràng.