Điện Đức Hoàng (Trần Hùng)

Chương 1119: Chương 1119: Vẹn cả đôi đường




Bảy, tám sát thủ cùng thợ săn tiền thưởng của Mạc Tiêu Ngôn quyết đấu với hai mươi cao thủ của nhà họ Tô, hai bên đánh nhau cực kỳ thảm thiết.

Mặc dù nhóm người của Mạc Tiêu Ngôn rất mạnh, nhưng các cao thủ của nhà họ Tô cũng không hề yếu.

Trận chiến giữa hai bên kéo dài gần mười phút mới dừng lại, cuối cùng đám người nhà họ Tô bị Mạc Tiêu Ngôn và những người khác xử lý hơn phẩn nữa, những người còn lại dù chưa chết nhưng đều hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.

Cuối cùng toàn bộ phòng ăn ngập trong máu.

Đám sát thủ của Mạc Tiêu Ngôn cũng chết gần một nửa, số còn lại đứng đó bê bết máu, hai mắt đỏ bừng.

Trên tay Mary cầm một đoản đao tinh xảo lao thẳng về phía Tô Văn Hùng, một đao nhắm thẳng vào vị trí yết hầu của ông ta.

Tô Văn Hùng từ lâu đã nhận ra ngày tàn của mình sắp đến, mặc dù đây là trang viên của nhà họ Tô, nhưng những cao thủ hàng đầu của ông ta đều nằm la liệt dưới đất mặt úp sấp xuống, căn bản không thể xoay người.

Ông ta không còn một chút sức lực nào nữa, từ đầu đến bây giờ, ông ta hoàn toàn xem nhẹ Trần Hùng.

Đồng thời, trong lòng ông ta vẫn cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng rốt cuộc có chỗ nào không đúng ông ta lại không thể nói rõ ra được.

Trần Hùng cũng kết thúc trò chơi, bỏ điện thoại vào trong túi quần.

Anh đứng dậy, đi đến bên cạnh Tô Văn Hùng, cười nói: "Tô Văn Hùng, tôi luôn nghi ngờ, không biết Tô Cẩn Lương có thật sự là con của ông không?"

Tô Văn Hùng cau mày nói: "Trần Hùng, mày có ý gì? Thắng làm vua thua làm giặc, muốn giết thì cứ giết, cần gì phải dùng đến những lời này để hạ nhục tao?"

Trần Hùng cười nói: "Ông là ông chủ nhà họ Tô, ngoại trừ một chút cốt khí ở bên ngoài này, thật sự giống một tên ngốc không hơn không kém.". ngôn tình hoàn

"Rốt cuộc mày có ý gì?"

Trần Hùng nói: "So với con gái của ông thì thật sự là quá kém xa."

Tô Văn Hùng như hiểu ra điều gì đó trong chốc lát nói: "Chẳng lẽ tất cả đều là Tô Cẩn Lương làm?"

"Ha ha ha."

Trần Hùng bật cười, nói: "Tô Cẩn Lương đánh một ván cờ, ông và tôi đều trở thành quân cờ của cô ta."

"Chuyện này sao có thể như thế được?"

"Sự việc đã được chứng thực, không có gì là không thể."

Trần Hùng nói: "Trong ván cờ này, bất luận ai thắng ai thua, Tô Cẩn Lương đều là người đứng giữa thu lợi."

"Tô Văn Hùng, nếu tôi đoán không sai, ông đã sớm biết chuyện con trai mình là Tô Văn Mãnh bị Tô Cẩn Lương giết rồi đúng không? Nhưng hiện tại đứa con của ông đã không còn, Tô Cẩn Lương trở thành người duy nhất chảy chung một dòng máu với ông, cho nên ngược lại ông không đành lòng xuống tay với Tô Cẩn Lương."

"Cuối cùng ông lựa chọn cách bảo vệ con gái của mình, cùng với cô ta đối phó tôi. Nhưng đứa con gái này của ông cũng không có lòng tốt như vậy, cô ta thực sự là một người phụ nữ vô cùng độc ác. Tôi thực sự rất tò mò, rốt cuộc trước đó các người đã làm gì với cô ta mà có thể khiến cho cô ta đối với các người tuyệt nghĩa như vậy?"

Lúc này Tô Văn Hùng chỉ còn cách im lặng.

Từ trước cho đến nay, ông ta luôn trọng nam khinh nữ, nhưng vẫn cảm thấy mang nợ với Tô Cẩn Lương, nhưng những chuyện cô ta làm hiện tại liền khiến lòng ông ta hoàn toàn nguội lạnh.

Người phụ nữ đó không chỉ có dã tâm giết chết em trai ruột của mình mà còn có thể nhẫn tâm mượn dao giết người, lợi dụng con dao Trần Hùng giết chết chính cha của mình.

Trần Hùng nói: "Chuyện hôm nay, nếu như ông có thể khiến cho mấy cao thủ của nhà họ Tô có thể xử lý tôi, đối với Tô Cẩn Lương mà nói, chính là một chuyện vô cùng hoàn hảo, dù sao tôi sống, cô ta cũng không thể ngủ yên."

"Tuy nhiên, cô ta lại hiểu rất rõ năng lực của tôi, cho nên, có thể giết chết được tôi hay không cơ hội chính là 50-50."

"Nhưng trong lòng cô ta hoàn toàn rõ ràng, nếu như ông không giết được tôi thì tôi sẽ xử lý ông, cứ như vậy đối với cô ta mà nói chuyện nào cũng đều là chuyện tốt, vẹn cả đôi đường."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.