Editor: Nha Đam
Nàng tên là Phù Sơ.
Là một cô nhi.
Lúc nhỏ nàng chỉ dựa vào việc lên núi hái thuốc nuôi sống chính mình.
Ngày nọ hái thuốc, lại bất hạnh gặp sơn tặc.
May mà, được một vị nữ tử xinh đẹp cứu.
Về sau nàng biết được, vị nữ tử này là thiên kim nhà giàu, không lâu liền phải vào cung.
Nữ tử cho người cứu nàng, đối phương ngồi ở trên nhuyễn kiệu, đôi mắt xinh đẹp nhàn nhạt nhìn nàng liếc mắt một cái, đưa cho người ta thù lao.
Khởi kiệu trong nháy mắt, tiểu nữ hài luống cuống.
Nàng đi nhanh chân đến nhuyễn kiệu của đối phương chạy tới.
Tiểu nữ hài lảo đảo, cũng may tay nhỏ bắt được một góc của cỗ kiệu.
Nữ tử xinh đẹp phát hiện nàng, cho người dừng lại.
Tiểu cô nương cúi đầu, tay nhỏ giảo ở bên nhau, ngữ khí ngoan ngoãn mềm mại: “Ta có thể đi theo ngươi sao? Ta có thể làm bất cứ cái gì.”
Ngữ khí tiểu cô nương mang theo cầu xin.
Nữ tử tựa hồ có chút mềm lòng, dừng một chút, rồi sau đó truyền đến tiếng nói dễ nghe: “Cũng được, ngươi liền đi theo ta cùng nhau trở về đi.”
Nữ tử xinh đẹp ban cho nàng một cái tên dễ nghe: Phù Sơ.
Khi đó Phù Sơ mới 5 tuổi.
Về sau nữ tử vào cung, lại chỉ dẫn theo một người là nàng vào cung.
Vì thế, Phù Sơ âm thầm thề, thề sống chết nguyện trung thành với tiểu thư.
Về sau, nữ tử có hài tử.
Họ nói là hoàng tử.
Tiểu hoàng tử trắng trắng mềm mềm, đôi mắt xinh đẹp mở to, đáng yêu cực kỳ.
Phù Sơ thích cùng tiểu hoàng tử cùng nhau chơi đùa.
Cảnh đời đổi dời, lúc đó tiểu hoàng tử cũng trưởng thành.
Nữ tử hồng nhan bạc mệnh, sứ mệnh Phù Sơ liền thành chiếu cố tiểu hoàng tử.
Nàng cũng không dự đoán được, tiểu hoàng tử thế nhưng có thể bước lên đế vị.
Nàng nhìn tiểu hoàng tử lớn lên, tiểu hoàng tử không giống hoàng tử khác tranh cường háo thắng như vậy, tính tình hắn thực mềm, ngoan ngoãn, bị bắt nạt cũng không rên một tiếng.
Phù Sơ nhìn thập phần đau lòng.
Tiểu hoàng đế bước lên đế vị, tính tình như cũ thực mềm, đối với sự vụ triều đình không hiểu nhiều lắm.
Phù Sơ mỗi lần đều sẽ âm thầm giúp đỡ đối phương.
Sau đó, tiểu hoàng đế giống như thay đổi.
Tiểu hoàng đế tính tình như cũ thực mềm, lại là có chút biến hóa.
Không hề mềm yếu.
Hắn thực đáng yêu, bộ dáng lúc ngủ trên ngọc liễn, trên má có vệt đỏ nhợt nhạt, đáng yêu cực kỳ.
Nàng giống như...... Động tâm.
Nàng thích tiểu hoàng đế đáng yêu như vậy.
Cứ như vậy...... Yên lặng thích.
Bởi vì, nàng biết, chính mình không xứng với hắn.
Vừa nghe đến tiểu hoàng đế muốn nạp Tư Đồ Yên vào cung, Phù Sơ luống cuống.
Nàng biết.
Người nọ chung quy sẽ không thuộc về nàng.
Việc nàng có thể làm, chỉ là bảo hộ.
Hắn vui vẻ, liền hết thảy mạnh khỏe.
Sau đó, tiểu hoàng đế bằng năng lực của bản thân vặn ngã Thừa tướng.
Khi đó Phù Sơ mới chân chính ý thức được, tiểu hoàng đế trưởng thành.
Thẳng đến ngày đó, tiểu hoàng đế tuyên bố thoái vị.
Phù Sơ ngây ngẩn cả người.
Tiểu hoàng đế chuẩn bị xuất cung, lại không có...... Mang theo nàng.
Nàng xông ra ngoài, lần đầu tiên nói với tiểu hoàng đế cõi lòng của mình.
Nàng thực khẩn trương.
Nhưng mà, tiểu hoàng đế cũng ngây ngẩn cả người, đôi mắt xinh đẹp hơi hơi trừng lớn.
Hắn nghiêng đầu, thanh âm mềm mại: “Phù Sơ, ta là nữ nhân.”
Giọng nói tiểu hoàng đế rơi xuống, nghiêm túc nhìn nàng vài lần, liền lên xe ngựa.
Nàng mơ hồ thoáng nhìn trong xe ngựa có một người khác.
Trấn Bắc vương Phượng Quyết.
Phù Sơ lảo đảo mà lui về phía sau vài bước, trên mặt là khó có thể tin.
Nàng nhìn xe ngựa dần dần xa khỏi tầm mắt.
Thật lâu sau, nàng mới chậm rãi thở dài.
Thì ra.
Nàng ấy là nữ tử.
Trước khi đi tiểu hoàng đế đã thay nàng an bài hết thảy thật tốt.
Thực dụng tâm.
Phù Sơ biết.
Chính là, nàng âm thầm thích người ta, chung quy bị một câu “Ta là nữ nhân” này hoàn toàn dập nát.
Bệ hạ, ngài là giấc mộng thời thiếu niên của ta.
Là ta thanh xuân mà ta yêu thích.
Nữ tử sao?
Đáng tiếc...... Ta hình như, không thể quên được người đâu......
*****************
Lời của tác giả: Bổ sung phiên ngoại của Phù Sơ~ Đừng hỏi ta vì cái gì không có phiên ngoại của Tư Đồ Yên, bởi vì, nàng thật sự chỉ là một pháo hôi QAQ
Lời của editor: Thế giới thứ 3 về mỹ nhân ngư, bối cảnh phương Tây nhé. Tác giả cũng chăm thay đổi quá 3 thế giới đầu mỗi thế giới 1 bối cảnh