Editor: Nha Đam
Phong Thiển vươn tay trắng mềm ra, nhẹ nhàng nâng cằm Kỷ Miên lên, ánh mắt nghiêm túc.
Kỷ Miên bị bắt cùng cô đối diện.
Hắn có chút giật mình.
Bị đối phương nâng cằm lên sao?
Phong Thiển thần sắc bình tĩnh, lại cố tình nói ra câu kinh người: “Cậu thích tớ sao?”
Thiếu niên hắc bạch phân minh đồng tử co rúm lại, nhìn ở đôi chân thẳng tắp, tay hơi nắm chặt.
Phong Thiển lặp lại: “Cậu thích tớ sao?”
Lông mi thật dài Kỷ Miên nhẹ nhàng run rẩy, thiếu niên trầm thấp mà nói hai chữ.
“Thích.”
Thực thích......
Phong Thiển sung sướng mà chớp chớp mắt, ý cười ở khóe miệng gia tăng.
“Tớ cũng thích cậu.”
Kỷ Miên hoàn toàn ngây dại.
Lời cô nói làm thiếu niên nhất thời rối loạn.
Rõ ràng là một thiếu niên lạnh nhạt như vậy.
Không biết vì sao, ở bên người cô, giống như thay đổi hoàn toàn thành một người khác.
Ngoan ngoãn.
Ngốc ngốc.
Vẫn là dễ dàng thẹn thùng như vậy.
Rốt cuộc là từ khi nào thích cô?
Kỷ Miên chính mình đều không rõ lắm.
Có lẽ là từ thời điểm đầu tiên ánh mắt giao nhau.
Cô chính là kiếp nạn mà đời này hắn không trốn thoát.
Kỷ Miên cúi người về phía trước, cúi đầu, đem đầu chôn ở trong cổ Phong Thiển, tiếng nói có chút khàn: “Yêu sớm không tốt.”
Phong Thiển chớp chớp mắt.
Yêu sớm?
Phong Thiển tìm tòi ký ức của nguyên chủ, dựa theo cốt truyện, lễ trưởng thành của nguyên chủ thực mau sắp đến rồi.
Phong Thiển đặt tay ở phía sau lưng Kỷ Miên, nhẹ nhàng ôm ôm.
“Tớ sắp thành niên rồi.”
Thanh âm của cô ngoan mềm.
Động tác nhỏ dị thường đáng yêu.
Đôi mắt xinh đẹp của Kỷ Miên chớp chớp, ở góc độ mà cô nhìn không thấy, khóe miệng hơi hơi giơ lên.
Tiếng nói hắn ôn nhu: “Hảo, chờ cậu thành niên, chúng ta liền ở bên nhau.”
Phong Thiển gật gật đầu.
Ừm, cảm giác không sao cả.
____
Mấy ngày này, Phong Thiển luôn vào buổi tối lén lút đi tìm Kỷ Miên học bổ túc môn học.
Hệ thống đều đã thành thói quen.
Mà Hướng Bắc Trì đâu, hắn gần đâu có cảm giác không thể hiểu được, giáo bá Tống Dập hơi một tí lại tìm hắn, còn dẫn người vây đánh hắn.
Đối phương diễu võ dương oai, uy hiếp hắn không được tiếp cận nữ thần của hắn.
Hướng Bắc Trì cảm giác đối phương thật là không thể hiểu được.
Tống gia không thể trêu chọc, Hướng Bắc Trì cũng không dám xằng bậy, chỉ có thể chịu đựng.
Không nghĩ tới, những cái này nhưng đều là kiệt tác của Phong Thiển.
Tuy rằng thực nghẹn khuất, nhưng Hướng Bắc Trì cũng không phản kháng được.
Rất nhanh, kỳ thi kiểm tra học kỳ sau của cao tam đã tới rồi.
Phong Thiển tin tưởng tràn đầy mà đi vào trường thi, lười biếng mà ngồi ở vị trí của mình.
Thầy giám thị phát bài thi xong, Phong Thiển lập tức đem toàn bộ bài thi từ đầu tới đuôi tỉ mỉ mà xem một lần.
Trong óc nhanh chóng phân tích cặn kẽ mà hệ thống mạch suy nghĩ và đáp án.
Tiếng chuông bắt đầu thi vang lên, Phong Thiển liền lập tức viết, dưới ngòi bút lưu loát, liền mạch lưu loát.
Phong Thiển bằng tốc độ nhanh nhất mà hoàn thành bài thi.
Làm xong bài thi, Phong Thiển buông bút trong tay, soát lại bài thi từ đầu đến cuối.
Trên bài thi là chữ viết tinh tế xinh đẹp, đáp án sắp chữ thực hảo, chủ yếu và thứ yếu rõ ràng, vừa xem liền hiểu ngay.
Phong Thiển vừa lòng gật gật đầu.
Cô ngẩng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ điện tử phía trên bảng đen
Đã qua đi một giờ.
Còn có một tiếng rưỡi.
Phong Thiển nhìn trái nhìn phải, các học sinh khác đang nghiêm túc, đau khổ mà suy nghĩ đáp án, lại nhìn nhìn thầy giám thị vẻ mặt nghiêm túc ở trước bục giảng.
Có thể nộp bài thi sao?
Nhưng mà có chút mệt.
Phong Thiển đem bài thi gấp lên, để ở một bên, tìm một vị trí thoải mái ghé vào trên bàn học.
Cô ngủ được một lúc.
Trên bục thầy giám thị phát hiện Phong Thiển, hắn đỡ đỡ mắt kính, lông mày nghiêm túc nhăn lại.
đạp bước chân trầm ổn đi đến bên cạnh Phong Thiển.
Ngón tay gõ gõ bàn của Phong Thiển.
Phong Thiển vẻ mặt mơ hồ mà ngẩng đầu, nhìn nhìn biểu tình nghiêm túc thầy giám thị.
Cô chớp chớp mắt.
Có điểm vô tội.
Bị đánh thức rồi......
Thầy giám thị thanh âm trầm thấp: “Bạn học, chú ý một chút kỷ luật trường thi.”
****
Mình sẽ cố gắng trong tuần này edit hết TG1 nhé!!!!
Còn 15 chương nữa là hết TG1 rồi ^-^