Editor: Nha Đam
Mà giờ phút này.
Phong Thiển sau khi nhìn thấy dung mại của người đó, hoàn toàn ngây dại.
Mái tóc dài màu xanh nước biển, đôi mắt màu xanh ngọc bích.
Rõ ràng chính là tiểu mỹ nhân ngư.
Cô rũ mắt nhìn nhìn đôi chân thon dài thẳng tắp của đối phương, ngây ngẩn cả người.
Truyện cổ tích.
Tiểu mỹ nhân ngư dùng giọng hát mỹ lệ đổi lấy hai chân của con người.
Từ đây, mỗi một bước đều giống như là đi trên mũi đao.
Cuối cùng, vận mệnh thoát không được hóa thành bọt biển.
Như vậy......
Mảnh nhỏ đâu?
Phong Thiển âm thầm gọi hệ thống: “Hệ thống, mảnh nhỏ sẽ có việc sao?”
Hệ thống: “Điện hạ hẳn là, không có vấn đề gì.”
Huống hồ, đây cũng không phải thế giới về nàng tiên cá......
Cô nhăn nhăn mày, ngước mắt.
tiểu mỹ nhân ngư Tuấn mỹ xinh đẹp, dưới ánh mắt kinh diễm của mọi người, chậm rãi đi đến trước mặt cô.
Hắn cong cong mắt, lộ ra má lúm đồng tiền xinh đẹp.
Tầm mắt nhẹ nhàng dừng ở bàn tay đang vươn ra chỗ cô của Chad vương tử.
Hắn hơi hơi rũ mắt, che khuất ám mang chợt lóe qua.
Tiểu mỹ nhân ngư ngước mắt, khóe miệng hơi câu, tươi cười mềm mại.
Tay của hắn cầm lấy tay nhỏ của cô, chắn trước người cô.
Chad vương tử kinh ngạc mà nhìn đối phương, đặc biệt là, đối phương giơ tay cầm lấy tay của Phong Thiển trong chớp mắt.
Chad vương tử ngước mắt, vừa lúc đối diện với đôi mắt màu xanh nước biển của hắn.
Trong suốt sạch sẽ.
Lại có một loại...... Không thể nói ra lời địch ý.
Chỉ thấy đối phương cong cong đôi mắt, khóe miệng giơ lên, lộ ra răng nanh xinh đẹp, giây tiếp theo lại nói ra lời kinh người: “Ngượng ngùng nha ~”
“Cô ấy là của ta.”
Tiểu mỹ nhân ngư nắm chặt tay cô, mười ngón tay đan vào nhau, giống như là khoe ra, biểu lộ ở trước mặt Chad vương tử.
Phong Thiển: “......”
Chad vương tử ngẩn người, lại ngước mắt nhìn về phía cô.
Cô chỉ là cúi đầu, ánh mắt nhợt nhạt dừng ở cái nắm tay của hai người.
Tay đối phương.
Trắng nõn xinh đẹp.
Hơi lạnh.
Cô hơi giật mình, không chú ý tới ánh mắt Chad vương tử.
Nhìn chằm chằm một hồi, mới chậm rì rì ngước mắt, mở miệng hỏi hắn: “Cái đuôi của anh đâu?”
Thanh âm nho nhỏ, chỉ có hai người có thể nghe được.
Thanh tuyến ngọt mềm, có vẻ là nữ nhân ngoan ngoãn.
Thực đáng yêu.
“Đã không còn.” Tiểu mỹ nhân ngư cong cong môi, đôi mắt lập loè ý vị không rõ ý cười, như là không chút để ý, lại hình như là dù bận vẫn ung dung chờ mong đối phương phản ứng.
CÔ dừng một chút, mím môi.
“Có đau hay không?”
Đôi mắt đen nhánh của Phong Thiển nhìn chằm chằm đôi mắt màu xanh ngọc bích của tiểu mỹ nhân ngư, thanh âm nhợt nhạt.
Giọng nói rơi xuống, ý cười trong mắt tiểu mỹ nhân ngư hơi dừng lại trong nháy mắt.
Đau?
Không đau đâu......
Chẳng là lột ra tróc xương, phương pháp tái tạo nặng nề.
Chút đau này đau tính cái gì?
Cho nên......
“Không đau đâu.”
Phong Thiển chớp chớp đôi mắt.
Khóe môi đối phương treo lên ý cười có chút tà tứ, rũ mắt nhìn cô, cảm xúc trong mắt nhàn nhạt, lại có vài phần cô nhìn không thấu hàm súc.
Cô cúi đầu.
Mảnh nhỏ thoạt nhìn không giống nói dối.
Hẳn là không đau đi......
Biểu tính có chút ngẩn ngơ, cô mới chú ý tới Chad vương tử ở một bên sắc mặt khẽ biến.
Phong Thiển ngước mắt nhìn về phía hắn.
Chad vương tử thu liễm cảm xúc, khóe miệng một lần nữa treo lên nụ cười lễ phép, tận lực bỏ qua hai tay hai người trước mặt đang đan vào nhau.
“Phong tiểu thư, vị này chính là?”
Tầm mắt Chad vương tử nhàn nhạt dừng ở trên người tiểu mỹ nhân ngư ở một bên, đáy mắt cất dấu một tia địch ý nhỏ đến không thể phát hiện.
Mà địch ý này, lại lọt hết ở trong mắt tiểu mỹ nhân ngư.
Địch ý của nhân loại sao?
Tiểu mỹ nhân ngư có năng lực trời sinh, có thể từ trong ánh mắt đối phương phân rõ ra cảm xúc nhân loại.
Từ trước, hắn đối với tất cả đều thờ ơ.
Nhưng mà hiện tại, hắn cảm thấy có vài phần thú vị.
Phong Thiển nghiêng đầu nhìn nhìn tiểu mỹ nhân ngư, lại quay đầu giới thiệu: “Hắn là Ariel. Là...... Bằng hữu của tôi.”
***********
Tác giả có điểu muốn nói
Ừm, thế giới này vài thứ đều là ta bịa đặt, đừng đi tra cứu cẩn thận nha ~ ( ân, cũng có một tí xíu đồ vật ở Baidu.)
Phong Thiển: Ta đáng yêu như vậy, các ngươi không suy xét giao ra phiếu đề cử trong tay sao?
Tiểu mỹ nhân ngư: Thiển Thiển của ta đáng yêu như vậy, các ngươi không giao, ta không biết được có thể làm ra được chuyện gì không tốt nha ~
Mỗ cửu: Ừm, ta viết kịch bản. ( hai ngươi không phục, nghẹn. (′^`))