CHƯƠNG 30: QUỶ THỦ, SỐNG LẠI
Trần Cảnh nghe âm thanh rời rạc, rốt cuộc ngồi không yên, biểu hiện không tự chủ được đứng lên, sau lại cảm thấy chỉ là thông qua màn hình xem trận đấu đã hơi xa xa không có đủ, anh muốn đến bên trong hội trường, tận mắt thấy Lý Dịch Chi chơi cờ.
Khoái kỳ làm cho người ta cảm giác rất kịch liệt, dù sao tốc độ phải nhanh, kỳ thủ phải ở trong một khoảng thời gian tột cùng để tính toán đường đi, nếu vượt quá sẽ bị phán là bị loại, cho nên thà rằng kỳ thủ hạ hồ đồ, cũng không thể để vượt quá thời gian.
Trần Tùng Duệ cũng nhìn say mê, anh tuy rằng không phải kỳ thủ chuyên nghiệp, cũng không phải kỳ thủ nghiệp dư, nhưng cờ vây là sở thích của anh, anh cũng không giống như Trần Cảnh một dạng chấp nhất như thế, nhưng không thể nói ngay là anh không thích.
Lúc này Trần Tùng Duệ xem đến say mê, nên chưa phát hiện Trần Cảnh ra phòng họp.
Trần Cảnh từ tầng cao nhất đi xuống, đi tới chỗ bảo vệ khách sạn, bởi vì khách sạn là trên danh nghĩa của tập đoàn Trần thị, cho nên có chút muốn trèo cành cao đều sẽ lưu ý một chút hướng đi của Trần gia, tất nhiên là nhận ra được Thái tử gia của tập đoàn Trần thị.
Trần Cảnh rất dễ dàng từ chỗ bảo vệ cầm cái thẻ công tác đi ra, mặt trên viết bảo vệ hội trường…
Đeo lên thẻ công tác, Trần Cảnh dễ dàng tiến nhập hội trường, bởi vì sợ bị máy quay chụp được, anh liền đứng trong góc phòng ở chỗ cửa ra vào, cái góc độ này vừa vặn có thể nhìn thấy bàn cờ ở rất ra, hơn nữa có thể thấy chỗ ngồi Lý Dịch Chi ở hướng mặt chính diện.
Lý Dịch Chi một tay cầm quân cờ, một tay đặt trên đầu gối, móng tay cắt sửa rất gọn gàng, bụng ngón tay tròn tròn khớp xương ngón tay thon dài rõ ràng, khiến cho người ta không khỏi cảm thấy đó là một đôi bàn tay trời sinh chỉ để chơi cờ.
Anh ấy sống lưng thẳng tắp, vì thi đấu nên cố ý đặc biệt mặc vào âu phục chỉnh tề, âu phục màu đen tôn lên màu da rất trắng của Lý Dịch Chi, thắt lưng càng lộ vẻ gầy gò. Hai mắt của anh ấy cũng không có nhìn chằm chằm bàn cờ, mà là khép hờ, cằm khẽ giương cao, dường như đang suy tưởng.
Trần Cảnh nhìn anh, tựa hồ nghĩ tới một cái cảnh tưởng mười năm trước, đó cũng là một lần Khoái kỳ, chẳng qua đối thủ không phải là Phác Hằng Huyền, mà là Mạt Sùng Viễn.
Năm đó biểu tình của Lý Dịch Chi cùng hiện tại cực kỳ giống nhau, chằng qua khi đó hai mắt của Lý Dịch Chi không nhìn thấy cái gì, chơi chính là ‘Đánh cờ miệng’ chân chân thật thật.
Biểu tình của Lý Dịch Chi vô cùng bình thản, giây bên cạnh đang không ngừng trôi qua, ba mươi giây một người chơi, đã qua mười giây.
Mười lăm giây.
Vào thời điểm hai mươi giây, Lý Dịch Chi bỗng nhiên mở to mắt, dường như là xác định đường đi, chuẩn bị nhìn, nhưng anh không ngờ tới chính là, này mới mở mắt ra thế nhưng thấy Trần Cảnh một thân âu phục đứng ở cạnh cửa.
Trần Cảnh dựa vào tường phía sau, hai tay ôm cánh tay, hai mắt cũng không di chuyển nhìn chằm chằm đối phương, biểu tình trên mặt vẫn cứ là cứng nhắc, nghiêm túc.
Hai mươi lăm giây.
Lý Dịch Chi ngây người há miệng, hai giây lướt qua, miệng anh khẽ nhếch, mới lập tức tỉnh lại tinh thần, cúi đầu, ‘Ba’ một tiếng đem quân cờ vỗ vào trên bàn cờ, sau đó nhanh chóng chụp đồng hồ.
Phác Hằng Huyền cơ hồ đều là kẹt ở thời điểm hai mươi bảy hai mươi tám chụp đồng hồ, dù sao có thể nghĩ nhiều trong chốc lát thì phần sai lầm ít đi phần thắng nhiều lên.
Sau đó Lý Dịch Chi cũng không có lại liếc nhìn Trần Cảnh một cái, ánh mắt chuyên tâm nhìn chằm chằm bàn cờ.
Bản thân Trần Tùng Duệ ở phòng họp xem cờ, máy quay nhạy cảm bắt được kinh ngạc trong nháy mắt của Lý Dịch Chi, sau đó máy quay quét toàn thể hội trường một cái, cái ống quay đảo qua Trần Cảnh, trong hội trường có thành viên bảo vệ, cũng là mặc âu phục chỉnh tề, cho nên Trần Cảnh một thân trang phục cũng không có gì nổi trội, ống quay đảo qua đi cũng không có đặc tả cái gì.
Nhưng Trần Tùng Duệ phát hiện, anh từ trên ghế dựa đứng dậy.
Trần Cảnh muốn một bên công tác một bên chơi cờ, nếu làm cho giới cờ vây biết anh là người thừa kế tập đoàn Trần thị, như vậy khẳng định sẽ có rất nhiều người cảm thấy Trần Cảnh là dựa vào quan hệ mới trà trộn được vào trong kỳ đàn, cho nên thân phận Trần Cảnh vẫn luôn bị vây ở ‘Giai đoạn’ bí mật.
Tuy rằng rất nhiều truyền thông nổi danh đều nhận ra được Trần Cảnh, nhưng bởi vì Trần Cảnh hiện tại mới Tam đẳng chuyên nghiệp, ở giới cờ vây cũng không phải rất nổi danh, cho nên cũng không có bại lộ gì.
Trần Tùng Duệ đứng lên lướt hai vòng, vẫn là lấy điện thoại di động ra gọi điện.
Người nghe vô cùng khách khí, lần này hội trường cho phép phóng viên trực tiếp tiến vào, không nghĩ tới phó đổng Trần thị Trần Tùng Duệ sẽ gọi điện cho mình, quả thực chính là thụ sủng nhược kinh.
Trần Tùng Duệ nói cũng rất khách khí, bản thân anh ở giới thượng lưu chính là cái con hổ biết cười, thích cười, cà lơ phất phơ, không dễ đối phó. Khách khí phiền toái máy quay không cần hướng nơi khác quay, dù sao đây là trực tiếp, không thể lượt bớt hình ảnh.
Phóng viên đương nhiên không thể trêu vào Trần Tùng Duệ, miệng đầy đáp ứng, tiếp nhận điện thoại liền phóng vào hội trường, nói máy quay cho bàn cờ cùng hai vị kỳ thủ nhiều cái đặc tả vào.
Bởi vì cần tốc độ nhanh, trong khoái kỳ khó tránh khỏi xuất hiện nhiều sai lầm, cao thủ giống nhau trong lúc sẽ không xuất hiện hai con Đại Long giết lẫn nhau, bất quá một bàn này hiển nhiên hai bên cũng không muốn bỏ lỡ, cho nên cũng bắt đầu khẩn trương, Phác Hằng Huyền thái độ khác thường, cũng không có áp dụng chiến lược thận trọng, mà là dứt khoát chém giết mạnh mẽ.
Lúc giữa bàn càng xuất hiện hai Đại Long giết lẫn nhau, như thế nói thẳng ra quyết đấu này là sở trưởng của Lý Dịch Chi, Phác Hằng Huyền quả nhiên không địch lại, tuy rằng cố gắng bảo toàn tả hữu Đại Long, bất quá vẫn là bị liên lụy không ít.
Phác Hằng Huyền đánh mất Đại Long, quyết đoán hướng khoảng trống bên cạnh bàn cờ phong bế, như vậy mới miễn cưỡng tiếp tục đối kháng cùng Lý Dịch Chi.
Lý Dịch Chi tuy rằng tính đường đi tinh chuẩn, nhưng khó tránh khỏi xuất hiện sai lầm, hậu kỳ không ngừng khuếch trương thế lực bị Phác Hằng Huyền lại đè ép trở về, có chút lui nhượng.
Tốc chiến tốc thắng cũng hạ hơn hai tiếng, cuối cùng trọng tài đếm số quân, sau khi hắc kỳ đổi hàng bù tiền, Lý Dịch Chi vừa lúc ứng với bốn phần ba quân.
Trận đấu đối kháng nghiệp dư kinh tâm động phách nhất từ trước đến nay cứ như vậy trần ai lạc định, máy quay ở thời điểm cuối cùng cho hai vị kỳ thủ một cái đặc tả, Phác Hằng Huyền lấy bốn phần ba quân bị thua, Lý Dịch Chi thắng nhỏ biểu hiện kịp lúc ghi lại.
Đây là một trận quyết chiến quán quân tuyệt địa phản công, năm ván cờ, Lý Dịch Chi hai thua sau theo sát mà hai thắng, lại một hồi cờ hòa, cuối cùng lại thêm khoái kỳ đoạt được quán quân, một dạng sống lại thần kỳ, Lý Dịch Chi coi như là nhất cử thành danh, truyền thông bắt đầu cho anh tên hiệu, tên là Quỷ Thủ.
Báo chí tạp chí cờ vây lớn nhỏ đều tranh nhau cùng truyền đi Quỷ Thủ sống lại ván cờ, Kinh tế toàn cầu còn đăng ở đầu trang, chữ to trên bìa mặt cũng điểm ra đại danh của Lý Dịch Chi.
Còn nhắc tới trận thi đấu lớn đánh cờ miệng mười năm trước, đề mục là —— ‘Đại Kỳ Vương lần hai trưởng thành cùng quật khởi.’
Báo ra thảo luận năm đó Kinh tế toàn cầu giúp đỡ Lý Dịch Chi tham gia giải đấu lớn đánh cờ miệng, năm đó Lý Dịch Chi vẫn là người mù đã trên giải đấu lớn thể hiện kỳ cảm siêu cường cùng năng lực tính toán hoàn mỹ, tuy rằng cuối cùng thật đáng tiếc không có đoạt được thắng lợi cuối cùng, nhưng vẫn như cũ là một khối đá ngọc hiếm có.
Khối đá ngọc này trải qua mười năm rèn luyện đánh bóng, rốt cục lần này trên giải đấu đối kháng bộc lộ tài năng, nứt phóng ánh sáng rực rỡ…
Loại lí do thoái thác này tuy rằng buồn cười, bất quá mọi người đều mua nó, chỉ là thích xem ‘Con đường trưởng thành’ của kỳ thủ.
Giải đấu đối kháng rốt cục hạ màn, ở ngày hôm sau tổ chức nghi thức hội họp trao giải cùng diễn văn tuyên bố.
Lý Dịch Chi nâng mắt nhìn cửa chính, Trần Cảnh đã không còn ở đó, anh trở về phòng, Diệp Nhiên rất nhanh cũng trở về đây, thật điên cuồng hùng hổ ôm Lý Dịch Chi, chúc mừng anh thành công tiến quân vào cờ vây chuyên nghiệp, về sau có thể cùng nhau lên đài thi đấu.
Buổi tối Diệp Nhiên rất kiên quyết liền mạng đẩy rớt Mạt Sùng Viễn, mang theo Lý Dịch Chi ăn đặc sản quán ven đường, nói cấp cho anh chúc mừng, Diệp Nhiên giống như so với quán quân như anh cao hứng hơn.
Diệp Nhiên giơ chai bia, tựa hồ là uống rất nhiều, “Thế này chen vào cờ vây chuyên nghiệp mới oanh oanh liệt liệt! So với cậu tớ thật sự thái bình mờ nhạt, một chút ý tứ cũng không có.”
Anh ta uống rượu phát điên, làm người bên cạnh thẳng nhìn bên này, Lý Dịch Chi mí mắt thình thịch giựt giựt, cái gì gọi là oanh oanh liệt liệt…
Hai người uống xong rồi trở về khách sạn, vẫn là Lý Dịch Chi mất sức trâu bò mới đem anh ta khiêng trở về.
Bởi vì lần trước say rượu rất khó chịu, nên Lý Dịch Chi cũng không có uống nhiều, chút ít cồn ngược lại khiến cho anh nổi lên hưng phấn, đây là một ngày phá lệ có ý nghĩa, vô luận anh đời trước đoạt được bao nhiêu trận đấu lớn lớn nhỏ nhỏ, đều không có kinh tâm động phách như trận đấu nghiệp dư này, cũng không có trận đấu kích động như trận này.
Lý Dịch Chi trả giá, tranh thủ, tuy rằng quá trình gian khổ, nhưng cuối cùng đã đoạt được, dựa vào dụng tâm của bản thân cố gắng đạt được thành quả, cảm giác chính là rất tốt.
Anh mở máy tính, trên diễn đàn cả trang đều là thảo luận trận đấu, có post phân tích, có post bát quái, cũng có post nghi ngờ, post khiêu khích, còn có một cái có bài post là thiếp mời.
Giải cờ vây online sắp sửa triển khai, giải đấu Cờ vây online đã không phải là lần đầu tiên, tổ chức qua mấy đợt, cũng có rất nhiều người tham gia.
Lần này nương nhờ thanh thế giải đấu đối kháng, giải đấu lớn Cờ vây online nhân cơ hội tuyên truyền, mời các vị kỳ thủ đăng kí báo danh tham gia, bởi vì phương tiện Internet nhanh chóng, cho nên báo danh chỉ tính đến cuối tháng, cuối tuần giữa tháng sẽ bắt đầu thi đấu.
Anh còn chưa kịp xem bài post, lền thấy hệ thống tin nhắn lại lóe lên, mở ra vừa thấy tin nhắn.
Than Bánh: Chúc mừng anh
Thời gian nhắn lại là lúc Lý Dịch Chi cùng Diệp Nhiên đi ra ngoài ăn cơm, đã qua hai ba giờ.
Lý Dịch Chi vẫn gửi Than Bánh hồi đáp.
Phái Thần: Cám ơn
Than Bánh: Login? Phải đi chúc mừng thành công sao
Phái Thần: Đúng vậy, bạn bè lôi kéo đi uống rượu
Than Bánh: Phải hảo hảo chúc mừng một chút, bất quá ngày mai còn có nghi thức trao giải, đừng quá thức đêm, sớm nghỉ ngơi một chút, phóng viên cùng truyền thông còn muốn đến phỏng vấn đó
Phái Thần: Ừ
Than Bánh: Qua mấy tháng còn có trận đấu, anh cũng tham gia đi
Phái Thần: Tân vương?
Than Bánh: Ừm
Phái Thần: Sẽ
Than Bánh: Đến lúc đó chúng ta có thể chính diện đấu cờ
Phái Thần: Trên diễn đàn không phải là treo bài post giải đấu online sao, tháng sau là có thể một phen nóng người thi đấu online
Than Bánh: Giải đấu giới online anh tính tham gia?
Phái Thần: Đúng vậy
Phái Thần: Cảm giác thắng cờ rất không tệ
Trần Cảnh nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười trên màn ảnh, rõ ràng chính là hệ thống tự trang bị cái loại biểu tình này, đã thấy căn bản không có nhiều chỗ đáng yêu, nhưng từ Lý Dịch Chi gõ ra, nhìn thế nào cũng thuận mắt, có thể nhìn ra Lý Dịch Chi hôm nay là chân chính cao hứng.
Than bánh: Tôi đây cũng tham gia
Lý Dịch Chi cũng không biết duyên cớ có phải hay không do cồn, tóm lại hôm nay chỉ là muốn cùng Than Bánh tâm sự hàng ngày, gõ chữ trêu ghẹo.
Phái Thần: Cậu không sợ tôi đem gốc gác của cậu thăm dò rõ ràng, đến Tân vương lại chịu thiệt a
Than Bánh: Không sợ
Than Bánh: Phi thường hoan nghênh
Đại Đao được kỳ hữu trên diễn đàn truyền đi vô cùng thần kỳ thế nhưng sẽ cười nhạt nói thế, tuy rằng chỉ là bốn chữ, nhưng Lý Dịch Chi ước chừng cười hai phút.
Sau đó hai người luôn luôn câu được không không nói chuyện phiếm, cũng không có nội dung kỹ thuật, thậm chí phát triển đến mức Lý Dịch Chi phát một cái biểu tình qua, Than Bánh phát một cái biểu tình về, đã diễn biến thành tin nhắn không kỹ thuật như vậy, nhưng hai bên thế nhưng không có ý tứ dừng lại, hơn nữa cảm thấy làm không biết mệt.
Lý Dịch Chi một bên phát biểu tình cho Than Bánh, một bên thuận tay xem một chút bài post diễn đàn.
Post bát quái chiếm đa số, cái gì ‘Phân tích nhanh Cà Rốt đêm mất ngủ’, ‘Quỷ Thủ nhổ rau củ, nhổ một cái rất chính xác’, ‘Lý, Phác hai đời Kỳ Vương cuộc chiến giữ vương miện’ linh tinh vân vân.
Nhóm kỳ hữu lúc nào cũng rất hưng phấn, phát sóng trực tiếp được làm thành video giữ đặt ở trong khu trao đổi, điểm đánh bão lớn, tất cả mọi người bắt đầu quan tâm gọi Lý Dịch Chi ‘Quỷ Thủ đại nhân’…
Bên quản lý rất nhanh công bố kỳ thủ nổi danh báo danh lần này, muốn mượn sức thanh thế.
Người thứ nhất chính là Than Bánh, hâm mộ Đại Đao rất nhiều.
Người thứ hai là Phái Thần, kỳ thật là Lý Dịch Chi rất nhàm chán, cùng Than Bánh nói được rồi, đồng thời ấn báo danh, như vậy thời điểm hai người báo danh tên sẽ nằm cùng nhau.
Người thứ ba chính là vô số tinh phong huyết vũ Cà Rốt, Phác Hằng Huyền.
Mặt kệ là sao đen hay là sao trắng, tên Phác Hằng Huyền vừa ra luôn mượn sức được rất nhiều người tham gia trận đấu.
Giải đấu Cờ vây online lần này tên đệ nhất được trang bị một vạn tiền thưởng, bao năm qua đợt trước tiền thưởng cũng ngay giữa năm ngìn đến sáu nghìn, bởi vì hiện tại thương nhân tài trợ rất nhiều, cho nên đề cao một chút mức độ tiền thưởng, bất quá vẫn cứ không phải là rất cao, cùng một số trận đấu cờ vây chuyên nghiệp, động một cái xuất ra trăm vạn, thật sự không đáng nhắc tới.
Nhưng chính là như vầy, nhân số tham gia cũng vô cùng đủ xem, bởi vì đại thần giới Cờ vây online, lại tụ tập ở trong này.
Lý Dịch Chi cùng Than Bánh cứ như vậy không hề kỹ thuật cho tới mười một giờ, bởi vì hơi rượu có chút xông lên, Lý Dịch Chi có chút mệt rã rời, liền cùng cậu ta nói ngủ ngon, rửa mặt sau đó đi ngủ.
Đây là một đêm giấc ngủ an ổn nhất, vì trận đấu khẩn trương cũng tốt hưng phấn cũng tốt kích động cũng tốt, nhiều ngày như vậy không có thực sự rất yên ổn ngủ qua, Lý Dịch Chi khó được thả lỏng như vậy.
Sáng sớm hôm sau, cửa phòng Lý Dịch Chi đã bị đẩy ra, Diệp Nhiên hoàn toàn không có bộ dáng say rượu, cầm một đống ‘Đạo cụ’ đến gõ cửa, sau khi cấp cho Lý Dịch Chi đóng gói, một hồi lâu thì tham gia nghi thức trao giải.
Nghi thức trao giải phóng viên sẽ đến, lần này thanh thế lớn như vậy, khẳng định có trực tiếp TV, ắt không thể thiếu chính là chụp ảnh, quán quân á quân hạng ba sẽ giơ lên huy chương, tiền thưởng cùng chiêu bài lớn bên tổ thức chụp ảnh lưu niệm chung.
Cho nên vấn đề hình tượng tự nhiên không thể qua loa, bộ dạng của Lý Dịch Chi không tồi, hơn nữa cỗ khí chất nhã nhặn kia, vừa thấy chính là người chơi cờ, không giống Diệp Nhiên là một tư duy bại hoại…
Diệp Nhiên làm làm tóc cho anh, bất quá anh cũng không làm quá, đồ đạc vẫn là vừa mới mua, cho nên làm ra có hơi vô cùng thê thảm, còn làm cho Lý Dịch Chi trên người một cỗ vị tục khí, Lý Dịch Chi không thể không đi tắm rửa lại một cái, vì thế quyết định cũng không bôi quét cái đồ gì đó nữa.
Nghi thức trao giải cũng không lâu, bắt đầu mười giờ sáng, dự tính mười hai giờ sẽ xong.
Hội trường còn ở trong khách sạn, vừa mới bắt đầu bên tổ chức đọc diễn văn, sau đó là thương nhân tài trợ đọc diễn văn, tiếp đó công bố dãy tên giải đấu lần này, từ bên tổ chức cùng bên thương nhân tài trợ trao tặng tiền thưởng.
Lý Dịch Chi cùng Phác Hằng Huyền, còn có một người Ngũ đẳng nghiệp dư đi lên đài, Trần Tùng Duệ vì Lý Dịch Chi trao tiền thưởng.
Tiền thưởng giải đấu ắt không thể thiếu, mà giải đấu đối kháng sở dĩ hấp dẫn truyền thông cùng kỳ thủ, cũng là ở chỗ tiền thưởng hậu hĩnh, là mở ra thẻ dự bị có thể vượt qua long môn.
Rất nhiều người vẫn luôn không hiểu, vì sao quy định giới cờ vây hà khắc như thế, vượt quá mười tám tuổi, có thể nói chính là vô duyên cùng cờ vây chuyên nghiệp, rất nhiều lực nhân tố tác động bên ngoài dẫn đến rất nhiều kỳ thủ sơ suất qua cái tuổi tốt nhất để tiến quân vào cờ vây chuyên nghiệp, những người đó từ nay về sau cùng cờ vây chuyên nghiệp là thất chi giao tí*.
*失之交臂:Không khoác tay nữa: ý chỉ không thể gặp nhau.
Kỳ thật nguyên nhân rất đơn giản, chính là bởi vì giới cờ vây không thiếu thiên tài, trong tin tức phổ biến nhất của cờ vây chính là mỗ Sơ đẳng nào đó đánh bại mỗ Thất đẳng nào đó, ít được chú ý đột ngột thắng cờ, có thể nói là thiếu niên thiên tài, mỗ Tam đẳng nào đó đánh bại mỗ Cửu đẳng nào đó, một cái sao mới của cờ vây lại được sinh ra.
Ở giới cờ vây, thiên tài không ở số ít, không có thiên phú có thể thắng cờ, có thiên phú nếu trải qua thời gian chơi cờ ít hơn so với người khác, khả năng cũng sẽ thua rất thảm, người có tài nhưng thành đạt muộn, nhưng lại quá ít quá ít, cứ tập trung bồi dưỡng cuộc sống chuyên nghiệp.
Trước mười tám tuổi định đẳng, mười tám tuổi đến ba mươi tuổi đến bốn mươi tuổi chính là gia đoạn bồi dưỡng, nếu đến mười tám tuổi định đẳng vẫn không thể tiến thân, cách tuyển chọn trong kỳ đàn, đã không thể xem như kỳ thủ thiên tài.
Mở ra thẻ dự bị này chính là đạo cụ sống lại, khoảng cách chỉ từ nghiệp dư đến chuyên nghiệp.
Cho nên người để ý tự nhiên không ít, mỗi lần cuộc đấu đếu rất kịch liệt, những điều này là do thiên tài có tài nhưng thành đạt muộn.
Sau khi trao tặng tiền thưởng, bên tổ chức bắt đầu vì Lý Dịch Chi phát thẻ dự bị, nhưng đồng thời làm cho mọi người kinh ngạc, cũng làm cho truyền thông kinh ngạc chính là, bởi vì lần này năm ván hai thắng hai bại một bàn hòa, kết quả cuối cùng là hai bên đánh ngang tay, mặc dù phụ Lý Dịch Chi thắng, nhưng hai vị kỳ thủ đều là vô cùng xuất sắc, từ trong phục bàn trực tiếp có thể nhìn ra được, hai vị kỳ thủ đều là đá ngọc hiếm có của giới cờ vây.
Trải qua giải thích lê thê, bên tổ chức quyết định, phương thức lần này là cấp Lý Dịch Chi thẻ dự bị, đồng thời cũng trao tặng cho Phác Hằng Huyền, hai người kỳ thủ đồng thời thăng cấp cờ vây chuyên nghiệp.
Kết quả này làm cho sóng to gió lớn, có người nói đây là bê bối kỳ đàn, nhất định là vì tiếng tăm bên ngoài của sư phụ Phác Hạo Kình của Phác Hằng Huyền, cho nên bên tổ chức tính toán lấy lòng Phác Hạo Kình, không phải thì vì sao còn phải thêm thi đấu phụ, thêm thi đấu phụ xong tất cả liền không quan trọng, Lý Dịch Chi bốn phần ba quân thắng cờ cũng là tuyệt đối thắng lợi, lẽ ra cuối cùng quán quân chính là Lý Dịch Chi.
Bên tổ chức đưa ra giải thích là Quán quân đúng là Lý Dịch Chi, nhưng bởi vì lần này thi đấu hai bên người chơi đều hiển lộ ra thiên phú cờ vây siêu quần, căn cứ mục đích chọn lựa, đem thẻ dự bị đồng thời cho Lý Dịch Chi cùng Phác Hằng Huyền, cũng là không có gì đáng trách.
Hơn nữa hai người ắt phải sẽ tiếp tục tham gia giải đấu Tân vương chuyên nghiệp mấy tháng sau, đến lúc đó tất không thể tránh việc sẽ lần thứ hai chạm mặt, việc này đúng là một hồi quyết đấu đáng chú ý.
Nghe hợp tình hợp lý, rồi lại cực độ không hợp lý, Lý Dịch Chi sống lại ván cờ, tuyệt địa phản lại, thắng được xinh đẹp nhiệt huyết, mà Phác Hằng Huyền sống lại địa vị của bản thân.
Bên tổ chức có thể nói ra ở trước truyền thông, chứng minh đã muốn hạ quyết tâm, dù là bị nghị luận cũng sẽ không lật ngược vấn đề nữa, Lý Dịch Chi cũng không có điều gì dị nghị, kỳ thật anh không phải không có dị nghị, mà là biết sớm nói cái gì cũng phí công.
Trên diễn đàn tất cả đều bài post mắng chửi, nói cái gì ông trời xuất hiện đi.
Lý Dịch Chi cũng có chút bất mãn, lần đầu tiên dụng tâm cố gắng như vậy, kết quả bị túm đầu đổ nước lạnh, loại không thể chống lại rất là đáng buồn.
Than Bánh: Login?
Phái Thần: Ừ
Than Bánh: Nghi thức trao giải tôi có xem
Phái Thần: Ừ
Than Bánh: Mất hứng?
Phái Thần: Ừ…
Phái Thần: Tôi không phải là rất lòng dạ hẹp hòi, nhưng mà tôi thật sự mất hứng…
Than Bánh: Sẽ không, tôi cũng không cao hứng
Phái Thần: Ừ…
Than Bánh: Như vậy…Tiếp tục ngược rau củ đi, ngược từ chuyên nghiệp đến online, cuối cùng là Tân vương
Phái Thần: …
Phái Thần: Than Bánh…Quả nhiên là đen
Than Bánh: …