Tiền này cùng với tiền dành dụm được lúc trước của Cốc Vũ, cộng lại đã có hơn hai mươi lượng, Cốc Vũ đang toan tính thế nào có thể làm bạc sinh ra bạc. Đầu tiên không lo phòng ở, dù sao ở bên Nhị Thúc Công cũng quen, mặt khác nếu xây phòng ở cũng chỉ là xây nhà và giường đất, lo lắng cố sức không biết muốn xây bao lâu, rủi ro chuyện tới, trong nhà nếu không có tiền thu vào, chỉ sợ là phòng ở cũng không có. Lại nói phòng ở bằng đất cũng muốn lợp ngói, nàng nghĩ cứ ở tạm như thế này, chờ có nhiều bạc thì xây nhà gạch ngói, đến lúc đó đưa Nhị Thúc Công và Cẩm Hiên ca đến ở, lúc trước nếu không có bọn họ thu lưu, cả nhà mình không biết đi đâu tránh gió.
Đã không định xây phòng ở, như vậy tiền này không là số lượng nhỏ, muốn làm cái gì cũng thật phương tiện, Lí Đắc Tuyền và Trần Vĩnh Ngọc bọn họ hiện tại muốn mở một cửa hàng, cũng không đến mức chột dạ, mua bán lớn làm không xong, mua bán nhỏ vẫn có thể làm.
Tiểu Mãn không nghĩ xa như vậy, lúc Cốc Vũ bái sư mua thêm hai bộ quần áo mới, Lí Đắc Tuyền, Vương thị đều không có, Kinh Trập, An Cẩm Hiên cũng nên thay đổi. Mùa đông sẽ đến rất nhanh, bông vải chăn cái gì cũng cần một ít, quần áo mùa đông của Hạ Xuyên một bộ cũng không có, cần phải mua vải. Mặt khác, cũng cần mua một ít điểm tâm, một chuyến mua bán này may mắn có nhiều người hỗ trợ, cũng nên tặng lễ cho người ta, sang năm làm cũng phương tiện, tiểu cô cô Linh Nga muốn thành hôn cũng cần đưa một phần lễ tương tự, lúc trước không có bạc nhưng hiện tại buôn bán có tiền, cần phải đưa lễ.
Hứa Tần Thị nghe được ngẩn ra, "Được, được, được, Cốc Vũ còn nghĩ chuyện lâu dài, nhưng đều nói chuyện không đâu, vẫn là Tiểu Mãn nói hợp tâm ý của ta. Nên đi mua thêm vài thứ, qua ngày lành mới đúng, cả nhà bận rộn lâu như vậy, cũng nên ăn ngon một chút."
Lí Đắc Tuyền hào khí vung bàn tay to lên, "Cũng tốt, ngày mai ta đưa Cốc Vũ đi Miêu thị y quán, phải đặt mua này nọ, Đại Lâm chưa có dụng cụ, ta đi cho hắn chọn, buổi chiều lại đón Cốc Vũ trở về."
Hứa Tần Thị nghe nói như vậy, tâm động, "Ta cũng đi theo, lâu rồi không có thấy Thấm nhi nhà ta."
Thấm nhi mập mạp có chút ngơ ngác, làm chuyện gì cũng nghiêm cẩn, tập trung đến mức nói nàng cũng không nghe thấy, lần trước đến ở vài ngày, ai cũng thích nàng.
Tiểu Mãn nghe Hứa Tần Thị muốn đi tửu lâu, nói, "Mỗ mỗ, nếu đi mang theo Thấm nhi, nếu nàng nguyện ý a, đón nàng đi lại ở vài ngày."
Hứa Tần Thị dĩ nhiên đồng ý, Giang thị tại kia cười, "Nếu không ta cũng đi theo, vừa khéo đi xe trâu nhà của ta, đêm nay không có chuyện gì, nên đi ra ngoài dạo, nhìn xem có gì hợp ý, ta chưa mua quà cho lễ vu quy của Linh Nga." Nói xong lại khuyên Vương thị, "Ta nghĩ ngươi cũng nên ra ngoài một chuyến, nhà này không thiếu ngươi thêu hoa thêm vài cái tiền, không thể suốt ngày ngồi buồn chán, hai chúng ta đi ra ngoài dạo, Tuyền không có ánh mắt giống chúng ta, có vài thứ chúng ta mua tốt hơn."
Trong lòng Vương thị cũng ngứa, nhìn Lí Đắc Tuyền, Lí Đắc Tuyền đành kêu nàng đi ra ngoài, từ khi nàng gả cho mình không có lúc thanh nhàn, thật vất vả lo xong chuyện ruộng nương, máy tuốt hạt cũng kiếm được bạc, nếu không xây phòng ở cũng đủ dùng rất lâu, tự nhiên là không muốn nàng vất vả như vậy.
Bởi vậy, hơn phân nửa số người đi ra ngoài, Hứa thị vuốt bụng mình, lắc đầu, "Được, các ngươi đều đi đi, ta ở lại giữ nhà."
Tiểu Mãn cười hề hề nói: "Ta cũng không đi, ta phải xem Hạ Xuyên đâu, ngươi xem nàng như vậy, lại nói ta nấu cơm cho Nhị bá mẫu, các ngươi đều đi đi, chúng ta vui mừng được thanh tĩnh, Nhị bá mẫu nga, mai chúng ta giết gà ăn."
Hứa thị xoè tay đếm, Lí Đắc Tuyền, Vương thị, Hứa Tần Thị, Giang thị xuất môn, còn có Cốc Vũ, thừa lại là Trần Vĩnh Ngọc, Trần Giang Sinh, Tiểu Hà, Văn thẩm, Đại Lâm, Tiểu Mãn và bản thân.
Chưa đếm xong, ánh mắt Tiểu Hà chớp chớp nhìn Văn thẩm, Văn thẩm thở dài một hơi, "Cứ như vậy, ta cũng mang Tiểu Hà xuất môn một chuyến, nàng đang mặc đồ Cốc Vũ cho, làm Cốc Vũ không có xiêm y mặc. Hiện ở nhà có ruộng có thể chống chọi được, lần trước các ngươi chia cho chúng ta 2 lượng bạc, bao nhiêu người làm lụng vất vả một năm cũng không có được số đó, ta tốn mấy chục hoặc trăm văn, cũng muốn mua một bộ quần áo cho khuê nữ."
Giang thị và Vương thị liên tục nói hẳn là. Vương thị còn cố ý thêm một câu, "Xiêm y cũng không cần mua loại may sẵn, phải xài không ít bạc, tuy nói hiện tại chúng ta tốt hơn một chút, cũng không xài như vậy, còn phải xem có thích hợp không, các ngươi thích vải gì chỉ việc mua về, việc khác ta sẽ không làm, làm ruộng ta cũng dở, nhưng làm xiêm y ai cũng đừng theo ta tranh."
Buổi nói chuyện làm Vương thị lanh lẹ không ít, cả người tinh thần đều không bình thường, Vương thị vừa nói những lời này, Hạ Xuyên khóc rõ to.
Tiểu Hà đi qua tát nhẹ hắn một cái, "Ta biết, tiểu Hạ Xuyên sợ nương hắn vất vả, thật sự là biết thương người."
Mọi người đều không tin, kiểm tra đến kiểm tra đi cũng không phát hiện gì, không bị nước tiểu ẩm cũng không bị đói, ôm lấy nín khóc, không phải là che chở nương mình sao, làm Vương thị đang chảy nước mắt cũng bật cười.
Trần Giang Sinh khờ khạo đứng trước cửa chỉ trỏ, bị Giang thị lấy tay vỗ, "Nói nhiều lần cũng không nghe, sao chỉ vào người khác như vậy!" Trần Giang Sinh ngốc cười một tiếng, gật đầu, đầu của hắn gật gật rất buồn cười, cũng không rõ làm gì, rốt cục chờ hắn đếm rõ ràng nói, "Đi ra ngoài nhiều người như vậy, ngồi xe trâu nhà chúng ta, ta cũng phải đi, ta ngồi xe, nếu không ta cưỡi trâu!"
Sáng sớm hôm sau, người đến đông đủ, đều thay xiêm y chỉnh tề, lưu loát đứng ở cửa sân.
Người lớn ôm đứa nhỏ lên xe trước, Văn thẩm, Giang thị, Vương thị cùng Hứa Tần Thị lách nhau ngồi xuống, Trần Giang Sinh muốn ngồi kề bên đánh xe với Lí Đắc Tuyền, bị Hứa Tần Thị ngăn lại, "Giang nhi thân mình nhỏ, ngồi ổn kề bên nương ngươi, cho Vương thẩm ngươi ngồi kề bên.
Vương thị ngượng ngùng, đỏ mặt ngồi kề bên Lí Đắc Tuyền trên ghế dài, rồi xuất phát.
Trời sáng khí trong, hai bên ruộng lúa đã thu gặt xong, thừa lại những đụn rơm rạ, nhìn bát ngát mênh mông, đường có vẻ rộng không ít.
Cốc Vũ nhìn đồng ruộng, hít sâu một hơi, cảm thấy ruộng lúa sau khi thu gặt, giống như mẫu thân vừa mới sinh nở, sinh ra tiểu sinh mệnh ung dung và an tường.
Đến trấn trên, đầu tiên Hứa Tần Thị xuống tửu lâu, một đám người cũng nói xuống, xe trâu để lại dưới tàn cây thuyên đằng trước tửu lâu, mọi người lại đưa Cốc Vũ đi Miêu thị y quán, Lí Đắc Tuyền nói phải đi mau đồ cho Đại Lâm, chỉ sợ phải đợi chờ lâu, để nhóm phụ nữ mang theo đứa nhỏ đi dạo.
Kết quả là, Giang thị, Vương thị, Văn Thị mang theo Tiểu Hà và Trần Giang Sinh, hăng hái đi, mọi người đem đồ cần thiết mua một lần cho xong, quyết định đầu tiên là đi tiệm vải.
Vương thị mua cho Tiểu Mãn, Cốc Vũ xấp vải bông xanh điểm hoa hồng phấn, lại cắt một xấp vải xanh xám cho Lí Đắc Tuyền, Kinh Trập và An Cẩm Hiên là màu tím, nàng chỉ nhìn một là chọn ngay một xấp. Giang thị cười hề hề nói: "Nương Cốc Vũ, ngươi như thế gọi là đại gia nghiệp a, ngươi xem ngươi vừa ra khỏi cửa là mua cho Cốc Vũ, Kinh Trập, Cẩm Hiên, Hạ Xuyên, thêm 2 người bọn ngươi, không bằng tự mình mở một tiệm vải."
Vương thị cười cười, Văn thẩm như phát hiện chút cái gì, "Nương Cốc Vũ, ta thấy ngươi đều lựa vải tốt, chỉ là hai tiểu tử có chút tối thôi, chất liệu hắc để thanh hoa là tốt nhất, nhưng không thích hợp bọn họ mặc, có vẻ đứng tuổi."
Vương thị liên tục xua tay, "Đây là cắt cho nãi nãi Cốc Vũ, trong tay chúng ta có chút đỉnh, cũng nên mua gì đó cho bọn hắn, ta thấy vải tốt, cho nàng mặc lúc Linh Nga xuất giá, là vừa vặn."
Lời nói này làm Giang thị cùng Văn thẩm không còn lời nào để nói, Giang thị có chút giận nhưng chỉ than thở hai câu. Vương thị lạnh nhạt cười, "Qua ngày cũng không nghĩ nhiều như vậy, chúng ta làm tròn bổn phận của chúng ta, còn lại để người khác nói đi, nếu cái gì chúng ta cũng không làm, trong lòng băn khoăn."
Giang thị nghe nàng nói như thế, nói, "Thật là ngươi làm vợ cũng làm cho cả nhà, nếu về sau bên kia lại ra yêu sách gí, chỉ để ý tới tìm ta, xem ta mắng chết các nàng! Nha, cái này cho nãi nãi Cốc Vũ, của ngươi đâu? Ngươi là cái xuẩn, sao quên luôn bản thân mình."
Vương thị có thế này mới nhớ mình cũng muốn mua, chỉ là một lòng nghĩ đến bốn năm đứa nhỏ, quên cả bản thân.
Không bao lâu, Giang thị cũng chọn cho mình xong, Văn thẩm lại do dự.
Nàng muốn chọn cho Tiểu Hà chọn xấp vải trắng in hoa xanh, Tiểu Hà lại muốn xấp màu xanh, Văn thẩm lại ghét bỏ quá mức trắng trong thuần khiết, không giống như là bé gái nên mặc, Tiểu Hà lại muốn cái kia.
Cuối cùng vẫn do Vương thị nghĩ ra, "Theo ý Tiểu Hà đi, dù sao xiêm y cũng cho nàng mặc, đến lúc đó nếu ngươi ngại quá mức trắng trong thuần khiết không tốt, Tiểu Hà đang học thêu hoa, ta nói Kinh Trập vẽ cho nàng một đóa hoa sen vừa khéo xứng với màu sắc này, đến lúc đó Tiểu Hà tự mình thêu, mặc vào sẽ rất đẹp, tay áo cổ áo để Tiểu Mãn thêu viền hoa, đến lúc đó sẽ không có vẻ rất trắng. Lại nói ngươi vừa rồi nói Kinh Trập, Cẩm Hiên kia một thân rất trắng, ta nghĩ thêu mây, hai người bọn họ mặc cũng xứng."
Văn thẩm không còn lý do từ chối, Tiểu Hà càng mừng rỡ, liên tục nói: "Đúng vậy đúng vậy, ta tự mình thêu, tên ta là Tiểu Hà, vừa vặn có màu này, ta thêu hoa sen hồng nhạt nhất định rất đẹp mắt, đường viền hoa ta cũng tự mình thêu, sẽ không kêu Tiểu Mãn tỷ tỷ dạy ta."
Trần Giang Sinh ở một bên bĩu môi, "Thật sự là bé gái không kiến thức, ngươi là Hà ta còn là Giang đây, là hà lớn hay là giang lớn, ngươi không có nhìn thấy, hoa sen ở Liễu Bá Tử bên kia mới kêu hoa sen đâu, cả một mảnh nhìn không thấy đầu, ngươi có thể thêu một đóa hay là hai đóa?"