Diễn Viên Đẳng Cấp Bạch Liên

Chương 24: Chương 24: Chương 15 (tt)




(Tiếp)

Anh thừa nhận năm đó buông tay, bởi vì yêu không sâu, hoặc nói là anh yêu bản thân hơn, nhưng đều không có ý nghĩa khi anh không yêu đối phương.

Anh cũng do dự trong một thời gian dài, không giống như Thẩm Từ Chiêu vài giây liền tiếp nhận...

Cuối cùng không thể nói ra, chỉ có thể vĩnh viễn chôn dưới đáy lòng.

Vì sao ban đầu có thể thản nhiên như thế, vì sao nói giới giải trí phức tạp chỉ muốn ở hậu trường, nhưng như cũ vẫn tiến vào.

“Thời gian trước, Hà Thần Không bất ngờ thấy đoạn ngắn “”Cây trâm phượng”” trên ti vi, anh xem tới hai mấy giờ, lúc này mới tìm gặp diễn viên đóng.”

Cô gái Y Trạm này, bất kể ánh mắt hay cảm giác rất giống Thẩm Từ Chiêu.

Không biết mang theo tâm lý thế nào, anh biết gần đây công ty vừa đầu tư sang mảng phim truyền hình, liền cứ thế chạy đến ...

Nếu nói, bên ngoài Y Lan Khê có vẻ giống Thẩm Từ Chiêu, thì Y Trạm lại giống về khí chất.

Thật không thể tưởng tượng được, thần thái nói chuyện vừa nãy của Y Trạm, Hà Thần Không ngỡ như Thẩm Từ Chiêu đang đứng trước mặt anh.

“””Xin chào Hà tiên sinh.”””

“Nghe thấy tiếng người gọi, Hà Thần Không quay đầu lại, mặc dù đối với người mô phỏng người khác một cách vụng về, anh không có hảo cảm, nhưng vẫn giữ phép lịch sự, anh cũng đáp lại: “”Xin chào.”””

“””Bố tôi là Y Chính Hoằng tập đoàn Y thị, hình như Hà tiên sinh và em gái tôi rất hợp duyên, trước đây hai người biết nhau sao?”””

“Nhắc tới Y Trạm, Hà Thần Không liền có hứng thú, nghĩ nghĩ nói: “”Tôi xem qua phim truyền hình cô ấy diễn, có chút ấn tượng.”””

“Y Lan Khê cười cười: “”Cũng không biết vừa rồi Y Trạm nói gì với Hà tiên sinh, từ nhỏ em gái tôi được người nhà chiều quá hoá hư, động một chút là rời nhà trốn đi, cao ngạo vô lễ, nếu có đắc tội với ngài, thân là chị gái thay em gái nói xin bỏ qua cho, hy vọng Hà tiên sinh không để trong lòng.”””

Nói xong khẽ gật đầu, khuôn mặt áy náy.

Hà Thần Không có chút kinh ngạc, cao ngạo vô lễ? Tương phản lớn như vậy? Nếu thật như thế không giống Thẩm Từ Chiêu, lại có chút giống bản thân anh lúc mười bảy, mười tám tuổi...

“””Cũng không có gì, thay tôi gửi lời chào đến bố cô, ngày khác tôi sẽ đích thân tới nhà gặp gỡ.”” Tâm trí Hà Thần Không không ở nơi này, nói vài câu khách sáo rồi rời đi.”

Y Lan Khê nhìn người có bối cảnh rời đi, có chút suy ngẫm.

--- ------

Mấy ngày nay miễn cưỡng coi như thuận lợi, đạo diễn âm thầm tìm biên kịch sửa đổi kịch bản.

Kỹ năng diễn của Y Lan Khê quá cứng ngắc, trước kia còn có thể che dấu đi qua, chỉ là lần này diễn cùng người mới Y Trạm có kỹ năng diễn quá tốt, hai người diễn người kỹ năng cao người kỹ năng thấp, dấu hiệu quá rõ ràng.

Các tình huống không thay đổi, nhưng số lần xuất hiện của Y Trạm tăng lên, dù sao hai người là chị em, bình thường ở trong đoàn quan hệ tốt như thế, nên cũng sẽ không tính toán nhiều.

Không có biện pháp, vì trong thời gian ngắn Y Lan Khê khó có thể cải thiện kỹ năng diễn, đạo diễn cũng không thể nói với Y Trạm : Cô không nên diễn dụng tâm như thế, để phối hợp với người có chút vụng về...

......

Thay đổi như thế, ai cũng thấy tốt hơn.

Đoàn phim đang tiến hành quay vĩ thanh (gần như ngoại truyện ý), hai ngày này Y Trạm cô không có cảnh quay, Y Trạm xin phép đạo diễn nghỉ ngơi.

Tháng trước cô có đăng kí tiết mục, mấy ngày này muốn đi qua phối hợp quay tiết mục.

“””Vận động không giới hạn”” quay cũng theo lịch trình, ngoại trừ khách quý của năm, từng kỳ đều mời khoảng ba nghệ sĩ tham gia thêm vào.”

“Kỳ lần này mời ba diễn viên chính phim “”Cây trâm phượng””, ngoài Y Trạm còn mời cả Lâm Phỉ và Mộ Thần.”

Chương trình chia làm hai loại phỏng vấn trong trường quay và hoạt động ngoại khoá. Tiết mục lần trước Y Trạm tham gia là phỏng vấn tại trường quay, chỉ cần ngồi trả lời phỏng vấn là được, tương đối thoải mái.

Lần này hiển nhiên là hoạt động ngoại khoá, tám khách quý chia làm hai nhóm thực hiện nhiệm vụ, hai nhóm thi đua, nhóm nào thua phải chịu phạt.

Bình thường đạo diễn sẽ thiết lập nhiệm vụ rất khó khăn, khiến cho một đám diễn viên gọn gàng xinh đẹp trên màn ảnh trở lên bụi đất và tả tơi.

“Trong từng nhiệm vụ khách mời vừa thực hiện vừa hô, “”ôm bắp đùi”” khiến khán giả cười nghiêng ngả, khiến nghệ sĩ vừa chân thật vừa gần gũi. Vì thế rất thu hút người xem.”

Trước kia Y Trạm từng làm ở hậu trường công tác chuẩn bị, nhìn hai kỳ chương trình, biết một chút lưu trình, lần này thu trong bốn ngày, bởi vì cần xuất ngoại.)

Vì là số đặc biệt vào mùa hè, mà chương trình được quay tại một hải đảo vô cùng nổi tiếng, trời xanh biển rộng bãi cát trắng, quả là thiên đường thư thái.

Nghỉ ngơi một đêm do lệch giờ, từ sáng sớm Y Trạm đã buộc tóc đuôi ngựa gọn gàng, một thân quần áo thể thao thoải mái đi thẳng tới sân ghi hình, sau đó mở rộng chân ngay tại chỗ hoạt động gân cốt.

“Có mấy vị khách khác nhìn thấy cô liền gọi thẳng “”Diệp cung chủ””, giọng có chút lớn cảm giác rất uy phong, dẫn tới mọi người đều nở nụ cười.”

--- ------

Tạ Địch Phi đẩy cửa sổ sát đất đi ra ngoài ban công, anh duỗi người, tay chống lên lan can nhìn ra bãi cát phía xa, bên kia tập trung không ít người, hình như có cả máy quay, thật là náo nhiệt.

Phong cảnh bên này rất đẹp, bình thường cũng hay có chương trình hoặc bộ phim nào đó tới đây lấy cảnh, anh thấy cũng là điều tất nhiên. Tạ Địch Phi đưa tầm mắt về phía khác, nhìn phong cảnh một chút, rồi quay vào phòng.

Anh không chỉ tới đây nghỉ ngơi... Mà là còn việc cần xử lí.

Hết chương 15.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.