Điện Vương Ở Rể

Chương 61: Chương 61: Điện Vương thân phận gì?




Lý Diệu Thần quay người, vẻ nghiêm khắc hiện lên.

“Mỹ Na! Con có thể dùng tay không tuỳ ý xé rách được hàng rào thép lưới không?”

“Còn nữa, Cháu bị đẩy ngã, cháu cho là do ăn may sao?”

Lý Mỹ Na nghe vậy, sắc mặt lập tức biến đổi. Cô ấy cũng là một người thông minh. Bên trong gia tộc, người biết bệnh tình của ông nội cực kỳ ít, cô ấy là một trong số đó.

Cho nên, cô ấy mới đi cùng ông nội tới thành phố Tỉnh này giải sầu, chính là vì hy vọng ông nội có thể thoải mái hơn.

Lúc trước, lời nói và hành động của Diệp Đông đã chọc giận cô ấy, cho nên cô ấy mới có chút mất lí trí, không suy nghĩ kỳ càng bất kỳ chuyện gì.

“Ông nội, ý của ông là…”

Lý Diệu Thần hít sâu một hơi: “Cậu Diệp ấy có thể nói đã đạt tới cấp độ khá cao. Vậy ta có nên cung kính không?”

“Cậu Diệp nhìn qua có thể thấy bệnh của ông không sai chút nào, xem ra cậu ấy có thể chữa khỏi được bệnh cho ông.”

Lý Diệu Thần giọng điệu cũng không nhịn được run rẩy.

“Người này thân phận tôn quý, vô cùng đáng giá để giữ mối quan hệ.”

“Nhớ kỹ, sau này nếu như nhìn thấy cậu Diệp thì phải dùng thái độ tôn kính mà đối đãi. Bất kể cậu ấy có yêu cầu gì, chúng ta đều tận lực mà làm, không được tỏ thái độ chút nào.”

Khuôn mặt xinh đẹp của Lý Mỹ Na trở nên khó coi. Mặc dù nhà họ Lý không thể xem như dòng họ lớn, nhưng cũng là thế gia nổi tiếng về y thuật cao siêu, cho dù là ở trước mặt dòng họ lớn cũng có thể tỏ thái độ vài phần.

Nghe ông nói thì sự tôn kính dành cho Diệp Đông này đã sâu đến mức như vậy rồi sao?

Giờ phút này, nhà họ Thẩm đang hết sức rúng động.

“Lập tức điều tra xem. Năm ký trà Ô Long ướp hương là ai đã mua nó. Chúng ta phải thu hồi lại.”

Thẩm Vạn tức giận vô cùng. Tiệm trà Nhã Nhã này chính là sản nghiệp của nhà họ Thẩm, mà năm cân trà Ô Long ướp hương kia là do ông ta đồng ý đáp ứng điều kiện của người ta thì mới đổi lấy được.

Đối phương trực tiếp đưa năm cân trà Ô Long ướp hương tới Tiệm trà Nhã Nhã ở thành phố Tỉnh. Sau đó, ông cụ Thẩm Vạn cũng quên đặc biệt dặn dò chuyện này, bây giờ ông ta mới nhớ ra, hỏi tra biết được trà đã bị bán đi rồi.

Gia chủ nhà họ Thẩm bây giờ là Thẩm Thiết Ứng rõ ràng cũng biết giá trị của trà Ô Long ướp hương này. Thứ này, không phải dùng tiền là có thể mua được đâu. Cho nên ông ta cũng vô cùng sốt ruột.

Ông ta lập tức tự mình đi tới Tiệm trà Nhã Nhã thăm dò, kiểm tra giám sát, sau đó cuối cùng cũng tìm được một đoạn video của Diệp Đông trong tiệm.

Người quản lý của Tiệm trà Nhã Nhã là Phương Tuấn. Giờ phút này, ông ta đầy vẻ lo lắng bất an. Sản nghiệp của nhà họ Thẩm rất nhiều, Tiệm trà Nhã Nhã cũng là một trong số rất nhiều sản nghiệp đó.

Mà Tiệm trà Nhã Nhã ở thành phố Tỉnh này, cùng lắm cũng chỉ được xem như một cửa hàng hàng đầu mà thôi. Ông ta cũng chỉ là quản lý của một cửa hàng hàng đầu, phía trên ông ta còn có phó tổng giám đốc, tổng giám đốc… Cuối cùng mới là Thẩm Thiết Ứng!

Bình thường, ông ta lại càng không có cơ hội tận mắt nhìn thấy Thẩm Thiết Ứng.

Lần này, ông ta chính mắt nhìn thấy, lại còn ở khoảng cách gần như thế, thế nhưng ông ta lại lắng vô tận.

Giọng điệu Thẩm Thiết Ứng lạnh như băng nói: “Từ hôm nay, bãi bỏ chức vụ quản lý của ông. Còn có nhân viên tiêu thụ của cửa hàng đã bán trà Ô Long ướp hương cũng trực tiếp sa thải, khấu trừ tiền lương ngay trong tháng.”

“Tôi sẽ sắp xếp nhân viên trực tiếp qua đây tiếp nhận!”

Bên trong văn phòng, sau khi Phương Tuấn nghe xong, toàn thân ông tự kéo thân thể bản thân đi tới cửa văn phòng, chuẩn bị rời khỏi.

Thẩm Thiết Ứng lập tức gọi điện thoại qua chỗ Lão Thẩm.

“Cha, con đã tra ra được người mua lá trà này là ai rồi. Con cũng đã lập tức điều tra tìm kiếm người này. Quản lý bên này và nhân viên tiêu thụ của cửa hàng đều đã bị cách chức, sa thải hết rồi ạ.”

Sau khi Lão Thẩm nghe xong, khẽ gật đầu: “Cho cha xem đoạn video giám sát kia đi.”

Nếu như Lão Thẩm không xem video một chút để xác nhận, trong lòng ông ta vẫn cảm thấy không chắc chắn lắm. Lúc này, Thẩm Thiết Ứng nhanh chóng gửi video qua cho ông ta.

Chưa tới nửa phút, Lão Thẩm lập tức gọi điện thoại ngược lại cho Thẩm Thiết Ứng.

“A lô, Cha còn có gì muốn phân phó sao?”

Giọng điệu Lão Thẩm ở bên trong điện thoại còn đang thở gấp.

“Lập tức ngừng việc điều tra tìm kiếm lại ngay. Nhanh!”

“Còn nữa, cất nhắc tên quản lý kia lên làm phó tổng giám đốc của Tiệm trà Nhã Nhã đi. Còn nhân viên cửa hàng kia thì đề bạt lên làm quản lý hết đi!”

Thẩm Thiết Ứng nghe được mấy lời của Lão Thẩm, hơi cứng người không biết nói gì

“Cha, có chuyện gì?”

Lão Thẩm hít sâu một hơi:

“Thiết Ứng, con còn nhớ Điện Vương mà cha đã từng nhắc tới nhưng con vẫn chưa gặp mặt kia không?”

Sau khi Thẩm Thiết Ứng nghe được, trái tim bỗng chốc run lên nhè nhẹ.

“Con nhớ…”

Lúc trước, bản thân ông ta đã từng hỏi thăm rốt cuộc vị này là ai, cha ông ta nói, ông ta đã không nhìn thấy thì cũng không có tư cách biết được.

Thậm chí, Lão Thẩm còn nói, nếu như ông ta có thể vì Điện Vương mà bưng trà rót nước, quét tước dọn dẹp thì âu cũng là một loại vinh hạnh.

Lão Thẩm Vạn hít sâu một hơi, nói: “Người mua lá trà này chính là ngài ấy!”

“Lúc trước, cha tiêu phí biết bao mối quan hệ mới có được lá trà này, đều là vì chuẩn bị cho ngài ấy.”

Giờ phút này, trong lòng Thẩm Thiết Ứng nháy mắt sững sờ.

Thẩm Vạn tiếp tục nói: “Bây giờ, đúng lúc lá trà đã được ngài ấy mua. Con nói xem, nếu như chúng ta đuổi quản lý và nhân viên tiêu thụ đã bán cho ngài ấy, thì sẽ thế nào?”

Thẩm Thiết Ứng là gia chủ nhà họ Thẩm, đương nhiên nháy mắt đã nghĩ thông suốt.

“Cha con hiểu rồi, giờ con lập tức đi thu hồi toàn bộ quyết định. Hơn nữa, nếu như con đã biết được vị ngài ấy này là ai… Con có thể may mắn gặp được ngài ấy được không?”

Lúc này, Thẩm Vạn mới gật đầu: “Có thể, nhưng mà con phải nhớ kỹ một việc, không được phép điều tra tung tích của Điện Vương, không được cố ý sắp xếp một buổi gặp mặt, đây chính là hành động cực kỳ vô lễ.”

Thẩm Thiết Ứng trả lời: “Vâng, thưa cha.”

Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Thiết Ứng cũng hoảng hốt một hồi, thật sự là quá chấn động. Vị Điện Vương bên trong video này, thật sự là rất trẻ tuổi, lại còn tôn quý như vậy.

Kẽo kẹt…

Cửa phòng vang lên, đúng Phương Tuấn chuẩn bị đi, vẻ mặt ông ta hoàn toàn tuyệt vọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.