*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này Đường Lưu Vũ cũng đã nhận được mệnh lệnh hành động từ chỗ Ảnh Vũ. Tin tức này là phát ra cho cả mạng lưới sát thủ, hắn có điện thoại nên cũng đọc được chứ không dành riêng cho bản thân. Hơn nữa Đường Lưu Vũ là kẻ phối hợp hành động chứ không phải thuộc hạ của Ảnh Vũ, trong mệnh lệnh cũng không nhắc đến hắn. Đường Lưu Vũ được quyền tự do làm theo ý mình, tùy theo tình hình để ứng biến. Miễn là thành công xâm nhập vương cung, tìm ra Cao Cần là được. Những việc còn lại đã có Ảnh Vũ và người của hắn lo liệu.
Lần trước Đường Lưu Vũ đã để lộ việc hắn có thể tùy ý ra vào thành phố thông qua đường cống nước ngầm. Sau sự kiện đó, vương quốc đã gia công lại hệ thống cống nước, thêm vào cửa kim loại siêu bền ngăn ở các tuyến ống nước trọng yếu, bố trí máy quay, thiết bị cảm ứng cũng như các lực lượng cơ động liên tục tuần tra. Đó là dưới cống ngầm, bên trên thành phố còn được làm nghiêm ngặt hơn. An ning được thắt chặt, có quân lính liên tục tuần tra trên những tuyến đường lớn. Các con hẻm nhỏ cũng được bố trí thêm máy quay và thiết bị cảm ứng. Người dân được yêu cầu tích trữ đầy đủ lương thực trước đó, chuyển sang chế độ làm việc trực tuyến, nếu cần thứ gì thì liên lạc gửi yêu cầu để quân đội đưa đến tận cửa.
Tình trạng này chẳng khác gì khi đang xảy dịch bệnh truyền nhiễm hay chiến tranh hóa chất. Nghe nói nguyên nhân là do trước đây từng có công tước bị ám sát khi tham gia hội nghị thế này. Chuyện lần đó khiến địa vị của quốc vương lung lay, áp lực từ các vị công tước còn lại buộc hắn phải thoái vị sớm, đồng thời đại hoàng tử cũng không giữ được vương vị khiến nó rơi vào tay con của một vị công tước khác. Hiện tại tình hình của Vương tộc cũng không khá hơn là mấy, số người ủng hộ Vương Hiệu rất hạn chế nên càng phải làm kỹ hơn, tránh cho đối phương tìm được cơ hội trục lợi.
Hơn nữa gần đây cơ quan tình báo vương quốc cũng đã nắm được vài tin tức liên quan đến hoạt động của nhóm sát thủ. Bọn hắn có đủ cơ sở để nghi ngờ rằng nhóm sát thủ này sẽ ra tay trong hội nghị. Một trong các phương thức thường dùng của đám sát thủ này là ẩn mình trong dân chúng để tiện xâm nhập. Cho nên việc tạm thời cách ly toàn xã hội là cần thiết. Tuy sẽ ảnh hưởng đôi chút đến kinh tế nhưng lại đảm bảo được an toàn cho giới quý tộc cầm quyền. Chung quy lại kẻ phải chịu khổ cũng chỉ có dân chúng mà thôi.
Vì sự chuẩn bị kỹ càng ở trên của vương quốc, kế hoạch xâm nhập của tổ chức sát thủ cũng phải thay đổi khá nhiều. Tất nhiên Đường Lưu Vũ không cần quan tâm những thứ này. Tổ chức sát thủ sẽ phá các thiết bị do thám, gây nên hỗn loạn để hắn dễ dàng xâm nhập vào. Hiểu theo một cách khác, hiện tại toàn bộ tổ chức này đang được dùng để phục vụ cho Đường Lưu Vũ, làm mọi cách để hắn có cơ hội đối mặt trực tiếp với Cao Cần. Dù sao thì đây mới là mục đích của cùng của Ảnh Vũ chứ không phải nhắm đến quốc vương hay các vị công tước.
Khi tám vị công tước đều đã đến đủ, ngồi vào bàn hội nghị, tổ chức sát thủ liền bắt đầu hành động. Đường Lưu Vũ chỉ nhận được một tin thông báo đến từ Ảnh Vũ nói rằng kế hoạch đã bắt đầu, còn lại mọi thứ đều để hắn tự mình lo liệu. Có chẳng Ảnh Vũ sẽ cung cấp vị trí của Cao Cần nếu tìm được vị tướng quân này trước. Bất quá vị trí của Cao Cần không quá khó đoán. Nhiệm vụ cả đời của hắn là bảo vệ quốc vương và Tô Vân Quốc. Trong những hội nghị như thế nào, Cao Cần chắc chắn sẽ luôn túc trực bên ngoài phòng hội nghị. Hắn chịu trách nhiệm chính trong việc đảm bảo an toàn cho những vị lãnh đạo tối cao của vương quốc.
Đường Lưu Vũ đưa mắt nhìn vào màn hình điện thoại, trên bản đồ chính của thành phố bắt đầu xuất hiện những chấm đỏ. Ban đầu chúng chỉ ở quanh khu vực cổng thành, sau đó mở rộng dần vào bên trong. Đây là đánh dấu các khu vực đã được nhóm sát thủ giải quyết xong, bao gồm phá hủy thiết bị quan sát và liên lạc cũng như khống chế quân lính. Ảnh Vũ không muốn vương quốc thiệt hại nặng nề nên yêu cầu nhóm sát thủ khống chế quân lính, chỉ giết khi thật sự cần thiết. Nhóm sát thủ này làm việc rất chuyên nghiệp, bọn hắn sử dụng các loại thuốc độc tê liệt hay phi tiêu gây mê, tạm thời vẫn chưa có thiệt hại về nhân mạng.
Nhóm sát thủ cũng không cần tấn công toàn bộ tòa thành. Đây là việc không cần thiết, hơn nữa cho dù muốn cũng không đủ nhân lực để làm. Thay vào đó, phương hướng của phát triển của các chấm đỏ này đang hướng về kho vũ khí lớn nhất trong thành phố. Rõ ràng mục đích là đánh lạc hướng cho Đường Lưu Vũ tiện hành động. An nguy của các quý tộc lãnh đạo tối cao rất quan trọng nhưng kho vũ khí cũng không kém. Nếu nó bị tước đoạt, vương quốc sớm muộn cũng sẽ rơi vào loạn lạc. Cho nên một lượng lớn quân lính sẽ bị điều động đến đây. Theo dự đoán của Ảnh Vũ, Cao Cần sẽ vẫn lưu lại bảo vệ an toàn cho các vị lãnh đạo. Đường Lưu Vũ có thể tự chọn lộ tuyến di chuyển, trốn tránh lực lượng quân lính tuần tra đã bị phân tán mỏng hơn để gặp riêng hắn.
Đường Lưu Vũ chờ đợi những chấm đỏ này tiếp cận kho vũ khí. Khi khoảng cách chỉ còn hơn mười km, hắn lập tức rời khỏi chỗ ẩn nấp, dùng tốc độ nhanh nhất tiếp cận cổng thành. Quân lính nơi này đã bị tổ chức sát thủ giải quyết hết nên việc xâm nhập không mất nhiều thời gian. Đường Lưu Vũ di chuyển trên mái nhà dân, ẩn nấp sau những tấm bảng quảng cáo hoặc bồn nước nóng lạnh cỡ lớn, rẻ hướng về phía vương cung.
Khi đi ngang qua cung điện của Vương Nhã, Đường Lưu Vũ có thể thấy nàng và nhóm hộ vệ của mình đang đứng trước cửa. Vương Nhã dặn dò những hộ vệ của mình điều gì đó, sau đó tất cả cùng lên hai chiếc xe đợi sẵn gần đó. Đi cùng nàng còn có vị Hoàng quản gia kia, nghe nói người này cũng từng ở trong quân đội tinh nhuệ, sau đó vì vài vết thương nên buộc phải xuất ngũ, được sắp xếp làm quản gia cho cửu công chúa.
Vương Nhã mang theo toàn bộ hộ vệ và cả quản gia, phương hướng di chuyển là về phía vương cung. Đường Lưu Vũ có chút nghi hoặc, hắn thật sự không đoán ra được nàng đang muốn làm gì. Phải biết một vị công chúa nhỏ tuổi như Vương Nhã vốn không có tiếng nói trong hội nghị lần này, trừ khi có liên quan đến bị mật ẩn chứa đằng sau đóa hoa trên mặt nàng. Chỉ nhìn cách Vương Khánh phản ứng với những vấn đề liên quan đến đóa hoa kia cũng đủ biết nó có quan trọng như thế nào. “Tồn vong vương quốc”, đây là cụm từ bọn hắn đùng để miêu tả sức ảnh hưởng của nó.
Thật ra sự tham gia của Vương Nhã không khiến Đường Lưu Vũ quá bất ngờ. Có nàng ở đó, lời hứa kia của hắn cũng có thể hoàn thành, xem như không ai nợ ai. Nghĩ như vậy, Đường Lưu Vũ tiếp tục men theo những góc khuất trên mái nhà hoặc bờ tường để lẫn tránh quân lính tuần tra. Càng đến gần cung điện, mật độ quân lính càng đông hơn, các thiết bị theo dõi cũng xuất hiện liên tục, bố trí ở mọi ngóc ngách, gần như không có bất kỳ khe hở nào.
Đúng vào lúc này, một tiếng nổ lớn phát ra từ đằng xa. Đây chỉ là khởi đầu, một chuỗi vụ nổ liên tục vang lên, kèm theo đó là những âm thanh la hét mà dù ở rất xa vẫn có thể nghe thấy được. Ảnh Vũ và tổ chức sát thủ của hắn đã chính thức ra tay với kho vũ khí rồi…