CHƯƠNG 8
.
Tống lão phu nhân đã nói là làm, lập tức liệt kê những nhà có nữ nhi đến tuổi kết hôn trong trí nhớ xem xét một lần. Có khá nhiều người thích hợp, xem ra phải nhờ người hỗ trợ, sau đó bắt đầu liên lạc.
Những kẻ có thế lực cũng như nữ nhân của bọn hắn, đối với ý tứ của Tống lão phu nhân sao lại không rõ ràng, huống chi Tống lão phu nhân cũng không có ý định giấu giếm. Qua một đêm, việc tìm vị hôn thê cho Văn Nhân Luật trở thành điều đáng quan tâm nhất của giai cấp có thế lực.
Văn Nhân Luật là ai? Ở mảnh đất kinh đô này có rất nhiều người không biết, nhưng với giai cấp thượng tầng, đây là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy, con trai trưởng của Văn Nhân gia, ngoại tôn Tống lão phu nhân thương yêu nhất, đồng thời cũng nổi tiếng với danh hiệu hoàn khố, cho đến hiện tại chưa chính thức làm nên chuyện gì, cả ngày cũng không có việc gì làm. Dĩ nhiên, với những kẻ quyền quý nơi kinh đô như bọn họ, chuyện đó không phải vấn đề. Bọn họ quan tâm chính là thế lực đứng đằng sau Văn Nhân Luật.
Cảm tình, tự do luyến ái, đối với những người nắm quyền lực mà nói, thực sự rất khó, vì đạt được nhiều ích lợi hơn, ngay cả hôn nhân cũng là vật hi sinh, bản thân bọn họ là thế, nữ nhân của bọn họ cũng như thế. Cho dù Văn Nhân Luật là kẻ ngu ngốc, chỉ cần hắn được Văn Nhân gia và Tống gia coi trọng, liền có người chịu gả cho hắn. Huống chi, trình độ dung túng Luật của Văn Nhân gia cùng Tống lão phu nhân, tầng lớp cao tầng ở kinh đô không ai không biết.
Nguyên nhân cụ thể là gì? Cũng có vài người quyền cao chức trọng biết, nhưng ngại gia sản của Văn Nhân lão gia tử, bọn họ cũng phải cấp chút mặt mũi, hơn nữa hiểu rõ tính cách bao che khuyết điểm của Tống lão tỷ tỷ, nên vẫn chưa dám đem tin tức lộ ra.
Có thể có lợi, liền tránh không được những kẻ muốn tiến tới, Tống lão phu nhân cầm danh sách, cũng không ngại phiền lật xem từng cái, sau đó bắt đầu chọn tam lấy tứ, nào là tướng mạo không đẹp, nào là vóc dáng thấp, nào là khí chất không thanh cao, nào là vừa thấy đã biết là kẻ không chịu an phận…
Trong mắt Tống lão phu nhân, chỉ có Luật nhà nàng bắt bẻ người khác, làm gì có ai đủ tư cách chê bai Luật nhà nàng. Bận rộn ba ngày, danh sách lựa chọn của Tống lão phu nhân chỉ còn chưa đến mười người. Khi Luật đến thăm, Tống lão phu nhân liền hỏi Luật thích loại hình nào, nhìn đống ảnh chụp chất cao như núi cùng tư liệu cá nhân, hắn có cảm giác tự gây nghiệt, để lại một câu, bà ngoại thích thì ta liền thích, sau đó bỏ chạy.
Văn Nhân lão gia tử cùng Văn Nhân Chinh sau khi biết chuyện, cũng bắt đầu lo lắng đến việc tìm vị hôn thê cho Luật. Bọn họ và Tống lão phu nhân đều có chung ý nghĩ, không cần gia thế, nhưng phẩm hạnh cùng bộ dạng phải tốt, tiêu chuẩn chính là cổ đại mỹ nhân, tam tòng tứ đức, tuyệt đối không cho Luật chịu chút ủy khuất nào.
Tần Trạm đối với chuyện này, chỉtrầm mặc, Văn Nhân Lẫm cũng không dám nói đến việc này trước mặt Tần Trạm, thậm chí còn chủ động giúp đỡ Tần Trạm chia sẻ công việc, thế nhưng Tần Trạm tình nguyện lựa chọn bận rộn chứ không muốn nghe đến tin tức về hôn sự của Luật, ngay cả phụ mẫu hắn cũng thường xuyên nói về chuyện đó, còn bảo cũng phải tìm cho hắn một vị hôn thê.
Đoạn cảm tình này, trừ hắn cùng Lẫm ra, không còn ai biết, hắn phải nói sao với phụ mẫu, hắn yêu Luật, một người nam nhân, còn là một kẻ thanh danh không tốt. Có lẽ, sau khi Luật kết hôn, hắn cũng sẽ lấy một nữ nhân, vì thỏa mãn kỳ vọng của phụ mẫu, vì kéo dài huyết mạch. Sinh ra trong thế gia quyền quý, quyền lợi tự do luyến ái không hề tồn tại, đây là giác ngộ bọn họ hiểu được từ rất sớm.
Kết cục của tự do luyến ái, cứ nhìn hậu quả của Văn Nhân bá phụ sẽ biết, nam tử từng một thời hăng hái, hiện giờ trầm tĩnh như băng, lãnh khốc vô cùng, giống như không còn tâm nữa, mà Lẫm, cũng phải gánh vác một phần tội ác cảm, còn người gây ra hết thảy mọi chuyện đã sớm điên cuồng ở biệt thự trong núi, rơi xuống dòng sông, chôn vào lòng đất. Huống chi, tình yêu của hắn, ngay từ đầu đã là vô vọng.
Ở tầng lớp quyền quý không có người thích hợp, việc tìm vị hôn thê cho Luật bắt đầu hướng đến phú hào, nhân vật nổi tiếng. Một số ngành, tất nhiên cũng bị kinh động.
“Về sự tình Tống lão phu nhân vì Văn Nhân Luật tìm vị hôn thê, các ngươi hẳn đều biết.” Tổ trưởng tổ chuyên án nhìn những người ngồi trong phòng họp nói.
Là một tổ chức nắm bắt tin tức nhanh, hơn nữa diễn viên chính còn là mục tiêu bấy lâu, bọn họ sao có thể không biết chủ đề đang xôn xao trong giai cấp thượng tầng ở kinh đô.
“Đây là một cơ hội tốt để chúng ta có thể tiếp cận Văn Nhân Luật, tiến hành điều tra.” Ánh mắt của tổ trưởng tổ chuyên án vô cùng sắc bén. Bởi vì thân phận của Văn Nhân Luật, những nhân viên điều tra như bọn họ căn bản không thể tới gần, dù sao thế lực của Văn Nhân gia cùng Tống giacũng không phải là thứ những nhân viên công vụ nhỏ nhoi như bọn họ có thể chống lại. Tổ chuyên án này thành lập bất quá là do sự kiên trì của hắn mà thôi.
Cấp trên lại có người muốn chấn chỉnh đệ tử (ở đây có nghĩa là con cháu, con em) những gia tộc quyền quý ở kinh đô nên bọn họ mới có thể xuất hiện. Bọn họ cũng lập nên không ít thành tích, có được thanh danh tốt đẹp trong lòng công chúng, cũng vì Chính phủ xây dựng hình tượng chính diện, nhưng là vẫn không đủ, phân lượng của những đệ tử quyền quý kia cộng lại cũng không bằng một mình Văn Nhân Luật. Không phải là để lập uy, mà chính nghĩa cùng ý thức trách nhiệm trong người khiến hắn không thể mặc kệ Văn Nhân Luật tiếp tục ăn chơi trác táng cùng ung dung ngoài vòng pháp luật như vậy. Hắn cũng biết bản thân cứng nhắc, không biết cân nhắc lợi hại, nhưng là có đánh đổi cả cuộc đời, hắn cũng phải đem Văn Nhân Luật đưa ra công lý.
Việc điều tra Văn Nhân Luật, cấp trên cũng không biết, đơn giản vì bối cảnh của Văn Nhân Luật quá sâu.
“Lựa chọn vài người có khả năng, thử xem có thể nhập mắt Tống lão phu nhân hay không.” Đối với vị Tống lão phu nhân kia, tổ trưởng cũng thực kính nể, một phu nhân vĩ đại lo cho nước cho dân, bất quá là, có chút bao che khuyết điểm. Dưới tay hắn có một người tuyệt đối phù hợp với tiêu chuẩn của Tống lão phu nhân, chẳng qua, chuẩn bị vài người xem như đề phòng mọi trường hợp.
Sau khi tổ trưởng tuyên bố mệnh lệnh, mọi người đều tự động tan họp.
Không lâu sau, có người đến gõ cửa văn phòng của tổ trưởng.
“Số hiệu Y25742, Quý Phi Yên báo cáo.” Nếu có người ở đây, nhất định sẽ nhận ra nữ nhân giống như tiên nữ trong tranh vẽ, xinh đẹp không nhiễm bụi trần này, nàng được ca tụng là tinh linh của giới dương cầm, nữ thần chỉ trong vòng ba năm đã dùng loại âm nhạc không thuộc về nhân gian của mình chinh phục toàn bộ thế giới.
“Phi Yên, ngươi đã đến rồi.” Tổ trưởng đối với một trong những môn sinh đắc ý của mình vô cùng ôn nhu.
“Tổ trưởng, đã lâu không gặp.” Quý Phi Yên lộ ra nụ cười dịu dàng của nàng, không phải nhu nhược như liễu, mà là kiên định như nước. “Có nhiệm vụ cần ta sao?” Có vẻ ngoài không nhiễm khói lửa nhân gian không có nghĩa nàng là tiên nhân chưa từng trải đời, qua sự hun đúc của xã hội hiện đại, bên cạnh cá tính dịu dàng, nàng cũng có chút hài hước, dí dỏm, hơn nữa, với thân phận đặc thù, nàng cũng có được sự kiên cường.
Quý Phi Yên thật hoàn mỹ, chỉ cần ở chung liền không thể thoát khỏi mị lực của nàng, một Quý Phi Yên như vậy, ai lại có thể cự tuyệt, thế nhưng, bởi vì trong lòng có tổn thương, nét lông mày của nàng đượm vẻ u sầu.
“Phi Yên, nhiệm vụ lần này rất đặc thù, ta hi vọng ngươi thận trọng cân nhắc, với thân phận cùng danh dự hiện tại, nhiệm vụ lần này rất có thể sẽ phá hủy sự nghiệp của ngươi.” Thân phận thực sự của Phi Yên là thành viên ngầm, nên tổ trưởng cấp nàng một cơ hội lựa chọn, đưa những tư liệu về Văn Nhân Luật đưa cho Phi Yên.
Phi Yên không phải là người kinh đô, cho nên đối với kết cấu quyền lợi của kinh đô cũng không biết, tư liệu chỉ trình bày một phần về quyền thế của Văn Nhân gia cùng Tống gia, nhưng chỉ như thế thôi cũng khiến nàng cực kỳ kinh hãi, sau đó, nàng chuyển sang xem xét nhân vật mục tiêu, Văn Nhân Luật.
Bộ dạng của mục tiêu trên tấm ảnh là một nam tử đứng cạnh xe thể thao màu xám bạc, có khuôn mặt thực tuấn mỹ, nụ cười đường hoàng, tràn ngập kiêu ngạo, cùng với gia thế bất phàm, cho dù thanh danh của hắn không tốt cũng sẽ khiến không ít nữ nhân phải động lòng. Đáng tiếc, Quý Phi Yên không phải là nữ nhân nông cạn như vậy, huống chi trong lòng nàng vẫn mang bóng hình một người.
Kế tiếp là một chồng hồ sơ tư liệu, nạn nhân tử vong theo nhiều cách khác nhau, đều là trường hợp ngoài ý muốn, nhưng đều có một điểm tương quan, những người này trước khi chết đều từng tranh chấp với Văn Nhân Luật, chính xác mà nói, bọn họ đều có hành vi trả thù hắn.
Một cái hai cái ngoài ý muốn có thể xem là bình thường, đằng này nhiều vụ ngoài ý muốn cùng xảy ra như thế, làm sao không khiến người ta cảm thấy kỳ quái? Nhưng nếu như không phải ngoài ý muốn, hung thủ là làm cách nào mà thực hiện được? Xem xét những bản ghi chép trong tư liệu, có án mạng phát sinh ở dã ngoại, có nạn nhân chỉ ở một mình trong phòng, thậm chí trước mặt mọi người ngoài ý muốn tử vong. Nếu như chuyện này là do con người tạo nên, hung thủ quả thật vô cùng đáng sợ, trí tuệ thâm sâu đến cỡ nào mới có thể gây ra tử vong ngoài ý muốn, không thể tìm thấy dấu vết, đem hết thảy mọi thứ chung quanh người chết tính toán kỹ càng, đây là chuyện nhân loại có thể làm được sao? Đó là những vụ tử vong được tính toán kỹ càng mà chỉ có tử thần trong truyền thuyết mới có thể tạo nên.
Quý Phi Yên toàn thân lâm vào sợ hãi, một cảm giác mao cốt tủng nhiên (kiểu như sởn gai ốc ấy) phát ra từ tư liệu.
“Văn Nhân Luật không phải hung thủ, nhưng chắc chắn là điểm mấu chốt.” Sau khi xem xong tư liệu, Quý Phi Yên phân tích, nói.
“Suy nghĩ của ngươi giống ta.” Tổ trưởng gật đầu. Đúng thế, Văn Nhân Luật không phải là hung thủ, rất nhiều trường hợp chứng minh hắn không có mặt tại nơi xảy ra hung án, hoặc dù có mặt thì thời gian cũng không kịp, lại có vụ người chết cùng Văn Nhân Luật cách nhau đến nghìn dặm. “Văn Nhân Luật là mấu chốt, hắn có thể thuê hung thủ giết người.” Điều này có nghĩa Văn Nhân Luật cũng có tội, “Cũng có thể là có người vì Văn Nhân Luật mà ra tay.” Nhưng những người bên cạnh Văn Nhân Luật, Tống lão phu nhân cùng Văn Nhân lão gia tử, Văn Nhân Lẫm cùng Tần Trạm cũng sẽ không làm loại chuyện này, đám hồ bằng cẩu hữu của Văn Nhân Luật cũng không có bổn sự đó.
“Kẻ đứng phía sau có lực lượng rất đáng sợ.” Quý Phi Yên nói, một người tuyệt đối không thể thực hiện được, đây là một tổ chức, một tổ chức hắc ám vô cùng đáng sợ.
“Đúng vậy, chúng ta thậm chí còn không có được một chút manh mối, mấu chốt duy nhất là Văn Nhân Luật.” Tổ trưởng nói, “Cho nên chúng ta cần tiếp cận Văn Nhân Luật. Ngươi cũng thấy đấy, lấy thân phận của Văn Nhân Luật, những kẻ như chúng ta không thể tiếp cận được. Hiện tại, có một cơ hội ngay trước mắt, chúng ta không thể bỏ qua.”
“Tổ trưởng, mời nói.” Nhìn đến những tư liệu về những nữ nhân có quan hệ với Văn Nhân Luật, Quý Phi Yên tựa hồ đã minh bạch một chút.
“Tống lão phu nhân muốn tìm vị hôn thê cho Văn Nhân Luật.” Tổ trưởng gọn gàng, dứt khoát.
“Muốn ta cùng Văn Nhân Luật kết hôn sao?” Thê tử là người gần gũi với trượng phu nhất, rất nhiều chuyện không thể lừa gạt người cùng chung chăn gối, nhưng, nàng không muốn.
“Không, Tống lão phu nhân đã nói, nếu hai bên cảm thấy không thích hợp, có thể giải trừ hôn ước.” Đây là chỉ lời an ủi, bởi quyền chủ động giải trừ hôn ước vốn nằm trong tay Văn Nhân Luật.
“Nhiệm vụ này, ta nhận.” Suy nghĩ một chút, Quý Phi Yên quyết định.
“Ngươi xác định?” Tổ trưởng phi thường kinh ngạc, không ngờ Phi Yên sẽ dễ dàng đáp ứng.
“Ngươi tìm ta cũng bởi vì ta là người thích hợp nhất không phải sao, dù gì cả đời này ta sẽ không yêu mến bất cứ người nào nữa.” Chỉ có một người duy nhất gây nên vết thương trong lòng nàng, người kia không yêu nàng, là nam nhân cho dù đã chia tay cũng làm nàng không thể oán hận. Mỗi người đều nói nàng hoàn mỹ, nhưng nàng hết thảy đều bắt chước hắn, hắn mới là kẻ chân chính hoàn mỹ. “Lấy năng lực của Văn Nhân gia cùng Tống gia cũng sẽ không để tư liệu của Văn Nhân Luật được công bố trên báo chí, cho nên danh dự bên ngoài của ta sẽ không bị phá hủy.”
Tiếp đó, hành động bắt đầu.
END 08.