Diệt Thiên Truyền Thuyết

Chương 41: Chương 41: Linh cảm không lành




Gần cuối buổi tập bỗng nhiên một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng của hắn ta đầy bất ngờ, cảm giác lạ này đã rất lâu hắn mới gặp lại, lần duy nhất cảm giác giống thế này chính là khi đám người kia giáng xuống để bắt cha mẹ hắn rồi tàn sát rất nhiều người khác.

Đang đùa vui bỗng Diệt Thiên im bắt Diệp Tuyết khẽ hỏi:

“Huynh làm sao thế?”

Mới xác định quan hệ nên nàng cố gắng xưng hô giống Triệu Phượng Nghi cho nó thân thiết nhưng vẫn còn hơi sượng sượng, Diệt Thiên nắm tay của nàng khẽ giọng nói:

“Ta bỗng nhiên có cảm giác không lành, linh cảm của ta rất chính xác, lần trước cũng nhờ nó mà chúng ta tránh được ám sát.”

Triệu Phượng Nghi gật đầu nói:

“Khi huynh ấy cứu ta cũng phản ứng rất nhanh để né đi viên đạn mà hoàn toàn không cần nhìn gì cả. Theo ta thấy có lẽ Văn Khoa tên kia muốn làm cái gì đó rồi, chúng ta nên đề phòng thì hơn.”

Diệt Thiên lắc đầu vẻ mặt đầy nghiêm túc nói:

“Ta chắc chắn không phải tên kia bởi linh cảm cho thấy chuyện xảy ra sẽ rất lớn, còn tại sao ta nói như thế thì để lúc khác giải thích.”

Hắn quay sang Nam Thiên Yến nghiêm túc nói:

“Tối nay chúng ta sang nhà của Tuyết Tình nghỉ lại, nàng ấy ở một mình lúc nguy hiểm thế này thì ta không yên tâm, Yến tỷ giúp ta liên hệ với Lam tỷ để nàng ấy tới nhà của Tuyết tỷ.”

Nam Thiên Yến muốn từ chối nhưng nhìn ánh mắt của hắn nàng không làm sao mở lời được, nắm chặt tay lại nàng ngoảnh mặt đi rồi nói:

“Đợi chút để ta liên lạc với nàng ta, thế nhưng ngươi có chắc chắn với cảm giác của mình không?”

Diệt Thiên cắn chặt môi lăn tăn giữa việc tiết lộ quê hương và an toàn hiện tại, sau cùng an nguy vẫn phải đặt lên hàng đầu, hắn thở dài nói:

“Lần cuối cùng ta có cảm giác như thế này thì cả một thành phố nơi chúng ta sống mọi người đều bị tàn sát gần hết, ta xin tỷ hãy tin ta chỉ một lần, một lần duy nhất thôi.”

Quan sát Diệt Thiên suốt một thời thế nên nàng tin tưởng thiếu niên này sẽ không hành động thiếu lý trí, cả một thành phố bị tàn sát thì trong khoảng mười năm trở lại đây chỉ có vài vụ thôi, có điều hai huynh muội Diệt Thiên hoàn cảnh đã đảm bảo hắn không nói đùa.

Có rất nhiều thiên tài có thiên phú cao thì ông trời cũng ban cho bọn họ một thứ sức mạnh đó là dự cảm, không rõ ràng đối với bất cứ ai nhưng không thể đùa được, riêng Nam Thiên Yến thì nàng cũng tin hẳn bởi nàng trước kia cũng từng có vài lần cảm nhận được nguy hiểm và có nguy hiểm thực sự.

Nàng tính lấy điện thoại ra gọi cho Phong Thiên Lam thì đã thấy nàng ra liên lạc với mình, vừa kết nối thì đã nghe giọng khá gấp từ bên kia truyền sang:

“Sư tỷ tên tiểu tử kia còn an toàn chứ?”

Nam Thiên Yến không trả lời nàng mà hỏi ngược lại:

“Ngươi cảm nhận được cái gì sao?”

Phong Thiên Lam gật đầu khẳng định:

“Lúc nãy ta tự nhiên thấy có gì đó không đúng, khi nhìn lên trời thì thấy những lỗ hổng không gian rất nhỏ, biết có chuyện nên ta đi vào Hư giới thì thấy Diệp Long tướng quân đang đánh nhau với với người của Hắc Động.

Không biết đám người của Hắc Động muốn làm gì nhưng huy động cả Vũ Hoàng lẫn Vũ Tướng tham chiến thì ta thấy không ổn chút nào, tỷ thông bảo cho người của võ quán rồi đưa bọn chúng về chỗ ta ngay.”

Nam Thiên Yến quay qua Diệt Thiên nghiêm túc hỏi:

“Cho ta địa chỉ nhà của Tuyết Tình ngay lập tức.”

Diệt Thiên không chút chậm trễ đọc ra địa chỉ:

“Lan Hoa Khu nhà cao cấp căn số 99.”

Nam Thiên Yến nói với Phong Thiên Lam:

“Ngươi nghe thấy rồi chứ, tới đó đi rồi chúng ta tụ tập lại, nếu thật xuất hiện vết nứt không gian thì nguy to, đến khi ấy thì bản thân hai chúng ta có khi cũng khó toàn mạng.”

Phong Thiên Lam lắc đầu khẽ giọng nói:

“Cái này thì tỷ không cần lo, ta đã điều tra qua thì mới biết thành phố này không gian mở ra thì cùng lắm chỉ có đại yêu Hoàng cấp giáng lâm, tuy đánh không thắng nhưng đem mấy đứa nhỏ chạy thì thoải mái.”

Nam Thiên Yến gương mặt hơi giãn ra một tý nhưng vẫn rất cẩn thận dặn dò:

“Hắc Động người hành động ta lo lắng không chỉ đơn giản như thế, bọn họ đã tìm cách thúc đẩy quá trình mở lỗ hổng thì rất có thể sẽ còn làm được những thứ khác.Bọn họ dám tấn công nơi Diệp Long tướng quân chiếm giữ thì cõ lẽ sẽ phải có bài tẩy.”

Phong Thiên Lam không nói nhiều, nàng ta ngắt đi kết nối rồi làm việc của mình ngay, Nam Thiên Yến to giọng nói:

“Ngay lập tức rời đi, tiện thể thông báo cho ban quản lý của Thiên Phong võ quán, theo ta biết có mấy vị tiền bối tu vi rất cao, nếu họ tham chiến thì mọi chuyến sẽ không quá mức tệ hại.”

Diệt Thiên trong lòng dậy sóng, hít thật sâu một hơi để mình thức sự bình tĩnh hắn ta khẽ giọng hỏi:

“Yến tỷ có thể cho ta biết Hắc Động là thế lực như thế nào không?”

Nam Thiên Yến không quay mặt về đằng sau nhưng vẫn trả lời hắn:

“Hắc Động tổng thể cực kỳ lớn nhưng bọn họ lại có phân chia rõ ràng, ngươi có thể hiểu nếu một chi bị vây quét thì các chi khác của họ sẽ mặc kệ. Thiên Phong học viên cũng như Đại Học Viên Liên Minh là kẻ thù chính của họ chỉ sau Liên Minh Nhân Loại.”

Diệp Tuyết thắc mắc:

“Hai thế lực đang nắm quyền chi phối toàn bộ nhân loại đều chống lại họ, như thế chẳng phải nói họ đang một mình cân tất cả hay sao.”

Nam Thiên Yến chán chường nói:

“Đám người đó đều bị điên thế nên không có gì phải bất ngờ cả, chỉ có điều không hiểu sao họ lại công kích cái nơi vừa khó nhai lại chẳng có gì để cướp đoạt thế nhỉ. “

Diệt Thiên lên tiếng cắt ngang:

“Tỷ vẫn chưa nói cho ta biết phương thức hoạt động của bọn họ, phải có cái gì đó thì họ mới tấn công Thiên Vương Tinh chứ.”

Nam Thiên Yến không cần suy nghĩ liền đáp:

“Mục đích đầu tiên của họ là muốn ngày “ khải huyền “ sớm tới, còn “ khải huyền “ chính là giây phút Hư giới mở cửa hoàn toàn. Ta nghe nói khi đó con người không còn bị giới hạn tu vi Vũ Sư còn yêu thú của Hư giới cũng có thể đi loại thật thoải mái.”

Diệt Thiên không hỏi nữa mà chỉ thì thầm nói:

“Lâu lâu mới xuất hiện những vết nứt không gian đã khiến cho một lượng yêu thú rất mạnh xâm nhập tàn sát người vô tội, nếu để cho hai thế giới thông nhau thì ta thật sự không thể tưởng tượng được hậu quả sẽ khủng khiếp như thế nào nữa. “

Lúc này đã tới quầy tiếp tân nhưng chẳng có ai ở đó cả, đúng lúc này tiếng loa thông báo vang lên:

“Có nguy hiểm cấp SSS có thể giáng lâm bất cứ lúc nào, những học viên không thể đi về nhà hãy ở lại trong võ quán để nhận sự bảo vệ từ các huấn luyện viên. Xin nhắc lại một lần nữa rằng đang có nguy hiểm cấp SSS có thể giáng lâm bất cứ lúc nào lên hãy cẩn trọng với tính mạng của mình.”

Nam Thiên Yến quay ngược lại rồi nói:

“Có vẻ họ cũng biết rồi chúng ta nhanh làm việc của mình thôi, hay các ngươi ở lại đây cho an toàn, các huấn luyện viên rất nhiều người tu vi không thua gì ta với Phong Thiên Lam.”

Diệt Thiên cắn răng khẽ giọng nói:

“Mọi người ở lại đây ta đi tìm Tuyết tỷ rồi quay lại ngay.”

Nói xong hắn ta không chút do dự đi ra ngoài, Nam Thiên Yến thấy vậy thì chỉ biết thở dài, ngăn Diệp Tuyết và Triệu Phượng Nghi lại rồi nàng nói:

“Hai người các ngươi ở đây cố gắng liên lạc với người nhà, ta sẽ đi cùng Diệt Thiên nếu không thì rất có thể hắn ta sẽ bỏ mạng. Làm điều cần làm nhất đi đừng bám theo nếu không cả hai sẽ thành gánh nặng đấy, chúng ta sẽ tìm Tuyết Tình rồi quay lại sớm nhất có thể.”

Hai cô gái không có ngốc nên chỉ biết nhìn theo bóng lưng của hắn ta, Diệp Tuyết cắn môi giọng nài nỉ:

“Tỷ nhất định phải mang hắn về an toàn.”

Nam Thiên Yến gật đầu khẽ cười nói:

“Tiểu tử này sống có tính có nghĩa là một nam nhân tốt, yên tâm tỷ sẽ không làm mất hắn đâu.”

Nói xong nàng vội vàng đuổi theo Diệt Thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.