Nam Thiên Yến còn đang lo lắng thì Diệt Thiên bỗng nhiên hành động, hắn ta bắt đầu tấn công những nơi nhạy cảm khiến nàng mềm nhũn cả người, miệng nàng cũng bị chiếc miệng rộng kia chặn lại, chính vì thế tiếng cầu xin cũng không vang lên được.
Nàng lại không muốn dùng nguyên khí vì có khả năng sẽ tổn thương hắn ta, Diệt Thiên không gặp ngăn cản càng trở nên điên cuồng, phải đến tận trưa thì người nàng mềm nhũn thì hắn mới buông tha cho nàng.
Nằm trong lòng hắn nàng hờn dỗi nói:
“Ngươi không giữ lời.”
Diệt Thiên bĩu môi nói:
“Cái này là ta trừng phạt tỷ, tỷ biết lỗi của mình là gì không?”
Nam Thiên Yến đương nhiên không biết, nàng ngơ ngác hỏi:
“Ta có lỗi gì?”
Diệt Thiên giận dỗi:
“Tỷ đồng ý quan hệ của hai chúng ta nhưng muốn vũ kỹ từ ta lại hỏi ta muốn gì còn mang ra trao đổi, như vậy thì chẳng khác nào coi ta là người ngoài cả.”
Nam Thiên Yến phì cười trong lòng rất ấm áp, nàng khẽ giọng nói:
“Ngươi không biết được tầm quan trọng của công pháp, vũ kỹ cấp cao rồi, có khi chỉ vì một cuốn Hoàng cấp vũ kỹ mà con giết cha, chồng giết vợ cũng không phải hiếm.”
Diệt Thiên khẽ gật đầu:
“Ta biết những truyện đó nhưng với ta thì nhiêu đó chẳng quan trọng gì so với nữ nhân của ta, tỷ cũng biết ta truyền thụ cho Phượng Nghi với Tuyết nhi đâu có đòi hỏi gì. Cha ta đã từng nói với ta rằng khi đã đụng vào nữ nhân thì những thứ họ cần mình phải làm được ngay khi có thể.
Những thứ đó đều nằm trong đầu ta chỉ cần đọc ra cho tỷ biết cũng cần trao đổi thì thật sự chẳng biết nói làm sao, trước kia ta cũng từng thắc mắc tại sao con người ta có thể đánh đổi tình cảm bằng những thứ tầm thường như thế.”
Nam Thiên Yến nhìn vẻ mặt của hắn thì khẽ an ủi:
“Cuộc sống này lợi ích luôn đi đầu, có những người không muốn làm như thế nhưng sau lưng của họ còn cả một gia tộc. Đơn giản như cha ta dù rất thương ta nhưng không có nghĩa ta muốn chọn nam nhân như thế nào cũng được, ta nói thế chắc ngươi hiểu chứ.”
Diệt Thiên mỉm cười nói:
“Như thế thì ta ít ra không cần lo lắng tỷ bị cha mẹ ép cưới người khác, còn chuyện phấn đấu thì tất nhiên rồi.”
Nàng nghe hắn ta nói thế thì đẩy hắn ta ra rồi gắt giọng:
“Ngươi nói phấn đấu mà bây giờ nửa ngày rồi vẫn nằm đây ôm ta.”
Diệt Thiên cười hì hì sau đó liền truyện Ngạo Phong Kiếm Pháp cho nàng, chuyện này thôi đã mất hơn một tiếng rồi, thế nhưng rõ ràng nàng ta thiên phú cao hơn mấy cô bé kia rất nhiều. Tuy rằng nàng tu vi cao nhưng ghi nhớ tất cả trong một tiếng cũng rất kinh khủng rồi.
Lắc nhẹ đầu Nam Thiên Yến khẽ cười nói:
“Quả nhiên là Thánh cấp có khác, giá như có thêm bộ pháp kết hợp nữa thì tốt.”
Diệt Thiên cười nói:
“Ta cũng nghiên cứu sơ qua và cảm thấy có một bộ pháp rất phù hợp với kiếm pháp này, tỷ có muốn ta đọc luôn không.”
Nam Thiên Yến kéo chăn che người lắc đầu nói:
“Tỷ không chịu nổi nữa đâu.”
Nàng nghĩ hắn lại muốn chuyện kia nên lấy bộ pháp ra để dụ dỗ nàng, Diệt Thiên thấy thế cười nói:
“Ta hứa sẽ không làm gì tỷ, lại gần đây ta đọc nốt bộ pháp cho tỷ.”
Diệt Thiên sau đó đọc cho nàng từ đầu đến cuối đúng như lời hứa, xong hết rồi thì đến phiên hắn cần biết về Thiên Bảng, Nam Thiên Yến thì muốn đi mặc lại quần áo đoàng hoàng cái đã.
Trong lúc mặc đồ nàng thấy tinh hoa của Diệt Thiên vẫn còn đang rỉ ra thì có chút lo lắng hỏi:
“Chúng ta làm nhiều như thế liệu có khi nào ta sẽ mang thai không?”
Diệt Thiên cười nói:
“Vũ giả chúng ta đâu phải muốn mang thai thì sẽ mang thai dễ dàng như thế, còn nếu có thật thì chẳng phải đó là chuyện vui sao, ta đảm bảo tiểu Lan sẽ vui lắm.”
Nam Thiên Yến bĩu môi xách quần áo đi vào phòng tắm rồi nói:
“Ta đi tắm mới được, còn người cứ đăng nhập vào Thiên Bảng đi rồi có gì không hiểu thì hỏi ta sau cũng được.”
Diệt Thiên đành phải nghe lời của nàng dùng quang não để đăng nhập Thiên Bảng nhưng hắn không biết đây sẽ là giây phút thay đổi cuộc sống của hắn ta mãi mãi.
Thậm chí cả thế giới này sẽ không ai quên được cái thời khắc này, thời khác mà họ biết mình sẽ không bao giờ phải lo lắng những lỗ hổng không gian sẽ mở ra. Nhưng cái họ biết được chính là ngày tận thế được báo từ trước.
Một tuần trước tại tổng bộ của Thiên Bảng
Minh Hiên cầm trên tay một quả cầu đôi tay hơi run rẩy, những người ở gần hắn ta tay cũng run rẩy không kém. Hắn ta hít sâu một hơi rồi nói:
“Như ta đã nói vừa nãy, bây giờ các ngươi quyết định đi.”
Một người cắn răng hỏi:
“Ngươi có chắc chắn thứ này sẽ phá đi giới hạn đang kiềm chế chúng ta từ trước đến nay không?”
Minh Hiên đặt quả cầu lên bàn, tay chắp sau lưng rồi khẽ giọng nói:
“Ta làm sao biết được, có điều chúng ta phải tin được Băng Thần đại nhân, ngài ấy để lại thứ này cho Hạ vị vi diện chắc chắn phải có lý do hợp lý. “
Hắn nắm chặt bàn tay hơi run của mình nghiêm túc hỏi:
“Kích hoạt thứ này có thể mang tới nguy cơ hủy diệt và cũng là cơ hội để phá bỏ mọi giới hạn, câu đó thì ta hiểu các ngươi cũng hiểu. Dung hợp Hư giới để chinh phục Hư giới nghe có vẻ dễ hiểu nhưng không có ai trong chúng ta nắm chắc.
Tuy thế ta có thể chắc chắn một điều với các ngươi đó chính là không kích hoạt nó thì một đám Vũ Thần đang đứng ngay tại đây sớm muộn gì cũng trở thành nắm đất. Nguy cơ từ Hư giới và thế giới đẳng cấp cao hơn cùng cái chết các ngươi sợ cái nào hơn.”
Rất nhanh một người đứng ra cắn răng nói:
“Người không vì mình trời chu đất diệt, ta đồng ý và hứa sẽ không bao giờ tiết lộ những chuyện xảy ra hôm nay dù cho đó có là gì đi nữa.”
Dần dần tất cả đều đồng ý với đề nghị kia, Minh Hiên mang quả cầu kia đặt vào trụ năng lượng của Thiên Phạt, quả cầu kia lập tức hút sạch năng lượng. Trong sự hồi hộp của mọi người một âm thanh vang lên:
“Đã hoàn thành quá trình kích hoạt, mời thêm thông tin, nếu không thêm thông tin sẽ tự thay đổi cho phù hợp với thế giới.”
Một đám người ngơ ngác không hiểu gì cả nên chẳng ai dám nói gì cả, được một lúc thì âm thanh của quả cầu lại vang lên:
“Không có thông tin mới, tham khảo quá trình bắt đầu.”
Một làn sóng em dịu từ quả cầu phóng ra bao trùm khắp nơi mọi chốn, làn sóng này chỉ có tu vi siêu cao mới cảm nhận được thôi.
Mười phút sau một âm thanh của quả cầu lại vang lên:
“Phương thức du nhập quang não Thiên Bảng, tên gọi chính thức Thiên Lộ, không gian thi triển khả dĩ Hư Vô Chi Địa. Thời gian đổi thay một tuần.”
Âm thanh biến mất thì cả đám người bỗng nhiên cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, nguyên một tòa kiến tạo của Thiên Bảng hoàn toàn biến mất. Kiến trúc nơi cả đám người bọn họ đứng từ đầu bây giờ lại là một mảnh bình địa, mọi thứ vốn như chưa từng tồn tại.
Minh Hiên hơi bất ngờ nhưng sau đó lại nhanh chóng lên tiếng nói:
“Mọi người tản đi, chuyện ngày hôm nay nhất định không được tiết lộ ra không thì họa diệt môn có thể ấp xuống đầu đấy.”
Hắn ta sau đó rời đi như chưa có chuyện gì xảy ra, những người khác cũng đành phải giả bộ như không có chuyện gì. May sao vị trí kiến tạo trụ sở Thiên Bảng vẫn được giữ kín lên cũng không cần giải thích với ai về chuyện một kiến trúc khổng lồ biến mất.