Cường đặt tờ báo lên bàn khi thấy Linh đi ra từ
thang máy. Dù có nằm mơ thì đám nhân viên lễ tân cũng không giám nghĩ vị giám đốc trẻ tuổi yêu công việc như mạng sống này lại có lúc ngồi thảnh thơi đọc báo và đợi người khác. Gần đây, mọi người đều không ngừng bàn
tán về việc giám đốc đang hò hẹn công khai với đầu bếp chính của nhà
hàng này. Nhân viên thấy họ công khai đi cùng nhau vào buổi sáng, và
giám đốc sẽ đưa cô gái cùng đi ăn trưa khi họ tan ca, có khi cả chiều đó cũng không quay lại khách sạn luôn.
- À, em đọc báo sáng nay chưa? – Đang lái xe, Cường chợt quay sang hỏi.
- Em không hay theo dõi báo chí lắm, nhưng sao thế? Có cuộc thi nấu ăn nào hay à? Hay Master Chef lại chuẩn bị tổ chức?
- Máy tính của em dùng để làm gì?
- Nhưng rốt cục là có chuyện gì? – Linh gặng hỏi lại.
- Giờ nhà cậu ta chắc đang nháo nhào cả lên rồi – Cường vẫn úp úp mở mở.
- Nhà ai cơ? Sao anh cứ úp úp mở mở mãi thế? – Linh cau mày tỏ vẻ khó chịu.
- Được rồi, anh nói thì em sẽ không hiểu ra hết được đâu – Cường cười dỗ
dành – Đợi chút nữa ăn trưa rồi anh mở điện thoại cho em xem tin trên
mạng.
Cường đưa cho cô xem bản tin tức còn nóng sốt trên mạng lúc bữa trưa chưa dọn ra. Cô kinh hãi tới mức không thể động đậy nổi.
Ngày hôm nay, trên mạng lan tràn thông tin về cuộc họp báo ngày hôm qua của
công ty âm nhạc Khóa Son quyết định đơn phương chấm dứt hợp đồng với ca
sĩ Nguyễn Lâm, vốn là ca sĩ đã đầu quân nhiều năm cho công ty này và
mang lại cho công ty rất nhiều danh tiếng. Trong cuộc họp báo, cựu quản
lý của Nguyễn Lâm còn ra mặt phanh phui chuyện riêng tư của anh, nói
rằng anh đã có một đứa con riêng. Mẹ của đứa trẻ là một cô bạn gái cũ
của anh, tuy nhiên khi cô gái này mang thai thì Nguyễn Lâm đã chối bỏ
trách nhiệm, bức cô gái phải bỏ đi nơi khác, bí mật sinh con. Sau đó cô
gái này mang con tới tận nhà để gửi trả, nhưng Nguyễn Lâm lại một lần
nữa phủ nhận sự tồn tại của đứa con này. Anh thậm chí còn dùng tiền để
mua chuộc nữ y tá ở trung tâm xét nghiệm ADN để cô ta đánh tráo kết quả
xét nghiệm, buộc anh trai ruột của mình phải chịu trách nhiệm nuôi đứa
bé.
Tất cả các bài báo đều chỉ trích nặng nề Nguyễn Lâm và cho
rằng anh đã lừa dối khán giả, lừa dối người hâm mộ, anh không xứng đáng
làm một người của công chúng, càng không xứng đáng làm một người cha.
Nhiều người lên tiếng không đồng tình về cách xử sự của anh cũng như cho rằng anh là kẻ thiếu đạo đức, không có tư cách tiếp tục đứng trên sân
khấu ca nhạc nữa. MV mới ra của Nguyễn Lâm cũng bị tẩy chay toàn bộ. Và
tệ nhất chính là việc Khóa Son đơn phương chấm dứt hợp đồng với anh mà
chỉ bồi thường một khoảng tiền nhỏ nhoi. Ngày hôm nay, rất nhiều phóng
viên đã tìm tới nhà của anh để mong được gặp và phỏng vấn nhân vật
chính, cũng như những người thân trong gia đình anh về sự việc này. Hơn
nữa, họ còn rất tò mò với cô bé bị cha đẻ của mình nhẫn tâm phủ nhận.
Linh đọc xong bài báo dài, sự tức giận hiện rõ trên đôi mắt, cô bặm môi
tưởng như bật máu, hai bàn tay nắm chặt như muốn nghiền nát chiếc điện
thoại.
Cường vẫn yên lặng đợi cô nguôi ngoai trở lại. Một lúc sau, Linh lạnh lùng nói:
- Em không thể tha thứ cho người đàn bà này được… – Linh sa sầm nét mặt khi nhớ lại bài báo vừa rồi.
- Nhưng cô ta chỉ nói sự thật mà?
- Em không quan tâm nó thật thế nào. Cô ta từng tới nhà bác Phương với tư cách bạn gái của Lâm. Lúc đó em thấy cô ta không tới nỗi nào. Nhưng
không ngờ con người cô ta lại nhanh trở mặt như thế.
- Có cần anh giúp không? – Cường cười hỏi.
- Anh thì giúp được gì?
- Thì tạo một chút áp lực cho công ty đó để họ đuổi việc cô gái kia chẳng hạn.
- Có ích gì đâu, giờ cả thiên hạ đều biết rồi, và người bị tổn thương cuối cùng chỉ có cháu em mà thôi.
- Được rồi, ăn đi – Cường gật gật vẻ chịu thua rồi gắp thức ăn vào bát cho cô.
- Em còn tâm trạng nào mà ăn nữa.
Linh đáp lại với giọng điệu không vui vẻ gì.
***
Trong lúc hai người vừa ăn trưa vừa bàn luận về việc này thì ở nhà ông bà Phương đã trở nên vô cùng hỗn loạn.
Sáng sớm, khi cô Năm giúp việc xách làn đi chợ liền lập tức bị một đám phóng viên chực sẵn ngoài cổng vây kín lại, hỏi một đống những câu hỏi làm cô kinh hãi vô cùng, vội trốn ngay vào trong nhà và thông báo cho ông bà
Phương cùng ba cậu con trai. Ông Phương nghe thấy có phóng viên thì bán
tín bán nghi, định đi ra ngoài, nhưng đã bị Đại và Lâm ngăn lại. Ông
Phương hậm hực nhặt tờ báo sáng ở trước cổng mang vào nhà, để Đại ra
ngoài xem tình hình thế nào.
Đại mở cổng bước ra, đám phóng viên nhìn anh nghi hoặc rồi lập tức ào đến, vây kín lấy. Nghe qua mấy câu
hỏi lộn xộn của họ, anh đã đoán ra chuyện gì. Mặt Đại lạnh đi một cách
đáng sợ.
- Nghe nói anh là Nguyễn Đại, chính là người đã bị em
trai anh lôi ra làm bia đỡ đạn, gánh lấy hậu quả và buộc phải nuôi con
gái của em mình, anh cảm thấy thế nào?
Nghe nói mẹ của đứa bé từng là nhân viên và cũng là bạn thân của anh, điều đó có thật không?
- Ca sĩ Nguyễn Lâm có định họp báo để phân trần những tin đồn này hay không?
- Có phải ca sĩ Nguyễn Lâm định tới đầu quân cho Music World nên đã bị đơn phương chấm dứt hợp đồng?
- Mời các anh chị về cho. Đây là nhà riêng của gia đình chúng tôi. Nếu
chúng tôi tiếp tục bị làm phiền nữa thì các anh chị có thể nói chuyện
với luật sư riêng của tôi – Đại chỉ nói đúng một câu duy nhất, định quay bước vào nhà thì đúng lúc này, từ trong nhà một tiếng hét chói tai vang lên. Đại giật mình vội vàng đi vào và khóa cổng lại. Ở giữa nhà, bà
Nguyệt đang nằm dưới đất, đầu được cô Năm nâng lên. Tờ báo sáng rơi dưới nền nhà, Lâm đang quỳ ở phía dưới chân bà lay gọi. Ở cách đó không xa,
Minh đang ngăn cản ông Phương tay lăm lăm cầm gậy, ánh mắt giận dữ nhìn
về phía Lâm.
- Cô Năm, đặt mẹ cháu xuống – Đại quát lên – Đi lấy cho cháu một cây kim, sau đó nhẹ nhàng nắn tay chân bà cho tới khi xe
cấp cứu tới. Lâm, còn không đứng dậy gọi xe cấp cứu nhanh lên.
Rồi Đại liếc nhìn tờ báo nằm dưới sàn, thấy rõ được tiêu đề to tướng của
bài báo kèm thêm vài tấm ảnh, anh mím môi lại, nghiến răng sít lại:
“Trang à, cô đi hơi quá trớn rồi đó…”.
- Để tao giết chết nó, thằng bất hiếu, thằng mất dạy – Ông Phương chỉ cây gậy về phía Lâm. Sắc mặt Lâm cũng đã trắng như xác chết.
- Bố,
bố bình tĩnh nghe con nói – Đại ngẩng đầu nhìn ông, tim thì đập thình
thịch – Chuyện đã tới mức này rồi, bố có tức giận cũng không thể thay
đổi được gì. Bố mới ra viện, phải nghỉ ngơi cho khỏe đã. Mẹ đã thế này,
bố mà ốm thì chúng con biết làm sao?
Đại cầm kim đâm thẳng vào
mười đầu ngón tay của bà Nguyệt rồi nặn cho máu chảy ra. Bà Nguyệt dưới
sự xoa nắn chậm rãi của cô Năm và sự sơ cứu của Đại cũng dần thở đều
hơn.
- Mẹ, mẹ cố thở đều, xe cấp cứu sẽ tới ngay thôi. Sẽ không
sao cả đâu – Đại gần như muốn khóc khi thấy máu ở các đầu ngón tay bà
Nguyệt chảy ra, dính lên cả tay mình.
Bà Nguyệt mở mắt nhìn, thấy gương mặt lo âu của bốn bố con thì định nói gì đó nhưng lưỡi bà như níu lại, ngả sang hẳn một bên.
- Mẹ, đừng nói gì cả, cứ nằm im – Đại vội vàng mở miệng.
Vài phút sau thì còi xe cấp cứu đã hú vang cả khu phố. Đám phóng viên thấy
bà Nguyệt được đưa ra xe, thấy cả Lâm, Đại, ông Phương và Minh hớt hải
chạy theo thì lập tức ùa lại, chụp hình không ngừng. Lâm mím chặt môi để kìm cơn tức giận, cố gắng bỏ qua những câu hỏi không ngớt vo ve bên
tai. Đại nói nhanh với Lâm:
- Cùng bố theo xe tới bệnh viện đi, anh sẽ lái xe theo sau.
Lâm gật đầu nhìn anh. Cửa xe cấp cứu nhanh chóng được đóng lại. Chiếc xe
lao vút đi. Cánh phóng viên lao tới nhưng cánh cổng sắt đã nặng nề khép
lại trước mặt rồi.