CHƯƠNG 18: CÁI ĐÁM ĐIỂU NHÂN NÀY…
.
.
Làm việc vất vả đã lâu, bụng thì đói kêu ầm ầm, tôi mặc độc cái quần lót đứng ngốc ở cửa phòng, nhìn đám đàn ông vọt vào, đại não đột nhiên chập cheng.
Đang nghĩ xem là đến bắt gian hay cảnh sát tra phòng đã nghe tiếng Tiết Đồng quát to: “Lão Khải, mấy tên khốn các ông đến đây quay chụp tôi làm cái giề?”
Sau đó chợt nghe một đám ồn ào: “Tiết đại ca, anh đều ở trên nhiều năm như vậy, rốt cuộc đã sẩy chân xuống dưới (1), chẳng nhẽ không đáng kỉ niệm một chút sao?”
“Đúng vậy, lão Tiết, dù sao đây toàn là người quen, để họ chụp một chút anh sau khi hầu hạ trông thế nào thì cũng có sao?”
Ừm? Sao không cảm thấy giống người quen nhể? Tôi tỉnh lại sau cơn chập mạch, vội đóng cửa đi vào phòng.
Phòng vốn chỉ có hai chúng tôi, giờ lại thêm hơn chục ông đàn ông kì hình quái trạng, thằng còn đang đi giày cũng nhảy luôn lên giường kéo chăn của Tiết Đồng tôi đã gặp rồi, là Lão Khải hôm ở quán bar đã cầm ngược cổ chân người ta xách lên rồi quăng tới quăng đi. Mấy tên đang chạy tới sờ loạn phần thân thể Tiết Đồng lộ ra khỏi chăn cũng giống kiểu mấy người tôi đã gặp trong bar, trong mấy tên cầm camera với DV quay chụp lia lịa kia còn có cả thằng nhãi ranh đã hại tôi thật thảm.
Kì quái, tôi sao cứ cảm thấy đây chẳng giống bắt gian hay cảnh sát tra phòng gì, ngược lại cứ giống như đám bạn ăn hại đến quậy động phòng đêm tân hôn của cô dâu chú rể ấy?
Tiết Đồng vốn đang dùng cánh tay còn chưa bị thương giữ chăn trên người lại, nhìn đến tôi liền ngây ra một chút, sau đó ánh mắt đám người chung quanh liền tập trung cả lên người tôi.
Lão Khải từ trên giường nhảy xuống, hai tay chụp mạnh lấy bả vai tôi nói: “Người lừa, anh thật sự là đồng chí tốt, nhờ có anh mới làm cái đám khỉ đột chưa tiến hóa hết trong bar kia mất mặt.”
Ầy? Cái gì mà khỉ đột? Lúc tôi đang buồn bực thì quần lót trên người cũng bị tụt xuống, sau đó lại là một loạt tiếng tanh tách. Tiết Đồng quát to một tiếng, ôm chăn từ trên giường nhảy lại, kéo tôi vào WC khóa trái lại. Một loạt tiếng gõ cửa, tiếng chửi bậy vọng vào, nói cái gì mà Tiết Đồng xấu xa, khiến bọn họ không chụp được kỉ niệm vĩ đại.
Đến tận khi chỉ còn hai chúng tôi trong WC tôi mới có cơ hội hỏi Tiết Đồng lúc trước đã xảy ra chuyện gì, Tiết Đồng ngược lại mắng tôi: “Anh không biết là ai sao còn mở cửa hả?”
“Tôi sao biết được họ là ai chứ? Tôi gọi đồ ăn, lúc sau lại thấy họ gõ cửa, cứ tưởng là thức ăn đã đem tới chứ.” Tôi thấy sao mà oan uổng.
Tiết Đồng bao tôi vào chăn, anh trần truồng vào buồng tắm chỉnh nước ấm định tắm rửa, tôi nhìn rõ một dòng chất lỏng trắng ngà từ giữa đùi anh chảy xuống, đột nhiên, mặt đỏ tai hồng. Bình thường chúng tôi đều dùng bao nên cái kiểu bắn vào trong thế này không nhiều lắm, dù có, Tiết Đồng cũng không để tôi nhìn thấy, mà hiện tại, nhìn cảnh sắc trước mặt, cái con chm vốn đang nghỉ ngơi của tôi lại phấn chấn lên.
Chỉnh xong nước ấm, anh gọi: “A Đình, mau lại tắm đi.”
Tôi bọc chăn ngồi trên bồn cầu, không biết phải làm sao, vừa mới làm nhiều quá rồi, giờ lại lên, Tiết Đồng sẽ cho tôi là thế nào chứ?
Tiết Đồng từ buồng tắm đi ra, ném chăn trên người tôi qua một bên, kéo tôi vào cùng tắm vòi sen. Tôi lấy tay định che đi con chm còn đang hưng phấn, nhưng Tiết Đồng lại như không việc gì nói: “Xem ra dược hiệu vẫn chưa hết.” Nhìn bộ dạng thản nhiên của anh như vậy, tôi cũng chẳng thèm che nữa, anh còn không sợ đem hoa cúc làm việc quá độ của mình bày ra, tôi còn giả vờ thẹn thùng cái gì chứ. Nhìn cánh tay trái còn đang mang nẹp, không thể đụng nước của anh, tôi lấy vòi sen giúp anh tắm rửa, anh xoay người qua, giang chân nói: “Ở đây cũng phải rửa giúp tôi.”
Này này… Đại ca, anh có chắc không phải đang quyến rũ tôi không đấy? Rõ ràng nhìn chm tôi còn đang đứng thẳng lại còn giơ hoa cúc ra muốn tôi rửa?
Tôi dùng vòi sen tráng phía sau anh một chút, dòng nước từ trên lưng anh chảy xuống, qua bụng, sau eo, e hèm, đến khi chảy tới đó bông hoa nhỏ màu đỏ sậm liền co rút lại một chút, từ bên trong phun ra chút chất lỏng trắng ngà.
A a a, đến nước này ai còn chịu được nữa, tôi cài lại vòi sen lên giá, nắm eo Tiết Đồng tiến thẳng vào trong.
Tiết Đồng kêu lên một tiếng, sau đó quay đầu lại hung tợn nói: “Tô Đình Chi, đồ khốn nhà anh, lần sau ông đây nhất định phải làm cho mông anh nở hoa.”
Xời, nếu là trước kia còn dọa được tôi nhảy dựng lên, giờ tôi đã xác định rồi, dù sao Tiết Đồng đã nói phải bạo cúc tôi đến trăm lần mà đã làm thật bao giờ đâu. Huống gì, tôi giờ đã có tự giác của nam đồng chí, cũng đã xem phim có hai người đổi vị trí rồi, tuy rằng bị bạo có thể sẽ đau chút, nhưng Tiết Đồng có thể chịu được, chẳng lẽ tôi không thể? Huống gì, nghe nói đằng sau của đàn ông có tuyến tiền liệt, cọ xát nơi đó cũng sẽ thích mà.
Cho nên, nếu Tiết Đồng muốn bạo lại tôi, tôi cũng chịu. Giờ thì cứ đem anh bạo đủ đã.
Cái đám ngoài cửa vốn còn đang gõ cửa bên ngoài, đến lúc chúng tôi bắt đầu làm, Tiết Đồng cố ý kêu thật to. Chẳng bao lâu sau, bên ngoài dần an tĩnh, lúc ấy tôi cũng không chú ý, đến lúc làm xong một hiệp mới thấy thật là im lặng.
Đến lúc chúng tôi đã tắm xong thật Tiết Đồng cầm khăn tắm bảo tôi quấn quanh hông cho anh, xoa xoa eo, mở cửa ra ngoài. Anh cũng chẳng ngượng ngùng gì, tôi cũng chỉ có thể lau lau khô nước một chút, quấn khăn tắm ra ngoài. Trước lúc ra, tôi nhìn cái chăn bị ném trên sàn WC, bên trên còn có mấy vết chân đen đen, trong lòng nghĩ đến lúc chúng tôi trả phòng, nhân viên phục vụ liệu có tức chết hay không.
Mấy người kì hình quái trạng lúc nãy đã đi rồi, giờ trên sô pha bên cửa sổ chỉ còn Lão Khải và thằng nhãi kia ngồi. Lão Khải đang hút thuốc, trên thảm toàn là tàn thuốc, ga giường màu trắng thì toàn là dấu chân đen sì, tôi lại một lần nữa mặc niệm cho cô nhân viên phục vụ.
Thằng nhóc kia thấy tôi ra, ra vẻ lấy lòng đi lại chỗ tôi. Nhìn thằng chó đáng ghét này, tôi bước mấy bước lại đá cho nó một đá. Mẹ, nếu không phải thằng khốn phiền phức này, tôi sao lại rơi vào tình cảnh này?
Thằng kia bị tôi đạp trúng bụng, ngã lăn ra thảm. Sau đó… Nó ôm chân tôi nói: “Lại đạp em nữa đi.”
Tôi đen mặt… Đây là cái loại người gì vậy, bị người ta đạp một đạp còn muốn bị đạp cái nữa… Chẳng lẽ thằng này chính là “biến thái” người ta vẫn nói sao?
Tiết Đồng ngồi trên giường, lạnh lùng nhìn trò hề của chúng tôi, nói: “A Đình, anh lộ hàng rồi kìa.”
Lúc này tôi mới phát hiện, thằng ranh kia đang nằm trên thảm từ dưới nhìn lên phía trong khăn tắm của tôi, vừa mới tắm xong, bên trong khăn tắm quả là trống trơn, ở góc độ này của nó, đương nhiên là nhìn thấy hết sạch. Nghĩ đến đó, tôi đột nhiên thấy mặt hơi đỏ. Tình huống này cứ như biến thái trong phim Nhật rình coi dưới váy người ta ấy.
Tiết Đồng cầm quần áo ném cho tôi, bảo tôi vào WC thay. Tôi hai chân đá văng cái thằng còn đang ôm chân mình, như chạy trốn vào WC, mặc quần áo xong xuôi mới dám đi ra.
Nếu như trước kia, với đàn ông bình thường tôi cũng sẽ coi như không, khoe chm ra cho bọn họ đố kị tí. Nhưng nay đã khác xưa, giờ đàn ông tôi gặp toàn những người tính hướng hơi không bình thường, tôi cũng không muốn chm mình tùy tiện đi vào chỗ kia của đàn ông. Đương nhiên, mặt sau của tôi cũng không thể để người khác bạo, hèm, nếu người này là Tiết Đồng, tôi có thể cân nhắc một chút.
Chính là nghĩ cũng chỉ là nghĩ thôi, tôi còn chưa chuẩn bị tâm lý bị bạo đâu.
Lúc đi ra, tôi thấy Lão Khải đang giúp Tiết Đồng mặc quần áo, động tác kia, sao cứ giống như người hầu lâu năm hầu hạ đại thiếu gia mặc quần áo chiếu trong TV ấy. Đáng ghét, rõ ràng sau khi Tiết Đồng bị thương đều là tôi giúp anh thay đồ, sao thằng cha này dám cướp công việc của tôi?
Nhìn thấy tôi ra, Tiết Đồng bắt chuyện, nhưng vẫn cứ để Lão Khải giúp mình mặc đồ. Tôi đi qua đoạt lại công việc của mình, giúp Tiết Đồng mặc đồ.
Đến lúc mặc xong quần áo cho Tiết Đồng mới phản ứng lại được, tôi hình như vừa làm chuyện thật là ngốc. Bởi Lão Khải nói với thằng nhãi đứng cạnh: “Người ta phu phu với nhau tình cảm thế kia, chú mày đừng có chen vào.”
Thằng kia nói: “Đáng ghét, không phải nói Tiết Đồng là vạn năm tổng 1 sao? Sao giờ lại biến thành tiểu 0 thế này.”
Lão Khải khinh thường đáp: “Nếu chú mày có chm to như A Đình vậy cũng có thể trở thành tổng 1 thôi.”
Nó lại nói: “Làm 1 có gì tốt, em thì thích làm 0.”
Lão Khải thấp giọng: “Mỗi người một chí hướng, dạo này trong giới tổng 0 ngày một nhiều, hảo 1 khó cầu. Cứ như les giờ toàn là T, tiểu P xinh đẹp cũng ít đi. Có khi sau này giới gay thì toàn đàn bà, bên les lại toàn đàn ông mất.”
Ế… Đây là cái logic gì vậy? Tôi bị lời Lão Khải khiến cho hồ đồ mất rồi.
Về sau Tiết Đồng mới nói cho tôi biết: “Số 0 trong giới gay với T trong giới les là đồng chí hoàn toàn, mà số 1 trong giới gay bởi thích tiến công nên cũng có thể kết hôn với phụ nữ, sau đó xây dựng gia đình bình thường. Mà 0 lại ưa bị đàn ông tiến công mà không thể thích phụ nữ, cho dù có thể kết hôn với phụ nữ cũng sẽ vì nguyên nhân đó mà gia đình không thể duy trì. Trong giới les, những người phụ nữ lại giống đàn ông này đều cảm thấy mình là đàn ông mà đi yêu phụ nữ, nếu để họ kết hôn với đàn ông, họ sẽ thấy thật ghê tởm, cuối cùng đều gặp phiền toái.
Tôi ngày càng choáng váng, cái gì mà đàn ông trong phụ nữ, phụ nữ trong đàn ông… Theo tôi, vẫn là Tiết Đồng cái kiểu đàn ông trong đàn ông là tốt nhất.
Sau đó nữa, thức ăn gọi đã lâu rốt cuộc cũng đưa tới. Tôi định ăn lại bị Tiết Đồng với Lão Khải kéo ra ngoài, lúc ra khỏi cửa khách sạn mới biết trời đã tối đen. Xem ra tôi đã cả ngày chưa ăn gì, đói đến nỗi chẳng muốn đi nữa. Nhưng nhìn sang Tiết Đồng, anh vẫn như không việc gì, nói giỡn với Lão Khải bên cạnh.
Đến một nhà hàng gần đó, gọi một đống đồ ăn, một âu cơm to. Tôi điên cuồng ăn như quỷ đói. Tiết Đồng tốc độ cũng không chậm hơn tôi, tuy tay trái anh không thể dùng nhưng tay phải vẫn còn dùng tốt. Gắp đồ ăn thật là nhanh, ào ào mấy cái đã đánh sạch bay.
Lão Khải với thằng ranh kia ngồi đần ra nhìn chúng tôi tiêu diệt đống đồ ăn, bọn họ ngay đũa còn chưa đụng, khay đồ ăn mới mang lên đã gần sạch. Lão Khải mau chóng gọi phục vụ mang thực đơn tới, gọi thêm ít đồ ăn, lúc này mới tốt hơn chút.
Tiết Đồng vừa ăn vừa bảo tôi: “A Đình, chỉ cần ăn tám phần no là được rồi.”
Lúc này tôi mới nghĩ đến lúc rất đói không thể ăn quá nhiều, ngừng đũa đi uống trà. Thằng nhãi kia gắp mấy gắp thức ăn, len lén ngồi bên cạnh tôi, tôi với tên này chẳng có hảo cảm, tính không để ý đến nó, nó lại ở bên cạnh giơ ngón cái nói: “Anh Tô giỏi thật đấy, hôm qua đọ thắng hết cả mấy tên ngoại quốc.”
Ngoại quốc gì cơ? Tôi chẳng hiểu gì nhìn nó, hỏi: “Đọ cái gì?”
Nó đáp: “Đọ chm ấy.”
Phụt… Tôi phun hết cả miệng trà.
Sau đó từ thằng nhãi kia mới biết tối qua lúc tôi cùng Tiết Đồng đi bar uống rượu có mấy anh bạn ngoại quốc lên sàn nhảy, nhảy nhảy, có tên tóc vàng nhảy lên trên đài múa cột bắt đầu múa thoát y, quần chúng vây xem cũng chỉ xem náo nhiệt thôi. Không nghĩ tới tên kia cởi xong lại đi thủ dm, đến lúc chm dựng thẳng lên rồi, thằng quỷ Âu Mĩ kia lại nói chm người Châu Á quá nhỏ chẳng đủ xem, chỉ đáng cho chúng làm, còn nói nếu ai ở đây chm to hơn hắn sẽ để tùy người đó làm, nhưng nếu ai chm nhỏ hơn sẽ bị hắn làm.
Bởi chm tên kia quả thực rất lớn, không ít người đều tự lượng sức mình, không dám lên so. Chỉ có mấy tên tổng 0 để được chm to làm mà làm bộ chạy lên muốn đọ, kết quả bị cả đám mắng mỏ. Đúng lúc này, tôi uống say thấy nóng lại bò lên đài cởi bậy, còn cầm cột xoay mấy vòng khiến mọi người được trận cười to. Nhưng đến lúc tôi cởi sạch khoe chm, mọi người cũng chỉ có ngạc nhiên thán phục, lúc ấy mấy tên quỷ Âu Mĩ kia hoảng sợ không ngừng kêu Thượng Đế.
Nhìn thằng nhãi kia kể thích thú như vậy, mặt tôi mau chóng đen như đáy nồi. Bất luận vì sao, khoe chm trước mặt mọi người vẫn là chuyện thật vô đạo đức, thật là đồi phong bại tục.
Không nghĩ tới Tô Đình Chi tôi nhiều năm tiếp nhận giáo dục tư tưởng chính trị như vậy có thể say rượu loạn tính, khoe chm trước mặt mọi người như vậy. Rõ ràng từ trước tới giờ không làm, giờ lại làm. Xem ra, tôi từ lúc cảm thấy mình đã biến thành gay cũng đã từ thế giới bình thường quá độ tới thế giới đồng chí không bình thường rồi.
Nhưng mà, chm tôi có thể đọ thắng người châu Âu như vậy, xem ra tôi quả nhiên có vốn liếng để mà kiêu ngạo mà.
(1) Mã thất tiền đề: Chuyện ngoài ý muốn