Diệu Diệu

Chương 55: Chương 55: Rải cẩu lương trong trường học (ngoại truyện)




Ư Ư: Hôm nay là ngày bạn edit cute đáng yêu chăm chỉ ra đời ư ư kimochi, bạo chương như đã hứa nhé

“Đóng, cửa!” Nữ sinh ngồi gần cửa sau ai oán nhắc nhở.

Cái thời tiết quái quỷ này, ở trong phòng còn có thể hơi ấm áp, cố tình mình còn ngồi ở cửa, cửa vừa mở ra một khe hở gió lạnh đã lùa vào…

Chua xót.

Nam sinh vừa đi vào quên đóng cửa xoay người, lẩm nhẩm lầm nhầm trở về, “Trong phòng thật bức bối, mở cửa ra để không khí lưu thông không được sao.”

Tôi cũng muốn mở, vấn đề là lạnh a.

Diệu Diệu đưa ly nước đưa cho người đó, “Muốn cầm để tay ấm hơn không?”

Nữ sinh nhận ly nước ấm, chần chờ, “Cậu không cần sao? Tay không lạnh?”

Đến mùa đông, thời tiết quá lạnh, đeo găng tay cũng không có tác dụng, lúc làm bài tập ngón tay sắp đông cứng, Tiểu Liễu ngồi cùng với mình bây giờ tay sắp đông lạnh thành cà rốt, phần lớn nữ sinh đều là cầm một ly nước ấm, cầm ấm tay.

Vấn đề là hiện tại nước ấm cũng không dễ lấy a, lại là cuối cấp, ai còn rảnh liên tục đi lấy nước?

Diệu Diệu chớp chớp mắt, “Không có quan hệ, tớ không cần, tớ có…” Trường An a.

Tần Trường An ngồi bên cạnh đang làm đề, đột nhiên nắm tay cô thổi khí, bóp nhẹ trong chốc lát, sau đó lại bỏ vào trong ngực mình lần nữa.

“Dừng!” Nữ sinh che mắt, giật giật khóe miệng, vội vàng kêu dừng, suy yếu nói, “Tớ biết cậu muốn nói gì, đừng show.”

Diệu Diệu: “Show??”

Thấy vẻ mặt cô nghi hoặc, nữ sinh hỏng mất. Cậu ấy thế nhưng còn nghi hoặc?!!

—— Kỳ thật cô rất hoài nghi, rốt cuộc mình làm thế nào chịu đựng ba năm nay?

Không phải sinh hoạt nặng nề, áp lực lớn, có là có, nhưng đối với bọn họ mà nói, tuyệt đối không đền nỗi nhảy lầu, nguyên nhân quan trọng là ở chỗ, trong lớp họn có có một đôi cẩu nam nữ chuyên đi rải cẩu lương.

…Kỳ thật cũng không có quá nhiều hành động không nên xuất hiện, bọn họ sẽ không vi phạm kỷ luật lớp, đi học sẽ không nói chuyện trong giờ học, ở lớp cũng sẽ không xuất hiện hành động quá thân mật, nhiều nhất cũng chỉ là chuồn chuồn lướt nước…

Nhưng không khí giữa hai người họ thật sự là lóe mù mắt.

Ví dụ như trên bàn Diệu Diệu trước nay đều có một cốc nước, trước khi ăn cơm đều là thịt cá sạch sẽ, mùa hè ngủ phía sau không ngừng có gió lạnh, khi ra ngoài có ô, chạy bộ luôn nắm tay, mùa đông lại ôm ấp…

Còn có rất nhiều rất nhiều, loại chi tiết nhỏ này mới ngược cẩu nhất.

…… Không thể suy nghĩ, bằng không mình sẽ hâm mộ đến hỏng mất.

Nữ sinh âm trầm trầm, “Như vậy còn không tính show ân ái?!”

Diệu Diệu nghĩ nghĩ, phi thường nghiêm túc nói, “Không phải,” bọn họ thật sự không có show ân ái,

“Là Trường An thật tốt quá, hắn vẫn luôn đối xử với tứ như vậy.”

Nữ sinh: “………”

Nữ sinh hít một hơi thật sâu, lau mặt, mặt vô biểu tình, “Không có gì để nói, tạm biệt.”

Kéo đen cảm ơn.

Ngày thi đại học càng ngày càng tới gần, số viết trên bảng từ từ giảm xuống, 100 ngày, 50 ngày, 30 ngày, cho tới bây giờ chỉ còn hơn mười ngày.

Con số càng ngày càng tới gần, không khí trong phòng học cũng bắt đầu ngưng trọng, đùa giỡn dần dần biến mất, cơ hồ tất cả mọi người đều đang múa bút thành văn.

Tần Trường An mấy ngày này cũng dạy thêm cho Diệu Diệu, hắn đánh dấu không ít điểm quan trọng, chỉ để Diệu Diệu nắm chắc cơ sở.

Ngày 20 tháng 5

Mọi người học nhiều có hơi đau đầu, lúc nghỉ trưa Tần Trường An xin nghỉ đi ra ngoài.

Trong phòng học chỉ có thể nghe được tiếng ma sát của bút trên giấy

Diệu Diệu tỉnh ngủ, mới vừa mở mắt ra, liền phát hiện trên đùi mình có một bó hoa, năm đóa hoa hồng, hai mảnh lá cây, vô cùng đơn giản.

“……”

Diệu Diệu quay đầu nhìn về phía Trường An, làm khẩu hình, “Sao lại thế này?”

Tần Trường An bên cạnh thò qua hôn cô, viết trong lòng bàn tay cô, “520 vui sướng.”

Ảnh ngược trong mắt là một người nho nhỏ, tràn đầy đều là cô.

Diệu Diệu đắc ý, nắm chặt tay hắn, nhích lại gần, dựa vào trên vai hắn, cười vui vẻ.

Thật tốt.

Hai người đều không có ý muốn quấy rầy người khác, nhưng mùi thơm của hoa hồng lại khuếch tán trong không gian, phảng phất cách ly với thế giới bên ngoài, tạo ra một mảnh ngọt ngào

Thi đại học Trạng Nguyên có phỏng vấn.

Phóng viên lúc ấy phỏng vấn giáo viên trong trường, hỏi hắn có thể dạy ra một Trạng Nguyên, là có bí quyết gì sao?

…… Biểu tình của chủ nhiệm lớp đầu trọc rất phức tạp, nhìn qua như là đau răng.

Lại phỏng vấn hiệu trưởng, khóe miệng hiệu trưởng cũng hơi giật giật

Phóng viên rất kỳ quái, chờ đến khi phỏng vấn Tần Trường An, theo lệ thường hỏi sao có thể thi được điểm cao như vậy, có phương pháp học tập gì không.

Lúc ấy Trạng Nguyên bóc một quả quýt đưa cho nữ sinh bên cạnh, hơn nữa hôn mặt cô “Diệu Diệu, anh đi một chút!”

Vốn dĩ cho rằng Trạng Nguyên muốn nói đi học nên lắng tai nghe giảng a, làm bài tập a, lại nói mục tiêu của mình, ví dụ như em vì đất nước mà học tập gì đó.

Không nghĩ tới Trạng Nguyên suy nghĩ một hồi, phi thường nghiêm túc nói, “Vì vợ của em a!!”

Phóng viên: “…… Cái, cái gì?”

Phóng viên mạc danh có một loại dự cảm, kỳ này có thể đăng báo không là một vấn đề.

Tần Trường An nói, “Thành tích tuyệt đối không thể giảm xuống, bằng không sẽ không thể yêu đương.”

—— Vì cùng Diệu Fiệu ở bên nhau, tuyệt đối không thể làm thành tích giảm xuống.

Phóng viên: “………”

Bạn cùng lớp nhìn phỏng vấn bang một tiếng tắt điện thoại.

Liền biết…

Nhớ lại sự tích ngược cẩu của bọn họ, biến thành như vậy cũng không phải không thể lý giải.

…Ân, có thể nói không ngoài dự đoán

520 ngày đó bọn họ thật sự không biết?

Không, bọn họ chỉ là không ngẩng đầu.

—— Mùi hoa hồng thơm như vậy, ai mẹ nó không ngửi được a!

Đôi này thật sự có độc!

Các bạn cùng lớp nói, may mà bọn họ không học chung đại học……

Đại học đón người mới đến.

Tần Trường An và Diệu Diệu cũng không học cùng trường, thành tích của Diệu Diệu kém quá xa Tần Trường An, Tần Trường An cũng không để cô phải cố gắng nhiều, nếu thi cùng trường với hắn, vậy quá khổ.

Cũng không quan trọng.

Hắn muốn học khẳng định là quản lý tài chính gì đó, việc học tương đối nhiều, Diệu Diệu không thích.

Hơn nữa hai người cố ý chọn hai trường cùng thành phố, trường học rất gần, trọ bên ngoài, hơn nữa Tần Trường An đã bắt đầu làm việc……Thời gian ở trường cũng không nhiều

Nơi đón sinh viên, ánh nắng chói chang phơi đến người say nắng.

Tần Trường An quay đầu lại nhìn nhìn Diệu Diệu, đưa lọ nước trái cây lạnh cho cô, kéo cô đến dưới bóng cây râm mát, đặt rương hành lý xuống, để cô ngồi xuống.

Sau đó tiến đến hôn hôn, “Anh tự đi, em ở chỗ này đợi chút.”

“Chờ một chút!”

Diệu Diệu lấy ra một cái mũ, ý bảo Tần Trường An, “Đội cái này.”

Tần Trường An thấp đầu, “Em đội cho anh.”

Diệu Diệu đỡ đầu hắn, giúp hắn đội mũ, buông tay nhìn nhìn, có chút đắc ý, nhỏ giọng khen hắn, “Thật là đẹp mắt!”

Đẹp trai muốn chết!

Tần Trường An trong ánh mắt đều là ngôi sao, được khen thần thái sáng sủa, nhẫn nhịn, lại hôn cô một chút, “Diệu Diệu cũng đẹp.”

Đẹp nhất.

Học tỷ phụ trách đón học sinh mới nuốt nước bọt, có điểm tâm tắc, một học tỷ nói thầm, “Sao lại không có học đệ nào đẹp trai nha.”

Cô tới vì học đệ…

Đột nhiên, ánh mắt học tỷ sáng lên, lên tinh thần, chuẩn bị tạo dựng quan hệ, “Học đệ học khoa nào? Có rảnh không, trường học rất lớn, không bằng học tỷ giới thiệu cho em?”

“Tài chính.” Học đệ mày kiếm mắt sáng, soái khí có thần, chỉ là vừa mới nói xong hắn lại nhớ đến chuyện gì, “Từ từ!”

Hắn lấy ra một cái thẻ, bang một tiếng đeo trên ngực, thần thái phi dương nói, “Được rồi…… Học tỷ chị mới vừa nói cái gì?”

Trên thẻ có hai dòng chữ ——

Họ tên: Tần Trường An

Trạng thái: Đã kết hôn, cự tuyệt thông đồng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.