Điều Giáo Thẳng Nam Lực Lưỡng

Chương 3: Chương 3




Nhưng phản ứng của cơ thể khiến cậu ấy rất xấu hổ.

côn th*t của cậu ấy lại lớn hơn một chút. Phần đầu có màu đỏ hồng như cây thiết bổng. Là màu đỏ hồng chứ không phải màu tím đen. Xem ra vẫn chưa có nhiều kinh nghiệm về tình *** lắm, có lẽ vẫn còn là xử nam.

Nghĩ đến điều này làm tôi càng vui sướng hơn.

“Thích đến vậy sao?” Tôi tiến tới gần tai cậu ấy, vừa hỏi vừa thổi nhẹ một hơi. Làm như vậy thực sự rất kích thích.

Mặt cậu ấy hơi ửng hồng, hơi thở có chút nặng nhọc, nhưng lại phớt lờ câu hỏi của tôi.

Không thể lãng phí nhiều thời gian được, trời sắp sáng luôn rồi. Tôi phải đẩy nhanh tiến độ mới được.

Vẫn là chiêu vừa rồi, nhưng giờ đổi thành “ba nông một sâu“. Cậu ấy quả nhiên chịu không nổi. Vào thời điểm tôi gắn sức đem đầu lưỡi đâm mạnh vào, cậu ấy đã rên một tiếng “A...”

Tôi cũng không để ý đến cậu ấy, tiếp tục dùng đầu lưỡi liếm sâu vào vùng lãnh thổ bí ẩn chưa ai chạm tới.

Lúc này, tôi đã ngưng liếm láp bên ngoài cúc huyệt, càng lúc đâm càng sâu, sau đó rút lưỡi ra rồi lại đâm sâu vào. Tình cảnh này giống như tôi đang dùng lưỡi để thao cậu ấy vậy.

Mà cậu ấy cũng rất hưởng thụ, bụng cũng bắt đầu có dấu hiệu vặn vẹo, bắp đùi khi thì kẹp chặt, khi lại buông lỏng. Tôi hiểu ý muốn hiện tại của cậu ấy. Cậu ấy khao khát được đâm sâu vào hơn nữa (dẫu sao thì lưỡi của tôi cũng không thể dài một cách biến thái như vậy được), nhưng mà cậu ấy lại không dám đối mặt với ham muốn của bản thân.

Thôi được rồi, tôi sẽ thoả mãn cậu....

Sự khác biệt giữa người và động vật chính là con người biết sử dụng công cụ. Tuy rằng lưỡi của tôi không đủ dài nhưng tôi biết dùng công cụ để bù đắp cho sự khuyết thiếu này.

Có phải bạn đang nghĩ tôi sẽ dùng máy rung?

Sai rồi!

Máy rung thật sự rất là thô, người lần đầu bị đè như cậu ấy chắc chắn không thích cảm giác đó. Nó sẽ chỉ làm cậu ấy càng thêm thống khổ thôi. Tôi muốn chinh phục Tiểu Phong,đương nhiên không thể để cậu ấy cảm thấy khó chịu khi bị đè được.

Cho nên tôi sẽ dùng thứ khác. Đó là thứ tôi được người bạn Nhật Bản quen trên mạng gửi cho.(người Nhật Bản thật là biến thái nhưng lại hợp cạ với tôi)

Nó có hình dạng rất giống jj, nhưng mềm hơn nhiều. Quả thực chính là cái dương v*t hình đầu lưỡi. Chắc là cũng được làm từ silicon. Cầm lấy một đầu dương v*t, đầu còn lại còn có thể lắc lắc.

Dùng cái này là quá thích hợp. Bởi vì nó đủ dài (13cm), lại không quá thô cứng, giống như một cái lưỡi thon dài.

Sau khi thoa dầu bôi trơn, tôi nhẹ nhàng cắm vào. Lúc đó, Tiểu Phong hít mạnh một hơi, côn th*t run lên một chút. Tôi biết đó là do cúc huyệt của cậu ấy thít chặt lại.

Cậu ấy rất thích nó. Kế hoạch lại có thể tiến nhanh thêm một bước rồi. Tôi tự tính trong lòng thấy kế hoạch đã thực hiện được 20% rồi.

Dùng “công cụ lưỡi” này đút mạnh vào cúc huyệt trong chốc lát, ý thức của Tiểu Phong có vẻ như đã tan rã. côn th*t mạnh mẽ đứng thẳng, có vẻ tràn sức sống. Bên trong lỗ tiểu chảy ra một chút *** dịch, nhưng chưa tràn lan đến mức khoa trương.

Chỉ mới như vậy thì vẫn chưa thể buông tha cho cậu ấy được, nhất định phải làm cho cậu ấy phơi bày hết bản chất *** đãng của mình ra trước mặt tôi.

Chỉ có làm như vậy thì sau khi thả cậu ấy ra, tôi mới được an toàn. Bởi vì cậu ấy không thể tố giác một người chứng kiến hết chuyện xấu hổ của cậu ấy được. Cậu ấy sợ tôi sẽ đem chuyện đó bêu rếu ra bên ngoài.

Tôi thừa nhận tôi thật là âm hiểm, nhưng cũng không thể trách tôi được, có trách thì trách ông trời sao lại cho tôi chỉ số IQ cao quá làm chi. ^_^

Nhìn thấy hai mắt mơ màng của cậu ấy,tôi theo bản năng dừng động tác hai tay lại. Như bị đánh thức, cậu ấy đột nhiên mở hai mắt và nhìn tôi.

Tôi biết, cậu ấy là vì khoái cảm biến mất đột ngột mới “tỉnh dậy“.

Cậu ấy lại tiếp tục diễn nữa:

“Van xin anh, đừng làm nữa mà!” Cậu ấy năn nỉ tôi, hoàn toàn mất đi cái vẻ giận điên vừa lúc nãy.

Haha, tôi thừa biết là cậu ấy đang nói trái ý mình, cơ thể cậu ấy kì thực khao khát tôi đâm càng sâu vào hơn thì có. Nhưng cậu ấy lại không ý thức được điều đó. Có lẽ tôi hiểu cậu ấy muốn gì rõ hơn bản thân cậu ấy.

“Được thôi, vậy tôi cho cậu nghỉ ngơi một chút“. Tôi cũng đang mệt chết trong bộ âu phục này rồi, vậy nên lập tức đem “lưỡi” bên trong cúc huyệt của cậu ấy rút ra.

Bởi vì lực rút quá lớn, cậu ấy nhịn không được mà rên lên một tiếng. Điều này thực sự khiến mặt cậu ấy càng thêm đỏ, vội vàng quay mặt đi, né tránh ánh mắt “nóng cháy” của tôi.

“Rốt cuộc là anh muốn như thế nào?” Hơn nửa ngày,cậu ấy mới nói một câu. Nhưng đầu vẫn nghiêng sang một bên, không thèm nhìn đến tôi.

“Thực ra thì cậu có từng nghĩ mình có thể là gay bao giờ chưa?” Tôi như đang nói sự thật hiển nhiên vậy.

“Nói bậy, tôi làm sao có thể là gay được!” Cậu ấy đột nhiên quay lại,dùng ánh mắt chắc chắn nhìn chằm chằm tôi.

Tôi cười nhẹ: “Vậy tôi sẽ hỏi cậu vài câu. Cậu thử ngẫm lại xem nhá.”

Cậu ấy ngầm đồng ý.

“Thứ nhất, cậu thích sạch sẽ đúng chứ?” Quả thực là câu hỏi vô nghĩa, tôi chỉ cần nhìn thấy cách ăn mặc của cậu ấy là biết cậu ấy là một người rất thích sạch sẽ.

Cậu ấy gật đầu.

“Thứ hai, cậu thích mặc quần áo sáng màu đúng không?” Vẫn là một câu hỏi vô nghĩa, đại đa số nam nhân đều thích vậy.

Cậu ấy lại gật đầu.

“Thứ ba, cậu không thích bóng đá, cũng chẳng thích bóng rổ, nhưng thực thích chơi cầu lông phải vậy không?” Đây là tình thế “binh đi nước hiểm”, thành công hay không đều ở bước này đây.

( Binh đi nước hiểm (兵行险招): là một thành ngữ, chỉ trong tình thế nguy cấp đưa ra chiêu hiểm có thể sẽ tổn hại bản thân nhưng cũng có cơ may lật ngược tình thế.)

“Sao anh biết?” Cậu ấy ngạc nhiên.

Trúng độc đắc rồi! Tôi âm thầm hoan hô trong lòng. Vậy là tôi chắc chắn có hi vọng.

Bình tĩnh! Tôi phải cố gắng kiềm hãm niềm phấn khích của bản thân lại.

“Câu hỏi cuối cùng ----- bố cậu không thường xuyên về nhà đi?” Tim tôi đạp ngày càng nhanh, tôi trộm liếc nhìn vẻ mặt của cậu ấy, chờ đợi câu trả lời của cậu ấy.

Hết chương 3.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.