Điều Giáo Thẳng Nam Lực Lưỡng

Chương 8: Chương 8




Tôi thấy cũng đến lúc vì thế đem hai quả “trứng rung” mở ở mức cao nhất. Đồng thời đẩy nhanh tốc độ trừu sáp đến hết mức có thể.Rất nhanh,túi tinh của Tiểu Phong rõ ràng co rút một chút, tiếp theo côn th*t của tôi liền có cảm giác dũng đạo của cậu ấy co thắt lại.

Tôi biết, cậu ấy sắp lên đỉnh rồi.

“Bảo bối, chúng ta cùng nhau!” Tôi cũng buông lỏng tinh quan, đem tinh dịch nóng bỏng toàn bộ đều bắn vào lỗ nhỏ của cậu ấy.

Mà cậu ấy cũng đem lượng lớn tinh dịch phun ra, bắn được rất xa.Tất cả đều phóng qua vai, bắn ở trên gối đầu.

Dường như bắn được một lúc lâu, hai chúng tôi đều trong tình trạng kiệt sức. Tôi vẫn giữ côn th*t ở trong thân thể cậu ấy, ghé vào trên người cậu ấy thở hổn hển. Cậu ấy thì hoàn toàn không còn khí lực, quả thực có hơi giống đang hấp hối....

Qua hai phút, tôi cũng nghỉ ngơi đủ,từ trên người Tiểu Phong đứng lên. Nhưng mà cậu ấy vẫn hít thở từ từ, giống như bệnh nặng mới khỏi.

Tôi cũng không làm phiền cậu ấy, cầm hai chiếc khăn sạch lau cho cậu ấy. Bởi vì bắn thực sự quá nhiều, chỗ nào cũng có, tôi phải mất một lúc lâu mới lau sạch được.

Lúc sau trông cậu ấy có vẻ buồn ngủ, tôi liền tự mình đi tắm rửa một lát. Chờ đến lúc đi ra, Tiểu Phong quả nhiên đã ngủ mất tiêu.

Tôi từ trước đến nay không hề biết đàn ông làm tình cũng sẽ mệt đến như vậy. Hơn nữa cậu ấy từ đầu tới cuối đều không có cử động, chỉ nằm yên để bị thao mà thôi.....

Tắm rửa sạch sẽ xong, tôi cũng có chút mệt rã rời, vì thế nằm xuống ngay bên cạnh Tiểu Phong, để đầu cậu ấy gối lên cánh tay của mình.

Nhìn gần như vậy càng thấy cậu ấy đẹp trai. Nhịn không được mà nhẹ nhàng hôn lên trán cậu ấy. Cậu ấy có vẻ bị quấy rầy tới mộng đẹp, mày thoáng nhíu lại nhưng cũng không có tỉnh.

“Bảo bối, tôi sẽ không để em chạy mất đâu.” Tôi đem cậu ấy ôm chặt vào lồng ngực, nhắm mắt, yên tâm đi ngủ.

Điều giáo đợt hai -------- hoàn thành.

Cũng không ngủ bao lâu, bỗng nhiên bị chuông điện thoại đánh thức.

Tôi giật mình đứng dậy, phát hiện Tiểu Phong trên cái sô pha đằng xa đang mặc quần áo.

Trên di động hiện lên là cuộc gội của giám đốc, không còn cách nào, tiếp tục chờ vậy. Không ngoài dự liệu, giám đốc hỏi tôi tối hôm qua có tiếp đãi tốt Tiểu Phong hay không.

Tôi đương nhiên nói bản thân thực hết lòng chiếu có con ma men này, sau đó chuyển điện thoại cho Tiểu Phong. Lúc ấy nhịp tim tăng nhanh, không biết cậu ấy sẽ trả lời như thế nào.

“A, cảm ơn Triệu tổng, tôi khoẻ. Đầu cũng hết đau rồi. Tiểu Trần, anh ấy..... rất nhiệt tình.” Tiểu Phong trả lời thực sự vừa ý tôi.

Tôi cười trộm, tôi đúng là “nhiệt tình” thật.

Sau khi cúp điện thoại, Tiểu Phong đứng dậy muốn đi.

“Này, cũng nhau ăn sáng đi.” Tôi “mặt dày mày dạn” giữ cậu ấy lại.

“Không cần, tôi phải quay về công ty.” Cậu ấy có vẻ không muốn nói chuyện cùng tôi. Nghĩ tới một phen “mây mưa” ngày hôm qua, hiện tại cậu ấy nhớ tới bản thân ở trước mặt tôi làm trò mất mặt, thực sự rất xấu hổ.

Nếu đã như vậy, tôi cũng không cố giữ cậu ấy lại. Đưa cậu ấy đến nhà ga. Dọc đường đi cậu ấy cũng không nói gì, chỉ đi cúi gằm mặt đi theo phía sau tôi. Nhìn bộ dạng đau khổ uất ức đó, tôi bỗng dưng cảm thấy cậu ấy thực đáng thương. Nhưng mà cũng không còn cách nào, ai bảo cậu ấy đẹp trai quá làm chi.

Cứ như vậy, cách ngày từ biệt Tiểu Phong đã được hai tháng. Trong hai tháng đó tôi cũng từng gửi tin ngắn hỏi tình hình hiện giờ của cậu ấy nhưng cậu ấy không có hồi âm. Tôi nghĩ,quan hệ của chúng tôi có lẽ chỉ là “chồng hờ vợ tạm” vào đêm đó đi.

Nhưng hai tháng sau, tôi lại gặp được cậu ấy.

Ngày hôm đó tôi mới đi công tác ở bên ngoài về. Bên ngoài mưa rất to, không đi ra ngoài được. Vì thế tôi tắm rửa sạch sẽ rồi ngả lưng ra ghế sô pha xem phim gay pỏn thực sự là *** dục quá mức nha)

Tầm mười một giờ, chuông cửa đột nhiên vang lên làm tôi giật cả mình.

“Ai đấy? Bây giờ là nửa đêm đấy biết không?” Tôi lẩm bẩm đi ra mở cửa. Qua mắt mèo nhìn thấy là Tiểu Phong ướt đẫm đứng ngoài cửa.

Tôi mừng rỡ vội vàng mở cửa. Một cỗ mùi rượu xông vào mũi tôi. Xem ra cậu ấy uống khá nhiều. Nhưng lúc này trong đầu tôi không có tạp niệm gì, chỉ tò mò cậu ấy sao lại xuất hiện trước cửa nhà mình thôi.

“Tiểu Phong, em làm sao vậy?” Tôi kéo cậu ấy vào trong nhà.

Cậu ấy đặt mông ngồi xuống sô pha, cúi đầu, bộ dạng thực uể oải.

Tôi vội lấy khăn tắm lau khô nước mưa trên tóc cậu ấy, lại kéo cậu ấy sát lại gần mình. Nhưng Tiểu Phong vẫn không nhúc nhích, ngơ ngác nhìn bàn trà không biết đang suy nghĩ cái gì.

Cậu ấy như vậy thật sự có chút doạ người, tôi hơi lo sợ bất an ------ sẽ không phải là tới giết tôi báo thù chứ... @[email protected]

“Tôi.... Có phải là đã thực sự trở thành đồng tính rồi không?” Tiểu Phong đột nhiên ngẩng đầu, mở to hai mắt nhìn tôi. Giọt nước mưa trên tóc rơi xuống tấm thảm dưới đất giống như giọt nước mắt của cậu ấy vậy.

“Tôi.......” Tôi không ngờ là cậu ấy lại đột nhiên hỏi như vậy, nhất thời không biết trả lời như thế nào.

Cậu ấy cúi đầu, dường như cũng không cần tới đáp án của tôi. Nhưng lại thấp giọng lẩm bẩm: “Anh nói đúng, tôi vốn là một thằng đồng tính đi.... “ Nói xong, cậu ấy nổi giận liên tục đánh vào đầu mình, thoạt nhìn như là muốn đem cái ý nghĩ này của mình đuổi ra khỏi đầu vậy.

Hết chương 8.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.