Vọng Ương cung, cung điện kim đỉnh, hồng môn, trong điện rường cột chạm trổ, phong cách cổ kính khiến người tự nhiên sinh ra cảm giác trang trọng. Lý Chính cùng Lý Vọng đi vào trong điện phân ngồi hai bên.
“Chúc mừng hoàng huynh cưới được Tần thiên kiêu làm vương phi!
Ánh mắt Lý Vọng lóe lên một tia hâm nhìn Lý Chính chúc mừng;
Lý Chính nghe được câu này lại bất đắc dĩ. Theo đạo lý, theo nội dung cốt truyện phát triển hẳn là Lý Vọng thay thế ta thành hôn cùng Tần Lâm Quân, sau đó xảy ra một lần nghịch tập. Nhưng hiện thực là hiện thực, Lý Vọng còn có một năm nữa mới khai phủ, Tần Lâm Quân không thể đợi ở Ngọc Kinh thành lâu như vậy.
“Chỗ nào, ngươi hẳn phải biết đó là đại phiền toái, hiện tại không biết có bao nhiêu người muốn tìm ta gây phiền phức đây, dù sao thì cũng là Tần Lâm Quân, cưới được nàng chẳng khác nào lưng tựa vào thế lực khổng lồ như Trấn Quốc phủ. Không nói còn các anh tài tuấn kiệt ngưỡng mộ Tần Lâm Quân, hiện tại thái tử cũng hận ta đến nghiến răng nghiến lợi!”
Lý Chính bất đắc dĩ nói,
Lý Vọng nghe xong cũng nhướng mày, suy nghĩ một chút nói: “Hoàng huynh quả nhiên tài trí hơn người, lập tức nghĩ đến phiền phức sau khi cưới Tần Lâm Quân. Nếu những người khác, đã sớm cao hứng.”
Lý Vọng tiếp tục nói: “Bất quá thú liệp chiến sắp mở, nếu hoàng huynh tham gia, hoàng huynh sẽ càng thêm phiền toái, dù sao Tần thiên kiêu khẳng định sẽ tham gia, mà những thiên tài tuấn kiệt ngưỡng mộ có thể sẽ tìm hoàng huynh gây phiền phức.”
“Ai, ta dám chắc như thế. Đi săn khẳng định là phải đi, thiên kiêu đối kháng, ta không đi tham gia.”
Lý Chính suy nghĩ một chút nói.
‘Tuy nhiên, lấy thực lực Tiên Thiên đỉnh phong ở trước mặt thiên tài và các cao thủ đỉnh phong, còn Tần Lâm Quân nữa, nếu đã không lấy hạng một, mấy hạng khác không có khác biệt. Huống chi phải khiêm tốn, không thể lộ ra tu vi, đột nhiên bại lộ tu vi sẽ để cho người khác đem lòng sinh nghi, khẳng định sẽ trọng điểm chú ý ta.’
“Không biết Bát đệ có đi tham gia hay không “
Lý Chính hỏi.
:Đi, vì cái gì không đi, “
Bát hoàng tử Lý Vọng kiên định trả lời.
“Lần này ta sẽ làm cho tất cả mọi người giật mình, ta không kém bất kì ai!”
“A “ Ánh mắt Lý Chính sáng lên, “Xem ra Bát đệ đã tính trước, vậy sớm chúc mừng Bát đệ kỳ khai đắc thắng!
“Ha ha”
Hai người nhìn nhau cười, sau đó lại hàn huyên một hồi.
Trong Đại tướng quân phủ, trong phòng tràn ngập mùi hương Long Tiên Hương, phía trên thảm lông dê Ba Tư trắng như tuyết. Một bên rèm dùng kim tuyến thêu tường vân tinh xảo. Hai vị thị nữ khả ái đứng ở hai bên, Tần Lâm Quân bình tĩnh ngồi ngay ngắn ở giữa, khuôn mặt trắng noãn, đường cong mềm mại, mắt ngọc mày ngài, da thịt như ngọc lộ ra ửng đỏ, lông mi cong vút, gương mặt hơi hiện vẻ lãnh ngạo, có thể nói quốc sắc thiên hương.
Phía dưới, hai vị thanh niên tuấn tài đang ngồi, một khuôn mặt cương nghị tư thế quân đội, xem ra cũng là một vị tướng lãnh trong quân. Một vị mặt mỉm cười, trong mắt thâm thúy, dường như bất cứ chuyện gì đều nằm trong lòng bàn tay, chính là một mưu sĩ. Hai vị tuổi trẻ tuấn kiệt này chính là thủ hạ tâm phúc của Tần Lâm Quân.
Tần Liệt chính là danh tướng trẻ tuổi của Hắc Linh quân đoàn, hữu dũng hữu mưu, tướng đánh trăm trận. Phương Tư Vũ, đa mưu túc trí, bày mưu tính kế cố vấn cho Tần Lâm Quân. Bọn họ cũng đang đàm luận chuyện Thú Liệp hội.
“Thú liệp chiến Lần này đối với chúng ta tương đối quan trọng, chúng ta không chỉ tham gia, càng phải đánh ra khí thế Trấn Quốc phủ của chúng ta, mở rộng sức ảnh hưởng Trấn Quốc phủ, có nhất định trợ giúp với kế hoạch tương lai của chúng ta.”
Phương Tư Vũ bình tĩnh nói.
Tần Liệt nói tiếp
“Lần này, thế lực Trấn Quốc phủ chúng ta, đại diện là thiếu chủ cùng ngươi và ta ba người, tuy tu vi thiếu chủ đã đến Tông Sư, thế hệ tuổi trẻ toàn bộ Đại Hiên hoàng triều, không người nào có thể địch, nhưng Ngọc Kinh thành ngọa hổ tàng long, nhân tài đông đúc, cao thủ trẻ tuổi đông đảo. Huống chi hoàng thất chú ý nhằm vào chúng ta, chỉ sợ khó có thể thành công. “
“Tần Liệt nói không sai, nhân kiệt trong Ngọc Kinh thành nhiều không kể xiết, nhưng bọn hắn cũng không đoàn kết nhất trí, nói chi hoàng thất, “
Nói đến đây, Phương Tư Vũ cười nhạt một tiếng,
“Ở Ngọc Kinh này, Trấn Quốc phủ chúng ta liên hệ cũng không ít, chúng ta có thể hợp tác với bọn hắn, giành lợi ích lớn nhất đại. “
“Bất kể là ai, lần này ta phải giành vị trí thứ nhất!”
Tần Lâm Quân ngạo nghễ nói.
Vị Ương cung, cung điện hoa lệ, trang sức xa hoa, vừa đúng đặt ở chỗ dễ thấy, tất cả đều thể hiện sự tôn quý của chủ nhân cung điện. Thái tử cũng đang thương lượng với mưu sĩ tâm phúc của mình,
“Lần này thú liệp chiến, nhất định phải thể hiện ra thực lực của bản cung, để đại thần trong triều xem trọng, phụ hoàng tán thành!”
Thái tử lộ ra bá khí!
Trong đó có một vị mưu sĩ nói khẽ: “Lần này, đối thủ lớn nhất của chúng ta chính là Tần Lâm Quân, nàng đã tới Ngọc Kinh thành, lấy tình huống hiện tại, nàng nhất định tham gia, đồng thời muốn đoạt hạng nhất.”
Nghe câu nói này, mấy vị mưu sĩ nghị luận ầm ĩ
“Đơn đả độc đấu, người nào đều không phải đối thủ của Tần Lâm Quân “
“Chúng ta có thể tìm thế lực hợp tác, trước tiên bài xuất Tần Lâm Quân “
“Hợp tác, tìm ai hợp tác, người nào lại nguyện ý hợp tác, người nào lại thực tình hợp tác với chúng ta!...
Thái tử yên lặng nhìn ý kiến mấy vị mưu sĩ, sắc mặt bình tĩnh nói: “Tìm Vũ Vương, tin tưởng nhị đệ sẽ nguyện ý hợp tác với chúng ta!
Dự Ương cung, Vũ Vương và mấy tâm phúc đang thương lượng chuyện Thú Liệp hội.
“Tìm thái tử hợp tác, hắn sẽ đồng ý!
Vũ Vương kiên định nói, ánh mắt nhìn về phía Vị Ương cung.
Thái tử và Vũ Vương đều muốn tranh hạng nhất, đầu tiên phải để Tần Lâm Quân bị loại, trừ đo người nguy hiểm nhất, như thế thì mặc kệ người nào thắng, uy thế của hoàng thất đều sẽ nặng thêm một phần.
“Hừ, thú liệp chiến!
Ánh mắt Ngũ hoàng tử Lý Tuân sáng như đuốc!
“Đệ nhất thiên kiêu, Tần Lâm Quân, ta muốn nhìn xem ngươi có đáng giá cái danh xưng này hay không?”
Dãy phòng ốc tọa lạc trong bụi cây lộ ra đỉnh ngói lưu ly như một hòn đảo vàng kim. Ánh mắt một vị nam tử lộ ra vẻ hung ác!
Ánh mắt một thư sinh hào hoa phong nhã thâm thúy nhìn về phương xa: “Lần này thiên kiêu thú liệp chiến sẽ càng ngày càng thú vị!
Mỗi con cháu thế gia đều đang chuẩn bị Thú Liệp hội đến. Nơi xa, Lữ Bố đang đứng trước cổng chính một sơn trại to lớn, dưới đất là một đám thổ phỉ đang nằm!
Ngọc Kinh thành, trong tửu lâu, Trần Cung đang bình thản quan sát bốn phía, nghe các loại tin tức từ người qua đường, ánh mắt thỉnh thoảng sáng lên.
Trong hoàng cung, ngự thư phòng, Lý tổng truyền tin cho Thần Hoàng:
“Bệ hạ, Thú Liệp chiến sắp bắt đầu, không biết khen thưởng thứ gì?
Thần Hoàng ngạo nghễ nhìn về phía xa,
“Thưởng...”