Buổi tối, bầu trời đêm ngàn dặm không mây, trăng sáng chiếu rọi Hoán Dương thành, một bên trong một trang phủ tại Hoán Dương thành đang ca múa bình sinh, phi thường náo nhiệt!
Bên trong chính đường Ngô Phủ, hơn mười vũ nữ nhảy múa thoát y trong nội đường, tiểu án ở bên cạnh ngồi đầy người đang say sưa ngon lành nhìn. Ngô đô úy vẻ mặt tươi cười ngồi ở chủ vị, giơ chén rượu đắc ý nhìn mỗi quan viên, người các thế lực bên trong Hoán Dương thành đang ngồi a dua nịnh hót mình!
Ngô đô úy cho tới bây giờ cũng không có phong cảnh như thế, trước kia tên mập mạp chết bầm Chu Vô Thị còn tại thời vị, Ngô đô úy chỉ có thể cùng bọn hắn a dua xu nịnh Chu Vô Thị. Một là bởi vì Chu Vô Thị chính là quận thủ Hoán Dương quận. Hai là Chu Vô Thị chính là người của một trong Chu gia Yến Châu. Ngô đô úy không thể trêu vào, nhưng bây giờ đã tốt, đoạn thời gian trước Chu Vô Thị đi ám sát Tần Vương phi, mà còn bại lộ bị giết chết. Bây giờ mình chưởng quản năm mươi ngàn binh mã trở thành người có quyền thế nhất bên trong Hoán Dương thành!
Trong khoảng thời gian này Ngô đô úy trải qua được vô cùng suôn sẻ, trước đó cơ hồ rất khó thu được lễ vật phong phú, bây giờ cầm tới tay. Muốn làm chuyện gì đều vô cùng hài lòng, giống như buổi tối hôm nay mượn sinh nhật nhi tử hai mươi tuổi tổ chức yến hội, mỗi người có thân phận đều đến!
Chỉ thấy Ngô đô úy đứng dậy, giơ cao chén rượu nói với đám người:
- Chư vị, hôm nay chính là sinh nhật khuyển tử ta, đa tạ các vị đến cổ động, các vị đến Ngô Phủ như rồng đến nhà tôm!
Mọi người đứng dậy đáp lễ:
- Đâu có đâu có, hổ phụ hổ tử!
- Công tử thực sự là nhất biểu nhân tài!
- Không sai, hôm nay gặp Ngô công tử có thể nói đệ nhất thiên tài Yến Dương thành...
Mọi người ào ào a dua nịnh nọt.
Lúc này ở bên cạnh, bên trong một đám thiếu niên, một nam tử tuổi trẻ ở trung tâm như trăng sáng được sao vây quanh. Nam tử này là Ngô Cử, mặt mũi hắn tràn đầy ngạo khí nhìn đám người xung quanh, hắn hôm nay đã là Tiên Thiên trung kỳ, hiện tại phụ thân của hắn là người có quyền nhất Yến Dương thành. Nhìn lấy Lưu gia tiểu thư bình thường không lạnh không nhạt đối đãi mình bây giờ có chút nịnh nọt nhìn mình, nhất thời cảm thấy có chút tẻ nhạt vô vị! Còn có hảo hữu, người đại thế lực mình trước kia cần kết giao đều vây quanh ở bên cạnh mình.
Hắn hiện tại cảm thấy không có quá trọng yếu!
Hắn hiện tại kết giao bằng hữu không cần nhìn đối phương là ai...
Giữa trưa ngày thứ hai, bên trong Hoán Dương thành, Tần Vương Lý Chính cùng Lữ Bố, Trần Cung, Tiêu Chiến bốn người ở trong sương phòng tửu lâu nhấm nháp mỹ thực đặc sắc của Hoán Dương thành. Phương Lâm chỉ huy ba ngàn Lang Kỵ ẩn tàng ở ngoài thành!
Tiêu Chiến lúc đầu là người Hoán Dương thành, bây giờ Tiêu Chiến có chút hoài niệm nhìn người đến người đi đường đi dưới lầu ngoài cửa sổ.
Lúc này Lý Chính đang cùng Trần Cung, Lữ Bố thương lượng như thế nào chưởng khống Hoán Dương thành. Chỉ thấy Trần Cung căn cứ tình báo trong tay phân tích:
- Chủ công, lúc đầu thế lực mạnh nhất Hoán Dương thành là thế lực Chu Vô Thị quận thủ, thế lực thứ hai là Liệt Dương môn, giờ thì chỉ còn thế lực ba nhà sàn sàn với nhau. Ngoại trừ đại thế lực ba nhà thăng bằng, còn lại thế lực này đối chúng ta mà nói không đáng giá được nhắc tới!
Cái này ba nhà cũng là Lưu Thiện gia chưởng khống chức vị công tào, Uông Minh gia chưởng khống chức vị bưu đều cùng Ngô Quy gia chưởng quản binh mã!
Bởi vì có Chu Vô Thị trấn áp, ba phe thế lực đều thăng bằng. Nhưng bây giờ Chu Vô Thị đã chết, Liệt Dương môn tổn thất nặng nề! Bởi vậy Ngô Quy Ngô đô chưởng khống binh mã úy biến thành thế lực mạnh nhất bên trong Hoán Dương thành! Trực tiếp nghiền ép Lưu gia cùng Uông gia!
Nếu như Lưu gia cùng Uông gia hai nhà liên hợp, nhưng Lưu gia vừa hay cùng Uông gia có huyết hải thâm cừu! Bởi vậy hai nhà đều muốn nịnh nọt Ngô đô úy, mượn nhờ vũ lực Ngô gia diệt hết đối phương!
Lý Chính nghe Trần Cung nói về thế lực mỗi quan viên bên trong Hoán Dương thành, thỉnh thoảng gật đầu, sau đó nhìn Trần Cung mang theo ý cười nói:
- Như vậy, chủ bộ Hoán Dương thành là ai, chúng ta có thể lôi kéo...
Trần Cung cười nói:
- Không sai! Chủ bộ Hoán Dương quận Trương Hạo làm người chính trực cứng nhắc, nhưng bởi vì vì tính cách của mình, đối xử hết thảy mọi người như nhau, bởi vậy không có thế lực gì tiếp xúc giao hảo cùng hắn!
- Trương Hạo đối với ta mà nói, căn bản không cần lôi kéo, hắn tự nhiên thì đứng bên triều đình, bởi vậy chỉ cần chủ công viết một phong thư, hắn sẽ chủ động đầu nhập vào!
Lý Chính kẹp kẹp một khối thịt mềm thả ở trong miệng, trong lòng yên lặng cảm thán nói: Quả nhiên chiếm cứ địa vị chính thống là không giống nhau!
Nhiều khi căn bản không cần mình đi mời chào, chính bọn hắn đã chủ động dựa tới!
Cái này là thân phận thường thường không có gì lạ!
Ta không phải là Tam hoàng tử Đại Hiên hoàng triều à, không phải cầm giữ vô số kim ngân đếm không hết cùng đất phong mấy trăm ngàn km vuông sao!
Ngoại trừ những thứ này ta còn có cái gì, còn thiếu cái gì!
So với những cự lão siêu cấp kiếp trước:
“Sóng gió phủ đời trai, tương lai nhờ nhà vợ”
Mình quả thật không cần!
Nghĩ đi nghĩ lại để tư duy Lý Chính bay xa một hồi!
Quả nhiên cự lão phù hộ!
Sau đó Lý Chính trực tiếp nói với mọi người:
- Vậy chúng ta làm thế nào mở ra cục diện này!
Nghe thấy chủ công tra hỏi, Trần Cung, Tiêu Chiến lâm vào suy nghĩ. Chỉ có Lữ Bố trực tiếp đặt chén rượu xuống, bá khí nói:
- Chỉ cần chủ công ra lệnh một tiếng, mạt tướng trực tiếp chặt đầu Ngô đô úy kia, người nào còn dám không phục chủ công, ta chỉ huy ba ngàn Lang Kỵ trực tiếp diệt thế lực của hắn!
Lý Chính nhìn Lữ Bố cương mãnh như thế, không khỏi nói:
- Ha ha, Phụng Tiên, tâm ý của ngươi, bản vương rõ ràng!
- Không nên gấp! Chúng ta còn có thể dùng những biện pháp khác, phương pháp của ngươi chúng ta lưu đến sau cùng! Nếu như thực không có cách nào, Phụng Tiên, ngươi chính là tuyệt chiêu sau cùng của ta.
Trần Cung nhìn Lữ Bố lắc đầu, Phụng Tiên này vẫn là hành sự lỗ mãng giống như trước!
Nếu như người người đều như vậy, còn không lộn xộn! Chúng ta có thể làm như vậy, nhưng không thể trực tiếp làm như vậy, phải tìm một cái cớ... Lấy lý do… để phục chúng!
Nghĩ đến lấy cớ...
Cái này là lý do đường đường chính chính!
Ừm! Giống như trước đó người La Võng tìm được tung tích của một vài Liệt Dương môn và người nhà họ Liêu!
Trần Cung nghĩ tới đây, ánh mắt lộ ra một tia tinh quang!
Cũng không phải không được!
Sau đó quay đầu nhìn Tiêu Chiến lộ ra nụ cười ý vị thâm trường!
Thời điểm lúc đầu nghe điện hạ hỏi thăm, Tiêu Chiến chăm chú suy nghĩ một chút, sau đó không nói gì lắc đầu!
Sau đó hâm mộ nhìn Lữ Bố đại nhân cùng Trần Cung đại nhân!
Bởi vì bọn hắn đều có biện pháp giải quyết, mà hắn không có!
Biện pháp của Lữ Bố đại nhân, không nói không đúng! Bởi vì Lữ Bố đại nhân thật sự có thực lực đi hoàn thành, chỉ bất quá không quá tốt mà thôi!
Sau đó nhìn Trần Cung đại nhân, hắn biết vị Trần Công Đài đại nhân này thâm bất khả trắc, đa mưu túc trí!
Tiêu Chiến đang kính ý nhìn lấy Trần Cung đột nhiên trông thấy Trần Cung đại nhân dùng ánh mắt có thâm ý nhìn lại chính mình!
Tiêu Chiến đột nhiên xiết chặt tay!
Chỉ thấy Trần Cung cười hỏi Tiêu Chiến:
- Tiêu Chiến, ngươi còn muốn báo mối thù Liệt Dương môn không?!
Tiêu Chiến đang hơi có chút khẩn trương nghe Trần Cung hơi như thế, nhất thời mở to hai mắt!
Kích động đứng lên:
- Thật sao, Công Đài đại nhân!
- Bây giờ ta có thể báo thù Liệt Dương môn!