Thời gian bay phất phơ, chỉ chớp mắt một tháng đã trôi qua, trong phủ Tần Vương một mực không có biến hóa. Lý Chính ngược lại là đi dạo hết toàn bộ Yến Dương thành trong một tháng này. Tần Lâm Quân cũng ở trong phủ Tần Vương không phóng ra cửa lớn nửa bước. Nhưng kỳ quái là, hiện tại toàn bộ Yến Dương thành thậm chí toàn bộ Yến Dương quận đều đang đồn uy danh Tần Lâm Quân đệ nhất thiên kiêu cùng sự tích Tần Lâm Quân trước đó đánh bại một số cường địch. Để thế nhân càng ngày càng tôn kính kính yêu Tần Lâm Quân. Lúc này Lý Chính nhàn nhã ở trong lương đình giữa hồ nhỏ uống trà. Lúc này thời gian hắn nắm giữ hệ thống đã có ba tháng, có thể triệu hoán một lần Hoa Hạ nhân kiệt!
Chỉ nghe thấy Lý Chính kích động hô một tiếng:
- Thanh Vũ Thanh Nguyệt! Đi chuẩn bị nước nóng, bản vương muốn tắm rửa!
- Vâng, điện hạ!
Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ dịu dàng trả lời.
Đợi Lý Chính tắm rửa xong, lại về tới đây, gọi lui mọi người. Hệ thống bắt đầu rút thưởng!
Giọt, một bàn quay tản mát ra khí tức huyền diệu xuất hiện trong đầu Lý Chính. Bàn quay chia lam, tím, cam, đỏ bốn màu. Khu vực màu lam lớn nhất, tiếp theo là màu tím, sau cùng là khu vực màu đỏ có thể nói không phải là khu vực, chỉ là một đường gạch hơi to. Tích! Bàn quay bắt đầu xoay tròn!
Lý Chính nhắm mắt lại, ý thức trong não chăm chú nhìn bàn quay, hai tay nắm chặt. Tích... Nhịp tim Lý Chính cũng theo giọt âm thanh hệ thống mà nhảy lên!
Chỉ thấy một phút đồng hồ sau, kim đồng hồ bàn quay chuyển đến màu xanh lam trong dự liệu...
Chúc mừng kí chủ thu hoạch được nhân kiệt:
Hoa Hùng!
Nhị lưu nhân kiệt - Hoa Hùng!
Công Nguyên năm 191, các chư phiệt Đông Quân liên hợp thảo phạt Đổng Trác, Đổng Trác phái đại tướng Hồ Chẩn thống soái Hoa Hùng tiến công Thái Thủ Trường Sa đương nhiệm Tôn Kiên, kết quả bị Tôn Kiên đánh bại, Hoa Hùng ở trong trận này bị Tôn Kiên bêu đầu. [ trong《 Tam Quốc Diễn Nghĩa 》 thì đoạn lịch sử này đã bị cải biến, miêu tả Hoa Hùng bị nhị đệ Lưu Bị là Quan Vũ giết chết, đoạn này được xưng là - Ôn Tửu Trảm Hoa Hùng - tình tiết của chuyện xưa cũng lưu truyền đế hậu thế.]
“Ừm! Cũng không tệ lắm,”
Lý Chính thu hoạch được vị mãnh tướng Hoa Hùng này!
Bất quá, Lý Chính lại mang theo một chút nghi vấn:
“Hệ thống, không biết Hoa Hùng là Hoa Hùng trong lịch sử hay là Hoa Hùng trong tam quốc!”
“Hoa Hùng có sức ảnh hưởng sâu nhất hậu thế làm chủ!”
A, không trách được, không phải vậy thì lấy Hoa Hùng trong bản lịch sử còn chưa nhất định có thể so ra mà vượt Hoa Hùng trong phiên bản tam quốc. Bên trong tam quốc có rất nhiều nhân vật nổi danh, có ít người là bởi vì thực lực nổi danh, văn thần như Quách Gia, Từ Thứ, Gia Cát Lượng, Bàng Thống, Lỗ Túc các loại, võ tướng như Điển Vi, Tôn Kiên, Chu Du, Quan Vũ, Trương Phi các loại, những người này đều thỏa thích bày ra thực lực của mình trên sân khấu trong tam quốc, mà có ít người chỉ là vật làm nền nổi danh, Hoa Hùng chính là một người trong số đó, cũng là một người điển hình nhất.
Lý Chính cảm ứng bốn phía không có ai, lập tức nói với hệ thống: “Liền trực tiếp triệu hoán ở bên người đi!”
Lý Chính vừa dứt lời, không gian xung quanh vặn vẹo một trận, một vị mãnh hán cao chín thước, thân hổ eo sói, đầu báo tay vượn, tay cầm phác đao xuất hiện bên cạnh Lý Chính, dường như vẫn luôn ở trong đình. Chỉ thấy vị mãnh hán quỳ xuống một gối, hai tay ôm quyền:
- Mạt tướng Hoa Hùng, bái kiến chủ công!
Lý Chính vội vàng đứng lên, khom lưng đỡ Hoa Hùng dậy.
- Ha ha, Hoa Hùng mau mau đứng lên! Hoa Hùng trợ bản vương quả thực như hổ thêm cánh!
- Có được mãnh tướng như Hoa Hùng, bản vương cảm thấy yên bình!
- Đa tạ chủ công!
Hoa Hùng kích động đứng lên, cảm động nhìn Lý Chính, có lúc võ phu cũng rất đơn giản, chỉ cần chủ công thực tình đối đãi mình thì vô cùng dễ dàng cảm động, “Kẻ sĩ chết vì tri kỷ!”
Lý Chính nhìn Hoa Hùng bên cạnh thân cao hai mét, thân hổ eo sói, đầu báo tay vượn. So bắp thịt với những huấn luyện viên tập thể hình kiếp trước, những người kia ở trước mặt Hoa Hùng đều là đệ đệ! Ăn một quyền nằm đo sàn!
Nhị lưu nhân kiệt: Hoa Hùng
Công pháp: Ma Hổ Chiến Điển
Tu vi: Tiên Thiên đỉnh phong
Vũ khí: Lăng nguyệt phác đao
Thiên phú: Cuồng bạo
Giới thiệu vắn tắt: Thủ hạ tâm phúc của Đổng Trác thời Tam quốc... Lý Chính lại gọi Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ cầm chút rượu đến đây, nâng ly mấy chén nói chuyện cùng Hoa Hùng một trận!
Lý Chính trực tiếp rót ba ly lớn, mặt mũi bắt đầu đỏ bừng, đã có chút say rượu mà Hoa Hùng trực tiếp uống năm ly lớn, một chút dấu vết say rượu cũng không có, tựa như uống nước. Đương nhiên uống rượu sẽ không dùng nội lực tiêu trừ, nếu như ngươi uống rượu mà dùng nội lực tiêu trừ, quả thực là làm nhục người.
Lúc này Phúc lão nhanh chóng đuổi tới trong hồ, cảm giác có việc gấp. Chỉ thấy Phúc lão xuất hiện bên hồ, trong nháy mắt lao vào trong đình. Thân hình Phúc lão ngưng tụ, đi vào đằng sau Lý Chính, giật mình nhìn lấy vị siêu cấp mãnh hán đang uống rượu. Hoa Hùng lúc đầu đang uống rượu, đột nhiên trông thấy một lão nhân đột nhiên xuất hiện đằng sau chủ công mình, nhất thời mở to hai mắt, hô lớn:
- Chủ công cẩn thận!
- Kẻ trộm các ngươi dám làm tổn thương chủ công!
Trong miệng hô hào, trong tay trực tiếp kéo lên phác đao bên cạnh trực tiếp bổ về phía Phúc lão.
- Dừng tay! Hoa Hùng!
Lý Chính giật mình, nhất thời hết men say.
Lý Chính không kịp ngăn cản, chỉ thấy Phúc lão bình tĩnh nhìn Hoa Hùng đập tới, trong lúc hỏa quang điện thạch, một cánh tay ngăn ở trước, hai ngón tay nhẹ nhàng nắm lưỡi đao!
Lý Chính bất đắc dĩ nhìn Hoa Hùng, cảm động lại không còn gì để nói! Cảm động Hoa Hùng trung tâm hộ chủ, im lặng vì đầu hắn đơn thuần.
- Hoa Hùng bỏ đao xuống đến, vị này là Phúc lão, trưởng bối của ta!
- A? A nha!
Hoa Hùng để đao xuống, nhìn Phúc lão tràn ngập áy náy, một tay vỗ vỗ cái ót!
- Không có ý tứ, nguyên lai ngài là Phúc lão.
- Ừm, không sao đâu!
Phúc lão nhẹ nhõm khoát khoát tay, ngạc nhiên nhìn Hoa Hùng, Phúc lão vừa nghe thấy vị siêu cấp mãnh hán này gọi điện hạ mình là chúa công, nhìn ra được, điện hạ mình lại đột nhiên thu thêm một mãnh tướng!
Vị này mãnh hán mới có tu vi Tiên Thiên đỉnh phong, xuất thủ với mình tu vi Tông Sư đỉnh phong, mà mình có thể cảm thấy lực lượng tiện tay một đao vừa rồi kia đã ẩn ẩn có lực lượng hơn Tiên Thiên đỉnh phong.
Lúc đầu đột nhiên xuất hiện một quản gia Trần Công Đài đã làm người ta giật mình! Mà một tháng qua, Trần Cung mưu lược cùng chưởng quản sự vụ lớn nhỏ trong phủ Tần Vương sở tố sở vi đã chinh phục tất cả mọi người trong phủ, để mọi người cảm giác kính nể sâu sắc! Mà Phúc lão một mực theo Trần Cung càng cảm động lây, Phúc lão không chỉ một lần cảm thán lần này điện hạ nhặt được bảo. Phúc lão thân ở bên người Vân Phi, người nào chưa thấy qua, không hề nghi ngờ, hiểu rõ Trần Cung cũng là tên đỉnh cấp mưu sĩ. Loại mưu sĩ trình độ này, Phúc lão chỉ gặp qua ba người trong Đại Hiên hoàng triều!
- Phúc lão, ngươi đây là xảy ra chuyện gì? Công Đài đâu”!
Bởi vì Trần Cung cần bồi dưỡng La Võng, bởi vì Trần Cung mới có tu vi Tiên Thiên trung kỳ, quá mức nhỏ yếu, bởi vậy để Phúc lão suốt ngày lẽo đẽo theo Trần Cung, bảo hộ Trần Cung, thuận tiện chấn nhiếp cùng dọn dẹp một vài cường địch. Lúc đầu Phúc lão không nguyện ý, nhưng Lý Chính thể hiện ra tu vi Tiên Thiên đỉnh phong để Phúc lão cảm thấy giật mình, sau đó hiểu ý, thuyết phục Phúc lão. Đương nhiên nếu như Phúc lão biết tu vi Lý Chính hiện tại đã là Tông Sư, thì sẽ càng khiếp sợ!
Phúc lão nghe được Lý Chính tra hỏi, lấy lại tinh thần, trực tiếp nói:
- Điện hạ, Tần Vương phi muốn tới gặp ngài...