Chiến đấu một mực tiếp tục đến chạng vạng tối, Dũng thành đã bị triệt để luân hãm, Dũng Dụ Vương bị bắt sống!
Có thể nói ba quận Dũng Dụ Vương chưởng khống cũng sắp tới tay!
Lữ Bố áp giải Dũng Dụ Vương đi đến trước mặt Trần Cung và các tướng lãnh. Lúc này Dũng Dụ Vương lòng như đao cắt nhìn nhân kiệt Tần Vương phủ, bọn họ đang thảo luận như thế nào chiếm lấy ba quận mình cực khổ chưởng khống bấy lâu!
Mà tâm tình mấy người Trần Cung đang thư sướng nhìn Dũng Dụ Vương!
Trần Cung nói thẳng với Dũng Dụ Vương:
- Dũng Dụ Vương, điện hạ ở Tần Vương phủ chờ ngươi rất lâu!
Lúc này Dũng Dụ Vương cũng bình tĩnh lại, một mặt bình tĩnh như nước:
- Tốt, bản vương sẽ đi gặp đứa cháu kia đến cùng là người như thế nào, vậy mà có thể được rất nhiêud người tài ba hiệu trung!
Dũng Dụ Vương nhìn Lữ Bố như là thần tướng, đã có phong phạm đại tướng, cùng các tướng tài khác, mà bọn họ đều đang chăm chú nghe theo Trần Cung ra lệnh. Trần Cung đang chỉ huy bọn họ sau này thế nào cầm xuống ba quận. Dù là Dũng Dụ Vương cũng không thể không nói, phương pháp của Trần Cung có thể nhanh chóng nhất, ít dùng sức nhất chiếm được ba quận!
Lúc này Dũng Dụ Vương nghĩ đến Tần Vương Lý Chính chưa từng gặp mặt, thật không biết hắn làm sao trong thời gian ngắn làm cho nhiều người tài như vậy hiệu trung, suy nghĩ một chút đến Bàng Bá Long mình cực khổ tuyển nhận, chịu chỉ được ba chiêu của Lữ Bố!
Nhớ tới Bàng Bá Long trước khi chết ở trước mặt mình tỏ ra uy phong, không khỏi cảm thấy nóng mặt dùm cho hắn!
Lại nghĩ tới đệ nhất mưu sĩ Hình Vanh thủ hạ mình bị Trần Cung đùa nghịch như cún con!
Ai!
Nếu mình có những anh kiệt như thế phò tá, Yến Ngọc phủ sớm đã là đồ trong túi!
Không!
Toàn bộ Yến Châu đều là của ta...
Mấy người Trần Cung đã thương lượng xong, trực tiếp chia ra ba đường, Trần Cung chỉ huy Dạ Lăng Vân, Trần Đình thẳng đến Dũng Dụ quận,
Lữ Bố chỉ huy Phương Lâm, Trương Hợp chỉ huy Tiêu Chiến phân biệt đi chiếm lĩnh hai quận còn lại. Mà Dũng Dụ Vương thì bí mật áp giải đưa về Tần Vương phủ gặp mặt điện hạ!
Ngay tại thời điểm Trần Cung chia ra ba đường chiếm lĩnh ba quận, những thế lực khác đã nhận được tin tức hai trăm ngàn đại quân Tần Vương phủ của không đến một ngày đã công phá Dũng thành, trực tiếp bắt sống Dũng Dụ Vương!
Không ít người đều lớn tiếng mắng Dũng Dụ Vương phế vật, ngay cả một ngày đều kiên trì không nổi. Bọn họ cũng đồng thời cảm thán thế lực Tần Vương phủ cường đại, Lữ Bố và các võ tướng cường hãn.
Càng kinh hãi chính là Tần Vương phủ càng ngày càng mạnh, mà mình sớm muộn gì cũng có một ngày bị đối phương vượt qua!
Đến mức mấy quận xung quanh ba quận của Dũng Dụ Vương ngay cả binh cũng không dám động, Dũng Dụ Vương bình thường tại Yến Ngọc quận vô cùng uy phong trong thời gian một tháng ngắn ngủi đã bị tiêu diệt, mình còn muốn đi cháy nhà mà hôi của, có phải cảm thấy đầu trên cổ mình đủ lâu rồi hay không!
Thậm chí không ít người thế lực nhỏ có tâm tư đầu nhập vào Tần Vương.
Hả?
Hình như không phải là không thể được!
Sau năm ngày, tiểu đội bí mật áp giải Dũng Dụ Vương đi cả ngày lẫn đêm cuối cùng đã trở về Tần Vương phủ. Lúc này trong đại sảnh Lý Chính cẩm y đai lưng ngọc, tơ lụa, dáng người thon dài, khí thế xung quanh mặc dù nhu hòa, nhưng nếu cẩn thận cảm thụ lại tràn đầy uy nghiêm!
Lúc này Lý Chính đã đột phá đến Tông Sư trung kỳ, vương đạo chi thế trên người lại càng được tăng cường!
Dù Lý Chính thường thường không có gì lạ đứng ở tại chỗ cũng đều khiến người ta có một cỗ cảm giác uy nghiêm!
Mà lúc này Lý Chính đã phái người giải Dũng Dụ Vương đến đây. Dũng Dụ Vương mới vừa vào cửa đã nhìn thấy một vị thiếu niên tràn ngập uy nghiêm tản ra vương đạo chi thế!
Thiếu niên này mày kiếm mắt sáng, mặt quan như ngọc!
Hắn không khỏi khẽ giật mình, nhớ tới Hoàng huynh năm đó, cũng là Thần Hoàng hiện tại!
Trong lòng Dũng Dụ Vương thầm thở dài một hơi, Tần Vương có khí thế như vậy, làm sao có thể là vị hoàng tử thường thường không có gì lạ, nếu ta gặp được vị chất nhi này sớm, ta sẽ không có hành động như thế!
Lý Chính nhìn Dũng Dụ Vương tuy y phục chật vật, nhưng khí thế vẫn rất trầm ổn!
Lý Chính không khỏi đại khí nói:
- Hoàng thúc, ngưỡng mộ đã lâu!
Ra hiệu Dũng Dụ Vương ngồi xuống.
Dũng Dụ Vương nhìn Lý Chính biểu hiện, cười lớn một tiếng, thản nhiên ngồi xuống, cầm lấy chén trà trấn định tự nhiên mà uống!
Lý Chính bình tĩnh nhìn Dũng Dụ Vương uống xong trà.
Dũng Dụ Vương uống xong nói thẳng:
- Nói đi, ngươi muốn gặp bản vương có chuyện gì!
Lý Chính nghe thế, chậm rãi lắc đầu nhẹ nói:
- Bản vương chỉ muốn nhìn xem, người thứ nhất tấn công quận thổ bản vương chưởng khống, vậy mà không phải người thế lực khác, lại là hoàng thúc có liên hệ máu mủ với mình!
- Muốn nhìn ngươi một chút đến cùng là người như thế nào!
Dũng Dụ Vương nghe nói, nhìn kỹ Lý Chính một chút, lớn tiếng cười nhạo:
- Ha ha, ngươi từ nhỏ đều lớn lên trong hoàng cung, chẳng lẽ còn không rõ ràng!
- Tộc nhân Hoàng thất cho dù là cha mẹ của mình cũng không thể tin tưởng, huống chi ta là hoàng thúc của ngươi!
- Có lúc lợi ích bản thân mới là lớn nhất!
- Mà người hoàng thất có một đặc điểm, lợi ích thì phải do chính mình đi tranh đoạt!
- Ngươi không tranh đoạt sẽ lạc hậu, một khi thực lực không bằng đối thủ, vậy ngươi chỉ có thể thất bại!
- Mà hoàng thất căn bản sẽ không thương hại ngươi!
- Bởi vì bọn hắn cần chỉ có một bên thắng, mà không cần một đám người thất bại!
Ánh mắt Dũng Dụ Vương kiên định la lớn.
Lý Chính lẳng lặng nhìn hắn, hắn nói không có sai, hoàng thất tranh đấu tàn khốc như vậy,
Mà mình thân là hoàng tử càng tàn khốc hơn, một khi hoàng tử tham gia tranh đoạt hoàng vị, như vậy hoặc là thành công, hoặc là thất bại!
Mà vị trí chí cao vô thượng kia, chỉ có một!
Nhưng hoàng tử tranh đoạt hoàng vị cũng không chỉ một hai người!
Hắn bây giờ căn bản không thể lui lại!
Nghĩ tới đây, ban đầu vốn còn muốn tiếp tục trò chuyện với Dũng Dụ Vương, bây giờ không còn tâm tư!
Lý Chính bình tĩnh nhìn Dũng Dụ Vương nói:
- Hoàng thúc, ngươi cảm thấy Dũng Dụ Vương đang trên đường áp giải về Tần Vương phủ bị thế lực không rõ đánh chết. Tần Vương giận dữ cảm thấy đây là có người để hắn mang tiếng oan, muốn nhanh chóng tìm kiếm thế lực đánh giết Dũng Dụ Vương như thế nào?!
Dũng Dụ Vương giật mình, toàn thân run rẩy:
- Ngươi muốn giết ta!
- Hoàng thúc không phải đã nói rồi sao, người hoàng thất thì ngay cả phụ mẫu cũng không thể tin tưởng được mà!
Dũng Dụ Vương hét lớn:
- Ta đã viết thư đi Ngọc Kinh thành, ngươi không sợ người hoàng thất tìm ngươi gây phiền phức!
- Hoàng thúc ngươi bị thế lực không rõ giết chết!
- Mà bản vương bất quá chỉ bị hãm hại, bản vương sẽ giúp ngươi báo thù, ta khẳng định người giết hoàng thúc là ở Yến Ngọc phủ, đến lúc đó bản vương chiếm luôn Yến Ngọc phủ giúp ngươi báo thù, như thế nào?!
Lý Chính cúi đầu chậm rãi uống trà, bình tĩnh nói.
- Ngươi! Ngươi!
Dũng Dụ Vương không nghĩ tới Lý Chính hung ác như thế!
Toàn thân Lý Chính phóng đại khí thế vương đạo!
Toàn bộ đại sảnh hiện đầy khí thế của Lý Chính!
Thật lâu sau!
- Người đâu, mang tên tội phạm này xuống, chôn...
Mười ngày sau, bên trong Tần Vương phủ, Lý Chính đang ở trong đình nghỉ dưỡng câu cá!
Bên cạnh chính là Mộ Dung Liên Tuyết cùng Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ đáng yêu đang chơi nước!
Đột nhiên Lý Chính nghe thấy tiếng vang hệ thống trong đầu!
Đinh!
Chúc mừng kí chủ lần đầu tiên mở rộng phạm vi thế lực!
Khen thưởng rút thưởng một lần!
Ừm!
Ánh mắt Lý Chính sáng rõ!
- Cái gì! Như thế còn có thể rút thưởng!
Lý Chính hưng phấn hỏi.
- Đúng vậy, kí chủ, đây là ngài lần đầu tiên chưởng khống cương thổ trừ đất phong của mình!
- Há, nói như vậy đám người Trần Cung đã chiếm xong ba quận!
Lý Chính nhìn Mộ Dung Liên Tuyết đẹp như tiên nữ đang cao hứng chơi nước cùng Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ!
Tay có chút không tự giác... Hệ thống bắt đầu rút thưởng!
Âm thanh Lý Chính có chút kỳ quái!
Đinh!
Chúc mừng kí chủ thu hoạch được nhân kiệt:
Vũ Văn Thành Đô!