Thấy Liễu Kình Vũ không nói gì, Quách Tăng Kiệt nở nụ cười trên mặt. Tuy rằng y biết Liễu Kình Vũ sẽ không dễ dàng đồng ý, nhưng theo y Liễu
Kình Vũ sẽ cò kè mặc cả với mình, cuối cùng sẽ để cho bên phía Cục giao
thông được hai người tham dự. Đây là điểm mấu chốt của y mà Hoàng Lập
Hải giao chỉ tiêu cho y là một người. Bởi vì Hoàng Lập Hải có cách
thuyết phục được ít nhất là một chuyên gia đánh giá tiêu chuẩn của tỉnh.
Theo quy định đấu thầu, thành viên ủy ban đánh giá tiêu chuẩn thường là được chọn bất kỳ trong kho chuyên gia của tỉnh cộng thêm một số người bên
ngành xây dựng, tổ thành 5 nhân viên trở lên tiến hành đánh giá tiêu
chuẩn. Mặc dù chuyên gia trong kho chuyên gia không ít, cũng phải mấy
chục người. Những người này đã sớm cùng với nhân viên liên quan trong
nhiều quá trình đánh giá tiêu chuẩn, có quan hệ lợi ích mật thiết với
các ban ngành rồi. Chuyên gia chỉ cần phối hợp với công việc và chỉ thị
của phía bên xây dựng là có thể kiếm được chi phí chuyên gia và khoản
thu nhập ngoại ngạch lớn. Chẳng ai là người thoát khỏi đồng tiền được.
Liễu Kình Vũ trầm tư một chút mới trầm giọng nói:
– Cục trưởng Quách, Cục giao thông các anh cử 3 chuyên gia cũng được.
Nhưng tôi có một điều kiện, chuyên gia ở tỉnh nhiều nhất chỉ có thể lấy
thêm được một người nữa, bên phía huyện Thụy Nguyên chúng tôi ít nhất
cũng phải được có một người vào Ủy ban đánh giá tiêu chuẩn. Các chuyên
gia còn lại phải được lấy từ kho chuyên gia cấp quốc gia.
Nghe
Liễu Kình Vũ nói như vậy, Quách Tăng Kiệt thoáng trầm tư một chút. Theo
suy đoán của y, nhất định Liễu Kình Vũ muốn đảm bảo việc khống chế
chuyên gia của tỉnh, sau đó nghĩ cách đảm bảo cho chuyên gia cấp quốc
gia. Cách này rất hay, bởi vì theo tình huống trước mắt, có vẻ như Liễu
Kình Vũ có quan hệ với phía bên Thành phố Yến Kinh.
Nghĩ đến đây, Quách Tăng Kiệt gật đầu nói:
– Được, vậy chuyện này cứ quyết định như vậy đi.
Liễu Kình Vũ cũng cười gật đầu:
– Được, cứ như vậy đi, chuyện còn lại tôi sẽ trực tiếp liên lạc với bộ
phận đấu thầu của tỉnh, Cục giao thông thành phố các anh cũng đừng tham
dự vào. Các anh có thể cử người giám sát chỉnh đốn và cải cách quá trình đấu thầu. Như vậy không có vấn đề gì chứ, Cục trưởng Quách?
Quách Tăng Kiệt gật đầu:
– Được, cứ vậy đi.
Nếu Liễu Kình Vũ đồng ý cho 3 chuyên gia của Cục giao thông thành phố vào
Uỷ ban đánh giá tiêu chuẩn thì đối với Quách Tăng Kiệt mà nói chẳng còn
vấn đề gì nữa.
Sau khi cúp điện thoại, Quách Tăng Kiệt lập tức gọi điện cho con trai mình Quách Chính Huy:
– Tiểu Huy à, con lập tức ra ngoài tỉnh tìm một công ty gia dụng loại A
và đàm phán với họ, mượn tư cách công ty của họ để dự thầu, nói cho bọn
họ biết nếu không trúng thầu sẽ trả cho bọn họ 5 trăm ngàn chi phí. Nếu
trúng thầu, bảo đảm sẽ trả cho bọn họ 5 triệu chi phí. Yêu cầu bọn họ cử người hỗ trợ và phối hợp với chúng ta.
Quách Chính Huy nghe bố nói sẽ trả cho đối phương 5 triệu chi phí liền có chút bất mãn, nói:
– Bố à, 5 triệu thực sự là rất nhiều. Đó không phải là một con số nhỏ.
Hơn nữa chỉ mượn thương hiệu của bọn họ dùng một chút thôi mà.
Quách Tăng Kiệt có chút giận dữ nói:
– Tiểu Huy à, con đừng chỉ nhìn chằm chằm vào lợi ích trước mắt. Bố nói
cho con biết, cho bọn họ nhiều tiền như vậy là để tránh phiền toái. Liễu Kình Vũ đã nói, lần này chỉ cho phép công ty đạt tiêu chuẩn loại A dự
thầu. Hay nói cách khác, một khi con đã trúng thầu rồi, còn phải thường
xuyên mượn thương hiệu và con dấu của họ nữa, thậm chí còn phải yêu cầu
công ty họ cử một người quản lý con dấu đến huyện Thụy Nguyên sử dụng
nữa. Nếu con không đưa ra cái giá đủ cho họ động lòng thì ai sẽ cho con
mượn chứ? Hơn nữa, công trình này không cho phép diễn ra hai nơi. Cho
nên đến lúc đó rất có thể phải do công ty bọn họ cử người đến thi công
thực tế. Cho nên, 5 triệu chỉ có thể bày tỏ một chút thành ý của chúng
ta. Về sau đôi bên còn phải hợp tác lâu dài. Tuy rằng công trình không
được phép diễn ra hai nơi nhưng trên thực tế, chúng ta chính là muốn làm như vậy.
Nghe Quách Tăng Kiệt nói như vậy, lúc này Quách Chính Huy mới bừng tỉnh, gật đầu nói:
– Vâng con đã hiểu ạ, chúng ta trả cho họ 5 triệu chỉ là để dỗ ngọt. Đợi
sau khi công ty họ thực sự tham gia dự án này, chúng ta có thể lợi dụng
lúc thi công hai nơi, nghĩ cách để lấy lại khoản tiền này.
Quách Tăng Kiệt cười ha hả:
– Trẻ con là dễ dạy.
Bên này Quách Tăng Kiệt cùng con trai mưu đồ bí mật, Liễu Kình Vũ bên kia
cũng không nhàn rỗi, lập tức gọi điện cho Phó Chủ nhiệm Ủy ban đấu thầu
tỉnh Tiền Bá Tuyền.
Tiền Bá Tuyền là lãnh đạo phụ trách phân công quản lý dự án đường cao tốc Thụy Nhạc lần này.
Sau khi gọi điện thoại, Liễu Kình Vũ trực tiếp nói:
– Chủ nhiệm Tiền, tôi và Cục trưởng Cục giao thông thành phố Nam Hoa đã
nhất trí, văn kiện đấu thầu chế định cụ thể do các anh đưa ra. Một số
tham số đấu thầu chủ yếu và điều kiện hạn định do huyện Thụy Nguyên
chúng tôi phụ trách, thành phố tiến hành giám sát toàn bộ quá trình và
thành phố sẽ cử ra 3 chuyên gia vào tổ đánh giá tiêu chuẩn.
Tiền Bá Tuyền nghe Liễu Kình Vũ nói như vậy, liền nói:
– Chuyện này tôi cần xác nhận lại với Cục trưởng Quách một chút, Bí thư Liễu, anh chờ một lát.
Liễu Kình Vũ gật đầu:
– Được rồi, vậy tôi chờ anh.
Tiền Bá Tuyển liền gọi điện cho Quách Tăng Kiệt, thuật lại những gì Liễu Kình Vũ vừa nói, Quách Tăng Kiệt gật đầu nói:
– Đúng vậy, tôi và Liễu Kình Vũ đã thống nhất như thế.
Sau khi Tiền Bá Tuyền nghe Quách Tăng Kiệt khẳng định như vậy liền gọi lại cho Liễu Kình Vũ, vẻ mặt tươi tỉnh nói:
– Bí thư Liễu, tôi đã xác thực lại rồi, anh xem anh có những điều kiện hạn định nào?
Liễu Kình Vũ thản nhiên nói:
– Như vậy đi, các anh căn cứ vào yêu cầu bình thường của dự án đường cao
tốc mà xây dựng văn kiện đấu thầu, sau đó gửi mail cho tôi. Sau khi tôi
sửa xong sẽ gửi lại cho anh. À, phải rồi, lần đấu thầu này chỉ cần công
ty loại A tham dự, không được phép thay đổi. Điều này anh phải hết sức
chú ý.
Tiền Bá Tuyền liền gật đầu.
Tuy rằng toàn bộ dự án
do tỉnh mở thầu, nhưng trên thực tế, tỉnh chỉ phụ trách mở thầu và tổ
chức. Thao tác chính do công ty đấu thầu cụ thể phụ trách. Cho nên, Tiền Bá Tuyền chỉ cần đem ý của Liễu Kình Vũ nói với công ty đấu thầu là
được. Những khâu còn lại ông ta không quan tâm nữa. Bởi vì ông ta chỉ
cần đem dự án này giao cho công ty đấu thầu, lấy tiền hoa hồng. Còn việc ai trúng thầu cũng không liên quan đến ông ta. Ông ta biết rõ, chuyện
này ông ta không thể nhúng tay vào được.
Sau khi xác định điều
kiện chính của Liễu Kình Vũ, buổi chiều hôm đó trên mạng đấu thầu tỉnh
sẽ công bố tin đấu thầu dự án đường cao tốc Thụy Nhạc, chính thức bắt
đầu 20 ngày công khai. Thời gian nhận hồ sơ đấu thầu là 5 ngày sau.
Buổi sáng ngày thứ ba, Liễu Kình Vũ nhận được bản điện tử tài liệu đấu thầu
của công ty đấu thầu gửi đến. Liễu Kình Vũ xem kỹ một lần, liền chỉnh
sửa lại một số điểm mấu chốt theo nguyên tắc công bằng công chính, sau
đó gửi bản điện tử cuối cùng đã chỉnh sửa xong gửi tới công ty đấu thầu. Người của công ty đấu thầu không đề xuất thêm ý kiến nào khác về tài
liệu đấu thầu, sau cùng của phía bên kiến thiết đưa ra, tài liệu nhanh
chóng được chế định.
Bắt đầu ngày thứ năm, liên tục có công ty bắt đầu mang theo tiền đặt cọc dự thầu tới công ty mua tài liệu đấu thầu.
Trong lúc này, Quách Chính Huy tìm được công ty xây dựng Thiên Khoa đạt tiêu
chuẩn loại A ở tỉnh Xích Giang bên cạnh, cùng họ ký hợp đồng bí mật, hơn nữa trả 5 trăm ngàn tiền đặt cọc. Lúc này, đối phương mới cử nhân viên
kỹ thuật đến thành phố Liêu Nguyên, Ủy ban tỉnh Bạch Vân, cùng với nhân
viên của Quách Chính Huy đến công ty đấu thầu mua tài liệu đấu thầu.
Chờ sau khi Quách Chính Huy đọc kỹ toàn bộ tài liệu đấu thầu, liền mở to mắt nhìn, vội vàng gọi điện cho Quách Tăng Kiệt:
– Bố, xảy ra chuyện lớn rồi.
Quách Tăng Kiệt run lên, hỏi:
– Chuyện gì?
Quách Chính Huy nói:
– Bố, trên tài liệu đấu thầu ghi rõ thành viên của Ủy ban đánh giá tiêu
chuẩn không ngờ là 11 người. Chuyện này quá khoa trương rồi.
Quách Tăng Kiệt sửng sốt:
– Cái gì? 11 người? Sao lại là 11 người chứ? Không được, bố phải hỏi tên
tiểu tử Liễu Kình Vũ này mới được. Tên tiểu tử này không phải đang đùa
mình đấy chứ?
Nghĩ đến đây, Quách Tăng Kiệt liền bấm điện thoại cho Liễu Kình Vũ, đùng đùng nổi giận chất vấn:
– Liễu Kình Vũ, anh đang làm cái gì thế? Sao số người của Ủy ban đánh giá tiêu chuẩn lại lên tới 11 người?
Liễu Kình Vũ cười nói:
– Cục trưởng Quách, số người của Ủy ban đánh giá tiêu chuẩn có 11 người là vi phạm luật đấu thầu sao?
Quách Tăng Kiệt nói:
– Không phải, nhưng chúng ta không phải đã xác định xong rồi sao?
Liễu Kình Vũ nói:
– Đúng là chúng ta đã xác định rồi. Nhưng có phải chúng ta xác định Cục
giao thông thành phố cử ra 3 chuyên gia, huyện Thụy Nguyên cử ra 1
người, trong tỉnh cử ra 1 người, những người khác đều lấy từ kho chuyên
gia quốc gia, điều này không sai chứ?
Quách Tăng Kiệt cau mày nói:
– Đúng là như vậy, nhưng nói chung, Ủy ban đánh giá tiêu chuẩn không phải là 7 người à?
Liễu Kình Vũ gật đầu nói:
– Đúng vậy, bình thường là 7 người nhưng dự án này không phải là dự án
bình thường. Đây là dự án giao thông đầu mối then chốt của 3 tỉnh, vô
cùng quan trọng, điều này tôi đã nói trước rồi. Cho nên, Ủy ban đánh giá tiêu chuẩn có 11 người không phải là quá hợp lý à? Chẳng phải càng thêm công bằng ư? Cục trưởng Quách, chẳng lẽ anh không hy vọng quá trình
tranh thầu diễn ra được hợp lý và công bằng à?
Lúc này Quách Tăng Kiệt mới ý thức được mình bị Liễu Kình Vũ chơi một vố. Liễu Kình Vũ cho mình một chiêu minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương. Mặc dù bên ngoài
đồng ý cho Cục Giao thông cử ra 3 chuyên gia, trên tỉnh cử ra một chuyên gia đã làm cho mình có cảm giác nắm chắc phần thắng rồi, nên không phải phòng bị gì với hắn nữa. Nhưng tên tiểu tử này lại thiết kế 11 người,
pha loãng 3 người của Cục giao thông.
Âm hiểm, quả là quá âm
hiểm, lại còn làm mình nuốt cục tức xuống bụng. Dù sao, Liễu Kình Vũ dựa vào công bằng mà nói chuyện, mình cũng không có cách nào phản bác lại
hắn được.
Quách Tăng Kiệt chỉ có thể tức giận nói:
– Liễu Kình Vũ…anh…anh quá âm hiểm.
Liễu Kình Vũ cười ha hả:
– Cục trưởng Quách, anh sai rồi, tôi chỉ làm việc theo nguyên tắc, không
làm trái với quy định. Hy vọng dự án đường cao tốc Thụy Nhạc lần này
dưới sự giám sát của Cục giao thông thành phố có thể có được chất lượng
xây dựng tốt nhất.