Lúc Tăng Hồng Đào và Vu Kim Văn bọn họ bên này vừa mới uống hết một nửa
bia, Trình Thiết Ngưu bên đó cũng giải quyết hết một nửa số thịt nướng.
Sau đó, Trình Thiết Ngưu lại gọi 1 cân thịt nướng nữa, đợi khi Tăng Hồng Đào bọn họ uống hết một chai bia, Trình Thiết Ngưu bên này lại giải
quyết hết 1 cân thịt nướng. Sức ăn này khiến cho Tăng Hồng Đào và Vu Kim Văn đều trợn mắt há mồm, bọn họ cuối cùng đã biết được tiết mục biểu
diễn mà Liễu Kình Vũ nói rốt cuộc là cái gì.
Uống xong một chai bia, trong bụng cũng thư thái, Tăng Hồng Đào lúc này mới cười nhìn đến Liễu Kình Vũ nói:
– Tiểu Liễu, mục đích lần này cậu đến tỉnh là gì?
Liễu Kình Vũ liền đem việc quy hoạch đường cao tốc của huyện Thụy Nguyên nói ra một lượt, đồng thời trình bày tỉ mỉ tầm quan trọng của việc làm con
đường cao tốc này của huyện Thụy Nguyên, đặc biệt nhắc tới ý tưởng đem
huyện Thụy Nguyên trở thành đầu mối giao thông trọng yếu của ba tỉnh.
Mặc dù bầu không khí ở quán ăn có chút lộn xộn, nhưng những lời này của
Liễu Kình Vũ vẫn làm cho Tăng Hồng Đào và Vu Kim Văn trầm tư suy nghĩ.
Đối với những nhân vật cấp cao như bọn họ mà nói, hoàn cảnh ảnh hưởng đến
tư duy của bọn họ không quá lớn, ý tưởng của Liễu Kình Vũ vừa mới đề
xuất ra, bọn họ cũng đã nhạy cảm ý thức được việc mà Liễu Kình Vũ nói
tuyệt đối là một việc lớn, hơn nữa còn là một việc rất lớn.
Trước đây, bởi vì chưa từng có người nào báo cáo những việc ở huyện Thụy
Nguyên với bọn họ, hơn nữa việc của tỉnh Bạch Vân lại quá nhiều, vì vậy
đối với một địa phương nhỏ như huyện Thụy Nguyên bọn họ không quan tâm
đến quá nhiều, nhưng hôm nay, lúc Liễu Kình Vũ nói có ý muốn đem huyện
Thụy Nguyên trở thành đầu mối giao thông của ba tỉnh, trong đầu Tăng
Hồng Đào chốc lát giống như mở ra một cánh cửa sổ, bỗng nhiên muốn tìm
hiểu rất nhiều việc.
Qua một lúc lâu, Tăng Hồng Đào mới trầm giọng hỏi:
– Tiểu Liễu, cậu cũng biết, nếu thật sự làm theo lời cậu nói, thì phải cần bao nhiêu tiền?
Liễu Kình Vũ gật gật đầu nói:
– Cái này đương nhiên rồi, tôi đã mời các chuyên gia tính toán qua, cần khoảng 120 tỉ.
Tăng Hồng Đào cau mày nói:
– Cậu đến đây là để tìm kiếm sự hỗ trợ ở Tỉnh đối với hạng mục lớn này sao?
Liễu Kình Vũ gật gật đầu:
– Vâng, tôi hy vọng ở Tỉnh có thể ra sức ủng hộ cho huyện Thụy Nguyên chúng tôi, tôi có lòng tin sẽ làm được hạng mục này.
Lúc này, Vu Kim Văn trầm giọng nói:
– Tiểu Liễu, cậu cũng biết rằng, hạng mục lớn như thế này, đừng nói đến
Ủy ban cải cách và phát triển quốc gia, e rằng ngay cả đến Ủy ban cải
cách và phát triển tỉnh bên này cũng rất khó thông qua.
Liễu Kình Vũ gật gật đầu:
– Đúng vậy, việc này tôi cũng biết, vì vậy, tôi định đem hạng mục này chia làm bốn bước.
– Bốn bước?
Tăng Hồng Đào và Vu Kim Văn đều có hứng thú.
Liễu Kình Vũ cười nói:
– Đúng vậy, chính là bốn bước. Bước đầu tiên chính là trước mắt chúng tôi làm đường cao tốc thông với đường cao tốc Thụy Nhạc của mạng lưới đường cao tốc thành phố Nhạc Sơn. Đoạn đường cao tốc này sau khi được xây
xong, chúng tôi có thể trực tiếp hòa cùng vào mạng lưới đường cao tốc
tỉnh Bạch Vân với phương thức nhanh và tiện nhất, có lợi cho việc giảm
nhanh chóng các loại phí vận chuyển của huyện Thụy Nguyên chúng tôi.
Bước thứ hai chính là làm đường cao tốc từ huyện Thụy Nguyên đến thành
phố Nam Hoa, đường cao tốc này được làm xong, huyện Thụy Nguyên chúng
tôi sẽ hoàn thành việc hợp nhất có hiệu quả với mạng lưới đường cao tốc
tỉnh Bạch Vân, đồng thời tăng cường liên hệ với thành phố Nam Hoa.
Bước thứ ba chính là khai thông đường với tỉnh Cát Tường. Bước thứ tư là
khai thông đường với tỉnh Xích Giang. Sau khi trải qua bốn bước này,
huyện Thụy Nguyên chúng tôi sẽ trở thành đầu mối giao thông then chốt
của ba tỉnh, có thể giúp cho giao thông giữa ba tỉnh càng thuận tiện
hơn, từ bất kỳ tỉnh nào đi đến điểm đến chỉ cần đi qua huyện Thụy Nguyên thì có thể giảm được ít nhất một phần ba lộ trình trở lên, từ đó giảm
được rất nhiều phí tổn và thời gian vận chuyển. Tôi tin rằng, chỉ cần
đường đã được thông, không có một người lái xe nào lại muốn đi đường xa
cả. Có được ưu thế vị trí địa lý này, huyện Thụy Nguyên không thể không
phát triển. Hơn nữa, tôi dự định đem huyện Thụy Nguyên chúng tôi quy
hoạch trở thành một huyện lớn lấy sản xuất nông nghiệp xanh làm nòng
cốt, du lịch nông nghiệp, ngành vận chuyển và bảo quản làm chủ, kế hoạch của tôi là…..
Bởi vì điều kiện có hạn, Liễu Kình Vũ nói vô cùng
đơn giản, nhưng ý tưởng kế hoạch tổng thể lại vô cùng rõ ràng. Sau khi
Tăng Hồng Đào và Vu Kim Văn nghe xong, hai người đều ngây dại.
Bọn họ ai cũng không nghĩ đến, trong lòng một Bí thư huyện ủy nho nhỏ như
Liễu Kình Vũ vậy mà lại cất giữ một kế hoạch lớn như vậy, hơn nữa thấy
suy nghĩ của hắn vô cùng rõ ràng, gần như mỗi một bước nên làm thế nào,
sẽ gặp phải những khó khăn gì đều đã dự tính trước, làm cho hai vị đại
lão Tỉnh ủy bọn họ sau khi nghe xong trong lòng cũng biến động.
Nhưng đại lão chính là đại lão, trong lòng bọn họ cũng rất rõ, kế hoạch và
động tâm là một chuyện, nhưng thực tế làm lại là một chuyện khác.
Đợi Liễu Kình Vũ nói xong, Tăng Hồng Đào trầm ngâm một lát, rồi mới lên tiếng:
– Tiểu Liễu, chuyện này e rằng bây giờ tôi chưa thể cho cậu bất kỳ một ý
kiến gì, việc này cần phải luận chứng vô cùng tường tận.
Liễu Kình Vũ cười ha hả nói:
– Điều này tôi đương nhiên rõ. Nhưng sếp à, ngài xem việc kế hoạch tổng
thể này chúng ta có thể tạm thời không quan tâm đến nó, nhưng việc đường cao tốc Thụy Nhạc này, trong tỉnh có thể hay không hỗ trợ một chút?
Huyện Thụy Nguyên chúng tôi hiện tại thực sự đang thiếu tiền, nhưng đoạn đường cao tốc này đối với chúng tôi mà nói là vô cùng quan trọng.
Tăng Hồng Đào cười nói:
– Cậu muốn hỗ trợ cái gì?
Liễu Kình Vũ cười nói:
– Yêu cầu của tôi cũng không nhiều, ở tỉnh nếu như có thể hỗ trợ vài trăm triệu tiền vốn, thêm vào đó đưa ra một vài chính sách tốt, như vậy tốc
độ đẩy mạnh việc này của chúng tôi nhất định sẽ rất nhanh.
Tăng Hồng Đào sau khi nghe xong không khỏi cười mắng:
– Tên tiểu tử thối này, như vậy cũng quá tham lam rồi, vậy mà còn nói yêu cầu không nhiều.
Liễu Kình Vũ vội vàng nói:
– Chủ yếu là huyện Thụy Nguyên chúng tôi thật sự là quá nghèo.
Tăng Hồng Đào khoát tay nói:
– Được rồi, cậu cũng đừng khóc than với tôi nữa. Như vậy đi, hạng mục
đường cao tốc Thụy Nhạc tôi có thể xuất ra 200 triệu từ trong ngân sách
Bí thư của tôi để hỗ trợ cậu, trong chính sách cũng có thể cho huyện
Thụy Nguyên các cậu một chút ưu đãi, tuy nhiên …
Nói tới đây, Tăng Hồng Đào dừng lại một chút.
Trong lòng Liễu Kình Vũ lập tức nôn nóng: “Hai trăm triệu, đây vẫn chỉ là
ngân sách của Bí thư, nếu có thể lấy được từ sở Giao thông tỉnh bên đó
mà nói, sau này đẩy mạnh hạng mục lại càng dễ dàng.”
Hắn vội vàng nói:
– Tuy nhiên cái gì?
Nhìn thấy Liễu Kình Vũ vẫn luôn trầm ổn vậy mà lại lộ ra cái dáng vẻ gấp gáp như vậy, Tăng Hồng Đào và Vu Kim Văn đều cười lên, Tăng Hồng Đào cười
nói:
– Tiểu Liễu, tôi còn tưởng rằng cậu là một tượng Phật đá
đấy, thật không ngờ cậu cũng có lúc gấp gáp như vậy. Cậu nghe rõ đây,
điều kiện tiên quyết của tôi là, mặc dù tôi có thể hỗ trợ cho cậu nhiều
như vậy, nhưng cậu nhất định phải phụ trách đem kế hoạch tổng thể này
của cậu thực hiện ở huyện Thụy Nguyên cho tôi, lúc nào cậu thực hiện kế
hoạch này xong, lúc đó tôi mới buông tha cho cậu. Như thế nào, có dám
đánh cuộc một phen không?
Nghe thấy Tăng Hồng Đào nói như vậy,
trong lòng Liễu Kình Vũ khẽ động, hắn cho đến bây giờ mới phát hiện, hoá ra, mình bị vị đại lão này tính kế.
Dễ nhận thấy, Tăng Hồng Đào
sau khi nghe xong ý tưởng tổng thể của mình cũng động tâm rồi. Dù sao,
kế hoạch này của mình chỉ cần có một người cầm lái có năng lực thực sự
muốn làm thì vẫn có khả năng thành công, hơn nữa kế hoạch này một khi
thực hiện, triển vọng của nó là vô cùng khả quan, thậm chí có thể có tác dụng thúc đẩy vô cùng lớn đối với sự phát triển kinh tế của cả tỉnh
Bạch Vân.
Liễu Kình Vũ cho đến lúc này mới ý thức được, tầm nhìn
của lãnh đạo Tỉnh ủy tuyệt đối không thể so sánh với người bình thường
được, Tăng Hồng Đào bọn họ đã động tâm với kế hoạch, nhưng lại cố tình
giả bộ không tán thành, đây là buộc mình phải chủ động xuất kích.
Cho đến khi chính mình nói ra gần như tất cả con át chủ bài lúc này mới cho thấy thái độ của bản thân. Tôi có thể hỗ trợ cậu, nhưng cậu nhất định
phải phụ trách làm xong hạng mục này.
Liễu Kình Vũ chỉ có thể cười khổ một cái, nói:
– Bí thư Tăng, tôi phục ngài, ngài quả thực là đa mưu túc trí, cáo già.
Tăng Hồng Đào bật cười ha hả. Sau khi cười xong, Tăng Hồng Đào giọng điệu thâm trầm nói:
– Tiểu Liễu, không giấu gì cậu, kế hoạch của cậu thực sự khiến tôi vô
cùng động tâm, nhưng tôi tin cậu hẳn là cũng rõ, không phải ai cũng có
tấm lòng vì nhân dân làm việc và có khả năng thực hiện được như cậu, nếu hạng mục này cậu không làm chủ, thì tôi sợ rằng cho dù ở tỉnh có huy
động được tất cả nguồn vốn thì cuối cùng cũng không thể làm được toàn bộ hạng mục này. Huống hồ hiện tại tôi chỉ có thể đồng ý hỗ trợ cho cậu
chỉ có chính sách, vấn đề tiền vốn chủ yếu vẫn phải dựa vào chính cậu
nghĩ biện pháp. Huyện Thụy Nguyên bao nhiêu cán bộ như vậy, lẽ nào không có ai trong bọn họ nhìn ra được kế hoạch này của cậu, tôi không tin,
nhưng vấn đề ở chỗ, thực sự dám đề xuất đồng thời ra sức thực hiện và
thúc đẩy, chỉ có cậu mà thôi. Vì vậy hạng mục này cậu nếu như thực sự
muốn làm, thì phải làm tốt cho tôi. Thế nào, có dám nhận thử thách này
không?
Liễu Kình Vũ mỉm cười gật gật đầu:
– Tôi nếu đã đưa ra kế hoạch này, chắc chắn là phải chịu trách nhiệm đến cùng.
Tăng Hồng Đào cười giơ chén rượu lên nói:
– Được, anh hùng xuất thiếu niên, xem ra lần này, tôi có thể lại được nhờ cậu lấy một chút thàn tích rồi. Nào, một chén này tôi mời cậu.
Liễu Kình Vũ vội vàng nâng chén rượu lên nói:
– Đừng đừng đừng, ngài là lãnh đạo, vẫn là để tôi mời ngài.
Nói xong, Liễu Kình Vũ uống một hơi cạn sạch, Tăng Hồng Đào và Vu Kim Văn cũng uống một hơi cạn sạch.
Lúc này, tâm tình ba người đều rất tốt. Liễu Kình Vũ lần này mời khách có
thể nói là thu hoạch được rất nhiều, không chỉ có được lời hứa của Tăng
Hồng Đào sẽ đưa ra chính sách hỗ trợ cho toàn bộ kế hoạch lớn của huyện
Thụy Nguyên, mà còn lấy được 200 triệu tiền vốn hỗ trợ cho đường cao tốc Thụy Nhạc, điều này đã vượt quá tưởng tượng của hắn.
Mà trong
lòng Tăng Hồng Đào càng sảng khoái, trong tay có thể có được Liễu Kình
Vũ một cán bộ trẻ tuổi năng lực cường đại, quyết đoán mạnh mẽ như vậy,
ông ta muốn không vui vẻ cũng không được. Hơn nữa Liễu Kình Vũ cũng rất
có chừng mực, biết giai đoạn trước mắt ở tỉnh có thể đưa ra hỗ trợ cũng
chỉ có chính sách, cho nên căn bản cũng không nhắc đến chuyện tiền bạc.
Cán bộ trẻ tuổi như vậy tuyệt đối là nhân tài, ông ta vì ánh mắt của
mình mà ủng hộ.
Âm thanh nói chuyện của Liễu Kình Vũ bọn họ cũng không lớn, hơn nữa cả đại sảnh lộn xộn, vì vậy rất ít người chú ý đến
bàn của bọn họ.
Nhưng mà, vừa lúc đó, tại một chiếc bàn khác cách bàn bọn họ không xa lại rất náo nhiệt.
Một người trẻ tuổi hào hoa phong nhã bưng một cốc rượu trắng lắc lắc đứng dậy nói với người đàn ông đối diện:
– Giám đốc Trương, chỉ cần công ty giám sát và quản lý các ông giơ cao
đánh khẽ với chúng tôi ở hạng mục này, chúng tôi có thể đảm bảo, sau khi hạng mục này chấm dứt, ông rất dễ dàng kiếm được ba bốn trăm nghìn.