Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 437: Chương 437: Thị xã Đông Giang náo nhiệt.




Mai Nguyệt Thiền nổi giận rồi, Mai Nguyệt Thiền vốn đã sớm rút khỏi giới tài chính gần năm, sáu năm nay, không còn chuyên tâm quản lý khối tài sản dưới tay của mình nữa, nay cũng nổi giận lên rồi.

Quỹ tài chính Mai Nguyệt Thiền (đọc thêm “Quan Đồ” Mộng Mộng đã hoàn thành). Đây là một quỹ tài chính khổng lồ từng tung hành trong giới tài chính quốc tế và đã từng hợp tác nhiều lần với quỹ tài chính khổng lồ Soros Quantum Fund, bởi vì Mai Nguyệt Thiền nổi giận mà làm cho thức tỉnh.

Mai Nguyệt Thiền xuất hiện trong phòng họp video chuyên dụng trong căn biệt thự đang ở hiện tại. Trên màn hình lớn là các cổ đông lớn và quản lý cao cấp đứng sau lưng quỹ tài chính Mai Nguyệt Thiền. Bình thường Mai Nguyệt Thiền không xuất hiện, quỹ tài chính lớn này chủ yếu là do những người này điều hành. Trong những người này, nhắc đến ai cũng là một nhân vật mà chỉ cần họ dậm chân một cái là các quốc gia xung quanh đều phải nể sợ. Tuy nhiên, cho dù đối ngoại của họ có nghêng ngang ra sao, thì cho dù là ở bất cứ chỗ nào, bất cứ lúc nào, chỉ cần Mai Nguyệt Thiền xuất hiện, tất cả bọn họ đều im hơi lặng tiếng, tỏ ra đặc biệt khiêm nhường.

Bởi vì, người phụ nữ trên màn hình kia đã từng chỉ dựa vào sức mình mà đã tạo nên kỳ tích trong giới tài chính, xây dựng lên quỹ Mai Nguyệt Thiền, là một quỹ tài chính mà đến George Soros, một nhà đầu cơ lừng danh, cũng cần chú ý xây dựng quan hệ. Đồng thời cũng là thần hộ mệnh cho sự an toàn của đế chế tài chính Hoa Hạ.

Mai Nguyệt Thiền nhìn thẳng vào mặt những nhân vật cấp cao, lướt qua một lượt, nói với một giọng vô cùng bình thản:

- Cháu tôi Liễu Kình Vũ bị thương ở tỉnh Bạch Vân, thị xã Đông Giang. Tôi muốn biết kẻ nào làm chuyện đó, không cần biết kẻ đó ở trong hay ngoài nước, bằng mọi cách thế nào cũng phải làm rõ ràng.

Hầu hết bọn họ đều theo Mai Nguyệt Thiền đã lâu, không ít người trong đó đều là được Mai Nguyệt Thiền giúp cho từ hai tay trắng đến giờ trở thành triệu phú, tỷ phú. Bọn họ quá hiểu con người thật sự của bà chủ hậu trường này.

Mai Nguyệt Thiền bình thường ít khi nổi nóng, vì vào vị thế của bà ta, hầu như hiếm có việc gì khiến bà ta có thể nổi giận. Cho dù là có phải bồi thường thiệt hại kinh tế vài trăm triệu đi chăng nữa, bà ta cũng không oán trách đối thủ một câu. Trong mắt bà ta tiền chỉ là những con số mà thôi.

Tuy nhiên, trong nội bộ quỹ tài chính Mai Nguyệt Thiền không ai dám coi nhẹ vẻ bề ngoài của lão bà bà với khuôn mặt chẳng khác người phụ nữ bình thường là mấy này. Bởi vì cũng là người phụ nữ này, vào thời điểm cần thanh trừng phản đồ trong nội bộ quỹ Mai Nguyệt Thiền, nổi giận lôi đình, máu chảy thành sông. Trên thị trường tài chính lúc đó còn có các quỹ tài chính vừa và nhỏ cùng nhiều quỹ tài chính lớn khác đã tham gia và lên kế hoạch lật đổ khiến cho thị trường vỡ vụn, thiếu chút nữa là sụp đổ. Dù cho một số quỹ tài chính lớn khác cũng ra mặt để khuyên giải cũng không thành. Khi đó Mai Nguyệt Thiền chỉ nói hai điều với họ:

- Thứ nhất, người làm sai không phải là tôi, người khác muốn diệt tôi, tôi có thể không đáp trả chăng. Thứ hai, nếu các anh nhúng tay vào, cho dù tôi có đem cả quỹ Mai Nguyệt Thiền ra để chơi cho hết, chơi cho chết, tôi cũng không oán thán một câu, bởi tôi vốn cũng chỉ có hai bàn tay trắng mà thôi.

Vì câu nói đó mà các quỹ tài chính vừa và nhỏ vốn đã lên kế hoạch lật đổ quỹ Mai Nguyệt Thiền đã nhận lấy kết cục bi thảm, còn các thế lực tài chính đứng đằng sau muốn lật đổ hay khống chế quỹ tài chính Mai Nguyệt Thiền sau cùng cũng không thể tránh khỏi kết cục cuối cùng.

Bọn họ tuy có tương quan lực lượng tuyệt đối có thể lật đổ quỹ tài chính Mai Nguyệt Thiền, nhưng lời nói của Mai Nguyệt Thiền khiến cho bọn họ không thể manh động. Bởi vì dù với thế lực của bọn họ, nếu muốn lật đổ quỹ tài chính Mai Nguyệt Thiền cũng phải trả một cái giá đắt. Hơn nữa, quỹ tài chính Mai Nguyệt Thiền nằm trong tay Mai Nguyệt Thiền bao năm qua, nội bộ giới tài chính như thế nào bà ta nắm trong lòng bàn tay. Nếu Mai Nguyệt Thiền đã dám buông tay quỹ tài chính to lớn như vậy, cũng chưa chắc sẽ không dám đem thông tin nội bộ tung ra ngoài. Quả thật đến lúc đó, các quỹ tài chính siêu lớn đó có làm bao nhiêu việc đi chăng nữa, cũng không nguôi được cơn giận giữ của người dân thế giới.

Về điểm này có sự giống nhau với vụ Edward Snowden tiết lộ thông tin giám sát của Mỹ, vì theo tài liệu của Snowden cho thấy một nước Mỹ dối trá, một bộ mặt xấu xí không chút nghi ngờ. Tuy nhiên, tài liệu phát tán của Snowden còn rất lý trí đồng thời vẫn còn chưa tiết lộ những điều thực sự là cơ mật. Nếu Mai Nguyệt Thiền thật sư tiết lộ thông tin, khi đó sự tình không dễ xử lý như vụ của Snowden đâu.

Lúc này, Mai Nguyệt Thiền tuy chỉ bình thản nói một câu, nhưng tất cả mọi người đểu cảm nhận thấy sự phẫn nộ trong lòng Mai Nguyệt Thiền.

Những người đang có mặt biết rằng, lần này, bà chủ lớn thật sự đã nổi giận.

Mai Nguyệt Thiền nói xong, trên màn hình lớn trong phòng họp video, dường như toàn bộ mọi người đứng bật hết dậy lao ra ngoài.

Cái này đúng gọi là hiệu suất thương mại.

Là bà nội của Liễu Kình Vũ, Mai Nguyệt Thiền đúng là đã lên cơn giận dữ rồi. Lưu Phong Vũ là ông nội của Liễu Kình Vũ thì làm sao mà không nổi giận cho được.

Từ lúc Mai Nguyệt Thiền vào phòng họp video, Lưu Phong Vũ ở bên này liên tiếp gọi điện thoại.

Lưu Phong Vũ dù gì cũng đã người cầm lái mà đương thời Lưu lão gia lập lên. Lực lượng trong tay ông cụ không ai dám xem thường.



Thành phố Yến Kinh. Tào Thục Tuệ đang ở phòng tập Yoga, điện thoại bỗng đổ chuông, sau khi nghe nói Liễu Kình Vũ bị bắn trọng thương thì lông mày dựng lên, mắt trợn trừng. Thay vì đi tắm như thông thường sau khi tập xong, cô lau qua người, thay áo rồi vọt ra khỏi phòng tập, lên xe phóng như bay tới thị xã Đông Giang.



Thành phố Thương Sơn, tỉnh Bạch Vân.

Tần Duệ Tiệp vốn là đang tiếp đoàn khách nước ngoài, sau khi cô nghe tin Liễu Kình Vũ bị thương, cũng thành thật xin lỗi đoàn khách, tỏ ra có việc gấp cần đi ngay. Ngay sau đó, trước ánh mắt kinh ngạc của đoàn khách đứng vội dậy quay người chạy ra ngoài, để lại sau lưng đám kháchTây mặt mũi lơ ngơ nhìn nhau không hiểu .

Trên đường lái xe tới thị xã Đông Giang, Tần Duệ Tiệp mới gọi điện cho đồng nghiệp giúp giải quyết hậu trường, xắp xếp cho đoàn khách nước ngoài. Sau đó Tần Tuệ Tiệp tập trung lái xe tới thị xã Đông Giang.



Vào lúc này đây, từ thành phố Yên Kinh cho tới tỉnh Bạch Vân, từ giới chính trị cho tới giới kinh doanh, từ giới tài chính đến nhiều các lĩnh vực khác, một cuộc tìm kiếm rầm rộ đang tiến hành như một khối tuyết lăn, bắt đầu từ những viên tuyết nhỏ lăn lớn dần thành núi băng khổng lồ. Mà những người tham gia hành động lần này đều có một thoả thuận ngầm vô cùng thống nhất. Bọn họ không bao giờ nói ra mục tiêu thật sự của hành động lần này, càng không bao giờ tiết lộ mục đích của bọn họ là vì Liễu Kình Vũ. Mọi hành động được triển khai theo cách âm thầm không thể âm thầm hơn. Mục tiêu chung là không để cho hành động lần này làm lộ thân phận của Liễu Kình Vũ ở thị xã Đông Giang.

Mà giờ phút này, ở thị xã Đông Giang, tại hiện trường khách sạn Tân Nguyên nơi Liễu Kình Vũ bị bắn, kẻ bị bắn Liễu Kình Vũ không hề biết rằng sau khi mình bị thương, đông tây nam bắc lại xảy ra nhiều sự biến đổi đến vậy. Bởi lúc này hắn đâu rảnh bận tâm chuyện đó, vì máu tươi vẫn không ngừng thấm ra ngoài vết thương, sự đau đớn cũng không giây phút nào thôi hành hạ tâm trí hắn.

Tuy nhiên, Liễu Kình Vũ đã sớm quen với sự đau đớn, hắn nằm yên lặng, miệng vẫn cười nhè nhẹ. Bên cạnh hắn, Tôn Khởi Mộng nửa quỳ nửa ngồi giúp Liễu Kình Vũ ấn nhiều chỗ trên vai để giúp cầm máu, đồng thời không ngớt lời xin lỗi Liễu Kình Vũ.

Liễu Kình Vũ chỉ cười nói :

- Tôn Khởi Mộng, cô không cần phải xin lỗi tôi, vì mục tiêu của tay bắn tỉa là tôi, nếu lúc đó tôi mà né tránh để cô bị thương thì cái ghế tôi đang ngồi không xứng chút nào.

Tôn Khởi Mộng tuy không tán đồng với quan điểm của Liễu Kình Vũ, nhưng cũng chẳng nói thêm điều gì, chỉ âm thầm nửa ngồi nửa quỳ bên cạnh Liễu Kình Vũ tìm cách giúp Liễu Kình Vũ thoái mái hơn, bớt đau hơn. Trong lúc sơ cứu cho Liễu Kình Vũ, mọi nỗ lực của người y tá đặc biệt đều được bộc lộ ra ngoài.

Thời gian từng giây từng phút đi qua.

Suốt mười phút, xe cứu thương vẫn chưa tới được hiện trường.

Lúc đó sắc mặt của Liễu Kình Vũ đã âm trầm xuống, Tôn Khởi Mộng cũng bắt đầu sốt ruột, cô gọi thẳng đến bệnh viện Nhân dân số 1 nơi mình làm việc, được biết bệnh viện sớm đã điều xe cấp cứu đi rồi, nhưng các con đường chính tới khách sạn Tân Nguyên lại bị tắc. Hình như đường nào cũng có tai nạn giao thông hay xe trọng tải mắc kẹt ở các nút giao thông trung tâm.

Liễu Kình Vũ sau khi nghe xong, lập tức nghĩ đến khả năng là do phía sát thủ cố ý sắp đặt, mục đích là để kéo dài thời gian. Một mặt có lợi cho bọn chúng tẩu thoát, một mặt lại có lợi để cho vết thương của hắn một nặng thêm, thậm chí là tử vong.

Khoảng gần hai mươi phút sau, Trưởng phòng công an thị xã Đông Giang Trần Chí Hoành và Bí thư thị uỷ Tôn Ngọc Long lần lượt xuất hiện tại hiện trường. Theo sau họ là xe cứu thương và các y bác sỹ.

Tuy nhiên, khi Tôn Ngọc Long nhìn thấy người con gái bên cạnh Liễu Kình Vũ là con gái mình thì bỗng nhiên ngây người.

Nhất là khi Tôn Ngọc Long nhìn thấy con gái hôm nay ăn vận trang điểm thì lại càng bực tức, tới mức suýt nữa thì méo cả miệng. Tuy bình thường y rất tập trung vào công việc, ít quan tâm đến con gái, song tính cách con gái mình thế nào thì y rất hiểu. Bình thường, con gái y không bao giờ ăn mặc trang điểm lộng lẫy như hôm nay, cũng chưa từng nghe thấy con gái mình có bạn trai bao giờ.

Nhưng hôm nay, con gái mình nửa ngồi nửa quỳ trước mặt Liễu Kình Vũ, nhìn ánh mắt say sưa và chú tâm của con gái dành cho Liễu Kình Vũ, nhất là khi nó đặt tay lên người Liễu Kình Vũ giúp xoa xoa bóp bóp, Tôn Ngọc Long như muốn nổ cả mắt lên.

Nói đùa, con gái mình trước mặt cái tên Liễu Kình Vũ lại làm cái việc hạ đẳng như thế, lại còn nửa ngồi nửa quỳ, lại còn để cho những người của Đảng uỷ trông thấy nữa thì để cho người ta cười bể cả răng hàm mất thôi, không khéo còn khiến người khác hiểu lầm là mình sợ Liễu Kình Vũ, hơn nữa nó lại còn ăn mặc yểu điệu như thế kia, càng dễ cho người ta hiểu nhầm.

Nghĩ đến đây, Tôn Ngọc Long sải bước nhanh về hướng Liễu Kình Vũ và Tôn Khởi Mộng.

Mà lúc này theo sau Tôn Ngọc Long còn có Trần Chí Hồng cũng đã nhìn thấy Tôn Khởi Mộng đang nửa ngồi nửa quỳ bên cạnh Liễu Kình Vũ. Hơn nữa khi nhìn thấy Tôn Khởi Mộng hôm nay ăn vận trang điểm thì thiếu chút nữa thì rơi cả hai tròng mắt ra ngoài.

Rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì, làm sao mà con gái của Tôn Ngọc Long với Liễu Kình Vũ lại ở một chỗ với nhau?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.