Tin tức Hạ Đông Nghi ở bệnh viện vậy mà nhanh chóng được truyền đến Diệp – Hồ hai đại gia tộc. Phải biết vấn đề của Diệp Hiểu Phong lúc này là vô cùng nhạy cảm, vì hắn lúc này là một mắt xích vô cùng quan trọng giúp gắn kết hai đại gia tộc lại với nhau.
Nhất là tin tức Hạ Đông Nghi sảy thai cũng là gây nên không ít xáo trộn trong Diệp gia. Diệp gia chẳng khác nào một tảng băng chìm, trên bề mặt Diệp gia là một khối gắn kết vô cùng chắc chắn nhưng thực chất bên trong vậy mà lúc này lại chia thành ba khối, một khối ủng hộ Diệp Hiểu Phong, một khối ủng hộ Diệp Thiên Thành, khối còn lại thì vẫn giữ thái độ trung lập chưa nghiêng hẳn vào bên nào.
Việc này Diệp gia cao tầng cũng là biết đến nhưng vẫn là tỏ vẻ thờ ơ, thực chất là tọa quan xem hổ đấu thì đúng hơn. Gia chủ người là phải trải qua sự tôi luyện cũng như thử thách, càng là phải không ngừng tranh đấu đi lên. Nếu mà chọn ra một vị gia chủ quá yếu kém không đủ năng lực canh tranh thì sau này sẽ ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng cho sự cạnh tranh giữa cửu đại gia tộc. Phải biết việc làm này trong cửu đại gia tộc là điều không có gì phải giấu diếm, miễn sao quá trình tranh đấu ấy không dẫn đến chết người là được.
Còn một mục đích quan trọng khác đó là, chỉ cần một trong hai người giành được hơn phân nữa Diệp gia công nhận thì sau này ngồi lên ghế gia chủ cũng là thuận lý thành chương, càng là đủ trọng lượng để đưa ra những quyết sách.
Trước khi vụ tai nạn xảy ra thì cán cân có vẻ nghiêng hẳn về phía Diệp Hiểu Phong, có thể thấy Diệp gia là cỡ nào muốn bắt tay với Hồ gia trong cuộc họp thường niên của cửu đại gia tộc. Nếu như việc này thật sự xảy ta thì vị thế của cả hai gia tộc này trong cuộc họp sắp tới sẽ có một sự chuyển biến mạnh.
Diệp gia, Hồ gia, Lý gia, Cổ gia, Sở gia, Cơ gia, Diêu gia, Khương gia, Hoắc gia. Khôi tộc Ngũ gia, Cổ tộc Tứ gia, như vậy vừa vặn là chín gia tộc lớn. Khôi tộc trong đó trọng yếu nhất hai đại nhà giàu luôn luôn kín tiếng là Sở gia, cùng lúc nào cũng trương dương thế lực Cổ gia, đây là hai đại gia tộc gần với Cổ tộc nhất. Cùng một gia tộc vô cùng thần bí Hiên Viên tộc cộng lại chính là Hoa Hạ thập đại gia tộc, thập đại thế lực có thể chi phối, có thể kiến cho Hoa Hạ thay đổi nghiêng trời lệch đất.
An Huy cao ốc, lúc này ở một căn phòng cao nhất của tòa nhà, lúc này trong phòng đứng đấy hai nam nhân người, một người trong đó vóc người trung đẳng, ăn mặc một thân cải tiến Tôn Trung Sơn áo đen, khuôn mặt điển trai ưu nhìn, tóc để kiểu Pompadour khá cầu kì, hắn hai tay cắm ở trong túi quần, đứng quay lưng về phía người còn lại, trên gương mặt có chút khinh miệt cùng lạnh nhạt bộ dáng, môi vậy mà nhếch lên một chút trào phúng biểu hiện.
“Diệp thiếu ngươi tính toán vậy mà hết lần này tới lần khác sảy ra sai lầm, nếu ta không kịp thời ra tay thì giờ này cảnh sát đã lần đến đầu ngươi rồi!”
“Cổ thiếu, đa tạ ngài đã giúp đỡ!...”
Diệp thiếu gia vậy mà bộ dáng có chút khúm múm, hắn vậy mà có chút yếu thế đi ra, nhìn bộ dáng của hắn vậy mà có chút giống một cái nô tài bộ dáng, thật khác với bộ dáng thường ngày, nếu không phải hắn được xưng là Diệp thiếu gia thì không ai nghĩ hắn là Diệp Thiên Thành đại thiếu gia nhà họ Diệp. Hắn tuy ngoài miệng nói là, nhưng trong lòng càng là không phục, tuy là sự việc có chút gấp gáp nhưng dù sao hắn cũng đã tính toán rất kỹ, cảnh sát cũng không phải là không tra ra cái gì sao.
“Diệp thiếu, lần này tới nói là ngươi có chút may mắn, nếu như cái kia Hạ gia tiểu hồ ly kia mà giữ được đứa bé, ta nghĩ cái kia Diệp gia Gia chủ ghế ngươi cũng là mơ mà ngồi tới!” Nam thanh niên càng là khinh thường lạnh nhạt nói.
“Cổ thiếu, ngài nói đúng!... Ta là quá sơ xuất thời điểm, không nghĩ tới nàng vậy mà mang cái kia tiểu tạp chủng giọt máu.” Diệp Thiên Thành vậy mà có chút toát mồ hôi lạnh, hắn cũng không ngờ quân cờ mình sắp sếp bên cạnh Diệp Hiểu Phong lại suýt nữa đem cả ván cờ mà hắn vất vả bố cục kia cho phá hư.
“Diệp thiếu, chuyện ngươi không tính đến còn nhiều lắm, … Cái kia có thể hôm nay trồi ra một cái Diệp Tiểu Miêu thì cũng không ai có thể chắc ngày mai sẽ không trồi ra thêm một cái Diệp Tiểu Cẩu, ngày mốt không thể trồi ra thêm một cái Diệp Tiểu Bát… Ngươi hiểu ý ta chứ! …Một là không làm còn đã làm thì phải cho triệt để, diệt cỏ thì phải diệt tận gốc rễ, nếu không sau một trận mưa nó lại ngóc đầu trồi dậy!...” Nam thanh niên họ Cổ trên mặt càng là ánh lên vẽ khinh thường, trong lời nói vậy mà có chút cay nghiệt ám chỉ.
“Đa tạ Cổ thiếu gia đã chỉ điểm… nhưng chưa biết nên ra tay ra sao cho gọn, … Ngài biết đấy Diệp gia không cấm cạnh tranh, nhưng cấm kỵ nhất là xảy ra chết người…” Tuy miệng thì nói là như vậy nhưng trong nội tâm hắn vậy mà có chút cười lạnh đi ra, hắn cũng muốn đem cái gai trong mắt, kẻ có thể cạnh tranh cái ghế gia chủ với hắn cho thanh trừ, nhưng lại không muốn dích thân ra tay, càng là muốn mượn Cổ gia người đến ra tay, nếu sau này sảy ra truyện hắn vậy mà có thể phủi tay không dính trách nhiệm.
Cổ thiếu gia hắn vậy mà sao không biết chút tiểu tâm tư cùng thủ đoạn của Diệp Thiên Thành, hắn là lúc nào để con cờ của mình quay ngược lại điều khiển mình chứ. Tuy là đã hiểu tâm tư đối phương nhưng hắn cũng là lười đi vạch trần, vạch mặt nhau lúc này vậy mà chưa phải thời điểm tốt, trên môi hắn vậy mà nhếch lên một nụ cười khinh thường nhàn nhạt nói.
“Không phải vụ Lý Tín ngươi sử lý gọn gàng không để lại dấu vết sao, đến cả ta nếu không biết nội tình cũng là không nghĩ đến là có sự trùng hợp như vậy. Sốc thuốc sao?... hừ.”
Diệp Thiên Thành vậy mà cơ mặt có chút co giật, hắn nghĩ vụ Lý Tín hắn đã ra tay rất gọn ghẽ, cho dù cảnh sát điều tra cũng không ra manh mối sao. Cổ thiếu gia hắn làm sao nhấc lên vụ này, hắn cũng không ngu vội thừa nhận việc, hướng vị kia thần bí Cổ thiếu gia hỏi tới.
“Cổ thiếu!... Ta là không hiểu ý ngài đang ám chỉ.”
“Không hiểu. Diệp thiếu gia người quả nhiều việc mau quên, vậy để ta nhắc cho ngươi nhớ a. Cái kia Lý Tín người ta cũng là không lạ gì, một cái tiểu mao đầu nghiện ngập, ngươi cũng là biết lựa chọn quân cờ, không thân nhân, không người quen biết… Nhưng ngươi tính còn có chút sai lầm, nếu ta không cài người vào đội điều tra lén đem đổi chổ thuốc còn thừa lại tại hiện trường thì ngươi lúc đó có lẽ đã lật thuyền trong mương rồi. Hừ!... Tính toán cũng khá kỹ, nhưng nhiều lúc không phải cứ tính toán tốt là đã thành công, ngươi nên nhớ kiến nhỏ cũng có thể cắn chết voi.” Cổ thiếu gia có chút khinh thường nhàn nhạt nói.
Diệp Thiên Thành lúc này vậy mà sống lưng đều bị dọa cho phát lạnh cả ra, hắn cũng là tính toán rất kỹ, cái kia chổ á phiện hắn đưa cho Lý Tín là vừa đủ dùng trong mấy ngày, càng là tỷ mỷ chia ra từng đơn vị nhỏ chỉ đủ dùng cho một lần, hắn cũng đã căn lượng JX (một loại thuốc độc có gốc cyanide khiến hệ miễn dịch của người trúng độc đột ngột ngừng hoạt động, ngăn tế bào nhận oxy, khiến cho nạn nhân bị suy hô hấp hoặc suy tim, dẫn đến tử vong. Quan trọng là mọi dấu vết sẽ biến mất sau vài phút, khiến cho các cảnh sát không thể xác định chính xác nguyên nhân cái chết.) cho vào trong á phiện kia, trong số á phiện ấy chỉ có một gói là chứa JX đủ để giất người. Hắn cũng đã tính tới cảnh sát điều tra cũng sẽ kết luận nguyên nhân cái chết là do sốc thuốc, vì biểu hiện của JX không khác sốc thuốc là mấy, quan trọng là không để lại dấu vết. Nhưng hắn không ngờ là ở hiện trường vậy mà còn lưu lại vật chứng, càng không hiểu là từ lúc nào Cổ gia lại cho người âm thầm theo dõi hành động của hắn, càng là sau lưng hắn ra tay cứu hắn mà hắn không hề hay biết. Quả là bọ ngựa bắt ve hoàng tước tại hậu mà.
“Diệp Thiên Thành ngươi nên nhớ Cổ gia cũng là cỡ nào đại giới bỏ ra nâng đỡ ngươi, chúng ta là chung một chiếc thuyền không nên suy nghĩ nhiều quá làm gì. Ngươi lúc này nên biết Diệp gia những tên cáo già kia hẵn cũng nên có hành động. Ngươi nên tính toán cho kỹ bước đi tiếp theo, tránh bị lật thuyền trong mương.”
“Cổ thiếu gia, người nói đúng!...” Diệp Thiên Thành lúc này vậy mà mồ hôi vã ra như mưa, hắn biết lúc này không còn thời gian để suy tính được mất nữa, lúc cần quyết đoán cũng nên quyết đoán.
Vị kia cổ thiếu gia vậy mà trên mặt không hiểu một chút âm tà đi ra, không biết trong đầu hắn lúc này vậy mà đang suy tính truyện gì lên tới. Vũ Hán vậy mà một cỗ phong ba vậy mà đang thành hình.