Bệnh viện Số 2 Vũ Hán, ca phẩu thuật vậy mà keo dài hơn năm tiếng đồng hồ đi ra,không khí trước phòng cấp cứu càng lúc càng nặng nề đi ra.Nếu là không có sự có sự xuất hiện của nữ cảnh quan xinh đẹp Cảnh Điềm, cùng Hạ Đông nghi thời điểm thì có lẽ không khí sẽ không có phần buông lõng đi ra.
Diệp Khai người vậy mà không mấy khó khăn đã sắp xếp cho Hạ Đông Nghi một phòng an dưỡng cùng tới là một bác sĩ giúp nàng thoáng kiểm tra một hai. Hạ Đông Nghi vẫn đành nghe theo Diệp – Hồ hai lão thọ tinh an bài tới. Nàng càng trong lòng dấy lên rồi bao áy náy cùng tự trách, càng là có chút ấm áp cùng đắng chát đi ra.
Hạ Đông Nghi hơn bao giờ hết thấy Diệp Hiểu Phong người lại quan trọng đối với nàng như vậy, nhờ hắn mà cuộc sống của nàng đã có nhiều thay đổi, nàng đã nhận được rất nhiều từ hắn, nếu như một ngày hắn biến mất thì cuộc sống của nàng tựu là không biết sẽ như thế nào nữa.
Diệp – Hồ hai lão thọ tinh vậy mà nhìn “người cháu dâu này” vậy mà thuận mắt đi ra, hai cái lão thọ tinh vậy mà nhìn trúng Hạ Đông Nghi người điểm đó là nàng đến giờ phút này vẫn túc trực ở đây chờ đợi, càng là một cái có tình có nghĩa người, xét về dung mạo cũng là không tệ, mà cái quan trọng là Diệp Hiểu Phong người đã nhìn trúng nàng người đây này.
- Diệp bí thư! Không phiền trao đổi một vài thông tin với cảnh sát chúng tôi chứ? Chu Thời Mậu vậy mà nhanh chóng hỏi lên tới.
- Chu cảnh quan muốn hỏi gì thì xin cứ tự nhiên, nếu có thể nhanh chóng giúp cảnh sát phá án thì chúng tôi sẽ là hết lòng hợp tác. Diệp Khai vậy mà nhanh chóng đem đáp ứng hỗ trợ điều tra. Hắn cũng là muốn nhanh chóng truy ra hung thủ gân án.
- Cảnh Điềm! Đồng chí đi gặp Hạ Đông Nghi người lấy lời khai đi. Vẫn làm phiền Diệp bí thư rồi, ngài có biết dạo này Diệp thiếu gia có gây thù chuốc oán với ai hay không?
Chu Thời Mậu sau khi yêu cầu Cảnh Điềm đi gặp Hạ Đông Nghi lấy lời khai thì hắn vẫn là nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề cùng Diệp Khai người.
- Chu cảnh quan, tôi nghĩ là không có. Phong Nhi tuy thường xuyên ra ngoài chơi bời nhưng là chưa bao giờ gây thù chuốc oán với ai thời điểm... Nhưng sao Chu cảnh quan lại hỏi đến điều này?
Diệp Khai cùng Diệp – Hồ hai lão thọ tinh cũng là có chút bất ngờ điểm, nghe đến điểm này thì có thể đoán ngay là sự việc này vậy mà không hề đơn giản là gây tai nạn bỏ trốn đây rồi. Mọi người càng là tập trung ánh mắt hướng về Chu Thời Mậu người chờ mong câu trả lời lên tới.
- Diệp bí thư! Theo như dấu viết để lại, cùng camera an ninh xung quanh hiện trường ghi lại thì đây có thể là một vụ cố ý gây tai nạn hoặc có thể nói đây là một vụ mưu sát đi ra.
- Mưu sát! Chu cảnh quan ngài chắc chứ? Không phải là gây tai nạn bỏ trốn sao? Diệp Khai vậy mà đem hỏi lại một lần nữa cho chắc chắn. Hắn Vậy mà khó có thể tin được con trai hắn vậy mà bị người cho mưu sát.
- Diệp bí thư là!... Tuy chưa có kết luận cuối cùng, nhưng từ những thông tin và chứng cứ hiện có thì có thể chắc chắn đây không phải là một vụ tai nạn thông thường.
Diệp Khai vậy mà có chút choáng váng đi lên, còn Diệp – Hồ hai cái lão thọ tinh thì là sắc mặt càng có chút thăng trầm đi lên, ở Vũ Hán này vậy mà có kẻ dám ngang nhiên đem con cháu Diệp – Hồ hai nhà vậy mà mưu sát đây này, kẽ này lá gan vậy mà không nhỏ a, càng là không coi Diệp – Hồ hai đại gia tộc này để vào trong mắt đây này.
Cùng lúc thì Cảnh Điềm cũng là đem Hạ Đông Nghi người cho tìm hiểu thông tin lên đến.
- Chào Hạ tiểu thư, tôi là Cảnh Điềm thuộc đội cảnh sát điều tra Kiều Khẩu, tôi có một vài câu hỏi về vụ án chiều nay tại Cát Tường Thương Mại, mong Hạ tiểu thư có thể hỗ trợ cảnh sát làm rõ sự việc.
Hạ Đông Nghi có chút ủ rủ đi ra, càng nghĩ lại cảnh tượng ban chiều càng làm dấy lên trong lòng biết bao là ám ảnh đi ra, Diệp Hiểu Phong vậy mà một thân máu me đầm đìa, hắn vậy mà trên mặt vẫn là một nụ cười ôn nhu đi ra với nàng. Càng nghĩ đến trái tim nàng càng là thắt lại, nước mắt càng ra rưng rưng, có thể vỡ òa đi ra bất cứ lúc nào. Nàng vậy mà không trả lời Cảnh Điềm câu hỏi chỉ là gật đầu một cái di ra, càng là không muốn nói gì thêm lên nữa rồi.
Nhìn bộ dáng của Hạ Đông Nghi người Cảnh Điềm cũng là ái ngại đi ra, nếu có cơ hội nàng vẫn là muốn đem cuộc nói chuyện này dời lại, nhưng tựu là thời gian vẫn là không cho phép nên nàng vẫn là tranh thủ đem cuộc nói chuyện này cho ngắn gọn nhất có thể. Tựu là không muốn đem Hạ Đông Nghi người chịu thêm xúc động. Nàng cũng là con gái nên phần nào hiểu được tâm trạng của Hạ Đông Nghi người lúc này.
- Hạ tiểu thư, tôi chỉ hỏi cô ngắn gọn mấy câu thôi, tựu là không quấy rầy đến co nhiều đâu này! Cảnh Điềm vậy mà vẫn dành cho Hạ Đông Nghi người chút trấn an người đi ra rồi.
- Ân!
- Cô và nạn nhân Diệp Hiểu Phong là có aun hệ gì?
- Phong Tử anh ấy là bạn trai của tôi.
- Cô và nạn nhân Diệp Hiểu Phong quen nhau bao lâu rồi?
- Tôi và Phong tử quen nhau cũng hơn ba tháng rồi!
- Cô có biết bạn trai cô dạo này có gây thù với ai không? Hoặc là có xích mích với ai thời điểm?
- Không có! Phong tử anh ấy tuy ngoài mặt có chút lạnh lùng, nhưng mà anh ấy sống rất được lòng người, trước giờ tôi chưa thấy anh ấy là có kết thù với a cả/