Khi Hạ Lộ trong chăn chối chết chạy đi ra thời điểm, mặt nàng đã như trái hồng chín mọng thời điểm, càng là một dáng mắc cỡ, ngượng ngùng đi lên rồi. Diệp Hiểu Phong vậy mà cũng là có chút bối rối bộ dáng đi người đi ra. Phải biết trải qua rồi cái cố sự ban chiều chưa xong, Phương Phương vậy mà lại đem dầu đổ vào lửa làm cho càng là làm cho sự ngượng ngừng giữa hai người càng lúc càng đi lên rồi.
Bầu không khí trong phòng lúc này trở nên vô cùng quỷ dị, càng là làm người ta cảm giác ám muội đi ra, nếu không phải là Phương Phương lên tiếng đem bầu không khí này cho đánh vỡ đi ra thì chắc là tình trạng ngượng ngùng này không biết là kéo dài đến lúc nào nữa.
- Phong Tử anh không phải có gì muốn nói sao?
- A!
Diệp Hiểu Phong vậy mà bị câu nói của Phương Phương khiến cho giật mình đi ra. Hắn tựu lúc trước quá môn vào phòng gặp qua Hạ Lộ rồi sẽ tính tiếp, hắn còn chưa chuẩn bị qua một điểm, càng là quá môn mới biết bị Phương Phương người cho lừa gặt qua càng là không biết tựu là không biết nói gì đi ra đây nữa rồi.
Phương Phương càng là thấy bộ dáng như gà mắc tóc, vô cùng bối rối của hắn càng là cao hứng đi lên, tựu đâu còn là một Diệp Nhị Thiếu Gia phong lưu, phóng khoáng, lạnh lùng, ngông cuồng đây này. Nàng càng là công tới đem Diệp Hiểu Phong người cho cười khổ không thôi đi lên rồi.
- Phong Tử! Anh không phải là bị vẻ đẹp của Lộ Lộ cho hớp mất hồn đi nha!
“Phụt! Đây là muốn vu khống người đi ra a!” Diệp Hiểu Phong càng là khóc không ra nước mắt, không biết nên nói gì đi ra điểm rồi. Hắn không thể đem Hạ Lộ vẽ đẹp cho phủ nhận, dù gì nàng cũng là hắn một cái nữa nữ nhân, càng là hắn một cái tiện nghi tiểu di tử. Mà nếu như không thể phủ nhận thì đồng nghĩa với việc hắn bị vẽ đẹp của Hạ Lộ cuốn hút cho thất thố đi ra rồi. Phương Phương cái tiểu nha đầu này thật là công phu võ miệng quá là dọa người a.
Nhưng cũng phải nói Hạ lộ vẫn là một cái tiêu chuẩn nữ thần người, phải bết nàng tựu lúc này đang khoác lên mình một chiếc váy ren dáng xòe màu trắng cổ chữ V khoét sâu làm tôn lên vẻ đẹp núi non trùng diệp cỡ, càng là làm tôn lên đôi chân dài thẳng tắp không chút tỳ vết đi ra, phải biết nàng là một cái mỹ nữ chân dài chiếm tám phần đầu thân, mỹ nữ chân dài tỷ lệ hoàn mỹ tuyệt đối.
- A!
Hạ Lộ vậy mà bị câu nói của Phương Phương cho càng mắc cở ngại ngùng đi lên rồi, càng là mặt đỏ đến tận mang tai thời điểm. Nàng chính là vừa có chút yêu thích vừa có ngượng ngùng đi ra. Là một cái nữ nhân ai lại không thích được khen mình đẹp, nhất là lại được tình lang khen ngợi đây này.
Nhưng phải biết nàng là một cái tiêu chuẩn truyền thống nữ nhân đi ra người. Hạ Lộ càng là một bộ dáng mắc cỡ đi ra, càng là hướng Phương Phương người cho phản công lên rồi.
- Phương Phương ngươi không được nói bậy a!
- Không phải a! Ngươi xem ta có nói sai a! Hắn là không có phủ nhận đây này!
Phương Phương vẫn là công phu võ miệng người đi ra sắc bén càng làm cho Hạ Lộ có phần luống cuống đi lên rồi. Nàng vậy mà vẫn có chút đuối lý, cứng lưỡi đi ra thời điểm người.
- Không phải a! Chẳng qua hắn là không muốn tranh luận đây này!
- Eo eo! Chưa gì đã bênh nhau rồi đây này! Lộ Lộ ngươi còn nói nói là không có gì a!
Phương Phương càng là tủm tỉm đi lên hướng Hạ Lộ và Diệp Hiểu Phong người quét tới, càng là tiếu ý đi lên rồi. Nói về công phu võ mồn thì Phương Phương người nếu nhận thứ hai tựu không có người dám nhận thứ nhất. Hạ Lộ vậy mà bị nàng cho cứng lưỡi đi ra, càng là không dám nói tới điểm, nàng tựu biết công phu võ mồn của Phương Phương người vẫn là nàng không phải đối thủ đây này.
- Phương Phương! Vẫn là nên mặc kệ ngươi rồi!
- Ây! Hạ Tiểu Thư nhà ta giận rồi sao! Hay vẫn là sợ mất hình tượng người đây này!
- Ây! Ta vẫn là lười nói với ngươi a! Ta thì có gì hình tượng gì để mất đây này!
- Hạ Lộ! Hạ Nữ Thần, Hoa hậu giảng đường của Hán Đại, ta nói không sai a!
- Cái này thì có gì liên quan đến chuyện này đâu này?
Phương Phương vẫn là một điểm truy tới quấn mãi không dứt, Hạ Lộ có vẽ càng tranh càng là lép vế đi ra thời điểm. Nàng vẫn không phải là Phương Phương đối thủ người đây này. Càng là khiến cho đứng một bên chứng kiến người Diệp Hiểu Phong càng là có chút cười khổ không thôi. Hai nàng vậy mà cùng một chỗ thời điểm thì muốn có bao nhiêu hoạt náo đi ra đây này.
Không biết là cuộc sống bình yên của hắn sau này sẽ bị náo cho đến thế nào nữa. Nhưng vẫn là trước mắt vẫn là đem vụ việc này cho giải quyết đi ra đây này. Nhưng hắn vẫn là chưa biết nên xử lý ra sao vấn đề rồi. Tựu là vấn đề không chỉ có hai người đi ra, mà đã là chuyện của bốn người thời điểm, muốn tìm được phương án vẹn toàn đi ra thời điểm vẫn là có chút khó khăn.
Hắn vậy mà đành lên tiếng đem cuộc tranh luận dần vào ngõ cụt của Hạ Phương hai người cho đánh gãy đi ra, tựu là cứ để như vậy thì khống biết là các nàng sẽ đem câu chuyện nói đến cái gì đây này, nhất là một cái thượng đẳng công phu võ mồm Phương Phương người đây này.
- Tiểu Phương! Lộ Lộ! Anh vẫn là đi trước, không làm phiền đến hai em nghĩ ngơi a!
Tựu là anh có dặn nhà bếp làm chút đồ ăn khuya cho hai em, lát nữa sẽ có phụ vụ mang lên tới điểm.
- Anh muốn chuồn sao? Tựu là không có dễ đây này!
Phương Phương vậy mà đem hướng cửa cho đứng chặn lại, càng là vẽ mặt có chút quỷ ý đi ra, khiến cho Diệp Hiểu Phong có chút rùng mình thời điểm, phải nói nàng cái tiểu nha đầu này bổn sự gây rối càng là có chút dọa người đây này.
- Tiểu Phương! Vẫn là thời điểm này có chút hơi muộn. Nam nữ chung phòng vẫn là có chút bất tiện thời điểm. Em xem vẩn là để cho Lộ Lộ nghĩ ngơi sớm đây này. Có gì sáng ra chúng ta nói chuyện tiếp.
Diệp Hiểu Phong vậy mà hắn muốn đánh bài chuồn đi ra rồi, phải biết rằng lúc này mà bị cuối vào hai nàng tranh chấp lúc này thì khó mà thoát thân ra được, thậm chí còn có thể nhận lấy sát thương kèm theo đai ra đây này.
Phương Phương là cỡ nào không nhìn ra được Diệp Hiểu Phong ý đồ đây này, tựu hắn lúc bước chân vào cửa thời điểm thì hắn đã là nàng trong lòng bàn tay rồi, sao có thể để cho hắn dễ dàng mà thoát thân đi ra điểm. Càng là tối nay tựu còn nhiều cái chính sự cần bắt hắn đi làm thời điểm đây này.
- Phong Tử! Không phải nói rồi sao! Quan môn toàn bộ là do em người sắp xếp đi ra. Anh vẫn là lưu lại đây này!
- Ây!
Diệp Hiểu Phong cỡ nào mà không biết mình lúc này đã rơi vào Phương Phương người bố cục đây này. Hắn hôm nay tựu là khó thoát thân đi ra rồi. Tựu là muốn quá môn thì cũng là đem cái tiểu nha đầu này làm chút tiểu xảo đi ra bằng không khó mà thoát thân điểm đây rồi.
- Tiều Phương! Em xem! Anh hay là vẫn xuống bếp trước mang cho hai em chút đồ ăn đi lên!
- Phong tử! Chút tiểu xảo này vẫn là không nên dùng với em đây này! Anh vẫn là dùng điện thoại báo cho Lưu quản lý chuẩn bị điểm đây này.
- Nếu vậy chúng ta vẫn là qua phòng ăn chờ phục vụ dọn món lên là vừa.
- Không cần rắc rối vậy a! Anh xem trong phòng vẫn là có bàn ăn đây này.
Phương Phương vậy mà đem ý đồ chạy trốn của Diệp Hiểu Phong người cho phong bế toàn bộ lên rồi. Hắn vậy mà đành ngậm ngùi đem ý đồ ăn khuya cùng Hạ Phương hai người trong phòng thoáng báo cho Lưu Chương người đi chuẩn bị lên.
Hắn vậy mà trong đầu ý định bí mật chuồn êm đành gác lại, tựu là trong lúc ăn cơm sẽ suy tính và tìm cơ hội đến rồi.