Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 568: Chương 568: Chứng cứ ăn vụng




Một lát sau, có lẽ chỉ ngắn ngủi chừng 10 giây, lãnh diễm nữ nhân liền tự động rời khỏi cổ Hướng Nhật. Nhưng so với dáng vẻ sống không bằng chết vừa rồi, lúc này nàng ta không chỉ có sắc mặt hồng hào, đôi môi cũng đỏ mọng ướt át trở lại, hơn nữa cả người hình như còn có sức sống hơn cả lúc nãy.

Bản thân Hướng Nhật cũng không có cảm giác gì, cứ như là chưa từng bị hút máu vậy, cũng không biết là do cơ thể phản ứng chậm, hay là do mất đi một chút máu đối với hắn vốn không sao cả.

- Thế nào rồi?

Người sáng suốt là có thể nhìn ra sự biến hóa trên thân thể lãnh diễm nữ nhân, nhưng Hướng Nhật vẫn lắm mồm hỏi một câu.

- Tốt hơn nhiều rồi, cảm giác cơ thể tràn đầy lực lượng.

Khuôn mặt lãnh diểm nữ nhân đỏ hồng như vừa uống rượu say, đột nhiên ý thức được điều gì đó, vội kéo tay áo lên, khi thấy một tơ máu màu đỏ trông như con giun chạy dài từ cổ tay tới khủy tay, không hiểu sao nàng ta lại vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ:

- Ta đã là công tước rồi !

- Là sao?

Hướng Nhật không hiểu gì cả, bèn hỏi.

Sau một lúc mừng như điên, lãnh diễm nữ nhân dần bình tĩnh lại, nhìn nam nhân vừa giúp thực lực của mình tăng vọt lên vài cấp, trong ánh mắt hàm chứa cảm kích, đồng thời cũng có vẻ không dám tin:

- Máu của anh chứa năng kượng rất mạnh, mới chỉ uống một chút mà thực lực của ta đã tăng lên mấy chục lần.

- Ghê gớm vậy sao?

Hướng Nhật tặc lưỡi không thôi, máu của mình có công hiệu mạnh như vậy cơ à, trong nháy mắt làm thực lực người khác tăng vọt lên mấy chục lần ? Không phải là thần dược đấy chứ? Hắn vội vàng hỏi :

- Lên công tước thì sao?

- Ta vốn chỉ là Tử Tước.

Lãnh diễm nữ nhân nhẫn nại giải thích

- Khi lên tới Công tước, chẳng những thực lực tăng vọt, hơn nữa về sau không cần phải hút máu người để khống chế cơn thống khổ, nếu để tộc chúng ta biết máu của anh có thể gia tăng thực lực ......

- Không lẽ ta trở thành Đường Tăng sao?

Hướng Nhật có phần tự giễu, nhưng thực ra hắn cũng chẳng bận tâm. Mặc dù máu của mình đúng là không khác gì thịt Đường Tăng, nhưng mình cũng không giống gã hòa thượng Đường Tăng trói gà không chặt kia, nếu ai dám có ý đồ với mình, vậy bắt hắn làm thịt luôn!

- Anh cứ yên tâm, ta sẽ không nói ra ngoài, mà có nói cũng vô dụng, với thực lực của anh, người khác căn bản không có cách đến gần anh.

Nghe lời tự giễu của nam nhân, lãnh diễm nữ nhân vội cam đoan.

Hướng Nhật phất phất tay, ý bảo không việc gì, đột nhiên lại nhớ tới một chuyện:

- Đúng rồi, hai ngày này cô có hút máu người hay không ?

- Trong lúc đi từ Mĩ đến Bắc Hải, có hút máu một cô gái ... chính là cô gái vừa ở cùng một chỗ với anh.

Lãnh diễm nữ nhân ngượng ngùng nói, nàng có phần áy náy vì đã hút máu bạn của ân nhân cứu mạng.

- Lẽ nào lúc nãy cô theo sau chúng ta?

Thì ra cô nàng mê tín cổ hủ kia trông như bị quỷ ám là do lãnh diễm nữ nhân trước mặt, Hướng Nhật cuối cùng cũng chứng thực được suy đoán của mình, hèn chi khéo làm sao lại gặp đối phương trong thang máy như vậy, hóa ra nàng ta theo sau mình và Monica .

Có điều Hướng Nhật cũng thấy có phần tự trách, từ sân bay đến khách sạn, hắn cũng không phát hiện có người theo dõi, thật sự quá sơ suất. Cũng có thể vì đối phương không ý giám thị mình, cho nên mới không có cảm giác bị theo dõi.

Thầm nhắc nhở chính mình sau này nhất định càng phải cẩn thận hơn, Hướng Nhật lại hỏi :

- Ta nghe nói tộc hút máu các cô không thể hút máu của nữ sao? Sao cô lại có thể ...

- Bởi vì ta khác, ta cũng không phải vừa sinh ra đã là là tộc hút máu, ta là đời thứ hai sau khi bị “sơ ủng”.

Lãnh diễm nữ nhân nói ra một điều kinh tâm động phách.

- Nói cách khác cô vốn là một nhân loại?

Hướng Nhật sửng sốt nhìn đối phương , không ngờ lãnh diễm nữ nhân này lại là siêu nhân được chế tạo ra. Rốt cuộc là người nào của tộc hút máu vĩ đại như vậy, đi hy sinh bản thân để thành toàn cho một người bình thường?

- Tại sao cô muốn trốn đi?

- Bởi vì ta trở thành tộc hút máu sau khi bị “sơ ủng”, là đời thứ hai không chịu bất kỳ tác dụng phụ nào.

Giọng lãnh diễm nữ nhân hết sức phẫn hận.

Nghe giọng điệu căm phẫn như muốn hủy diệt cả thế giới của đối phương, kết hợp với lời nói lúc nãy của nàng, Hướng Nhật lập tức đoán được chuyện gì đã xảy ra.

Số 98 lợi dụng thành phần nào đó trong máu của tộc hút máu để tạo ra huyết tộc đời thứ hai, cũng không biết xảy ra vấn đề ở đâu, dược vật chế tạo ra tuy có thể biến người thường thành huyết tộc và giúp dị năng giả càng thêm mạnh mẽ, nhưng bên cạnh đó, tỷ lệ thất bại cũng rất lớn, hơn nữa cho dù thành công cũng chỉ là một đám ác mai khát máu không hề có nhân tình, căn bản không thể sai khiến được. Cho nên vì để tạo ra đối tượng nghe lời hoàn mỹ, bọn chúng tìm tới lãnh diễm nữ nhân, nàng cũng là huyết tộc đời thứ hai được chế tạo ra bằng cách “sơ ủng”, nhưng vẫn giữ được trí tuệ vốn có. Mà lãnh diễm nữ nhân không cam lòng trở thành vật hi sinh cho nghiên cứu, cho nên trốn đi trước khi bị biến thành vật thí nghiệm.

Nghĩ như vậy, Hướng Nhât liền thông suốt hết những điểm trước kia nghĩ không thông. Thảo nào tráng hán cứ một mực khuyên lãnh diễm nữ nhân cùng hắn trở về, bởi vì có thể bắt được một vật thí nghiệm còn sống đương nhiên là tốt nhất, mà thực ra có mang vật chết về cũng không sao, dù sao đến cuối cùng vật thí nghiệm cũng không thể sống sót.

Trong lòng Hướng Nhật đột nhiên thấy bừng bừng lửa giận, bất kể là như thế nào, đem một sinh vật có trí tuệ còn sống sờ sờ ra giải phẫu để làm đối tượng thí nghiệm, đây là một hành vi thú tính cực kì tàn nhẫn, khó trách lãnh diễm nữ nhân thà chết cũng không trở về. Vì sợ đụng chạm đến chuyện thương tâm của đối phương , Hướng Nhật liền đổi đề tài:

- Ta vừa nghe cô nói cái gì mà lĩnh vực lực lượng, có thể giải thích một chút không?

- Vừa rồi không phải anh dùng …. Lĩnh vực sao?

Lãnh diễm nữ nhânliếc nhìn Hướng Nhật bằng ánh mắt quái dị.

- Ta còn chẳng biết cái gì gọi là lĩnh vực.

Hướng Nhật hơi có chút xấu hổ, xem tinh hình, dường như kỹ xảo mới của mình có phần giống lĩnh vực lực lượng gì gì đó, cho nên đối phương nhận lầm.

Lãnh diễm nữ nhân lại dùng ánh mắt quái dị liếc nhìn nam nhân, nàng giải thích:

- Có thể dùng dị năng tạo ra một không gian hoàn toàn thuộc về mình, có khả năng khống chế hết thẩy vật thể nằm trong không gian này, đây là lĩnh vực lực lượng, chỉ có “chấp năng giả” mới làm được cái này.

- Chấp năng giả? Là cái gì?

Hướng Nhật rất hiều kỳ, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy cách gọi này, lẽ nào cũng là một loại dị năng giả?

- Đấy là một cấp độ, số 98 chúng ta có phân chia đẳng cấp dị năng giả, từ thấp đến cao lần lượt là thuyết phục giả, khống chế giả, quá độ giả, yêu diệt giả, cấp cao nhất là chấp năng giả.

- Vậy cố 98 có mấy chấp năng giả?

Hướng Nhật đột nhiên có chút khẩn trương, thì ra không chỉ có một mình mình có khả năng tạo ra trạng thái vô địch trong một phạm vi nhất định, trên thế giới này còn có người khác làm được.

- Ta chỉ nghe nói có một người, nhưng đến giờ vẫn chưa gặp qua.

Lãnh diễm nữ nhân hồi tưởng lại một chút rồi nói.

Nghe nói chỉ có một, Hướng Nhật mới thở phào nhẹ nhõm, luận thực lực, nếu đơn đả đôc đấu, cho tới bây giờ hắn từng nghĩ mình sẽ bị bất kì kẻ nào đánh bại. Lại nhìn thoáng quan lãnh diễm nữ nhân, hắn hỏi:

- Vậy hiện tại cô ở trình độ nào?

- Chắc là yên diệt giả, nếu như có thể lên cấp Thân vương, vậy cũng tương đương với chấp năng giả. Nhưng giờ ta cũng không cần phải sợ người do tổ chức phái tới truy sát nữa, trừ phi vị chấp năng giả kia ra mặt.

Lãnh diễm nữ nhân tự tin nói.

- Nếu như vậy, ta giao kẻ này cho cô.

Hướng Nhật chỉ chỉ vào tráng hán ở một bên vẫn đang bất tỉnh nhân sự.

- Giao cho ta?

Lãnh diễm nữ nhân trợn mặt, không hiểu nam nhân nói như vậy là có ý gì.

- Không lẽ còn muốn ta mang hắn về.

Hướng Nhật không muốn mang theo một gánh nặng, cũng không định gọi điện thoại làm phiền ai đó, như vậy cũng có nghĩa là đêm phiền toái đến cho bọn họ. Tuy sát nhân diệt khẩu ngay tại đây cũng không phải không thể, nhưng nói đến cùng giờ cũng là ban ngày ban mặt, giao cho lãnh diễm nữ nhân là lựa chọn tốt nhất, như vậy dù kết quả ra sao thì cũng là chuyện riêng của bọn họ. Hơn nữa, tin chắc rằng lãnh diễm nữ nhân sẽ có quyết định giống mình, đã vậy hà cớ gì lại không giao cho nàng ta.

- Nhưng…

Lãnh diễm nữ nhân có hơi do dự.

- Cô đừng nói với ta là cô chưa từng giết người nhé!

Trước kia nàng ta là bạn cùng chiến đấu với tráng hán, nếu nói chưa từng giết người thì còn lâu Hướng Nhật mới tin.

- Không phải, nói thế nào trước kia hắn cũng là đồng bọn của ta, ta không hạ thủ được….

- Lòng dạ đàn bà, vừa rồi hắn định giết chết cô thì sao!

Hướng Nhật nhắc nhở, lại thấy vẻ mặt bất nhẫn của đối phương, đột nhiên hắn sốt ruột nói:

- Bỏ đi, để ta vậy.

Tiện tay lắc một cái, tráng hán vốn nằm trên mặt đất nhất thời bay bổng lên giữa không trung như bị rơi vào tình trạnh mất trọng lượng vậy, sau đó lại nặng nề rơi xuống, chạm vào mặt đất nghe “bịch” một tiếng thật lớn, nhưng chủ nhân của thân thể ấy vẫn không rên rỉ tiếng nào.

- Anh giết hắn rồi?

Lãnh diễm nữ nhân run giọng.

- Không, chỉ phá hủy bộ não của hắn, biến hắn thành ngu ngốc mà thôi.

Hướng Nhật phủi phủi tay.

- Chuyện còn lại giao cho cô, ta phải về đi học.

- Ta phải thế nào mới có thể gặp lại anh?

Lãnh diễm nữ nhân nhìn Hướng Nhật, trong ánh mắt mang theo chút mong chờ.

- Gặp ta làm gì, không có việc gì đừng tới tìm ta, ta cũng không muốn bị phiền phức.

Hiện tại Hướng Nhật ghét nhất là rước phiền toái vào mình, nhất là khi số 98 là một tổ chức hắc ám có thực lực hùng mạnh, có thể tránh xa được thì phải cố mà tránh.

olo

Trở lại trường học, đã là tiết thứ hai.

Không ngờ Hướng mẫu vẫn chưa đi khỏi, lúc mà Hướng Nhật trở lại phòng học, bà và mấy cô con dâu đang ngồi nói chuyện, cũng không biết bà trà trộn vào trong đám sinh viên bằng cách nào. Càng làm cho Hướng Nhất líu lưỡi là cả nữ cảnh quan và đồ đệ ngoan Thạch Thanh cũng ở đây, về phần Sở Sở, An Tâm, Hác Tiện Văn, Liễu Y Y vốn chung một lớp thì lại càng không thiếu một ai.

Một nhóm mỹ nữ đủ các sắc thái ngồi cùng một mà không thu hút mọi người thì mới là chuyện lạ, Hướng Nhật đi vào phòng học, lại phát hiện số nam sinh ngồi bên cạnh mấy người Sở Sở hình như đã tăng lên gấp bội, có một số hắn chưa từng thấy mặt trong lớp. Hướng Nhật đoán, chắc là từ lớp khác chạy tới.

Phát hiện điểm này, Hướng Nhật có hơi ghen, vội vàng chạy lại đó, người còn chưa đến, thanh âm đã truyên tới trước.

- Anh đã về.

- Về thì về, lớn tiếng như vậy làm gì?

Hướng mẫu đang nói chuyện vui vẻ cùng đám con dâu, lại bị tiểu thử thúi kia chạy tới làm gián đoạn, bà trừng mắt lướm hắn. Nhưng vứa liếc mắt lên cổ thằng con trai, ánh mắt nhất thời trở nên cổ quái.

Mấy đại tiểu thư cũng nhìn thấy một dấu vết bắt mắt trên cổ nam nhân, ánh mắt ai cũng kỳ dị, nhưng so với Hướng mẫu thì còn có thêm vẻ tức giận.

- Sư phụ.

Đột nhiên Thạch Thanh khẽ gọi hắn.

- Có chuyện gì?

Hướng Nhật vẫn chưa phát giác ra, đi tới rồi ngồi xuống, nhân tiện ném cho những khuôn mặt xa lạ ở bên cạnh một ánh mắt cảnh cáo, ý là các đại mỹ nữ xinh đẹp này đều là danh hoa có chủ.

- Trên cổ anh có dấu son môi…..

- Dấu son môi?

Hướng Nhật sửng sốt, rồi đột nhiên biến sắc, hắn lập tức ý thức được là chuyện gì. Trong lòng không khỏi âm thầm kêu khổ, nhất định là dính phải nó lúc lãnh diễm nữ nhân hút máu mình, mk, mình căn bản không nghĩ tới điểm ấy. Cũng lạ thật, sao lúc ấy nàng ta không nhắc nhở mình một chút? Giờ thì thê thảm rồi.

- Cái này…. Vừa rồi không cẩn thận, trên đường đụng phải một nữ nhân viên công sở, có thể khi đó môi cô ấy sượt qua cổ!

Hướng Nhật tìm một cái cớ mà ngay cả chính hắn không thể nào tin nổi.

Hướng mẫu ở một bên hận không thể cho tiểu tử thúi này một trận nên thân, giờ không cần mở miệng hỏi cũng biết vừa rồi tiểu tử này ra ngoài gặp nam hay nữ, chỉ cần nhìn cái dấu vết kia là đủ, nhất định là nữ. Rốt cuộc tiểu tử này muốn cho mình bao nhiều nàng dâu mới cam tâm đây? Nhất là lần này còn để bao nhiêu nàng dâu ở đây nhìn thấy tận mắt, bà có muốn tìm cho con trai một cái cớ để biện minh cũng đành chịu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.