Ra khỏi phòng, Hướng Nhật làm như chẳng có việc gì xảy ra đi thẳng về phía trước, hắn biết, với tính cách xảo quyệt của Ngô nhị lão bản, khẳng định sẽ phái người giám sát mọi cử động của hắn.
Bất quá đối phương cũng chỉ là được như vậy ở trong cái hộp đêm này thôi, một khi ra phía bên ngoài, không một kẻ nào theo dõi phía sau mà hắn không cảm thấy được. Vừa bước ra khỏi cửa xoay Hướng Nhật liền cảm giác được những ánh mắt ngầm dán lên người hắn đã giảm thiểu rất nhiều, tựa hồ chi còn lại một đôi mắt bám lấy hắn.
Xem ra tên này chính là theo sự sắp xếp của Ngô nhị lão bản.
Hướng Nhật vừa đi vừa quan sát hoàn cảnh xung quanh, để không bị nghi ngờ, Hướng Nhật liền tìm một chỗ tối tăm rồi l thuấn di biến mất tăm hơi, sau đó âm thầm quay lại “Rose Night” điều tra một phen.
Đối phương muốn mình về đem hàng đến đổi người, như vậy sớm hay muộn một chút cũng chẳng khác biệt gì nhau mấy. Giả như trong lúc này mà Hướng Nhật hắn tìm được địa điểm giam hai cô bé thì thật tốt, bằng không vẫn có thể tới chỗ Ngô đại lão bản mượn tạm ít hàng.
Vừa quyết định ý này xong, con mắt Hướng Nhật liền sáng ngời, phía trước hắn là một chỗ quẹo, nơi đó rất âm u tăm tối, hơn nữa lại không có người nào đi qua lại nơi đó.
Hướng Nhật vẫn ung dung bước về phía địa phương này, giác quan thứ 6 của hắn cho biết vẫn có một cặp mắt đang bám theo lưng hắn.
Hướng Nhật trong lòng thầm cười, hy vọng gã này không cho rằng mình gặp chuyện kỳ quái.
Vừa tới chỗ rẽ này, Hướng Nhật liền thuấn di chớp nhoáng tới một vị trí mà hắn đã nhắm sẵn, đó là phía trên cái cục điều hòa phìa bên ngoài cửa sổ tầng một của một hộ cư dân gần đó, bởi vì bên trong không bật đèn nên Hướng Nhật có đứng ở đó cũng không dễ bị người phát hiện. Hơn nữa, hắn cũng tin tưởng, trì phi cái kẻ giám thị mình biết bay, bằng không cũng chẳng ngó đầu lên tìm làm gì.
Quả nhiên cảm giác bị theo dõi không còn nữa, Hướng Nhật liền biết đã cắt đuôi được gã theo dõi này, nên lập tức theo phương hướng hộp đêm “Rose Night” mà quay trở lại.
Đi trên mặt đất thì sẽ dễ bị phát hiện, nên Hướng Nhật liền bay từ phía trên cao, cũng may hiện giờ là buổi tối, không thì cũng đủ gây kinh hãi cho rất nhiều người rồi.
Hộp đêm “Rose Night” thật sự rất lớn, vào buổi tối nó càng toát ra cái vẻ lộng lẫy của mình dưới các ánh đèn sang chói, quả thực xứng đáng với một nơi để tiêu tiền.
Hướng Nhật nhanh chóng đáp xuống sân thượng của toà nhà nhằm bao quát hết tất mọi hành động của người hoặc vật phía dưới, hơn nữa trên đây hắn cũng không cần lo lắng mình bị phát hiện.
Ở phía trên đỉnh, Hướng Nhật mới phát hiện hộp đêm “Rose Night” này còn có một toà nhà 3 tầng độc lập, tại nơi “tấc đất tấc vàng” này toà nhà độc lập như vậy thì giá cả nhất định rất cao. Thật không ngờ tên Ngô nhị lão bản này cũng là một kẻ giàu có a.
Đứng một hồi ở phía trên, Hướng Nhật đột nhiên phát hiện thấy một thân ảnh gầy gầy từ đằng xa chạy đến, sau đó vội vã đi vào trong hộp đêm.
Hướng Nhật trong lòng khẽ động, có thể kẻ này chính là người vừa theo dõi mình, nếu mà đến đây vui chơi thì bộ dáng sẽ không hớt hải vội vã như vậy, phỏng chừng hắn trở lại báo với Ngô nhị lão bản về việc mất dấu theo dõi của mình.
Hướng Nhật tuyệt không lo lắng Ngô nhị lão bản vì chuyện này mà trút giận lên hai người Á Mỹ, dù sao hắn cũng là một người bình thường, làm sao biết được trên thế giới này còn có Dị năng giả tồn tại, nhiều lắm thì trách cứ thủ hạ của mình bất lực, theo dõi người cũng không xong mà thôi.
Thầm cười hắc hắc một tiếng, đột nhiên Hướng Nhật từ sân thượng nhảy xuống.
Bất quá cũng không phải rơi xuống mặt đất mà chỉ lơ lửng trước một cửa sổ của một phòng trên tầng ba, sau đó liền chui vào. Hắn sớm quan sát thấy phòng này không có đèn còn cửa sổ cũng mở, giống như là chuẩn bị trước cho hắn vậy.
Sau khi vào trong Hướng Nhật theo ánh sáng bên ngoài nên cũng dần thích ứng với hoàn cảnh tối tối sáng sáng trong phòng, đang thầm quan sát coi phòng này để làm gì
thì bỗng nhiên bên ngoài truyền đến một loạt tiếng bước chân có vẻ rất gấp, dường như đang hướng tới phòng này.
Hướng Nhật lập tức xoay người, cũng không để ý nhiều, trực tiếp trốn ở phía sau một vật thể rất lớn.
“Tạch” một tiếng thanh thúy vang lên, gian phòng lập tức sang rực lên, thì ra có người mới vào đã bật đèn.
Hướng Nhật lúc này chú ý rằng chỗ mình núp chính là sau một cái tủ quần áo lớn, long không khỏi dâng lên một cỗ cảm giác quen quen, tựa hồ khi xưa cũng từng trải qua một màn như thế này.
Lén nhìn ra bên ngoài, chỉ nhìn được phía sau lưng của người mới vào. Xem thân hình thì chắc chắn là một nữ nhân, hơn nữa than hình rất chuẩn, áo T-Shirt bó sát người làm hiện lên các đường cong gợi cảm và eo thon nhỏ nhắn.
Bên dưới là một cái quần Jean, tô điểm lên hai chân thon dài và cặp mông căng tròn, thật khiến người ta muốn lên sờ bóp một chút.
Càng làm cho Hướng Nhật kinh ngạc chính là nữ nhân kia bắt đầu cởi quần áo chẳng lẽ là chuẩn bị múa thoát y sao?
Hướng Nhật trong tâm lập tức kìm nén lại ý nghĩ xấu xa trong đầu, cho dù là múa thoát y thì cũng không múa tại chổ này, một người nhảy cho ai ngó chứ?
Hướng ánh mắt về phía đối diện thấy một giá treo hàng loạt các kiểu áo thỏ, quần áo học sinh, nữ y tá vân vân, Hướng Nhật lập tức đoán được vì sau nữ nhân này cởi áo, bởi vì cô nàng vào thay quần áo tất nhiên là phải cởi đồ trên người ra rồi.
Nghĩ không ngờ mình tuỳ tiện chọn một phòng lại vào đúng phòng thay đồ, không cần phải nói nữ nhân này phỏng chừng là một nữ phục vụ trong hộp đêm này.
Có tiện nghi mà không chiếm là thằng ngu, cảnh xuân sắc trước mặt không xen thì là một kẻ ngốc, Hướng Nhật nhất thời cũng quên béng đi mục đích chính của mình. Trên thực tế, tìm thì cũng sẽ tìm, nhưng trước tiên phải đợi nữ nhân này thay đồ xong mới rời đi được.
Cảm giác phía sau có tiếng gió thổim Hướng Nhật bây giờ mới nhớ khi mình vào phòng thì quên đóng cửa sổ lại. Hắn không khỏi thầm nghĩ, lẽ nào cô nàng này trong phòng thay quần áo mà không sợ bị người khác dùng ống nhòm rình coi sao?
Hắn vừa nghĩ tới đây thì nữ nhân cũng nghĩ đến vần đề này, liền ngừng thay đồ, đi đóng cửa sổ rồi kéo rèm lại, thế này thì dù có người dùng ống nhòm cũng không sợ.
Chỉ bất quá, nữ nhân này không biết người nhìn trộm đã sớm vào trong rồi, căn bản không cần từ phía xa dùng ống nhòm nhìn trộm.
Nhưng cô nàng không hề biết chuyện này nên vẫn cứ thoải mái cởi bỏ y phục.
Hướng Nhật lúc này đã trốn ở phía sau một cái áo khoác, cũng không dám nhìn lén nữ nhân này, vì khi nữ nhân đi đóng cửa sổ, hắn đã nhìn thấy mặt của nữ nhân này. Chỉ là Hướng Nhật không nghĩ là lại gặp lại cô nàng mỹ nữ cảnh sát này sau hai lần trước, một lần là ở đại bản doanh của RAPIST và sau đó là tại cái ngõ nhỏ vứt đồ thải kia.
Hướng Nhật có chút kì quái, làm sao mà cô nàng lại có mặt tại đây, chẳng lẽ ban ngày làm cảnh sát ban đêm làm kỹ nữ ư?
Không có khả năng đó! Hướng Nhật lập tức bỏ cái ý nghĩ này trong đầu, dĩ nhiên với tính tình cường ngạnh của cô nàng, nhất định không có khả năng đắm chìm trong cái loại địa phương này.
Sẽ không phải là tới đây nằm vùng đó chứ?
Hướng Nhật khẳng định, cô nàng mỹ nữ cảnh sát này nhất định là một kẻ nằm vùng.