Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 403: Chương 403: Nữ sắc lang




Nói thật, từ sau khi chuyển sang cái thân thể mới này, Hướng Nhật chưa từng học qua một tiết thể dục nào. Hơn nữa, hắn gần như đã quên mất sự tồn tại của môn thể dục trong chương trình học rồi. Mà cũng thật đúng dịp, tiết cuối cùng của sáng đầu tuần chính là môn thể dục. Vốn dĩ theo dự tính là xong ba tiết là sẽ chuồn đi, nhưng Hướng Nhật vì tò mò nữ nhân điên kia có dám lộ ra dung mạo thật hay không nên đã ở lại, mà Sở Sở, An Tâm cùng chư vị đại tiểu thư cũng đã nhận được tin tức quái lạ này, biết được cô giáo môn thể dục cực kỳ xinh đẹp nên đối với chuyện này các nàng cũng là có chút chờ mong, muốn nhìn xem người này có thực sự xinh đẹp như lời đồn đại hay không.

Tiết thể dục được sắp xếp ở sân tennis của trường. Uhm, nghe nói đây là do giáo viên thể dục mới tới yêu cầu. Còn về phần tiết này có được chơi tennis hay không thì còn phải xem đã. Tuy nhiên, nếu đã học ở sân tennis thì cũng không nên lãng phí cái sân tốt này chứ nhỉ? Phải biết rằng, sân tennis cơ bản là không dễ dàng mở cửa, bình thường cũng chỉ có những cán bộ hội học sinh hoặc là giáo viên trong trường mới có thể tự do hoạt động bên trong, học sinh bình thường muốn đi vào xem một chút cũng đã rất khó, chỉ có thể đứng bên ngoài sân tennis mà thèm thôi.

Hôm nay có thể nói là lần đầu tiên vào đây, cho nên những học sinh bình thường này rất là hưng phấn, đây chính là chuyện mà bọn họ chờ mong đã lâu. Nhưng cũng có những học sinh thông minh đã bắt đầu phỏng đoán chuyện này liên quan đến thân phận giáo viên thể dục mới tới, chẳng những đã xinh đẹp không giống nhân loại, mà ngay cả tiết thể dục cũng có thể sắp xếp tại đây, có thể thấy được sức ảnh hưởng to lớn của cô ta.

Hầu hết các sinh viên đều rất trông mong, cuối cùng cũng được gặp mặt được giáo viên thể dục mới tới, ánh mắt cả đám đều sáng thêm vài phần. Cho dù là sinh viên đã từng gặp qua một lần biểu hiện cũng giống như bị sét đánh trúng, càng không cần phải nói tới những sinh viên mới chỉ nghe nói qua.

Hướng Nhật cũng đã nhìn rõ người tới, bất quá hắn dám đánh cuộc, đây tuyệt đối không phải là dung mạo thật của nữ nhân điên kia, thân hình vận động viên tiêu chuẩn trong bộ dáng mỹ nữ xuất hiện trước mặt hắn lúc này xem ra cũng chỉ chiếm bảy phần so với dung mạo thật của nàng, nhưng cho dù là như vậy cũng không phải là cỡ mà mỹ nữ bình thường có khả năng so sánh, ngay cả đám Sở Sở có thể nói là mỹ nữ trong mỹ nữ nhưng ở trước mặt nàng cũng phải kém hơn không ít. Hướng Nhật biết đối phương nhất định là sử dụng phương pháp nào đó cải biến khuôn mặt, trong lòng mặc dù có chút khinh thường nhưng cũng thở dài một hơi. May là nữ nhân điên này không phải quá khùng, bằng không thật sự có khả năng xảy ra hậu quả không thể đoán trước.

Trên thực tế, Hướng Nhật không thể không thừa nhận đối phương quả thật có được năng lực thu hút người khác, tuy rằng trên người chỉ mặc quần áo bình thường, nhưng lại vừa vặn tôn lên những đường cong hoàn mỹ của nàng ta. Một cái quần thể thao màu đen bó sát lấy cặp đùi thon dài, lộ ra một đoạn bắp chân trắng như tuyết. Mái tóc cột đuôi ngựa, thoạt nhìn trông vừa trẻ trung vừa xinh đẹp. Trên người mặc một chiếc áo T-Shirt màu phấn hồng, làm nổi bật lên vòng eo mảnh khảnh, hai khoảng nhô lên mềm mại trước ngực kia tuy thoạt nhìn cũng không lớn, nhưng cũng vừa đủ để làm cho người ta cảm thấy “vừa tay”.

Hướng Nhật tặc lưỡi, dáng người của nữ nhân điên thật không chê vào đâu được. Bình thường nàng ta vốn mặc quần áo rộng thùng thình, nửa điểm nhìn cũng không ra, hơn nữa tóc tai lại bù xù, hơn phân nửa sẽ bị người ta cho là một đàn ông. Nhưng một khi thay trang phục nữ vào, làm bộ ngoan ngoãn vô cùng liền biên thành một tiểu yêu tinh mê hoặc lòng người. Nhưng tặc lưỡi cũng chỉ là tặc lưỡi, Hướng Nhật biết rõ đối phương là loại gì, đương nhiên sẽ không bị mê hoặc như những học sinh khác. Hơn nữa trong lòng cảnh giác cũng được đưa tới trạng thái cao nhất, có thể làm cho nữ nhân điên này hy sinh lớn như vậy thì mục đích của nàng ắt không thể nhỏ. Bản thân cần phải tỉnh táo, không nên nhất thời một lần sảy chân để ôm hận nghìn đời.

Đang cúi đầu trầm tư thì An Tâm đứng ở bên cạnh hắn đột nhiên mở miệng hỏi:

- Hướng Quỳ, anh cảm thấy cô ta rất đẹp sao?"

Hướng Nhật lập tức tỉnh táo lại, trước mặt lão bà mình đương nhiên không thể khen nữ nhân khác, ra vẻ khinh thường nói:

- Xinh đẹp thì có ích lợi gì, chỉ là một cái bình hoa mà thôi.

Biểu hiện của Hướng Nhật hiển nhiên là làm cho An Tâm vừa lòng, vốn nàng cũng có chút ghen tị với dung mạo của cô giáo thể dục mới tới này, hơn nữa càng lo lắng nam nhân có thể hay không bởi vậy mà sinh ra ý đồ. Bây giờ được nghe hắn nói như vậy, sự lo lắng kia cũng biến mất tăm, hơn nữa cũng thoáng được an ủi một chút, nam nhân nói như thế, đối phương xinh đẹp thì có ích lợi gì, chỉ là một cái bình hoa để cho người ta thưởng thức thôi. Suy nghĩ như vậy, chút đố kỵ vừa rồi cũng giảm đi không ít -- mặc dù xem ra có chút lừa mình dối người.

- Cậu kia, em vừa nói cô chỉ là một cái bình hoa phải không?

Hướng Nhật không thể tưởng được, lời hắn lấy lòng An đại tiểu thư lại lọt vào tai của mỹ nhân tóc dài mỹ nhân. Giờ phút này, chỉ thấy nàng nhìn về phía hắn, trên mặt rõ ràng mang theo vẻ uất ức.

Một câu này, lập tức làm cho Hướng Nhật trở thành kẻ thù chung, đám học sinh đang đắm chìm trong vẻ xinh đẹp của cô giáo thể dục nhất thời có cùng phản ứng, tất cả đều nhìn về phía Hướng Nhật, ánh mắt đầy ắp tức giận xen lẫn sát ý lộ liễu. Nếu không phải mỹ nữ sư phụ đang ở phía trước nhìn thì có lẽ bọn họ đã xông lên đập chết ăn thịt tên tiểu tử miệng chó không mọc ra ngà voi này rồi.

Đối với loại học sinh có chỉ số thông minh thấp dễ dàng bị lợi dụng này, Hướng Nhật không thèm đếm xỉa tới, điều hắn quan tâm đến việc tại sao nói nhỏ như thế mà vẫn bị nữ nhân điên kia nghe được, lại còn đem ra nói ngay trước mặt mọi người, hiển nhiên là có ý định muốn biến hắn thành đối tượng công kích của mọi người. Việc này thì Hướng Nhật cũng không ngại, nhưng hắn cũng không dễ dàng để đối phương mượn tay người khác công kích mình như vậy , thản nhiên trả lời:

- Cô có nghe lầm không, em chẳng nói gì cả.

- Vậy à?

Mỹ nhân tóc dài liếc mắt nhìn về phía hắn, cũng không tiếp tục dây dưa vấn đề này nữa, ngược lại mỉm cười nói:

- Em có hứng thú làm trợ thủ cho cô không? Cô muốn làm vài động tác mẫu, em có thể hợp tác với cô không?

Chung quanh lại vang lên tiếng xôn xao, những ánh mắt nhìn về phía Hướng Nhật đã chuyển thành ghen tị đến phát điên, sự tình tốt đẹp như vậy sao lại có thể rơi xuống trên người tên tiểu tử vừa mới nói ra lời vô lễ này chứ, thật sự rất không có thiên lý mà. Ý tứ trong lời nói của mỹ nữ sư phụ đã rất rõ ràng, gần như là yêu cầu đối phương đi "sờ" thân thể của mình. Phải biết rằng, làm chuyện hợp tác này tất nhiên là không thể tránh thân thể tiếp xúc, có đôi khi một vài động tác đụng chạm còn có thể chạm đến khu vực cực kỳ mẫn cảm, chuyện tốt như vậy vì cái gì không tới phiên mình? Nếu nói mọi người vừa mới chỉ hận không thể đập chết ăn thịt Hướng Nhật, thì bây giờ còn muốn nghiền xương hắn thành tro luôn.

Tuy đã cảm nhận được sự oán giận mạnh mẽ từ xung quanh mình, Hướng Nhật vẫn không hề lay động, lạnh nhạt nói:

- Không hứng thú!

Ba chữ này mới vừa nói ra, An Tâm vốn hai tay đang nắm chặt cũng nhìn chằm chằm nam nhân bên người, Sở Sở, Hác Tiện Văn cùng chư nữ đều thở dài một hơi nhẹ nhõm. Không có cách nào khác, giáo viên thể dục mới tới này có khả năng uy hiếp thật sự quá lớn. Nếu sớm biết cô giáo xinh đẹp tới mức này thì các nàng tuyệt đối sẽ không tới tiết thể dục, dẫn nam nhân về nhà mới là chính yếu. Vốn dĩ các nàng nghĩ cho dù giáo viên thể dục mới tới xinh đẹp thế nào đi nữa thì chắc cũng chỉ tương đương với mình, không ngờ lại là một nữ nhân như yêu tinh thế này. Lòng tự tin gặp phải đả kích, đương nhiên là rất chú ý tới biểu hiện của nam nhân. May là hắn không làm cho các nàng thất vọng, trong lòng cũng yên tâm được phần nào.

Cũng giống như các vị đại tiểu thư, phần đông đám học sinh cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm, tiếp theo lại không hẹn mà cùng đem ánh mắt chuyển đến nam nhân kia, nhưng lần này cũng không phải là ghen tị, mà là như đang nhìn một thằng ngu, vừa ngu vừa ngốc lại còn bại não. Không ngờ gã này lại có thể cự tuyệt cơ hội “đụng chạm” với cực phẩm mỹ nữ sư phụ, thật không biết có phải là đầu bị lừa đá hay chứa toàn thủy ngân không nữa. Nhưng nghĩ lại trong lòng cũng rõ ràng, người này có bạn gái xinh đẹp hết người này đến người khác, ỡ chỗ này đã có mấy cô em, đây chính là uy hiếp lớn nhất. Cũng không biết tiểu tử này có cái vận cứt chó gì mà bên người luôn có mỹ nữ vờn quanh .Lần này phải cảnh giác cao độ, quyết không để cho hắn câu dẫn được tuyệt sắc mỹ nữ sư phụ này.

- Nếu bạn này này đã không đồng ý thì thôi vậy, cô sẽ tìm một người khác.

Mỹ nhân tóc dài không vì bị cự tuyệt mà lộ vẻ không vui, vẫn ôn hoà nói cười như cũ.

Nhưng Hướng Nhật lại biết rõ, nữ nhân điên này đang cố ý giả bộ rộng lượng, nếu chung quanh không có những học sinh này thì không chừng đã giương nanh múa vuốt xông lên đòi đánh đòi giết rồi. Có điều tuy Hướng Nhật không thèm, không có nghĩa là người khác cũng không thích. Nhìn là biết, những học sinh này vừa nghe tuyệt sắc mỹ nữ sư phụ cần mời một người hợp tác đều kích động giơ tay lên, liều mạng hướng tới sát phía trước, hy vọng có thể khiến cho tuyệt sắc mỹ nữ sư phụ chú ý. Tuy nhiên điều làm cho bọn họ thất vọng chính là mỹ nữ sư phụ cũng không có ngó ngàng gì đến bọn họ, mà lại nhìn về phía An đại tiểu thư bên người Hướng Nhật.

- Vị nữ sinh xinh đẹp này, em có muốn làm người hợp tác với cô không?

- Em?

An Tâm ngơ ngác chỉ tay vào chính mình.

- Em không muốn sao?

- Có chứ ạ!

Khóe miệng An Tâm khẽ nhếch lên một cái, không thèm nhìn tới ánh mắt nam nhân đưa qua. Nàng cũng không cho rằng mình gặp may, bởi vì nàng là người đứng gần nam nhân kia nhất, mà tuyệt sắc mỹ nữ sư phụ hiện tại tìm tới nàng, hiển nhiên là có mục đích bên trong. Mặc dù An Tâm còn chưa biết rõ rốt cuộc là cái gì, nhưng nàng cũng không cho rằng mình sẽ chịu thiệt, trước kia nàng chính là chuyên môn xuống tay với mỹ nữ, nếu hiện tại đối phương tìm chính mình hợp tác gì đó, vậy cứ để cho mình tiện tay chiếm tiện nghi một lần đi, hắc hắc.

Nghe thấy An đại tiểu thư trả lời đồng ý, trong mắt mỹ nhân tóc dài loé lên một tia quỷ dị, nhưng nàng ta che dấu rất tốt, không để người khác nhìn ra sơ hở, lại tiếp tục nói:

- Đã tìm được trợ thủ rồi, bây giờ cô tự giới thiệu một chút, cô họ Phạm, tên là Phạm Thải Hồng, các em có thể gọi cô là Phạm sư phụ. Đương nhiên, gọi là Thải Hồng sư phụ cũng được , chỉ cần mọi người không thấy quê mùa là được rồi.

Nói xong, ra vẻ có chút ngượng ngùng và nở nụ cười.

Đám giống đực vốn vì không được trở thành người may mắn hợp tác với nàng mà trong lòng có chút oán trách, nhưng giờ thấy nụ cười thì lại rống lên:

- Không phải, không phải, tên của cô dễ nghe cực kỳ, sao lại xấu được?

- Đúng vậy, chỉ có hai chữ ‘ Thải Hồng ’ mới xứng với cô.

- Ai dám nói tên của Phạm sư phụ xấu, ta tìm hắn liều mạng.

Hướng Nhật có chút bội phục thủ đoạn nữ nhân điên này, đồng thời cũng càng thêm kiêng kị, đối phương tỏ ra càng lợi hại thì mình lại càng phải cẩn thận. Bởi vì một bước lỡ chân, liền có thể gặp cảnh vạn kiếp bất phục.

- Hướng Quỳ, anh quen biết Phạm sư phụ à?

An Tâm tuy rằng đã được tuyển làm trợ thủ, nhưng vẫn đứng ở bên người nam nhân. Thấy vẻ mặt hắn có chút âm trầm, nhịn không được bèn cất tiếng hỏi.

- Đã gặp qua hai lần.

Hướng Nhật không phủ nhận, dù sao chuyện này sớm hay muộn cũng sẽ bị vạch trần, để tránh các vị đại tiểu thư về sau phỏng đoán bậy bạ, không bằng thừa nhận luôn cho xong.

- Cái gì!Anh quen cô ta?

An Tâm nhất thời khẩn trương hẳn lên, nàng hiện tại có chút hoài nghi nam nhân vừa rồi biểu hiện như vậy có phải chỉ là để cho mình cùng Sở Sở xem hay không đây.

- Uhm,anh và cô ta có thù oán, nữ nhân này tới để trả thù anh!

Vì để làm mất đi nghi ngờ trong lòng An đại tiểu thư, Hướng Nhật ra sức nghiến răng nghiến lợi nói.

- Trả thù anh?

An Tâm cũng không phải là người dễ bị người ta gạt, trong mắt để lộ ra vẻ hồ nghi.

- Chính xác! Chuyện này Tiểu Uyển cũng biết rõ.

Không có biện pháp, mắt thấy An đại tiểu thư chẳng những không hết nghi ngờ, ngược lại còn càng thêm hoài nghi, Hướng Nhật chỉ có thể xuất ra át chủ bài là nữ cảnh quan.

- Thiết đại tỷ cũng biết?

Quả nhiên, đã liên quan đến nữ cảnh quan, An Tâm nói chuyện cũng đỡ sắc bén hơn.

Nhìn cái đám giống đực xung quanh đang ca ngợi nữ nhân điên hết lời, Hướng Nhật hơi ghé sát vào bên người An đại tiểu thư:

- Nói cho em biết, nữ nhân này là một nữ sắc lang, hai ngày trước cô ta có chủ ý với Tiểu Uyển, kết quả bị anh ngăn cản, thế nên ghi hận trong lòng, cố ý chạy đến trường học quấy rối anh. Lúc em với cô ta hợp tác nên cẩn thận một chút, đừng để bị sàm sỡ còn…

Hướng Nhật đang muốn nói thêm mấy câu, chợt phát hiện vẻ mặt An đại tiểu thư có chút cổ quái, hơn nữa còn có vẻ chờ mong, trong lòng không khỏi căng thẳng.

- An An, em không định cùng cô ta làm gì đó lộn xộn đấy chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.