Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 1114: Chương 1114: Sức Mạnh Mới




Bên trong ngôi đền thờ quỷ, Zetsu nhìn ngang liếc dọc, khó chịu tìm kiếm khắp mọi ngõ ngách, hắn không ngờ Phương Nghi còn có khả năng tàng hình hoàn hảo, đến cả Siêu Quan Sát cũng không nhìn ra được nàng ở đâu, hắn lên tiếng hi vọng nàng sẽ để lộ sơ hở:

- Cô gái bé nhỏ, cô đâu rồi?

Phương Nghi nấp ở một góc tường trong phòng bên, sự lo lắng khiến nàng đổ mồ hôi ướt khắp mặt, dị năng Tàng Hình căn bản không chống lại được Siêu Quan Sát, sỡ dĩ Zetsu không nhìn thấy nàng là vì còn có một bức tường ngăn cách, đương nhiên nàng lo sợ chính là sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện, tới lúc ấy e rằng sẽ không còn cách nào thoát được. Nàng bèn dùng tới phương án cuối cùng, lấy ngón tay chạm vào bông hoa trên chiếc nhẫn đeo ở ngón giữa bàn tay trái, thế là một tin định vị được truyền đi.

Cùng lúc ấy Zetsu cũng đã phát hiện ra vị trí của nàng khi hắn đi tới phòng nàng đang nấp.

- Tìm được cô rồi nhé, còn không hiện nguyên hình.

Hắn đưa bàn tay phải lúc này đã đen ngòm, còn tỏa ra những làn khói màu đen đáng sợ.

''Nghệ Thuật Hắc Ám - DARK CURSE''

Một luồng sáng màu đen huyền bí chiếu thẳng đến vị trí của Phương Nghi, thật may là nàng đã né được. Nhưng nhìn theo hướng của ánh sáng đó, bức tường đã bị thủng một lỗ lớn, nàng càng thêm căng thẳng, nếu như bị trúng đòn đấy hẳn là nàng đã tan thành tro bụi.

Zetsu nói:

- Oh, có thể né được sao, tiếp nhé.

Hắn liên tiếp tung ra mấy tia sáng tương tự, Phương Nghi mặc dù có thể né được, nhưng nàng nghĩ thầm: ''Nếu cứ liên tục né tránh thế này sớm muốn gì ta cũng kiệt sức, không biết Bộ Quốc Phòng đã nhận được tín hiệu chưa? Hướng Quỳ anh ở đâu? Mau đến cứu em!''

Zetsu thấy nàng né được các đòn của DARK CURE nên hắn tăng thêm uy lực, hắn nói:

- Xem ra ta đã quá xem thường cô rồi, vậy thử chiêu này nhé.

''DRAGON DARK''

Một con rồng khổng lồ màu đen hiện ra đâm về phía Phương Nghi, kéo theo kình phong và một mớ gạch đá, đủ để thấy sức mạnh của nó như một vòi rồng trong cơn bão. Phương Nghi thầm nghĩ: ''Lẽ nào ta thật sự phải bỏ mạng tại đây sao? Ta chưa muốn chết, ta còn lời chưa nói với Hướng Quỳ, người đã làm trái tim ta rung động. Nếu ông trời có lòng thương xin hãy cho ta được nói với anh ấy rằng từ tận đáy lòng ta thật sự thích chàng''.

Con rồng đã tới rất gần, chỉ còn vài mi li nữa sẽ đâm vào Phương Nghi bỗng tan biến, không ai biết chuyện gì đang xảy ra, tự nhiên Zetsu thấy cơ thể mình bị khống chế, cả người vô lực đâm sầm vào tường đá lõm sâu gần cả thước. Ba người Hướng Nhật, Nhã Lan, Tú Linh đột ngột xuất hiện. Phương Nghi vừa mừng vừa xúc động, vội lao tới ôm chặt Hướng Nhật, khóc thút thít.

Hướng Nhật xoa xoa bờ lưng nàng, ân cần nói:

- Để em chịu khổ rồi, Phương Nghi.

Phương Nghi lắc đầu:

- Không đâu, có anh ở đây em không sợ khổ.

Hướng Nhật không nói, chỉ ôm nàng chặt hơn, bỗng thấy quần áo của Phương Nghĩ rách tả tơi, càng thêm bội phần lo lắng, hai tay ôm bờ vai nàng, đẩy nàng ra, nhìn nàng và nói:

- Hắn đã làm gì em?

Nhìn thấy sắc mặt lẫn ánh mắt lo lắng của hắn, lòng Phương Nghi càng thêm xúc động,bỗng đỏ mặt:

- Không phải như anh nghĩ đâu, hắn chưa làm gì em cả, chỉ là em bị trúng đòn của hắn nên bộ dạng mới ra thế này đấy.

Hướng Nhật mỉm cười dâm đãng:

- Nhìn em thế này mới thấy da thịt em thật trắng mịn, em xem anh sắp không...

Hướng Nhật chưa nói hết câu, Phương Nghi đã không kìm nổi lòng mà hôn chặt lấy môi hắn, hắn cao hơn nàng một chút, Phương Nghi phải nhấc gót chân lên mới chạm tới môi hắn, với bộ dáng này gò vệ nữ kiêu sa càng thêm dán chặt vào người Hướng Nhật.

Thuận thế Hướng Nhật vòng tay qua ôm lấy eo nàng, nói:

- Em thật đẹp, thật quyến rũ, da thịt mềm mại man mát tựa làn nước mùa thu. Lần nào gặp em cũng như là lần đầu, anh ngẩn ngơ vì em đấy.

Phương Nghi e ấp, nép mình bên hắn, dịu dàng hỏi nho nhỏ vừa đủ nghe:

- Thật không?

Hướng Nhật vuốt ve gò má hồng, mỉm cười nói:

- Còn có thể giả được sao?

Lúc này bức tường đá phát ra âm thanh tanh tách, những vết nứt rạn tản ra khắp nơi, và rồi một tiếng nổ lớn vang lên, Zetsu bay ra từ trong lớp khói búi, thân hình hắn đã ở dạng quỷ Satan.

Phương Nghi vội vàng nói:

- Mọi người cẩn thận, ở trạng thái này hắn như là Chúa Quỷ.

- Thế à? - Hướng Nhật lãnh cảm hỏi chơi. Rồi ra hiệu cho hai người Tú Linh, Nhã Lan đứng ra sau mình.

Thấy thái độ không xem mình ra gì của Hướng Nhật, Zetsu vô cùng tức giận, lên tiếng:

- Thằng nhóc con, xem ra mày cũng có chút bản lĩnh đấy, nhưng xui cho mày gặp phải tao thì xác định cuối năm khỏi ăn tết nhé:

Hướng Nhật khinh thường, đáp:

- Khỏi nói nhiều, có chiêu nào mạnh nhất thì tung ra đi, bố bận lắm.

Zetsu nổi điên quát:

- Mày dám... vậy được, tao sẽ cho mày chết không còn xót hạt bụi nào trên cõi đời này.

''Chúa Quỷ - PURGE''

Anh sáng màu tím đen tỏa ra từ người Zetsu nhanh chóng lan tỏa ra khắp ngôi đền, và rồi lan ra cả cánh rừng với bán kính một kilomet, ánh sáng ấy đi tới đâu thì mọi thứ tất tần tật đều hóa thành tro bụi. Đúng nghĩa của một đòn thanh trừng, tẩy sạch mọi thứ theo kinh thánh.

Khi ánh sáng tắt hẳn, là lúc nhìn thấy bầu trời và những ngôi sao, cùng cảnh hoang tàn đông không mông quạnh thật dễ dàng. Zetsu vô cùng đắc ý, vì chắc chắn rằng trên đời này không có ai sống sót được sau đòn PURGE ấy, đặc biệt là ở khoảng cách gần thế này lại càng không.

Thế nhưng khi hắn nhìn thật kỹ, trước mắt hắn vẫn sừng sững bốn người Hướng Nhật, Phương Nghi, Nhã Lan, Tú Linh không thiếu một ai. Hắn mở to mắt kinh ngạc, cùng khiếp sợ:

- Các người, các ngươi... làm sao có thể sống sót sau đòn ấy.

Hướng Nhật nói:

- Tao còn tưởng gì, đến cả cảm giác muỗi cắn cũng không bằng. Vậy đây là đòn mạnh nhất của mày à?

Hướng Nhật quả không nói điêu, với bản thân hắn thì chiêu vừa rồi đến cả muỗi cắn cũng không bằng, những với những người xung quanh hắn thì chắc chắn sẽ về với cát bụi nếu không có lĩnh vực lực lượng của hắn bảo vệ.

Hướng Nhật tung nắm đấm từ khoảng cách xa, vung một cái liền phóng ra nguồn lực lượng khổng lồ đâm thẳng tới Zetsu.

- Trước sau gì cũng chết, tao liều mạng với mày.

''Chúa Quỷ - CẢM TỬ''

( Đây là một chiêu trong kinh thánh, nhưng quỷ Satan trước đây cũng là thiên thần nên khi Zetsu chiếm hữu linh hồn quỷ Satan cũng đồng nghĩa với việc sử dụng được chiêu này. Như cái tên của nó, chiêu này ngay lập tức phát ra nguồn sát thương khổng lồ, nhân lên gấp mười lần sức mạnh hiện có của người sử dụng, đổi lại tuổi thọ của người sử dụng sẽ bị rút ngắn đến 99%, đồng nghĩa với việc cảm nhận cái chết trong nay mai.)

Hai nguồn năng lượng va chạm vào nhau, áp lực làm mặt đất nứt làm hai nửa, lực lượng của Hướng Nhật không dừng lại mà lao vào Zetsu, triệt tiêu hoàn toàn năng lượng của hắn, kình phong làm mặt đất như bị máy cày xới lên, Zetsu tan xác thành nhiều mảnh, trông thật ghê sợ.

Hướng Nhật ôm Phương Nghi vào lòng, nói:

- Hậu quả của những kẻ dám chạm vào người phụ nữ của anh, chỉ có một chữ Tử. Chúng ta về thôi.

Một tiếng nói từ trong không gian truyền tới, nghe quen thuộc nhưng kèm theo phẫn nộ, đau buồn, thương tiếc:

- Nói gì nó cũng là đệ tử của ta, ngươi giết nó ta phải trả thù!!!

- Neil, hắn là đệ tử của ông ư?

Nhã Lan lên tiếng khi thấy Neil xuất hiện, khóe mắt rưng rưng đang khóc.

Hướng Nhật hừ lạnh:

- Nghe này lão già, đừng nói là đệ tử của ông, cho dù là chính ông, kẻ nào dám động vào nữ nhân của ta tất cả đều phải trả giá bằng cái chết. Khôn hồn thì mau biến đi.

Lời này nói ra thật sự khiến người rùng mình, kẻ tức giận. Phương Nghi thì không cần nói, nghe những lời này nàng càng thêm cảm động, chỉ tiếc là không thể trao thân gửi phận cho hắn ngay lúc này được. Còn Nhã Lan với Tú Linh thì rùng mình kinh sợ, tinh thần không thể nào bắt kịp thay đổi của Hướng Nhật. Vài giờ trước còn tỏ ra kém cỏi, yếu đuối, thế mà bây giờ chỉ một đòn đã giết chết một pháp sư ngang cấp, hơn nữa tên này còn mạnh hơn cả cái gã người băng lúc đánh nhau trọng hang động. Rốt cuộc là các nàng bị hoa mắt hay Hướng Nhật chỉ muốn trêu đùa mà thôi.

Hướng Nhật buông Phương Nghi ra, đi về phía Neil, vừa đi vừa nói, làm mọi ánh mắt đều đổ dồn về hắn:

- Âu Dương lão quái, đúng là ta từng sợ bà ta, chính vì sợ mà ta vô tình quên đi chân lý mình tồn tại trên thế giới này. Ta tồn tại trên đời này là một điều diệu kỳ, sức mạnh của ta cũng là một điều diệu kỳ, nó là những gì mà trước đây ta chưa làm được, là những gì mà bây giờ ta mong muốn. Cái gì mà dị năng với ma thuật, cái gì mà thiên thần với ác quỷ, cái gì mà chìa khóa Phượng Hoàng, tất cả chỉ là đồ bỏ đi.

Hướng Nhật phẩy tay một cái, kình phong bắn ra như một đường kiếm vòng cung, Neil dùng bức tường bằng gỗ tạo ra từ ma pháp hệ Mộc cản lại nhưng lập tức bị cắt làm hai, Neil trúng đòn cả người bay xa vài trăm mét.

Hướng Nhật lại nói:

- Ông đừng tường rằng mình đánh thắng được Âu Dương lão quái thì có thể đánh thắng được ta, chuyện đó chỉ là ảo tưởng hoang đường.

Neil lảo đảo đứng dậy, ho sặc sụa. Thầm nghĩ: ''Thằng nhóc này chỉ mới một đòn mà đánh ta thân tàn ma dại không còn sức sống, nói gì thì ta cũng đứng thứ tư trong thập thánh pháp sư lại không chịu nổi một đòn, hắn thật sự mạnh ngang Chúa Trời rồi, trên đời này còn tồn tại một người mạnh như thế ư. Không, hắn không phải là người, hắn là quỷ, là tiên, là thánh...''

- Hôm nay ta không thể trả thù cho đệ tử của mình được rồi, đến cả tính mạng của ta cũng khó giữ nổi, ngươi rốt cuộc là người hay là quỷ? Sức mạnh ấy có từ đâu?

Hướng Nhật nhìn Phương Nghi nói:

- Ta còn sống trên đời này chỉ có một chân lý là vì những người mà ta yêu thương, sức mạnh cũng đến từ tình yêu mà có.

- Sức mạnh tình yêu ư. Ngươi lại đùa ta rồi.

- Tin hay không thì tùy. Tú Linh chúng ta về thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.