Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 766: Chương 766: Ta cảm thấy




- Nói đi, chuyện gì ?

Câu hỏi của Hướng Nhật cực kì ngắn gọn.

- Dịch tiểu thư bảo tôi hỏi anh, chuyện của anh xong chưa ? Nếu đã xong thì quay lại đây đi.

Đầu dây bên kia âm thanh Anna cực kì bình tĩnh.

- Địa chỉ

Hướng Nhật hỏi, tuy rằng Anna che dấu rất tốt nhưng Hướng Nhật vẫn ra chút khác thường trong giọng nói, có lẽ bên kia xảy ra chuyện.

Anna nhanh chóng báo địa chỉ, Hướng Nhật không nói hai lời, cúp điện thoại liền đi ra ngoài. Tuy rằng khẳng định bên kia xảy ra chuyện nhưng Hướng Nhật cũng không sốt ruột, dù sao Anna có thời gian gọi điện cho hắn thì cũng chứng minh chưa tới mức nguy hại.

- Đại ca, chờ em chút, em đi cùng anh.

Lâm Phi phía sau rốt cục đã phản ứng, tuy rằng không rõ thân phận Hướng Nhật, nhưng cũng bởi hắn khiến Phong thiếu gia mở miệng giúp nguy cơ của gia tộc hắn nên một chỗ dựa vững chắc như vậy cần phải bám lấy.

Hướng Nhật không từ chối, chủ yếu là bởi Lâm Phi có xe, ở thủ đô cũng là thổ địa nên để hắn dẫn đường.

Hiển nhiên dễ dàng đến địa chỉ Anna đưa. Phong lão tứ cũng đưa hai người rời khỏi Trúc Như Hiên, nhân lúc Hướng Nhật lên xe còn nói sau này rảnh mời tới chơi, nhất định sẽ miễn phí chiêu đãi vân vân, thuận tiện đưa cho Hướng Nhật danh thiếp của hắn.

Hướng Nhật tiện tay cầm lấy nhưng trong lòng vẫn cân nhắc xem có phải Phong lão tứ là chủ mưu kẻ bám đuôi mình không. Từ lúc hắn ra khỏi Trúc Như Hiên cảm giác mũi nhọn này lại xuất hiện, kẻ giấu đầu hở đuôi kia cũng thực kiên nhẫn.

Hướng Nhật lười quản. Nói địa chỉ giục Lâm Phi nhanh lái xe. Lâm Phi rõ thủ đô như lòng bàn tay, vốn ngã tư kẹt xe nghiêm trọng hắn quẹo qua vài chỗ, rất nhanh liền tới nơi, là một siêu thị cỡ lớn.

Hai bên cửa hàng có không dưới trăm chiếc ô tô các loại, không ít xe sang trọng bởi vậy có thể thấy siêu thị này rất được hoan nghênh.

Thực tế là như vậy, sở dĩ siêu thị này được kẻ có tiền hâm mộ hiển nhiên bởi họ cần hàng xa xỉ. Từ nhỏ như cắt móng tay, lớn như xe hơi cái gì cần cũng có.

Chỗ Dịch Trù Ngu cùng Anna là gian hàng ô tô, tiêu điểm hút ánh mắt của mọi người là chiếc Ferrari màu đỏ, xe hình giọt nước làm người ta cực kì thích thú, màu đỏ lại càng tràn ngập sự nhiệt tình và cuồng bạo.

Dịch Trù Ngu vừa nhìn liền thích, tiền cũng đủ nên không chút do dự chuẩn bị mua. Nhưng chung quy trên đời có rất nhiều kẻ thích phá người khác, Dịch Trù Ngu đang cùng nhân viên bán hàng bàn bạc thì đột nhiên có kẻ chen ngáng đường. Lý do cũng rất buồn cười, đối phương ỷ là anh họ Dịch Trù Ngu, cứng rắn áp chế Dịch Trù Ngu chống cự yếu ớt bắt nàng đem xe tặng cho hắn.

Lúc Hướng Nhật cùng Lâm Phi tới, Dịch Trù Ngu cùng Anna đứng ở gian hàng ô tô, người trước ánh mắt đã đỏ lên. Có lẽ vừa rồi ủy khuất không ít, người sau thì khẽ an ủi nàng.

- Em họ

Nhìn thấy Hướng Nhật đến, Dịch Trù Ngu liền lập tức nhờ giúp đỡ, trải qua chuyện tối qua nàng đã coi em họ là chỗ dựa lớn nhất. Về phần Lâm Phi bên cạnh Hướng Nhật hoàn toàn bị bỏ qua.

Em họ ? !! Lâm Phi tròn mắt, vẻ mặt khó tin. Nhìn Hướng Nhật, lại ngó Dịch Trù Ngu, không phải chứ, người ngay cả Phong đại thiếu gia cũng phải cung kính lại là em họ Dịch Trù Ngu ? Vậy nói cách khác, em họ này cũng là em họ của tên khốn Dịch lão lục kia, sao lại có em họ ngưu như vậy chứ. “Sao còn không sớm giới thiệu cho mình ?”, lúc này đầu Lâm Phi hoàn toàn là oán hận không chút lí lẽ.

- Xảy ra chuyện gì ?

Hướng Nhật nghiêng qua đám nam nữ giằng co cùng Dịch Trù Ngu, vậy mà là người quen, Dịch lão tứ, còn một nam hai nữ bên cạnh hắn. Nam thì khuôn mặt xa lạ chưa gặp qua, hai cô gái đều quen, đã gặp qua trong trang viên Dịch gia, hình dáng rất khá, một thì có vẻ mảnh mai, một thì có vẻ phong trần. Nhớ là lúc trước cô nàng mảnh mai bị Dịch lão tứ tát một cái, không ngờ lúc này lại đi chung với hắn.

- Anh còn tưởng cô sẽ gọi ai, thì ra là em họ của chúng ta

Giọng Dịch lão tứ tràn ngập trào phúng cùng khinh thường. Lâm Phi hắn cũng biết, nhưng cũng giống như Dịch Trù Ngu, hắn đều coi như không khí. Đối với em họ Hướng Nhật đột nhiên xuất hiện này hắn tuyệt đối không muốn thừa nhận. Nhất là lão thái thái thiên vị với hắn, cái cục tức này có thể nuốt trôi sao?

Hướng Nhật biết con chó điên này, từ miệng Anna hắn đã biết chuyện xảy ra. Lạnh lùng nhìn quản lí cửa hàng đang tỏ vẻ làm khó bên cạnh Anna:

- Cô là quản lí đúng không ? Chiếc xe này chúng tôi mua

- Cái này…

Quản lí cửa hàng có chút chần chừ, vốn suy nghĩ cho danh dự cửa hàng, ai nhìn trúng thứ này trước sẽ bán cho người đó. Nhưng quản lí nhìn gã đàn ông xa lạ đứng cạnh Dịch lão lục, người này cho hắn một ánh mắt sắc bén thì hắn liền biết làm thế nào.

- Thật xin lỗi, chiếc xe này đã có người đặt trước, nếu tiên sinh muốn mua không bằng thương lượng với người kia một chút?

Nói xong chỉ chỉ Dịch lão tứ bên cạnh.

- Dù chiếc xe này đặt trước ta cũng muốn mua!

Tuy tính tình dần tốt lên không ít, cũng muốn giả trư ăn thịt hổ. Nhưng trong tâm Hướng Nhật vẫn là bản sắc lưu manh cường thế.

- Khẩu khí thật lớn, đừng tưởng có lão thái thái thiên vị thì muốn làm gì thì làm, nói cho ngươi biết chế xe này là đã là của ta!

Dịch lão tứ tức điên lên, vốn không phải hắn tới mua xe, chẳng qua vừa thấy Dịch Trù Ngu, bên cạnh còn có mỹ nữ tóc vàng thanh thuần gợi cảm, vì biểu hiện sự tồn tại của mình hắn cố ý ngáng chân quấy rối Dịch Trù Ngu. Nhưng thấy Hướng Nhật bắt đầu thì hắn không chỉ quấy rối. Mấy trăm vạn mua chiếc xe kia, nhưng bên cạnh có người thừa kề siêu thị. Nợ một chút cũng không thành vẫn đề.

- Lâm Phi, gọi điện thoại.

Hướng Nhật đem danh thiếp lúc trước tiện tay cầm của Phong lão tứ, lúc này đương nhiên không thể sử dụng bạo lực trước công chúng, vừa lúc Phong lão tứ đưa danh thiếp, lấy phế vật ra sử dụng.

Lâm Phi luống cuống chân tay nhận danh thiếp, tâm lý cũng rất tốt, sao vị lão đại này biết tên mình? Bản thân nổi tiếng như vậy sao?

Dịch lão tứ cùng kẻ xa lạ kia cười lạnh không thôi, nhìn Lâm Phi gọi điện thoại. không thèm tiến lên ngăn cản hoặc lộ chút sợ hãi. Lâm Phi bọn hắn không rõ chắc? Một gia tộc lụi tàn thôi, lúc này đang trong vòng suy sụp ai đến giúp hắn? Xem hắn có thể gọi đến đại nhân vật nào, bọn hắn cũng muốn mở rộng tầm mắt.

Về phần danh thiếp từ tay Hướng Nhật bọn hắn cũng bỏ qua. Hướng Nhật cười lạnh đánh giá đối phương, ánh mắt ám muội, đột nhiên thần sắc biến đổi, cả người trở nên căng thẳng. Hắn cảm thấy quả thực là cảm giác đó. Kẻ luôn theo sau nhưng không phát hiện vị trí cụ thể, ở ngay một chỗ cách đó không xa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.