Lúc Hướng Nhật trở lại chỗ ngồi, nữ hoàng đã không còn ở đây, chỉ có Hướng mẫu một người ngồi ở đó.
- Teru đi rồi à?
Nhìn một chút xung quanh, cũng không có phát hiện nữ hoàng thân ảnh, Hướng Nhật nghi hoặc hỏi.
Hướng mẫu nhìn hắn chằm chằm, nhãn thần sắc bén dường như muốn đem hắn đâm xuyên:
- Teru này là chuyện gì xảy ra, người ta đến du lịch ngươi cũng trêu chọc nàng?
- Kỳ thực,... Tiểu Uyển cũng quen biết nàng.
Hướng Nhật có tật giật mình, hoàn toàn là theo bản năng muốn tìm cái
người quen ra làm bia đỡ đạn, an tâm Hướng mẫu. Dù sao trước đây nữ
hoàng lần đầu tiên tới đây, nữ cảnh sát cũng đã từng làm cận vệ của
nàng.
Nghe hắn nhắc tới tên nữ cảnh sát, Hướng mẫu lại là giận không chỗ phát tiết:
- Tiểu Uyển, Tiểu Uyển, ngươi còn mặt mũi nhắc tới nàng à. Ta là đã nói
với ngươi như thế nào, phải đi gặp người nhà Tiểu Uyển, nói nhiều lần,
ngươi đều chần chừ kiếm cớ kéo dài, cứ như vậy mãi là sao??
- Tuyệt đối không phải.
Mắt thấy mẹ có xu thế lửa giận cuồng bạo, Hướng Nhật liền vội vàng lắc đầu nói:
- Lần này trở về, ta đã hiểu rõ, ngài lúc nào muốn đi gặp người nhà của Tiểu Uyển đều có thể.
- Ân, thiệt hả?
Hướng mẫu nghe được không khỏi sửng sốt, hoài nghi mình có nghe lầm hay
không, vẫn là vô cùng giật mình, hắn cư nhiên sẽ nói ra lời như vậy.
- Đúng vậy, mụ, ngài muốn lúc nào đi, chúng ta liền đi lúc đó.
Dù sao nữ cảnh sát đã mang thai con của mình rồi, không đi gặp phụ mẫu
nàng một cái, thực sự quá không biết đạo lý. Về phần làm vậy sẽ rước lấy phiền phức gì khác, Hướng Nhật tạm thời cũng không đoái hoài tới.
- Tốt, đây chính là ngươi nói à nha.
Hướng mẫu lập tức nắm lấy cơ hội lại đem chuyện xác định cho xong:
- Chờ ba ngươi trở về, ta tìm thời gian đi hỏi Tiểu Uyển, xem cha mẹ của nàng lúc nào rảnh rỗi, đến lúc đó ngươi cũng đừng tìm lý do từ chối.
- Yên tâm đi, mụ, tất cả do ngài quyết định là được rồi.
Hướng Nhật vội vàng lấy lòng nói.
Bất quá Hướng mẫu hiển nhiên không phải là dễ dàng bị lừa dối như vậy,
luôn cảm thấy tiểu tử này dễ nói chuyện như vậy là muốn phân tán sự chú ý của nàng:
- Chờ một chút, ngươi cho là nói như vậy, ta sẽ quên chuyện vừa rồi sao? Mau nói cho ta biết, tới cùng chuyện gì xảy ra, Tiểu Uyển làm sao lại
quen biết Teru tiểu thư này?
Hướng Nhật chần chờ một chút, vẫn là quyết định nói thật:
- Kỳ thực Teru là nguyên thủ tối cao của một quốc gia...
- Nguyên thủ tối cao?
Hướng mẫu nhất thời bị cái chức danh này dọa sợ, ngẩn ra hỏi:
- Ngươi nói cho rõ ràng, nguyên thủ tối cao gì?
Nàng dĩ nhiên không không hiểu rõ ràng lắm từ “Nguyên thủ” là có ý gì,
chỉ là rất khó tưởng tượng, một cô nương ngoại quốc tuổi còn trẻ xinh
đẹp như vậy, cư nhiên lại dính dáng quan hệ đến “Nguyên thủ“.
- Nàng là nữ hoàng của một quốc gia, chỉ là một tiểu quốc, bất quá bây
giờ đã truyền ngôi cho đệ đệ nàng, lúc trước nàng đến đây ngoại giao,
Tiểu Uyển đã được an bài tại bên người để bảo hộ nàng.
- Ngươi tại sao quen biết nàng?
Hướng mẫu sau khi nghe xong, hỏi một cái vấn đề mấu chốt, bởi vì cảm
giác hắn và Teru tiểu thư hoàn toàn không có khả năng cùng xuất hiện.
- Lần kia bởi vì có người muốn ám sát Teru, Tiểu Uyển lại ở bên người
bảo hộ cho nàng, ta lo lắng cho Tiểu Uyển... Cho nên sau cùng cứu Teru,
cứ như vậy quen nhau.
Hướng Nhật đơn giản đem chuyện nói một lần, đương nhiên, cùng nữ hoàng
thân thiết cái loại này thuộc về chuyện riêng tư, không cách nào nói ra
khỏi miệng.
- Cho nên nói là 'Anh hùng cứu mỹ nhân', nàng thích ngươi là vì như vậy?
Hướng mẫu nói lời này biểu tình có chút phức tạp, tựa hồ là muốn tin tưởng, nhưng bộ dạng là không dám tin.
- Không sai biệt lắm...
Hướng Nhật mặt dày nói, nếu bị mẹ thấy hình ảnh hắn và nữ hoàng thân thiết, cũng sẽ không sợ thừa nhận.
- Tiểu tử thối, sau này bớt ở trước mặt mọi người làm như vậy, lần này
may mắn là ta thấy được, nếu như Sở Sở các nàng thấy, ngươi giải thích
thế nào?
Hướng mẫu có chút hận không rèn sắt khi còn nóng nói.
- Dạ, dạ...
Hướng Nhật liên tục gật đầu đáp.
- Được rồi, nàng là một nữ hoàng, dù cho hiện tại đã không còn tại vị,
nhưng cũng là đã từng giữ chức vị cao, hai người các ngươi hiện tại đã
đến trình độ nào?
Hướng mẫu lại tiếp tục hỏi, nàng vẫn là có chút không yên lòng, nhi tử
đi trêu chọc nữ hài tử chung quanh, [T R U Y E N F U L L . V N] nàng
cũng không cho là 1 nữ hài đã từng là nguyên thủ một quốc gia sẽ hào
phóng như vậy, không để ý chút nào cùng nữ nhân khác chia sẻ một người
nam nhân.
- Chính là bình thường bạn bè trai gái loại trình độ đó đó...
Hướng Nhật có chút chột dạ nói, hắn tự nhiên sẽ không nói nữ hoàng chỉ
là để cho hắn làm bạn trai nửa giờ, điều này sẽ làm cho Hướng mẫu cho
rằng nàng là một nữ nhân rất tùy tiện, cũng không muốn ấn tượng của nàng tại trong lòng mẹ trở nên kém đi.
Hơn nữa vì để tránh cho bị hỏi hoài lộ ra kẽ hở, Hướng Nhật lập tức lái sang chuyện khác:
- Được rồi, mụ, Teru đi như thế nào?
- Nàng nhận một cú điện thoại, sau đó nói ta bảo ngươi không cần lo
lắng, hình như là ai mua đồ đạc nhiều lắm, một người ôm không xuể, nàng
đi hỗ trợ.
Hướng mẫu nói.
Hướng Nhật trong lòng không khỏi thở dài một hơi, hắn suy đoán là nữ bảo tiêu Sunny da đen gọi điện thoại cho nữ hoàng. Bất quá thân là một cái
bảo tiêu, cư nhiên để cho nữ hoàng cái này “Thủ trưởng” đi hỗ trợ mang
đồ, cũng là thuộc hạ tự giác quá mức thân phận.
Hơn nữa Hướng Nhật lập tức biết đối phương tại sao phải làm như vậy, bởi vì nữ bảo tiêu Sunny vẫn nhìn hắn không thuận mắt, không muốn để cho
hắn và nữ hoàng đơn độc ở chung, lần trước tại bờ sông đã muốn phá hư
chuyện tốt của hắn và nữ hoàng, bất quá sau cùng được nữ hoàng mệnh lệnh rời đi. Lần này thủ đoạn của nàng rõ ràng cao minh hơn một chút, lại
nghĩ ra trò mời đi nữ hoàng.
Trong lòng nghĩ như vậy, trên người điện thoại đột nhiên vang lên, lấy
ra vừa nhìn, cư lại chính là Dịch tiểu di vừa rồi hắn tại trong phòng
rửa tay gọi điện thoại tới.
- Mụ, ta đi nhận cú điện thoại đã.
Hướng Nhật vội vàng đứng lên.
- Ân.
Hướng mẫu cho là Teru tiểu thư gọi tới, không có phương tiện cho nàng nghe được, cũng không có để ý.
Hướng Nhật rất nhanh chạy đến trong phòng rửa tay, phát hiện bên trong
có một người, có thể là khách bên trong tiệm cà phê, bất quá hắn không
có ở ý, trực tiếp nhận nghe điện thoại hỏi:
- Có chuyện gì không?
- Ba ngươi có phiền toái rồi.
Dịch tiểu di câu nói đầu tiên khiến cho người nghe không thoải mái.
- Phiền phức? Phiền toái gì?
Hướng Nhật nhíu mày, hướng phụ bây giờ là đi nhận cháu cùng nữ nhi trở
về, còn có thể có phiền toái gì? Trước nàng đều đã gọi điện thoại tới,
nói rất tốt, hiện tại lại đổi ý?
- Ngươi hãy nghe ta nói, chuyện cụ thể ta cũng không phải rất rõ ràng,
là những người đó bắt cóc cháu cùng nữ nhi, xảy ra nội bộ mâu thuẫn,
hiện tại chia làm hai phái, trong đó người 1 phái muốn thả người, một
phái khác kiên trì không tha, chuyện cứ như vậy giằng co xuống tới.
Dịch tiểu di giọng nói bất đắc dĩ hơn, cũng đồng dạng mang theo phẫn nộ, người phía dưới không nghe lời, đổi thành ai cũng khó chịu.
Bất quá Hướng Nhật cũng sẽ không hiểu nàng, trực tiếp lạnh giọng nói:
- Nói cho ta biết địa chỉ.
- Yên tâm, dù cho bọn họ không thả người, cũng không dám làm khó dễ ba ngươi.
Dịch tiểu di an ủi, nhưng vẫn là nói ra địa chỉ.