Nhà hàng nơi Monica tiếp đãi “Khách quý” ở quận Queens , là một nhà hàng phục vụ đồ ăn Tây, đương nhiên, nhà hàng này ở nước Mỹ cũng giống như các quán cơm Tàu ở Trung Quốc, nơi nào cũng có.
Nhà hàng Tây cách sân bay Kennedy khoảng chừng hai ba km, Hướng Nhật bắt taxi đến đó, thời gian đã trôi qua hơn hai mươi phút, trước khi đến hắn cũng không có báo trước cho Monica là mình muốn qua đây, bất quá hắn tin tưởng Monica nếu như chiêu đãi khách nhận ‘quan trọng’ như vậy, khẳng định sẽ không rời đi quá nhanh đâu.
Bước ra khỏi xe taxi, Hướng Nhật hướng cửa nhà hàng đi tới, từ một phương hướng khác, cách hắn khoảng bảy, tám mét, một người thanh niên nhân tầm ba mươi tuổi tướng mạo bình thường cũng đang hướng bên này đi tới, nhìn ra được, hai người đều nhắm tới một nơi, cùng là nhà hàng này.
Hướng Nhật liếc mắt quan sát đối phương, chủ yếu là do đối phương có khuôn mặt của người châu Á, cảm giác rất thân thiết, chỉ là không biết là người Nhật Bản, người Hàn Quốc hay là người Trung Quốc đây.
Trùng hợp đối phương lúc này cũng nhìn sang, phỏng chừng cũng là cùng một suy nghĩ giống Hướng Nhật, thậm chí còn hướng Hướng lộ ra một nụ cười lễ phép.
Hướng Nhật gật đầu xem như là đáp lại, phía sau đầu bỗng nhiên có một loại cảm giác sởn tóc gáy, đã lâu lắm rồi hắn không có cảm giác này, trong khoảnh khắc ngắn ngủi khi đối phương nhìn qua, hắn thậm chí còn cảm giác được, trước mặt mình đây không phải là một người bình thường, mà là một thứ gì đó kinh khủng trước nay chưa được biết đến.
Là dị năng giả!
Là dị năng giả nguy hiểm!
Đây là cảm giác thứ hai của Hướng Nhật. Theo thực lực đề thăng, Hướng Nhật đối với dị năng giả nhạy cảm hơn nhiều, dị năng giả dưới cấp năm hắn đều có thể nhận biết rõ ràng thực lực của đối phương, nhưng đối mặt với người thanh niên trước mặt này, hắn nhưng lại không phát hiện nổi chút nông cạn nào của đối phương, chỉ có thể mơ hồ biết được đối phương rất nguy hiểm mà thôi.
Điều này chí ít cũng chứng minh đối phương tối thiểu cũng phải là một dị năng giả cấp bậc chấp năng giả.
Hướng Nhật cũng không phải là lần đầu tiên gặp phải loại đối thủ cấp bậc này, trong sự kiện Anna và Dịch Tú bị bắt cóc ở kinh thành, tóc vàng mắt đỏ danh hiệu S của số 98 kia, chính là một chấp năng giả, nhưng cuối cùng vẫn bị hắn đơn giản mà đồ sát, tuy lúc ấy hơi có chút thủ đoạn.
Nhưng không thể phủ nhận, sau lần đấy Hướng Nhật đối với đối thủ cấp bậc chấp năng giả cũng có chút khinh thị, sinh ra cảm giác "Cũng chỉ thế mà thôi", cho đến khi ở Hồng Kông gặp phải người áo đen kia, Hướng Nhật mới có giác ngộ "Thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân", nhưng hai người kia cũng không tạo cho hắn cảm giác nguy hiểm mãnh liệt như của người thanh niên này..
Về phần trước đây trong mộng cảnh của Nhất Diệp Trâm gặp phải Âu Dương lão quái, trực tiếp cấp cho Hướng Nhật cảm giác không thể nào chiến thắng, làm cho hắn không sinh ra nổi chút ý niệm chống cự nào trong lòng, đối thủ như vậy, Hướng Nhật nhất định là bất lực, cho nên cũng không đem nàng tính trong list địch nhân nguy hiểm của mình.
Mà người thanh niên bình thường trước mặt này, tuy rằng khiến hắn cảm thấy nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt, nhưng còn chưa đến mức như Âu Dương lão quái cái loại cảm giác kinh khủng không thể địch nổi ấy được. Chỉ có thể nói là có thể uy hiếp tính mạng của hắn, nhưng không phải là không có sức mà liệu mạng, thậm chí Hướng Nhật mơ hồ có loại trực giác, chính mình vừa mới có được thủy hệ dị năng, hiện tại có thể tiêu diệt được đối phương.
Những ý nghĩ này mới vừa lóe lên trong đầu, Hướng Nhật mặt ngoài bất động thanh sắc, đi tới trước cửa nhà hàng, trùng hợp người thanh niên bình thường kia lúc này cũng đi đến bên cạnh.
- Xin chào, ngươi là người Trung Quốc hả?
Hướng Nhật vừa mới chuẩn bị bước vào trong nhà hàng, người thanh niên bình thường kia đột nhiên dùng tiếng Anh hỏi, tuy rằng hỏi rất đột ngột, nhưng lại không làm cho người khác cảm thấy khó chịu.
Hướng Nhật sững sờ một chút, mới ý thức được đối phương là đang cùng mình nói chuyện.
- Đúng thế, ngươi cũng vậy sao?
Lời này hoàn toàn là Hướng Nhật theo bản năng hỏi lại.
- Thực trùnh hợp, ta mới từ quốc nội đến, ngươi là người đồng hương đầu tiên ta gặp được ở nước Mỹ này đấy.
Người thanh niên tựa hồ có chút kinh hỉ, mỉm cười vươn tay ra.
Hướng Nhật cũng đưa tay ra bắt tay đối phương, cái này cũng không phải là hắn buông lỏng cảnh giác, mặc dù nói đối phương rất nguy hiểm, nhưng cũng không khiến cho hắn cảm thấy bất kỳ địch ý nào.
Hướng Nhật trong lòng buông lỏng một hơi song cũng đồng thời cảm thán lần thứ hai "Thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân", trên cái thế giới này, cao thủ dị năng còn có rất nhiều, trước đây chính mình đúng là ếch ngồi đáy giếng mà.
- Tha hương nước khác gặp đồng hương thế này quả là hiếm có, cùng nhau dùng bữa sao?
Người thanh niên rất hào sảnh, lập tức mở miệng mời Hướng Nhật.
Nếu như nói lúc trước hỏi Hướng Nhật là người nước nào không tính là đột ngột, hiện tại mời ăn cơm cùng cũng có chút đường đột, dù sao đây cũng là ở nước ngoài, lần đầu tiên hai người đồng hương gặp mặt cũng không thể đạt đến tình cảnh thế này được.
- Tốt, ta giờ cũng đang chỉ có một mình.
Hướng Nhật không có cự tuyệt, thứ nhất hắn nghĩ có một người yểm trợ cũng tốt, cho dù có bị Monica nhận ra cũng có cớ mà mượn, thứ hai là hắn đối với người thanh niên bình thường này cũng có chút hứng thú, người có thể khiến hắn cảm thấy nguy hiểm cũng không nhiều, hơn nữa lại là một người Trung Quốc, nhiều một người bạn đương nhiên so nhiều hơn một kẻ địch thì tốt hơn.
- Mời.
Người thanh niên rất nho nhã lễ độ, Hướng Nhật cũng không khách khí, đi vào trước.
Bên trong nhà hàng rất an tĩnh, khách nhân mặc dù nhiều, nhưng tất cả đều là đang nhỏ giọng nói chuyện với nhau, cũng không có một tiếng động ồn ào lớn nào, ai cũng đều lộ ra hình tượng thân sĩ thục nữ.
Hướng Nhật liếc mắt đến vị trí trung tâm nhà hàng đã thấy ngay đám người Monica, chủ yếu là các nàng thực sự quá nổi bật, ba người đều là nữ nhân, hơn nữa đều là những nữ nhân xinh đẹp.
Tuy rằng nhìn thấy"Khách quý" Monica tiếp đãi đều là phụ nữ, ghen tuông trong lòng Hướng Nhật thoáng cái đã tiêu biến đi mất, nhưng khi thấy rõ hai người "Khách quý" kia thì, trong lòng Hướng Nhật lại run sợ đứng lên.
Hai nữ nhân xinh đẹp kia hắn đều biết, lại là Hoắc Vãn Tình và La tỷ, các nàng sao lại tới New York? Còn có La tỷ thế nào...
Hướng Nhật đột nhiên trừng to mắt, đó là La tỷ sao? Thế nào đột nhiên lại trẻ ra nhiều như vậy?
Nàng trước đây so với Hoắc Vãn Tình còn muốn lớn hơn một hai tuổi, nhưng bây giờ so với Hoắc đại tiểu thư lại nhỏ hơn vài tuổi, đây là...
Trong lòng Hướng Nhật đột nhiên chấn động mạnh một cái, bởi vì hắn đã suy đoán ra được nguyên nhân, Hồng Long, là Hồng Long.
Không nghĩ tới người lấy đi Hồng Long chính là La tỷ, chỉ có Hồng Long kia mới có lực lượng có thể làm cho người ta trẻ ra vài tuổi, nếu không thì chả còn cái gì có thể lý giải cho việc nàng ta đột nhiên trẻ ra vài tuổi nữa.
Tiếp theo Hướng Nhật lại nghĩ tới, Hồng Long nếu là La tỷ cầm, vậy thì nàng chính là người áo đen kia. Điều này làm Hướng Nhật có chút không dám tin tưởng, người hắn vẫn muốn làm rõ thân phận hắc y nhân kia, cư nhiên lại chính là La tỷ, ẩn núp ở ngay bên cạnh mình.
Khó trách lúc trước nàng uy hiếp mình không cho thương tổn Hoắc Vãn Tình, không thì sẽ không bỏ qua cho mình. Buồn cười chính mình lúc đó cũng không có để ở trong lòng, không ngờ uy hiếp này tý nữa là biến thành hiểm họa a.
Hướng Nhật đột nhiên cảm thấy có chút may mắn, may là không có đắc tội nàng quá đáng quá. Bất quá nếu Hồng Long đang ở trên người nàng, phải tìm nàng đòi trở lại mới được. Nhưng thực lực La tỷ hắn đã lĩnh giáo qua, muốn từ trong tay nàng cướp về hầu như không có khả năng, phải dùng chút thủ đoạn mới được.
Trong đầu vừa suy nghĩ, vừa theo sau chân người thanh niên đi tới phía trước, thời điểm sắp tới gần ba người Monica, Hướng Nhật mới ý thức được, "Nguy cơ" đang tới gần.
- Chúng ta ngồi chỗ này nhé?
Người thanh niên chỉ một ngón tay vào bàn bên cạnh Monica vừa mới được thu dọn xong, cũng không đợi Hướng Nhật đồng ý, trực tiếp ngồi xuống.
- Ừ.
Hướng Nhật trong lòng cười khổ, hắn có thể phản đối sao? Ngươi cũng đã ngồi xuống rồi. Vốn là hắn chỉ tính toán tìm tới vị trí gần Monica một chút, nhìn xem nàng tiếp đãi khách nhân trọng yếu gì, do khoảng cách hơi xa, hơn nữa hắn cũng đã hóa trang qua, Monica rất có thể sẽ không nhận ra được hắn.
Nhưng bây giờ khoảng cách gần như vậy, mặc dù hắn lúc này vẫn còn đang đội mũ, vẫn còn dính bộ râu giả, Hướng Nhật cũng không dám đánh cược ba người Monica sẽ không nhận ra hắn, dù sao ba nữ nhân này hắn đều đã từng quen biết, nhất là Hoắc Vãn Tình và Monica, đều là người đã từng chung gối với hắn, xem như là phi thường hiểu rõ hắn mà.