“Im đi!” Nghe thấy Phạm Thải Hồng nói lung tung, Hướng Nhật thật muốn khâu cái miệng của nàng lại, nếu như không phải bây giờ đang có An đại tiểu thư bên ngoài thì cho dù 18 năm sau có xảy ra thảm kịch cha con tương tàn cũng phải đem nàng xử ngay tại chỗ.
Có lẽ là nghe được tiếng kêu cứu bên trong phòng nên An Tâm nhất thời cũng không đoái hoài gì nữa, trực tiếp mở cửa vọt vào.
“Hướng Quỳ?” Khi nhìn thấy trong phòng không có xảy ra một màn trong tưởng tượng kia, An Tâm thở phào nhẹ nhõm, càng nhiều hơn chính là nghi ngờ và khiếp sợ, tình huống trong phòng thật giống như đại chiến thế giới vậy, khắp nơi một mảnh bừa bãi, thậm chí trên tường còn có dấu vết bị phá hỏng rõ ràng.
Hướng Nhật rút lại lĩnh vực đang giam cầm Phạm Thải Hồng, nhìn về phía An đại tiểu thư nói: “Nữ nhân này là người bị bệnh thần kinh, cô ta nói mà em cũng tin?”
“Em không biết... Hai người đang đánh nhau à?” An Tâm có chút xấu hổ, cảm giác vội vã xông vào như vậy thì đối với nam nhân không tin tưởng, sau khi hỏi xong không đợi nam nhân trả lời mà vội vàng cáo từ, “Em đi đây, hai người cứ tiếp tục...”
Sầm! Cửa bị đóng lại.
“An An...” Phạm Thải Hồng kêu cũng không kịp, mắt thấy cửa bị đóng lại, mặt đầy cảnh giác nhìn nam nhân không có hảo ý đang đi về phía mình.
“Không cần khẩn trương như vậy, cô cho là tôi có hứng thú đối với cô sao?” Hướng Nhật trừng mắt nhìn nàng một cái, thật ra thì sau khi An đại tiểu thư đi vào, tức giận trong lòng hắn cũng tiêu tan không sai biệt lắm.
“Hoàn toàn không có chút hứng thú nào?” Phạm Thải Hồng hừ nhẹ một tiếng,”Nếu như ta nói với ngươi không cần có trách nhiệm gì với ta, cũng không cần lo lắng 18 năm sau sẽ có người đến trả thù ngươi, ngươi vẫn sẽ không có hứng thú sao?”
“Ặc...” Hướng Nhật bị nghẹn một chút, nhìn khuôn mặt tinh xảo của Phạm Thải Hồng đến mấy người Sở Sở cũng phải kém một bậc kia, mặc dù là tuổi bác gái nhưng lại trẻ như thiếu nữ thanh xuân vậy, nếu như không có bất kỳ cố kỵ nào... Suy nghĩ một chút, Hướng Nhật đột nhiên có phản ứng.
“Trong lòng lại không chảy nước miếng rồi chứ gì...” Phạm Thải Hồng khinh thường liếc bộ phận rõ ràng nào đó của hắn một cái, giọng kiêu ngạo đắc ý hơn, trên mặt cũng có chút đỏ dâng lên.
Hướng Nhật ho khan một cái, bị nói như vậy càng không thể trả thù hành động đánh lén lúc trước được, đành nói qua chuyện khác: “Bây giờ thực lực của cô đã lên cấp 5, nếu như tôi muốn giúp Sở Sở các nàng trở thành dị năng giả thì sẽ trực tiếp đến cấp mấy?” Phạm Thải Hồng bởi vì lúc trước có 3 cấp làm nền tảng cho nên có thể đi thẳng đến trình độ cấp 5. Hướng Nhật suy nghĩ cũng nên biến Sở Sở các nàng thành dị năng giả, như vậy thì coi như gặp phải nguy hiểm gì cũng có sức tự vệ. Chẳng qua là không biết các nàng hoàn toàn không có nền tảng gì, khi trở thành dị năng giả sẽ là có cấp bậc nào.
“Ta cảm thấy tốt nhất là ngươi nên thu hồi loại ý tưởng như vậy, không nên nghĩ đem Sở Sở các nàng thành dị năng giả.” Phạm Thải Hồng lạnh lùng nhìn hắn.
“Hử?” Hướng Nhật nhíu mày một cái, có chút khó chịu nhìn nàng, giúp nữ nhân của mình biến thành ‘siêu nhân’ cũng có vấn đề sao?
“Còn không hiểu hả? Ta nói cho ngươi, cũng không phải tất cả mọi người đều thích trở thành ‘phi nhân loại’. Ta đã sớm biết ngươi có Hồng Long nhất định sẽ có ý tưởng như vậy, trước đó ta thử qua thái độ của các nàng ấy, trừ Thanh Thanh có chút động tâm ra, những người khác hoàn toàn không có hứng thú.” Phạm Thải Hồng cười lạnh nói.
Loading...
“Chỉ có Tiểu Thanh sao?” Hướng Nhật ngược lại chưa từng nghĩ Phạm Thải Hồng sẽ thay hắn nghĩ xa như vậy, bất quá nghe nàng vừa nói như vậy, mới biết mình có chút chuyên quyền độc đoán quá, chỉ muốn tốt cho Sở Sở các nàng mà không nghe xem suy nghĩ trong lòng các nàng ấy là như thế nào. Còn Thạch Thanh có chút động tâm thì dù sao lúc trước nàng cũng vì theo đuổi lực lượng cường đại mới bái hắn làm sư phụ.
“Hừ!” Phạm Thải Hồng lại hừ lạnh một tiếng, nói tiếp, “Hơn nữa đột nhiên từ người bình thường biến thành dị năng giả cũng không phải là dễ dàng như vậy, quá trình trung gian phải chịu thống khổ gì ngươi có biết không?”
“Thống khổ?” Hướng Nhật sững sốt một chút, chỉ chỉ nàng ta, “Mới vừa rồi tôi có cảm thấy cô có thống khổ gì đâu.”
“Đó là bởi vì ta vốn không phải là người bình thường.” Phạm Thải Hồng nói, lại trừng hắn một cái, “Từ một người bình thường biến thành dị năng giả, không nói vấn đề thống khổ, đột nhiên có năng lực vượt xa người bình thường cũng không phải ai cũng có thể tùy ý tiếp nhận, hơn nữa cũng phải có khoảng thời gian thích ứng. Cho nên nếu như ngươi muốn đem Sở Sở các nàng thay đổi thành dị năng giả, tốt nhất là trước hết trưng cầu ý kiến của các nàng đã, bất quá không nên trực tiếp đi hỏi, bởi vì nếu như ngươi tự mình đi hỏi, các nàng nhất định sẽ nhân nhượng ngươi, ngây ngốc đồng ý, đừng nói trong đó phải chịu thống khổ gì, coi như có nói cho các nàng biết rất có thể sẽ phải chết các nàng cũng đồng ý.”
Một loạt lời nói thông não làm cho Hướng Nhật nghiêm túc nghĩ lại, quả thật cũng không phải tất cả mọi người đều có thể thích ứng với việc đột nhiên có được siêu năng lực. Lấy ví dụ Monica ở New York xa xôi mà nói, ban đầu nàng biết mình trở thành quỷ hút máu, có siêu năng lực nhưng lại không có gì cao hứng cả, thậm chí còn yêu cầu hắn đem nàng trở về như cũ, nàng tình nguyện làm một người bình thường.
“Lại nói một chút về vấn đề thống khổ.” Thấy nam nhân yên lặng không nói, Phạm Thải Hồng mặt đầy nghiêm túc nói, “Biết ban đầu ta trở thành người dị năng có bao nhiêu thống khổ không? Ta cũng không phải là người vốn có dị năng tự thức tỉnh, lúc đầu sư phụ vì ta... Loại thống khổ đó không phải người nào cũng có thể chịu được, ngươi nguyện ý nhìn Sở Sở các nàng chịu đựng loại thống khổ như vậy sao? Cả người giống như bị lửa đốt, tứ chi giống như bị cắt đứt, ngươi thật muốn thấy sao?”
“Được rồi, đừng nói nữa, tôi biết nên làm thế nào.” Hướng Nhật có chút phiền não cắt đứt lời của nàng, thống khổ mà Phạm Thải Hồng nói hắn chắc chắn sẽ không để cho Sở Sở các nàng trải qua dù chỉ một lần. Đã như vậy hay là để cho các nàng sống tự do tự tại, mỗi ngày đều vui vui vẻ vẻ, có mình ở bên cạnh bảo vệ, còn có vệ sĩ miễn phí 10 năm Phạm Thải Hồng này vậy là đủ rồi. Hơn nữa thế giới cũng không có nguy hiểm như vậy, cũng không phải là mỗi ngày đều có đại chiến thế giới.
“Ta biết có một loại phương pháp không cần bị thống khổ gì mà có thể lập tức trở thành dị năng giả.” Phiền não của nam nhân Phạm Thải Hồng cũng cảm nhận được, bất quá nàng không để ý, vẫn tiếp tục nói, giống như cố ý dẫn dụ vậy.
“Phương pháp gì?” Hướng Nhật nghe thấy ánh mắt sáng lên, nếu như có loại phương pháp này, ngược lại có thể để cho người khác dễ tiếp nhận hơn, ít nhất trước hết có thể giúp Tiểu Thanh có chút động tâm trở thành dị năng giả.
“Sơ ủng.” Phạm Thải Hồng bình thản nói ra hai chữ.
“Sơ ủng? Cô nói là để người huyết tộc cắn một cái?” Hướng Nhật không khỏi ngẩn ra, vấn đề ‘sơ ủng’ này lúc trước Lưu Phi có giới thiệu qua với hắn, lấy Monica mà nói, bất quá nàng là ngụy sơ ủng rất hiếm thấy, có thể sao chép tất cả năng lực của Lưu Phi. Mà sơ ủng thông thường thì đạt được năng lực thấp hơn một bậc so với ‘bề trên’, ví dụ người sơ ủng là dị năng giả cấp 4 thì người bị sơ ủng sẽ đạt được năng lực dị năng giả cấp 3.
“Xem ra ngươi biết loại phương pháp này, như thế nào, chịu để nữ nhân của ngươi trở thành quỷ hút máu sao?” Phạm Thải Hồng cười lạnh một tiếng.
Dĩ nhiên không thể được!
Monica là chuyện đã thành không còn cách nào khác, còn Sở Sở các nàng, Hướng Nhật suy nghĩ một chút hay là bỏ đi.