Đỉnh Cấp Rể Quý

Chương 702: Chương 702




“Tuy là nói vậy, nhưng em phải nhớ kỹ, cố gắng hàn gắn lại mối quan hệ của em và Công chúa Anne, phải biết chỉ khi tình cảm của hai người sâu đậm thì sau khi kết hôn mới có thể hạnh phúc, đừng vì lợi ích nhất thời mà ảnh hưởng đến lâu dài!”

Arthur có chút không yên tâm nên năm lần bảy lượt dặn dò Caesar.

“Dạ được, anh trai cứ yên tâm, lời của anh em sẽ ghi nhớ trong lòng!”

Caesar ở bên đầu dây bên kia đồng ý ngay lập tức, anh ta tuy không biết ba đã đề ra chuyện liên hôn công chúa Công chúa Anne với anh trai khi nào, nhưng anh ta biết tại sao anh trai lại từ chối, đó là vì anh trai kể từ khi vào đội hộ vệ Giáo Đình thì đã nhất kiến chung tình với thánh nữ Giáo Đình, không phải cô ta thì không lấy. . Đam Mỹ Hài

Hơn nữa anh trai sở dĩ cố gắng luyện võ như vậy, là vì để có được sự chú ý của thánh nữ Giáo Đình.

Hơn nữa nghe nói cuộc thi võ học cấp thế giới lần này, Giáo hoàng cũng đang chú ý đến, ông ta muốn chọn ra một nhân tài từ trong lớp trẻ, sau đó đính hôn thánh nữ cho người đó.

Arthur cũng biết được thông tin này, anh ta âm thầm phân tích, chỉ e lần này người thắng cuộc, cũng chính là quán quân cuối cùng của cuộc thi cấp thế giới lần này, có thể trở thành lang quân như ý của thánh nữ.

Cho nên Arthur đã dành rất nhiều thời gian và công sức, ngày đêm liên tục tu luyện, anh ta muốn lấy thánh nữ về.

Sau khi cúp điện thoại, ánh mắt Arthur nhìn về phía xa, trong lòng thầm nói: “Cuộc thi võ học lần này mình nhất định phải lấy được một thứ hạng, mình nhất định phải trở thành nhân tài kiệt xuất trong lớp trẻ, An Kỳ Nhi, đợi anh!”

Lúc này, tháp Luân Đôn nước A.

Tiệc sinh nhật của Công chúa Anne đã kết thúc, bữa tiệc này cũng không tệ, đương nhiên nếu như không có Caesar thì buổi tiệc sẽ càng thêm viên mãn.

Các vị khách tham gia bữa tiệc, còn có Trần Dật Thần đều đã rời đi.

Công chúa Anne dọn dẹp một chút, chuẩn bị về phòng tắm rửa rồi gọi video với Trần Dật Thần.

Chính vào lúc này, nữ người làm đi tới, nói mấy câu với Công chúa Anne.

“Ba tìm tôi ư?”

Công chúa Anne tuy không biết ba tìm cô ta là vì chuyện gì, nhưng Anne không có nán lại lâu, trực tiếp đi đến phòng mà ba đang ở.

“Phụ Vương, người tìm con có chuyện gì?”

Công chúa Anne vừa bước vào phòng thì liền hành lễ với ba.

“Ha ha ha, nào nào nào, yến tiệc lần này tổ chức như thế nào?”

Ilanbo nở nụ cười nhìn Anne, ánh mắt rất sủng nịch.

Ông ta có một con trai một con gái, con trai chính là Vương tử của Hoàng thất nước A, cũng chính là người kế vị Quốc Vương tương lai, mà còn gái chính là Công chúa Anne.

Đối với đứa con gái này, Ilanbo có thể nói là đã đặt rất nhiều tâm tư, yêu thương quan tâm cô hết mực.

“Ừm! Cũng được!”

Công chúa Anne do dự một hồi, nhưng cũng không có nói mấy chuyện không vui trên bữa tiệc ra.

Chỉ là cô ta không nói, nhưng vua ba, Ilanbo lại nói: “Theo như ba biết, thì Trần Dật Thần nước H kia đã đuổi Caesar ra hỏi hội trường bữa tiệc, là như vậy sao?”

“Không sai, thưa ba, sở dĩ làm như vậy hoàn toàn là vì tên Caesar đó quá không đặt ai vào mắt rồi!”

Hiển nhiên ba đã biết tất cả, Anne cũng không có gì để giấu diếm nữa, liền nói rõ ràng huỵch toẹt ra ngoài.

“Haiz, con bé này, chỉ e con không phải vì mấy nguyên nhân này đâu đúng chứ!”

Thấy Anne không nói gì, Ilanbo tiếp tục nói: “Ba nghĩ tất cả những thứ này, đều là vì Caesar bất kính đối với Trần Dật Thần nước H, đúng không?”

Ba đã nói trúng trọng điểm rồi, Công chúa Anne chỉ cảm thấy tay chân luống cuống, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

Ba của Anne, vị quốc vương Ilanbo này nhìn thấy biểu cảm của con gái, ông ta há có thể không biết là nó có ý gì sao.

“Con à, chuyện mà ba muốn nói với con, con và Trần Dật Thần là không thể đâu, hai người không thể ở cùng nhau, càng không thể kết hôn!”

Thanh âm của ba còn chưa dứt thì sắc mặt của Công chúa Anne đã soạt một cái trở nên âm trầm, đồng thời nội tâm cũng có chút khó chịu.

“Ba, tại sao lại không thể?”

Công chúa Anne không cam tâm mà hỏi.

“Con phải biết thân phận của mình, con là công chúa của Hoàng thất nước A, không thể tuỳ tiện gả cho một người bình thường được, chứ càng đừng nói cậu ta là người nước H!”

Ilanbo tiếp tục nói: “Đương nhiên, Hoàng thất nước A không phải loại bạc tình, Trần Dật Thần đã cứu qua con, phần ân tình này ba sẽ không quên, nhưng hôn nhân đại sự, không thể đánh đồng vào nhau được, hơn nữa, lần trước đi nước H ba đã hồi đáp lại cho cậu ta rồi!”

Công chúa Anne im lặng không nói gì, sắc mặt âm trầm như nước, như đã mất đi ánh sáng.

“Ba đã thương lượng với gia tộc Roboli xong rồi, để con gả cho truyền nhân của gia tộc bọn họ, Caesar Roboli!”

Câu nói này khiến sắc mặt Công chúa Anne thay đổi dữ dội, cảm xúc kích động mà nói: “Ba, con tuyệt đối sẽ không gả cho tên không đặt người khác vào mắt Caesar Roboli đó đâu!”

“Hừ, cho dù con không gả cho cậu ta thì cũng tuyệt đối không được gả cho Trần Dật Thần, bất luận là thân phận hay địa vị thì hai đứa đều không phải cùng một tầng lớp.”

Ilanbo là Quốc Vương, không thể vì một chút ơn nhỏ mà mất đi lợi ích, nghe thấy Công chúa Anne không nghe lời, ngữ khí ông ta liền trở nên nghiêm túc.

“Ba nói rõ rồi đó, người nước H Trần Dật Thần này, căn bản không có tư cách lấy con, hiểu chưa?”

“Ba, ba nói anh ấy không có tư cách, vậy như thế nào mới được gọi là có tư cách chứ?”

Công chúa Anne không muốn mất đi bất kỳ cơ hội nào.

“Cái này….”

Khuôn mặt Ilanbo lộ vẻ trầm tư, nội tâm đang suy nghĩ xem làm thế nào để khiến Anne từ bỏ, cần phải nghĩ ra một nhiệm vụ mà Trần Dật Thần không thể hoàn thành được.

“Ba, ba nói đi!” Công chúa Anne tiếp tục truy hỏi.

Đôi mắt của Quốc Vương Ilanbo chợt sáng lên, đột nhiên nhớ ra cuộc thi võ thuật cấp thế giới mà gần đây đã ra lệnh cho thuộc hạ để mắt, sau đó nói: “Nếu như Trần Dật Thần có thể đánh bại toàn bộ người tham gia trong cuộc thi võ học lần này, sau khi lấy được quán quân thì có thể có chút tư cách cạnh tranh với Caesar Roboli để lấy con rồi!”

“Con biết rồi, con hy vọng ba nhớ những lời mình nói hôm nay, nếu như Trần Dật Thần giành được quán quân thì sau này ba không được can thiệp vào tất cả mọi chuyện của con nữa!”

Trong lời nói của Công chúa Anne tràn đầy sự tự tin.

“Con à, đây là chuyện không thể nào, Trần Dật Thần không làm được đâu!”

Quốc Vương Ilanbo lắc đầu cười khổ.

“Ba, ba không hiểu Trần Dật Thần, điểm mạnh của Trần Dật Thần chính là biến những chuyện không thể thành có thể đó!”

Vẻ mặt Công chúa Anne đầy ắp ý cười, như nhìn thấy được thân ảnh kiêu ngạo xưng hùng xưng bá của Trần Dật Thần ở trên võ đài rồi vậy.

Nước V là địa điểm của cuộc thi võ học lần này, mà khách sạn Nước V chính là nơi mà các võ giả ngừng chân, chỗ này có thể nói là cái gì cũng có, cuộc thi lần này, võ giả ở các nơi trên thế giới chỗ nào cũng có, vì để chiếu cố bọn họ, mà nhà hàng Nước V có thể nói đã dành đủ thời gian và công sức để dọn hết tất cả đặc sản của tất cả quốc gia đến đây.

Hơn nữa là bữa ăn tự túc, các võ giả có thể tự do lựa chọn, bất kể là lúc nào, chỉ cần tới, thì nhất định sẽ có cung cấp đồ ăn.

Khi Trần Dật Thần đến nhà ăn, có thể nói đã qua thời gian dùng bữa cao điểm rồi, tuy là vậy nhưng vẫn còn không ít khách, Trần Dật Thần bước vào nhà ăn, gần như ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn tới.

Trần Dật Thần là ai, khoảng thời gian gần đây tên tuổi của anh đã thăng lên một độ cao nhất định, vượt xa cả đội trưởng đội hộ vệ Giáo Đình Nước V Arthur.

“Bên này, đại sư huynh qua bên này này!”

Đằng xa có giọng nói truyền tới, Trần Dật Thần quay đầu nhìn qua, hoá ra là Tam Giới, lúc này Tam Giới đang thưởng thức mỹ thực, miệng thì nhồm nhoàm, tay thì cầm đồ ăn, ăn rất vui vẻ, đồ ăn trước mặt anh ta đều là thịt, tên sư phá giới này.

Thấy Tam Giới réo gọi như bên cạnh chẳng có ai, Trần Dật Thần cười khổ mà đi về phía Tam Giới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.