Đỉnh Cấp Rể Quý

Chương 587: Chương 587: Toàn lực truy sát




Không tiếc bất cứ giá nào đánh giết Trần Dật Thần, quyết không thể để Trần Dật Thần sống sót rời khỏi nước N.”

Đây là quyết định cuối cùng của cuộc họp.

Sử dụng sức mạnh chiến đấu cao nhất của nước N đánh giết một người, đây là trường hợp đầu tiên của nước N kể từ thời hiện đại đến nay.

Sau khi cuộc họp đưa ra quyết định, Chiến Đường Thần Ẩn lập tức ra lệnh, yêu cầu lực lượng tuần tra ở Hokkaido phong tỏa ngay lập tức tất cả các sân bay và bến cảng lớn. Kiểm tra nghiêm ngặt mọi tuyến đường và nhà ga, hình thành mạng lưới phong tỏa nghiêm ngặt, nghiêm cấm Trần Dật Thần thoát khỏi Hokkaido.

Ngoài ra, để bảo vệ danh dự của giới võ thuật nước N và toàn bộ nước N, Amaterasu Taka cũng đã đi máy bay chiến đấu chạy tới Hokkaido ngay từ đầu.

Dựa theo kế hoạch của Chiến Đường Thần Ẩn, nếu như có thể, họ quyết định dùng cái giá thấp nhất để đánh giết Trần Dật Thần. Dùng võ giả Chiến Đường bao vây Trần Dật Thần, sau đó Amaterasu Taka Hóa Kình hậu kỳ ra tay đánh giết Trần Dật Thần.

Sau không giờ, từng chiếc xe chiến đấu gầm rú chạy trên đường phố, đường cao tốc của các quận và thành phố ở Hokkaido, như thể đang ở trong tư thế báo động cấp một.

Một nhà kho nào đó ở Hokkaido.

Trần Dật Thần nhìn ô tô ra vào, qua quan sát thì nhận thấy những chiếc xe lấy hàng chủ yếu đi vào sân bay và bến tàu, trong đó xe chở hàng nặng đi bến tàu, hàng nhẹ và nhỏ đi về phía sân bay.

Sau khi làm rõ điểm này, Trần Dật Thần lấy điện thoại di động dự phòng của mình ra và tìm thấy một dãy số do Hồ Ly gửi tới, theo Hồ Ly nói, số này là số điện thoại của Amaterasu Taka, em trai Amaterasu Takeno.

Một khi Amaterasu Takeno chết, người phụ trách hành động vây quét anh sẽ biến thành Amaterasu Taka.

Sau khi trải qua những cú sốc nặng nề vì Nhẫn Đường bị hủy diệt, Amaterasu Takeno tàn phế, lúc này Amaterasu Taka đã biến đau buồn thành hận thù, trả một cái giá đắt đỏ mời Chiến Đường Thần Ẩn ra tay vây quét Trần Dật Thần.

Sau khi biết được cuộc họp đã đưa ra quyết định, ông ta không chìm vào giấc ngủ mà vẫn luôn ngồi trong thư phòng của nhà tổ gia tộc, chờ đợi tin tức Trần Phong bị giết.

Kết quả là ông ta đợi được một một cuộc điện thoại xa lạ trước.

“Alo, ai vậy?”

Nhìn thấy cuộc gọi xa lạ, đầu tiên Amaterasu Taka khẽ giật mình, sau đó nhận điện thoại.

“Amaterasu Taka, niềm vui bất ngờ tôi tặng cho ông, ông có hài lòng không?” Trần Dật Thần khẽ cười nói.

“Trần… Trần Dật Thần?”

Lấy làm lạ nghe khi nghe thấy lời nói của Trần Dật Thần, Amaterasu lần nữa sững sờ, sau đó đã đoán được thân phận Trần Dật Thần, lập tức đứng dậy khỏi chỗ ngồi: “Rác rưởi, mày đừng có liều lĩnh, Chiến Đường Thần Ẩn thực hiện vây quét mày, mày nhất định phải chết!”

“Thật sao?”

Trần Dật Thần khinh thường cười: “Trước khi tôi đến nước N, các ông đã bố trí tỉ mỉ cái bẫy chết, cho là tôi sẽ chết chắc, kết quả tôi giải quyết tất cả mọi người. Sau đó hai người Miyamoto Hanzo và Amaterasu Takeno lên tiếng muốn lấy mạng tôi để lại nước N, kết quả tôi tắm máu gia tộc Miyamoto, trụ sở Tổ chức Nhẫn Hồn, trụ sở Nhẫn Đường, giết Miyamoto Hanzo, làm Amaterasu Takeno bị thương nặng. Lần này ông còn nói tôi chết chắc, ông cảm thấy có thể sao?”

“Phù… phù…”

Lời nói của Trần Dật Thần giống như một con dao găm sắc bén đâm vào trái tim của Amaterasu, khiến ông ta tức giận đến toàn thân run lập cập, hít thở dồn dập, nhất thời không có câu trả lời.

“Rửa sạch sẽ cổ của ông chờ đấy, tôi lập tức sẽ đến Đông Kinh lấy mạng chó của ông, giết sạch những thành viên nòng cốt của gia tộc Amaterasu.” Trần Dật Thần lạnh lùng nói.

“Được, được, được, đồ rác rưởi, tao chờ mày tới giết tao!” Vẻ mặt Amaterasu căm hận, giọng điệu vừa sợ hãi vừa tức giận.

Ông ta rất phẫn nộ trước thái độ vô cùng kiêu ngạo của Trần Dật Thần, chỉ ước có thể lập tức lột da tróc thịt Trần Dật Thần để trút mối hận trong lòng, nhưng đồng thời cũng sợ hãi không thể giải thích được trước những lời nói của Trần Dật Thần.

Như Trần Dật Thần nói, mặc dù Chiến Đường Thần Ẩn đã ra tay hành động, triển khai mạng lưới phong tỏa dày đặc, nhưng ông ta cũng không thể cam đoan Chiến Đường Thần Ẩn chắc chắn có thể đánh giết được Trần Dật Thần tại Hokkaido, mà một khi Trần Dật Thần chạy ra khỏi Hokkaido, lẻn vào đến Đông Kinh, vậy thì sau khi cơn ác mộng ập xuống, gia tộc Amaterasu có thể sẽ đứng trước đại họa cả gia tộc bị diệt vong.

Lần này Trần Dật Thần không nói gì thêm mà cúp điện thoại, cực nhanh phi tới phía trước lối ra nhà kho, im hơi lặng tiếng đưa điện thoại di động đã tắt máy đặt vào một chiếc xe tải đang khởi động sắp rời đi.

Trước đó anh đã quan sát, chiếc xe hàng này đều chứa hàng hóa nhỏ nhẹ, tiến về sân bay.

Sau khi làm xong tất cả những điều này, Trần Dật Thần với tốc độ khủng khiếp lại thần không biết quỷ không hay vụt qua một chiếc xe tải khác chở hàng nặng ở bên cạnh chuẩn bị đi đến bến cảng Hokkaido, sau đó thoáng cái chui vào gầm xe, đem dây an toàn trên người thắt vào gầm ô tô, hai tay nắm lấy giữ các phụ kiện ở dưới gầm xe, bảo đảm cơ thể và mặt đất duy trì khoảng cách an toàn nhất định.

Ngay sau đó chiếc xe tải hướng đến sân bay chạy ra khỏi khu nhà kho trước, chiếc xe tải nơi Trần Dật Thần đang ẩn nấp theo sát phía sau. Hai chiếc xe tải lớn khởi hành theo hai hướng hoàn toàn trái ngược nhau.

Mặc dù anh đã nói với Amaterasu Taka rằng anh sẽ đến Đông Kinh, nhưng cũng không thực sự muốn đến Đông Kinh để giết Amaterasu Taka.

Bởi vì trước đó anh đã thấy không chỉ một chiếc xe quân sự, biết Chiến Đường Thần Ẩn, tổ chức có sức chiến đấu cao nhất của nước N đã được điều động.

Trong tình huống như vậy, nhất định anh phải rời nước N ngay lập tức, nếu không sẽ phải đối mặt với sự vây quét của toàn bộ Chiến Đường Thần Ẩn. Đây là một việc cực kỳ nguy hiểm.

Đối với anh mà nói, sử dụng danh tính giả để đi máy bay rời khỏi nước N đã không thể thực hiện được, biện pháp duy nhất chính là đi thuyền.

Mà anh liên lạc với Hồ Ly, biết được lúc ba giờ sáng sẽ có một chiếc tàu chở hàng từ bến cảng Hokkaido xuất phát đến bến cảng Busan, Cao Ly.

Để tránh cho đêm dài lắm mộng, anh định lên chuyến tàu chở hàng này rời đi, nhưng vì thời gian quá gấp, nhất định phải dùng phương tiện giao thông.

Vì thế mục đích của anh khi gọi cho Amaterasu Taka là để gây hoang mang cho đối phương, khiến đối phương lầm tưởng rằng anh sẽ không rời đi, đồng thời đặt điện thoại di động của mình lên xe tải đi đến sân bay, cố tình thu hút sự chú ý của Chiến Đường Thần Ẩn và lực lượng tuần tra, nhằm mục đích làm rối loạn tầm mắt một lần nữa.

Quả nhiên.

Trong nhà tổ gia tộc Amaterasu, Đông Kinh.

Amaterasu Taka, người vừa kết thúc cuộc gọi với Trần Dật Thần, ngay lập tức gọi đến số điện thoại của Sato Murakami, người đứng đầu đội tuần tra nước N.

“Sato-kun, vừa rồi tôi nhận được điện thoại của tên rác rưởi kia, cậu ta tuyên bố muốn tới Đông Kinh đánh giết tôi.” Điện thoại kết nối, Amaterasu Taka mở miệng trước, đi thẳng vào vấn đề.

“Cái…cái gì?”

Ngạc nhiên nghe được lời nói của Amaterasu Taka, Sato Murakami không khỏi giật mình: “Cậu ta không khỏi quá kiêu ngạo rồi đúng không?”

“Đúng vậy, cậu ta hoàn toàn không để Chiến Đường Thần Ẩn và lực lượng tuần tra các ông vào mắt.” Amaterasu Taka nói.

“Nếu cậu ta không kiêu ngạo như vậy thì chúng ta cũng phải mất một thời gian mới tìm được cậu ta. Cậu ta đã chủ động tiết lộ tin tức, vậy thì cậu ta cách cái chết không còn xa nữa.”

Sato Murakami có chút tức giận nói: “Ngài Amaterasu, ông gửi cho tôi số điện thoại và thời gian cuộc gọi đó, tôi sẽ tiến hành định vị chiếc điện thoại đó ngay bây giờ, đồng thời liên lạc với Chiến Đường để vây quét cậu ta.”

“Được rồi, Sato-san.”

Amaterasu Taka vội vàng đáp lời, sau đó không nói thừa nữa, trực tiếp cúp điện thoại, gửi số điện thoại di động và thời gian gọi mà vừa rồi Trần Dật Thần đã sử dụng gửi cho Sato Murakami.

Sau khi Sato Murakami nhận được số điện thoại di động và thời gian trò chuyện thì lập tức yêu cầu Phòng Thông tin của Cơ quan Tuần tra Quốc gia nước N định vị, truy lùng dấu vết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.