Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống

Chương 44: Chương 44: Buổi tiệc




Nếu hỏi hôm nay cả Kinh Hoa có chuyện gì khiến mọi người sôi trào thì đó chính là việc của Hạ gia.

“Ngươi có biết hay không a? Nghe nói hôm nay Hạ tổng sẽ giới thiệu cho mọi người biết đứa con trai thứ 3 của mình...”

“Xời, chuyện này ta đã biết từ lâu rồi. Không những thế, ta còn biết cả chuyện Nhị thiếu gia của Hạ gia cũng đã tỉnh lại a.”

“Vậy sao? Hạ gia gần đây đúng là xảy ra nhiều chuyện quá nhỉ?”

Trên báo, truyền thông, internet lúc này cũng đều đang đưa tin về vị Tam thiếu gia bí ẩn của Hạ gia lại sắp xuất hiện, cùng với việc đó chính là vị Nhị thiếu gia vốn dĩ bị tai nạn gãy mất một chân, trở thành người thực vật kia cư nhiên lại bắt đầu tỉnh dậy.

Mà tối hôm nay, tại nhà chính của Hạ gia cũng sẽ tổ chức một bữa tiệc, mời hết tất cả những nhân vật tiếng tăm lừng lẫy cũng như các đài truyền thông lớn nhất cả nước đến đây tụ hội.

Mà lúc này đây, Hạ Vũ đang chậm rãi thay vào bộ Âu phục màu trắng do Vương Dung đích thân nhờ người chuẩn bị, sau khi mặc vào bộ đồ này, hắn liền càng trở nên giống như một vị bạch mã vương tử bước ra từ trong thần thoại.

Điều này khiến cho chỉ cần là nơi mà hắn đi qua thì chỉ số quay đầu nhìn lại luôn là 100%, mặc dù hắn đang yên lặng đứng trong góc tối nhưng tiếng xì xào bàn luận vẫn luôn luôn vang lên ở bên tai hắn.

“Oa, cậu ta là ai vậy a, đẹp trai đến như vậy?”

“Chẳng lẽ là minh tinh do Hạ gia thuê đến để góp vui?”

“Có thể a, ngoại hình đúng là tốt xem thật sự.”

“.....”

Đối với những lời này, Hạ Vũ vẫn luôn giữ lấy một gương mặt lạnh lùng không để ý tới. Haizz, gương mặt quá đẹp trai cũng không phải là lỗi của hắn a, Hạ Vũ rất không có tiết tháo mà tự luyến trong lòng. (¬_¬)

“Hạ tổng, nghe nói hôm nay ông muốn giới thiệu với mọi người đứa con trai thứ ba của bản thân?”

Lúc này, Hạ Bình đang đứng cùng với một đám lão tổng trên thương trường, sau khi trò chuyện vài câu, một người trung niên vẫn là không nhịn được mà hỏi ra miệng.

“Đúng vậy, Hạ Vũ, mau qua đây a.”

Nhắc tới con trai của mình, Hạ Bình liền cười đến không ngậm miệng được, dù là người ngu cũng có thể nhìn ra được ông đối với đứa con trai này có bao nhiêu tự hào cũng như yêu thích.

Nhìn thấy Hạ Vũ đang cầm ly rượu đứng ở một góc, phảng phất như cùng không khí xôn xao của buổi tiệc chia làm hai phương khác nhau, Hạ Bình liền vẫy tay về phía hắn, cất giọng gọi.

Vốn dĩ những người xung quanh đều đang lén chú ý về phía ông, sau khi thấy ông gọi Hạ Vũ thì cũng lập tức nhốn nháo nhìn theo. Ngay khi Hạ Vũ vừa bước ra khỏi góc khuất, những người này cũng đều đồng loạt hít vào một ngụm khí lạnh.

Trên đời này cư nhiên lại có người đẹp đến như vậy, một đám người đều đồng loạt có cùng suy nghĩ. Đúng là hổ phụ không sinh khuyển tử mà, gương mặt của Hạ Vũ căn bản chính là được đúc ra từ Hạ Thành a.

“Cha, có chuyện gì không ạ.”

Nhàn nhạt đứng bên cạnh Hạ Bình, Hạ Vũ liền hướng về phía mấy vị lão tổng xung quanh gật đầu xem như chào hỏi. Thấy vậy, mấy vị lão tổng này cùng với Hạ Bình đều đánh cho Hạ Vũ một điểm tán thưởng.

“Ha hả, không có chuyện gì a, đi theo cha.”

Vừa nói, Hạ Bình vừa cười ha ha mà câu vai Hạ Vũ, ra hiệu cho hắn cùng ông đi lên sân khấu lớn được bày biện ở giữa sân. Thân ảnh hai người vừa mới xuất hiện ở trên đài cao thì mọi người xung quanh đều đã nhanh chóng nhìn về phía họ, các phóng viên cùng các đài truyền hình cũng đều đưa máy quay về phía hai người.

“Xin chào các vị khách quý đang có mặt tại buổi tiệc này. Tôi là Hạ Bình, đồng thời cũng là gia chủ của Hạ gia, hôm nay ngoại trừ ăn mừng việc đứa con trai Hạ Thành của tôi đã tỉnh lại, thì ngoài ra tôi còn muốn giới thiệu với mọi người một người...”

Tới tới, mọi người lúc này cũng đều chăm chú lắng nghe lời kế tiếp mà Hạ Bình sắp nói, bọn họ đều biết đây mới là chuyện chính của buổi tiệc. Nhưng là ngoài dự đoán của mọi người, Hạ Bình lại quăng thêm một quả bom nặng ký khiến tất cả bọn họ đều há hốc kinh hãi.

“Đây chính là đứa con trai thứ ba của tôi, Hạ Vũ, sau này nó sẽ chính là người thừa kế tập đoàn NR của Hạ gia.”

Từ trong kinh ngạc lấy lại tinh thần, những người này mới nhao nhao khen ngợi cùng chúc mừng Hạ Bình.

“Tam thiếu gia đúng là rất có phong phạm của Hạ tổng a...”

“Phải phải, chắc chắn sẽ là anh hùng xuất thiếu niên, tuổi trẻ tài cao...”

“Điều đó là đương nhiên rồi, nhìn một thân khí chất đó của Tam thiếu gia đi, căn bản chính là phiên bản lúc trẻ của Hạ tổng mà...”

“......”

Mặc dù không biết lời nào là thật lời nào là giả, nhưng Hạ Bình vẫn được những người này nói đến mắt đều híp thành một đường mà cười ha hả, mặc dù ngoài miệng vẫn là khiêm tốn khước từ nhưng trong lòng ông cũng đã vô cùng tự hào.

Mà nhân vật chính là Hạ Vũ lúc này cũng đã im lặng không một tiếng động mà chuồn êm. Bởi vì bên dưới có một cái nữ nhân đang hướng về phía hắn ngoắc tay gọi.

Vừa theo chân nàng bước vào trong vườn, Hạ Vũ liền bị một cơ thể đẫy đà ôm vào lòng. Bên tai cũng vang lên giọng nói ghen ghét có mùi giấm chua chua.

“Bảo bối a, ta thật sự rất muốn đem ngươi giấu đi. Vĩnh viễn đều không cho người khác nhìn thấy.”

Nghe thấy lời này của Huyết Cơ, Hạ Vũ liền vô cùng bất đắc dĩ mà gỡ ra tay nàng. Hắn thật sự là không còn cách nào sửa được cái tính cách bá đạo không nói lý lẽ này của nàng a.

“Huyết Cơ, cho ngươi.”

Từ trong túi áo lấy ra chiếc hộp được gói tỉ mỉ, Hạ Vũ liền nở nụ cười mà đặt nó vào trong tay nàng. Thấy vậy, Huyết Cơ cũng thuận thế mà đem nó mở ra, một cỗ vui vẻ liền lập tức tràn đầy trong lòng của nàng.

“Ồ, ngươi là cố ý tặng cho ta sao?”

Bị ánh mắt sáng quắc của nàng nhìn đến có chút mất tự nhiên, Hạ Vũ liền khụ một tiếng rồi quay mặt sang bên cạnh. Không biết có phải là do ánh đèn hay không nhưng vành tai của hắn dường như lại có chút đỏ.

“Khụ khụ, ngươi đừng tự mình đa tình nữa. Ban nãy ta đi ngang quầy bán hàng rong, thấy nó xấu xí quá nên muốn mang về trêu chọc ngươi một phen mà thôi.”

“Ồ, vậy sao?”

Hiểu ý mà bật cười một tiếng, Huyết Cơ liền không nhắc tới việc này nữa. Nàng biết rõ nếu cứ tiếp tục trêu chọc hắn thì hắn nhất định sẽ thẹn quá thành giận, ai kêu bảo bối nhà nàng chính là khẩu thị tâm phi a.

Nắm lấy sợi dây chuyền trong tay, trong lòng nàng liền lên men một loại cảm giác kỳ lạ đến chính nàng cũng không hiểu được, nàng thật sự không ngờ rằng hắn cư nhiên lại sẽ tặng quà cho nàng.

“Bảo bối, đeo vào giúp ta đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.