Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống

Chương 62: Chương 62: Hắc Ám Thần




Thấy vậy, Hạ Vũ cũng không khách sáo nữa, sau khi xác định trên đường không có xe qua lại, hắn mới nhanh chóng chạy đến bên người của Bạch Tiểu Mễ. Sau đó mới bật cười mà nhìn cô.

“Trùng hợp vậy? Em cũng đến đây để mua đồ sao?”

“Vâng ạ.”

Nhìn thấy Hạ Vũ chạy về phía của mình, Bạch Tiểu Mễ liền vui vẻ mà ngượng ngùng gật đầu. Chỉ còn kém điên cuồng ngoắc đuôi giống như chú cún con nhìn thấy chủ nhân của mình.

“Thằng chó, chết đi!!!!!”

Nhưng chưa đợi Hạ Vũ nói thêm gì cả thì một tiếng động cơ lớn cùng với tiếng quát điên cuồng liền hướng về phía hắn lao tới.

Chỉ thấy đó là một chiếc xe tải lớn đang dùng tốc độ cực nhanh đâm về phía Hạ Vũ, mà người lái xe chính là tên thanh niên khi nãy bị hắn đạp bay. Lúc này, trên mặt gã ta đều hiện lên vẻ điên cuồng cùng vui thích một cách bệnh hoạn.

“Hạ Vũ...”

“Bảo bối...”

Theo hai gọi hét vang lên, Hạ Vũ cũng lấy lại tinh thần mà đưa tay, muốn đem Bạch Tiểu Mễ kéo theo để tránh khỏi chiếc xe. Nhưng là, bàn tay của hắn cư nhiên lại chụp hụt cánh tay của cô. Một thân ảnh nhỏ gầy cũng liền chắn trước mặt hắn, âm thanh mềm yếu nhưng phá lệ rõ ràng cũng chậm rãi vang lên tựa như ma âm.

“Hỡi hắc ám vô tận của ta, hãy khiến kẻ thù trước mắt này dừng lại.”

Chỉ thấy bóng lưng của Bạch Tiểu Mễ vẫn như cũ thẳng tắp, trên gương mặt cũng tràn đầy một loại nghiêm túc cùng kiệt ngạo. Bàn tay trái của cô xòe ra rồi đưa thẳng về phía của chiếc xe tải đang lao đến này. Chỉ thấy xung quanh bàn tay của cô liền nhanh chóng hiện lên một vòng tròn ma pháp kỳ lạ, bao phủ một tầng khí đen âm u quỷ dị.

Theo lời nói của cô vừa dứt, vòng tròn ma pháp này lại nhanh chóng mở rộng ra với đường kính lên đến một mét, bay thẳng về đầu của xe tải. Ngay khi vòng tròn vừa chạm vào trên đầu xe, nó liền nhanh chóng tan biến giữa không khí, mà chiếc xe tải vốn đang đạp hết ga kia cũng bỗng dưng tắt máy rồi dừng lại.

- ---------------------------

“Được rồi, ba vị có thể rời đi. Cũng may là xe bỗng dưng lại tắt máy giữa đường, nếu không hậu quả quả thật là không thể tưởng tượng được.”

Sau khi lấy xong lời khai, ba người Hạ Vũ liền được cảnh sát thả ra ngoài. Còn tên thanh niên bởi vì trước kia từng có tiền án trộm cắp, bây giờ còn cộng thêm tội cố ý giết người thì chí ít không ở vài chục năm trong tù thì cũng không ra được.

“Mèo con, ban nãy em làm sao lại có được thứ... Ừ, gọi là phép thuật hay ma pháp gì đó?”

Vừa bước vào một quán cà phê ven đường, ba người Hạ Vũ liền tìm một góc vắng rồi ngồi xuống. Sau đó Hạ Vũ mới nhíu mày mà hỏi Bạch Tiểu Mễ.

“Em...em cũng không biết nữa, lúc nãy, khi nhìn thấy...anh sắp bị xe đâm trúng. Cơ thể em bỗng dưng lại làm ra hành động đó,...giống như là phản xạ vậy...em cũng không biết nữa...”

Bạch Tiểu Mễ dường như có chút mịt mờ mà nói ra, nhưng cho dù cô có lục tìm từ trong ký ức không biết bao nhiêu lần đi nữa thì cũng không nhớ được gì cả. Vì thế, cô liền đáng thương hề hề mà quay sang nhìn Hạ Vũ.

“Nếu ta không đoán sai, nữ nhân này có lẽ chính là Hắc ám thần đã chết từ mười ngàn năm về trước.”

Dường như có chút suy tư mà rũ xuống mi mắt, Huyết Cơ liền chậm rãi mà nói ra suy đoán của mình. Nếu nàng không nhớ lầm thì loại chú ngữ mà Bạch Tiểu Mễ vừa dùng khi nãy chính là chú ngữ của Hắc ám thần mà nàng đã từng nhìn thấy một lần vào Thập Giới Phân Tranh của 10 ngàn năm về trước.

Sau khi nhìn thấy ánh mắt nghi vấn của Hạ Vũ, cũng không đợi hắn hỏi thì Huyết Cơ cũng đã chậm rãi kể lại.

Mười ngàn năm về trước cũng là lần đầu tiên Huyết Cơ tham gia Thập Giới Phân Tranh. Khi đó, nàng chỉ giành lấy được hạng thứ 23 mà thôi. Trong khi đó, người đứng đầu chính là Quang minh thần và Hắc ám thần, cả hai đánh bất phân thắng bại nên đành giữ đồng hạng nhất.

Nhưng là, sau khi Thập Giới Phân Tranh xảy ra, người của quang minh thánh đình và hắc ám thánh đình đều không thể chấp nhận vị thần của họ lại bị đánh đồng với người còn lại. Vì thế, chiến loạn liền xảy ra giữa hai bên giáo đình. Cuối cùng, Hắc ám thần và Quang minh thần cũng đều chết trong trận chiến lớn nhất và cuối cùng giữa hai phe. Đồng thời cũng chấm dứt đi cuộc chiến vô nghĩa kéo dài ngàn năm này.

“Hệ thống, Bạch Tiểu Mễ có phải là kẻ ngoại lai hay không?”

“Không phải. Cô ta là người đã bước vào vòng luân hồi, không phải là kẻ ngoại lai tiến vào trái phép nên sẽ không nằm trong phạm vi quản lý của ký chủ.”

Sau khi nghe xong lời kể của Huyết Cơ, Hạ Vũ liền hỏi hệ thống một chút. Sau khi nghe được đáp án phủ định của nó, Hạ Vũ mới gật đầu mà đưa mắt nhìn sang Bạch Tiểu Mễ. Nhưng là, khi nhìn thấy bộ dáng không tim không phổi, đang ngốc ngốc mà cúi đầu uống nước của cô, Hạ Vũ liền trực tiếp câm nín.

“Em không cảm thấy hiếu kỳ hay kinh hãi gì về mấy việc huyền huyễn, phản khoa học này hay sao?”

“Không a, anh nói gì em cũng đều tin cả.”

Huyết Cơ đang ngồi ở một bên liền cứ thế bị nhét vào mắt một đống thức ăn cho chó, tức giận đến nàng muốn đứng dậy lật bàn rồi trở mặt. Đáng chết, đây là bảo bối của nàng, là của nàng a. Vì sao hiện tại nàng lại phải nhìn hắn cùng người khác tú ân tú ái.

“Có lẽ là khi bước vào luân hồi, hồn phách của nữ nhân này đã bị thiếu sót một chút, cho nên mới khiến cho nàng ta trở nên...”

Nói đến đây, Huyết Cơ liền đưa tay chỉ chỉ đầu mình một chút, nhưng ngụ ý thì không cần nói cũng biết. Thấy vậy, Hạ Vũ liền vô cùng tán thành mà gật đầu, đây cũng là lý do tốt nhất để lý giải việc tại sao một cái Hắc ám thần lại có chỉ số thông minh hơi bị kém...một chút, thật sự chỉ là một chút mà thôi.

“Mèo con, ngoài chú ngữ lúc nãy ra, em còn nhớ được gì khác nữa không?”

Nghe thấy câu hỏi của Hạ Vũ, Bạch Tiểu Mễ liền phảng phất như suy tư gì đó, nhưng cuối cùng cũng chỉ là ngây ngốc rồi lắc đầu. Thấy vậy, Hạ Vũ cũng không còn gì để nói nữa, dù sao hắn cũng chưa từng có ý định phải nương nhờ phụ nữ cả.

Nữ nhân của hắn, mạnh một chút cũng tốt. Nhưng không mạnh thì cũng không sao, ít nhất hắn cũng sẽ cho bọn họ một cuộc sống bình bình an an là được.

**Nữ chính đều là ngưu bức như vậy a~~

- --Hạ Vũ: Đúng vậy, bọn họ đều ngưu bức hết. Chỉ có ta là có chỉ số chiến đấu cặn bã...(╯°□°)╯︵ ┻━┻

- --Tiên nữ tỷ tỷ: Đừng sợ, tỷ tỷ bảo vệ đệ.

- --Huyết_bá đạo_Cơ: Bảo bối, bổn vương bảo vệ ngươi.

- --Vị mỹ nữ nào đó: /nâng lên ma pháp trượng/ Như hai lầu trên.

**Vì lời hứa đóng góp của bạn HolySkyfire đẹp trai hơn cả Hạ Vũ (¬_¬) nên Nhóc sẽ bạo chương và chờ đợi ủng hộ. Đợi khi Nhóc độ kiếp lên Trúc Cơ thành công thì sẽ bạo chương miễn phí luôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.