Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống

Chương 83: Chương 83: Xóa bỏ ký ức và tình cảm




[ Bảng thông tin về độ hảo cảm của ký chủ đối với các mục tiêu:

- Huyết Cơ: 70. ( Thích.)

- Bạch Tiểu Mễ: 50. ( Sủng vật, bạn thân.)

- Dạ Minh: 20. ( Có hảo cảm.)

- Hạ Di Di: -10. ( Không có ấn tượng tốt.)]

[ Đinh, xét thấy ký chủ đối với mục tiêu Huyết Cơ có hảo cảm vượt qua 60. Hệ thống quyết định tiến hành loại bỏ ký ức và tình cảm của ký chủ.]

[ Đinh, đang bắt đầu loại trừ...]

Vừa mới bước vào phòng, Hạ Vũ đã bị một loạt thanh âm thông báo của hệ thống làm cho nhíu chặt mày lại. Thầm nghĩ chẳng lẽ hệ thống lại muốn đối với hắn tiến hành mạt sát?

Nhưng là, ngay sau đó, Hạ Vũ chỉ cảm thấy đầu óc bỗng dưng lại đau như nứt ra. Phảng phất như có thứ gì đó đang chậm rãi đem ký ức của hắn sinh sinh rút ra, kế tiếp liền bắt đầu sắp xếp lại. Khiến cho hắn không thể không điên cuồng ôm đầu mà quỳ xuống đất.

Nhưng cũng may, hắn chỉ có thể cảm nhận được nỗi đau này trong vài giây, ngay cả tiếng hét đau đớn cũng không thể phát ra được. Bởi vì ngay sau đó, tư duy của hắn cũng đã rơi vào một mảnh hỗn độn, triệt để mất đi ý thức.

[ Đinh, đã thanh trừ tình cảm và dọn dẹp ký ức thành công.]

Thời gian thấm thoát trôi qua từng phút một, khi mặt trời cũng đã khuất bóng. Hạ Vũ rốt cuộc cũng có thể từ trong mê mang tỉnh lại. “Tê” một tiếng, hắn liền khẽ rên rỉ mà ôm đầu ngồi dậy, trong đầu vẫn như cũ còn sót lại cảm giác quay cuồng.

“A, tại sao mình lại ở đây chứ?”

Khó chịu mà nheo mắt đánh giá khung cảnh xung quanh, Hạ Vũ liền có phần không được tỉnh táo mà tự mình lẩm bẩm. Sau đó, hắn mới có thể từ trong đầu của mình tìm ra được một loạt trí nhớ giống như đang được đóng gói cất vào một góc trong não hải của hắn.

“Thì ra là bị thu gọn trí nhớ và loại bỏ tình cảm. Đây cũng giống như là việc ứng dụng bị xóa bộ nhớ Cache vậy a?”

“Nhưng cũng không sao, dù sao đi nữa thì những ký ức cùng cảm xúc kia cũng chỉ là việc râu ria không đáng giá nhắc tới mà thôi, có bỏ đi cũng không sao cả. Chỉ cần vẫn còn giữ lại được ký ức và thù hận về ba tên phản bội kia, ta cũng đã mãn nguyện rồi a.”

Nhìn lấy từng đợt hình ảnh như một cuốn phim đang tua nhanh ở trong đầu mình, tâm trạng của Hạ Vũ lúc này cũng không dậy nổi một tia gợn sóng nào. Ngay cả việc bản thân đã từng đi dạo qua một vòng quỷ môn quang hay những lúc cùng Huyết Cơ nói chuyện yêu đương, hắn đều đã không còn cảm xúc gì đặc biệt cả. Càng giống như là một người ngoài cuộc đang ngồi xem phim mà thôi.

Bây giờ đây, Hạ Vũ đã hoàn toàn trở lại trạng thái giống như lúc vừa mới xuyên qua vậy. Nhưng là, nếu so với trước đó thì hắn lại càng thêm hờ hững hơn, ngay cả cảm giác tiếc hận giùm cho nguyên chủ “Hạ Vũ” cũng không có nữa. Trong đầu của hắn lúc này chỉ toàn tâm toàn ý muốn trả thù đám người của Cố Trân Trân mà thôi, hoàn toàn không còn cảm xúc dư thừa nào nữa cả.

“Hệ thống, ta cảm thấy việc loại trừ tình cảm và ký ức này thật sự là rất tốt a. Chỉ cần một khi vẫn còn là con người thì nhất định sẽ có thất tình lục dục. Cho nên nếu ngươi có thể loại bỏ được chúng, ta tin bản thân sẽ càng thêm tỉnh táo hơn để có thể nhanh chóng trả được thù.”

[ Ký chủ không cần ỷ lại vào việc này. Nếu xóa bỏ tình cảm và ký ức quá nhiều lần, ký chủ sẽ vĩnh viễn biến thành một cỗ máy móc không có tình cảm. Nặng nề nhất là sẽ khiến cho suy nghĩ hỗn loạn - đơn giản chính là sẽ điên điên khùng khùng a.]

“Ồ, vậy sao?”

Từ dưới đất đứng dậy, Hạ Vũ liền phảng phất như có chút mới lạ mà đánh giá bản thân từ trên xuống dưới một chút. Sau đó mới không nhanh không chậm mà lạnh mặt đi tới trước gương, chỉ tay vào trong gương liền ảo não cảm khái.

“Huynh đệ a, ngươi cư nhiên lại đi yêu một con rắn khổng lồ, còn cùng nó xxoo nữa chứ? Ngươi cũng không có chướng ngại tâm lý gì đó a?”

[......] Hệ thống bỗng dưng có cảm giác ký chủ có điểm quái quái, giống như là đầu óc...hơi bị chập mạch một chút.

Sau khi trên dưới nhìn quanh một vòng, Hạ Vũ mới lười nhác mà nằm trở lại giường. Giống như chợt nhớ tới điều gì, Hạ Vũ mới lạnh nhạt hỏi hệ thống.

“Hệ thống, nghe nói ngươi sẽ đưa ta đến một thế giới khác để chơi game có đúng không? Vậy thì bao giờ đi?”

[ Hiện tại liền đi. Thuận tiện nhắc nhở ký chủ, lần du hí này sẽ là thể xuyên, tức là cả linh hồn và thể xác đều xuyên hết. Cho nên, nếu ký chủ ở nơi đó gặp phải bất trắc gì. Ngài sẽ thật sự ngủm.]

Nghe thấy lời này của hệ thống, Hạ Vũ cũng liền không dám khinh thường mà gật đầu. Sau đó, khi nhìn đến vật tư đã chuẩn bị đầy đủ bên trong không gian. Hắn liền ra hiệu cho hệ thống đã có thể khởi hành.

[ Đinh, đang bắt đầu truyền tống...]

[ 0%...10%...47%...78%...]

[ Đinh, truyền tống hoàn tất.]

Ngay khi âm thanh của hệ thống vang lên, cơ thể của Hạ Vũ liền cứ thế biến mất ở giữa không trung.

Mà ở một thế giới song song khác, lúc này ở bên trong một con hẻm nhỏ lại bỗng dưng lại xuất hiện một cái nam sinh mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, gương mặt cũng là đẹp đến nhân thần cộng phẫn.

Hiện tại, hắn đang là một mặt mộng bức mà đánh giá khung cảnh xung quanh mình. Khi nhìn thấy đây là một con hẻm không người, hắn mới có thể thở phào một hơi. May mà không có người nhìn thấy việc bản thân xuất hiện từ trong không khí a, nếu không thì kẻ đó nhất định cũng sẽ bị dọa điên đi?

[ Ký chủ a, bởi vì lần du ngoạn này mà năng lượng của hệ thống đã giảm sút nghiêm trọng. Cho nên hệ thống phải cần một thời gian dài để có thể bổ sung lại năng lượng.]

[ Cho nên, trong khoảng thời gian này hệ thống sẽ rơi vào trạng thái đông lạnh, sẽ không có bất kỳ trợ giúp nào dành cho ký chủ cả. Cho nên, mong ký chủ có thể sống sót được cho đến khi hệ thống góp đủ năng lượng để có thể đưa ký chủ trở về a.]

**Hôm nay và gày mai học hai buổi nên rất bận, nếu không đăng chương được thì cuối tuần ta sẽ bù chương.≧ω≦

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.