“Cho dù là đứng chết, cũng sẽ không sống quỳ! “Thoát Hoan, Hỏa Lâm, Phong Vũ Xuân đang nhai nuốt lời nói của Lục Vĩ Yêu Vương Bạch Hàm Khê.
Chỉ sau một Khắc, mắt mo của bọn họ đỏ bừng lên, Bạch Hàm Khê lấy nữ nhi chi thân, chống lên một đại Vương Tộc khổng lồ, không phải là chỉ riêng có phần thực lực cường đại, tinh thần bất khuất kia chính là nguyên nhân một trong, ít nhất bọn họ là làm không được một nước này.
Bạch Hàm Khê không phải là không biết tình cảnh hiện tại của cô ta cùng Lục Vĩ Bộ Tộc, nhưng vẫn chọn liền chết đi chống cự đến cùng, sự dũng khí không sợ chết kia đã quăng bọn họ mấy con phố.
“Không thần phục, vậy thì chết đi!” Diệp Tử Phàm thanh âm lạnh lùng đến cực điểm, không mang theo một tia cảm tình.
Tuy là có chút cảm phục lòng dạ của Bạch Hàm Khê, nhưng mà không có nghĩa là Diệp Tử Phàm sẽ bỏ qua cho Lục Vĩ Bộ Tộc bọn họ.
Thật ra trong thâm tâm, Diệp Tử Phàm cũng rất đồng ý cách làm của Bạch Hàm Khê, một Bộ Tộc nếu như thấy không đánh lại liền đầu hàng, Bộ Tộc không có cốt khí như vậy sẽ là không đi đến đâu.
Lục Vĩ Bộ Tộc hôm nay tuy có đánh không lại, thậm chí là tuyệt diệt, nhưng mà mang theo tinh thần bất khuất, cũng sẽ truyền đến muôn đời sau.
“Ầm ầm! Ầm ầm! “
Một cổ hủy thiên diệt địa từ tứ đại Yêu Vương bộc phát mà ra, quyền chưởng tung bay, hướng về hướng Lục Vĩ quảng trường trung tâm truyền đến.
“A! Không...! “
“Ầm ầm! Ầm ầm!! Phốc!! “
Bao quát Bạch Hàm Khê bên trong, tất cả Yêu Thú tại Lục Vĩ quảng trường đều phát ra một tiếng thê lương tuyệt vọng, cái kia lực lượng mà bốn vị Yêu Vương phát ra, tất cả đều tập trung vào mấy chục km cao Lục Vĩ Yêu Tôn Bạch Hà Liễu pho tượng.
Đây là ý kiến của Phong Vũ Xuân, hắn biết Lục Vĩ Bộ Tộc rất là tôn sùng pho tượng này, nếu như phá hủy nó, sẽ làm cho Lục Vĩ Bộ Tộc nhân tâm tan rã.
Chủ yếu nhất chính là Lục Vĩ Yêu Vương Bạch Hàm Khê sẽ ra tay ngăn cản, như thế Bạch Hàm Khê chỉ có thể cùng một lúc chống lại bốn vị Yêu Vương cường giả công kích.
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của hắn, Bạch Hàm Khê bất chấp tất cả lao vào lấy cứng đối cứng, chống lại bốn người bọn họ một kích.
Bạch Hàm Khê tuy là Yêu Vương hậu kỳ viên mãn cảnh giới, nhưng chỉ có ba trăm tám mươi mét Yêu Thể, bộc phát ra lực lượng vào khoảng hai ức tám ngàn long lực lượng, so với Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên còn kém gần hai ngàn vạn long lực, hơn nữa còn có ba người bọn họ, kết quả có thể nghĩ.
“Phong huynh, lần này cũng may có huynh ra chủ ý hay!” Thiết Diễm Yêu Vương Hỏa Lâm hướng Phong Vũ Xuân nói.
Nếu không có Phong Vũ Xuân đưa ra chủ ý, bọn nó muốn thu thập Bạch Hàm Khê vẫn còn phải phí một chút tay chân, Yêu Vương hậu kỳ viên mãn cường giả cho dù đánh không lại, muốn đi là không ai có thể ngăn cản được.
Bọn họ lần này thủ thắng tuy có vẻ thắng mà không kiêu, còn mang tiếng ỷ nhiều khi ít, nhưng như vậy thì thế nào đây là chiến tranh, bọn họ chỉ quan tâm đến kết quả cuối cùng để bàn giao với vị chủ nhân kia, quá trình là điều không quan trọng.
Cho dù bên trong lòng bọn họ có bội phục tinh thần của Bạch Hàm Khê như thế nào đi chăng nữa, nhưng mà khi ra tay, tuyệt đối sẽ không nhân từ.
Không phải người chết, chính là ta vong, chỉ có đơn giản như vậy.
“Ầm ầm! “
“Pho tượng này ta thật là không thích, nên hủy nó đi!”Diệp Tử Phàm khẽ nhíu mày nói, hắn phất ra một chưởng, muốn hủy đi pho tượng này.
“Đây là có chuyện gì? “ Thấy hồi lâu mà pho tượng vẫn không có một tia hao tổn, Diệp Tử Phàm kinh ngạc hỏi.
Hắn bây giờ tuy chỉ là một cụ phân Thân, nhưng mà vẫn có bốn ngàn bảy trăm long lực lượng nha, đây là một vị Chân Huyền cảnh bình thường tối cao sức mạnh rồi.
Một quyền này của hắn, xuyên sơn phá thạch là không hề khó khăn, lại không làm gì được pho tượng, hắn có chút không rõ.
“Chủ nhân, chúc mừng ngài, nếu như ta đoán không lầm, tòa này sáu mươi km chiều cao pho tượng, là do Tứ Giai Linh Tài Bạch Hàn Tinh Kim chế tạo mà thành, chỉ cần có nó Tứ Trọng Hỗn Độn Bá Thần Quyết có thể tiến vào cảnh giới viên mãn!” Đại Hắc âm thanh có chút kích động từ bên trong Luyện Thần Đỉnh truyền ra.
Hiện tại bản thể của Diệp Tử Phàm đang tập trung thôn phệ Yêu Thú tăng lên thực lực, bên ngoài tuy chỉ là một đạo Phân Thân mà thôi, nhưng mà hắn cũng tỏ ra vô cùng cung kính.
Hơn ai hết, hắn biết Phân Thân và bản thể tuy hai mà một, khác nhau chỉ là thực lực cách xa nhau mà thôi.
“Bạch Hàn Tinh Kim!” Diệp Tử Phàm ánh mắt đại lượng, thời gian qua hắn cho người thu thập Yêu Thú, thuận tiện chú ý một chút Thiên Tài Địa Bảo và một số Linh Tài Khoáng Thạch, nhưng mà thu về không có khả quan cho lắm, đơn giản là vì khu vực xung quanh Khoáng Thạch Tài Nguyên thưa thớt, cộng với lại từ trước đến nay Yêu Tộc cũng chỉ dùng nắm đấm giải quyết vấn đề, đối với Binh Khí Pháp Bảo linh tinh không có hứng thú, cho đến nay hắn chỉ phát hiện được một một mỏ Hắc Huyền Tinh Thiết mà thôi.
Hắc Huyền Tinh Thiết chỉ là loại Nhị Giai Linh Tài, chỉ thích hợp chế tạo Linh Khí mà thôi, đối với hắn Tam Trọng Bá Thần Quyết cảnh giới không có tác dụng gì mấy.
Đối với Bạch Hàn Tinh Kim hắn hắn đương nhiên là có nghe nói, Tứ Giai Thượng Đẳng Linh Tài, chuyên dùng chế tạo Hạ Phẩm Đạo Khí cao cấp, ngay cả Trung Phẩm Đạo Khí cũng cần đến loại Linh Tài này, có thể nói là vô cùng trân quý.
“Thật là phí phạm của trời! “Diệp Tử Phàm nhìn cao tận mây xanh pho tượng không khỏi mắng một tiếng.
Đem tài liệu luyện chế Đạo Khí đi đúc pho tượng, đây thật là không thể nào nói nổi, không phải chỉ dùng phí phạm của trời để hình dung, một tòa Bạch Hàn Tinh Kim lớn như vậy, nếu như đem chế tạo Đạo Khí sẽ làm ra biết bao nhiêu là kiện.
Nói không ngoa nếu đem tòa này đi ra ngoài Tinh Không Đại Lục bán, mấy chục, trăm đầu Thượng Phẩm Linh Mạch cũng sẽ có người mua.
Vừa rồi nhìn pho tượng này hắn chỉ cảm thấy như nhớ lại cái con Thao Thiết kia, cho nên mới tiện tay hủy diệt, không nghĩ lại còn có thu hoạch ngoài ý muốn như vậy.
“Chỉ là một pho tượng, lại dám chống lại chủ nhân ý chí, nên diệt!!!” Thiết Diễm Yêu Vương Hỏa Lâm thấy Diệp Tử Phàm chỉ đánh ra một chưởng, lại lâm vào dại ra, hắn còn tưởng rằng Diệp Tử Phàm một kích không phá hủy được pho tượng nên lâm vào xấu hổ.
Những lúc như thế này, hắn phải đứng ra tỏ lòng trung thành của mình, hóa giải chủ nhân xấu hổ, hắn còn liếc mắt nhìn qua Phong Vũ Xuân và Thoát Hoan, ánh mắt đắc ý như muốn nói, “nhìn đi, làm thuộc hạ phải giống như ta vậy, biết phán đoán tâm tư của chủ nhân, đâu giống như là các ngươi.
“Lớn mật, làm càn.” Một tiếng gầm thét, thoáng như Thần Ma gào thét, cuốn cuộn sôi trào.
“Ầm ầm!!!! “