Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 379: Chương 379: Cống phẩm




“Mộc Đại Thúc! Ta thật phải đi Vân Thành sao?” Diệp Tiểu Nha vừa mới nín khóc, bây giờ hai mắt lại bắt đầu ửng đỏ, nước mắt tùy thời có thể chảy ra thêm một lần nữa.

Hơn nửa, gương mặt của nàng là tái nhợt hẳn lại, dường như, đi đến Vân Thành là đi vào hang Hổ giống nhau.

“Không sai! Tiểu Nha, đây là Thành Chủ đã quyết định, ta cũng không có cách nào!” Diệp Mộc gian nan gật đầu nói.

Đáng lý danh sách ban đầu không có tên của Diệp Tiểu Nha, chỉ là trong một trăm vị thiếu nữ được chọn đến phút chót có người đã đột phá Võ Mạch nhị trọng, cho nên cô gái kia đã được Phủ Thành giữ lại, thay vào một người khác, thật không may, Diệp Tiểu Nha lại bị chọn trúng.

“Tiểu Nha phục tùng quyết định của Thành Chủ! “Diệp Tiểu Nha gạt lệ, gật đầu đồng ý đi đến Vân Thành.

Sau khi nói ra những lời nói kia, nàng là ngồi xuống đất khi nào cũng không hay, trong ánh mắt tràn ngập một cổ tuyệt vọng.

“Khoan đã! Hai người là đang nói đến chuyện gì? Cái gì là đi đến Vân Thành, ta nghe không hiểu một chút gì cả!” Nãy giờ vẫn luôn im lặng, Diệp Tử Phàm bỗng nhiên lên tiếng hỏi.

Một trăm cô gái, đi đến Vân Thành, nhìn biểu hiện của hai người bọn họ, hắn có thể đoán được đây không phải là một chuyện tốt lành gì.

“Tử Phàm! Chuyện là như vậy...” Diệp Mộc nhìn qua Diệp Tử Phàm một cái, cuối cùng vẫn nói rõ ngọn ngành.

Diệp Thành bọn họ chỉ là một tòa tiểu Thành Trấn, không có cường giả gì đáng nói, cả Diệp Tộc bên

trong người có tu vi cao nhất cũng chỉ là Võ Mạch Cửu Trọng viên mãn cường giả, kia là Thành Chủ cũng là Tộc Trưởng của Diệp Tộc.

Thông thường mà nói tại Thành Trấn nào cũng có ít nhất một vị Siêu Phàm Cảnh cường giả trấn thủ, vì Diệp Thành không có Siêu Phàm, cho nên chỉ đành ra giá cao mời một vị Siêu Phàm Cảnh tán tu về tọa trấn.

Một thế lực nho nhỏ như Diệp Thành, đương nhiên sẽ phải chịu không ít thế lực khác khi nhục, Vân Thành chính là một trong những thế lực đó.

Một trăm năm trước, Vân Thành dùng một cái cớ nói Diệp Thành giết đi một tên đệ tử dòng chính của Vân gia, phát động chiến tranh đối với Diệp Thành.

Chỉ trong vòng ba ngày, Diệp Thành thất thủ, ngay cả vị Siêu Phàm Cảnh khách khanh trấn tộc cũng bị Vân Thành cấp diệt, nếu như không phải Vân Thành vẫn còn nể mặt mũi của Vi Long Thành, Diệp Thành đã bị diệt tộc từ lâu.

Dù vậy, Vân Thành đưa ra rất nhiều yêu sách cống phẩm, mới chịu lui binh, hàng năm phải đưa đến Vân Thành một trăm cô thiếu nữ, chính là một trong những yêu sách đó.

Vì không muốn bị diệt tộc, Diệp Thành vẫn phải cắn răng đáp ứng nhu cầu của Vân Thành, như vậy hàng năm, bọn họ không chỉ phải giao nộp cống phẩm cho Vi Long Thành, mà Vân Thành một phần cũng không thiếu.

Theo như hắn biết được, những thiếu nữ hàng năm bị đưa đến Vân Thành, chỉ làm những công cụ tiết dục cho những tên thiếu gia Vân Thành, sau khi dùng xong, sẽ bị giết một cách không thương tiếc, cho nên những người đi đến Vân Thành là không có kết quả tốt lành gì.

Nhưng mà bọn họ vẫn phải nhẫn nhịn đáp ứng, ai bảo Vân Thành có hơn hai mươi vị Siêu Phàm Cảnh cường giả đâu.

“Ầm!!! Phốc!!! “

“Ngươi nói cái gì? Dám đem Tiểu Nha nhà chúng ta ra làm cống phẩm? “

Nghe xong những gì mà Diệp Mộc kể, Diệp Tử Phàm không thể nào lấn áp cơn giận, mặc dù đã đoán trước đi đến cái tòa Vân Thành kia là không tốt lành gì, nhưng mà hắn không nghĩ đến lại đem Tiểu Nha của hắn xem như hàng hóa, lễ vật.

Tiểu Nha Nha là ai, kia chính là người mà hắn đã xem như muội muội ruột đối đãi, đừng nói là đem nó đi làm cống phẩm, chỉ cần nó mất một sợi tóc, hắn cũng sẽ diệt tộc người đó.

“Phốc!! Diệp Công Tử! Chúng tôi cũng không muốn, nhưng mà chúng tôi nào có con đường nào khác được kia chứ! “ Diệp Mộc phun ra một ngụm máu tươi, vẫn kiên cường nói.

Chân khí ngoại phóng, bách bộ sát nhân, vị Diệp Công Tử này đích thực là một tôn Võ Mạch hậu kỳ cảnh giới cường giả, nếu như không cũng không phải tiết ra một tia khí tức, Võ Mạch lục trọng như hắn bị đánh bay.

Tại ba tháng trước Diệp Tiểu Nha đưa Diệp Tử Phàm đi về Diệp Thành, hắn cũng là có biết đến, chỉ là khi ấy, Diệp Tử Phàm này chỉ còn một hơi mà thôi, cho nên cũng không có ai quan tâm, không nghĩ đến cái tên này lại thâm tàng bất lộ, là một vị Võ Mạch hậu kỳ cảnh giới cường giả.

Chỉ là như vậy có thể làm được gì, bên kia Vân Thành chính là có hơn hai mươi vị Siêu Phàm Cảnh a, trong đó còn có một tôn lão tổ đã là Siêu Phàm hậu kỳ viên mãn cảnh giới, một chân đạp vào Chân Huyền Cảnh, Diệp Tử Phàm chỉ có Võ Mạch Cảnh, không tạo nên bọt sóng gì.

“Dừng tay! Tử Phàm ca ca, đây là do muội tự nguyện, không thể trách Diệp Mộc Đại Thúc! “

Nhìn thấy Diệp Tử Phàm ánh mắt lộ ra vẻ nguy hiểm, Diệp Tiểu Nha liền chạy ngay đến bên cạnh Diệp Mộc, chắn tại trước người, nhìn Diệp Tử Phàm nói.

Nàng là biết sự lợi hại của vị Tử Phàm ca ca này, chỉ xuất ra một chỉ, đã có thể diệt đi một đám Yêu Binh hậu kỳ, ít nhất cũng là Võ Mạch Cửu Trọng cảnh giới, không phải là Diệp Mộc Đại Thúc có thể chống lại.

Thật ra nàng nào có muốn đi Vân Thành, nhưng mà nếu như nàng không đi, Vân Thành nhất định sẽ có cớ hướng Diệp Thành dụng binh, Diệp Thành hiện tại không hề có một vị Siêu Phàm Cảnh tọa trấn, không thể chịu nổi người của Vân Thành lăn lộn.

“Tiểu Nha Nha! Muội yên tâm, ta cũng không có ý định ra tay với hắn!” Diệp Tử Phàm thu lại nộ khí, mỉm cười thân thiện với Diệp Tiểu Nha nói.

Hắn nói cũng là sự thật, hắn là không có ý định sát cái tên Diệp Mộc này, nếu như không, với tu vi hiện tại của hắn, chỉ cần thở một hơi, có thể diệt một vạn tên như Diệp Mộc.

“Tiểu Nha! Nửa tháng, nửa tháng thời gian là đến thời điểm đi đến Vân Thành, ngươi hãy chuẩn bị một chút đi!” Diệp Mộc đứng dậy, nói với Diệp Tiểu Nha một câu, sau đó khẽ chào hỏi Diệp Tử Phàm, lê tấm thân bị thương của mình rời khỏi Diệp Tiểu Nha gia.

“Nửa tháng! “ Diệp Tiểu Nha lẩm bẩm nói.

Nàng hiểu ý của Diệp Mộc Đại Thúc nói chuẩn bị là có ý gì, trong nửa tháng thời gian, nếu như nàng không thể đột phá Võ Mạch nhị trọng, nàng chỉ có thể an phận đi đến Vân Thành tìm chết.

“Tử Phàm ca ca! Bây giờ thì huynh đã hiểu, tại sao muội muốn trở thành cường giả rồi chứ! “ Diệp Tiểu Nha đi vào căn phòng của mình, cố gắng làm ra nổ lực cuối cùng, trước khi khép cửa lại, nàng đối với Diệp Tử Phàm mỉm cười nói.

“Tiểu Nha! Ta đã hiểu! “ Nhìn vào cánh cửa đóng chặt lại kia, Diệp Tử Phàm khẽ nói.

Không có thực lực, ngay cả vận mệnh của bản thân cũng không thể do mình làm chủ, chứ đừng nói đến việc bảo hộ thân nhân, đây là Tiểu Nha muốn nói cho hắn.

“Thật không nghĩ đến, ta cũng có một ngày lại phải nghe một tiểu cô nương dạy bảo! “ Diệp Tử Phàm lắc đầu nói nhỏ.

“Để đền đáp lại bài học hôm nay, ta sẽ giúp muội hoàn thành tâm nguyện của mình! “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.