Nhưng mà đến bây giờ hiệu quả không thấy đâu, tình hình này nếu như tiếp tục, hắn không biết đến khi nào mới có thể nhường ra Thần Chủ vị trí, đi đến Thánh Vực tu luyện đây.
“Mã Vân, thời gian gần đây, Thần Thành xung quanh xuất hiện không ít thường nhân và cấp thấp Võ Giả mất tích, chuyện này ta đã phái người đi điều tra, nhưng mà còn không có kết quả gì, nếu như ngươi đã rời ngục giam, chuyện này liền giao cho ngươi đi!” Hồ Kinh gạt bỏ cái mộng tưởng đi lên Thánh Vực trong thời gian ngắn nhất, giao công việc cho Mã Vân nói.
Thật ra, tu luyện giả thế giới hằng ngày là có không ít thế lực cùng sinh sinh biến mất, nếu như số lượng ít thì thôi, hắn cũng không quan tâm, nhưng mà xuất hiện tổn thất với số lượng rất lớn phàm nhân mất tích, hắn không thể không quan tâm.
Những phàm nhân này, chung quy có một ngày cũng sẽ bước lên con đường tu luyện, thành cường giả, nói không chừng trong số bọn họ còn có người có thể giống như hắn năm xưa, một đường đột phá Hóa Thần cảnh, cho nên phàm nhân cũng là một lực lượng quan trọng của một tòa Đại Lục, phải bảo vệ bọn họ.
“Vâng! Bệ Hạ! Mã Vân sẽ không làm ngài thất vọng!” Mã Vân nhận lệnh nói.
Hàng loạt phàm nhân bị mất tích không hiểu nguyên nhân, suy cho cùng cũng là do đám tu luyện giả tu luyện một số Tà Đạo công pháp gây nên mà thôi, trước kia hắn cũng xử lý không ít vụ, không biết bây giờ đến lượt ai phải đền tội đây?
...
Thần Lục Đại Lục, Thành Hải Vực.
Tại Thần Lục Đại Lục, Thành Hải Vực tuy được gọi là Vực, nhưng mà mọi người thường gọi nó là Thành Hải Đảo hơn, vì tòa Địa Vực này ba phía đều là giáp Thần Hải, chỉ có hướng Nam là giáp Thần Lục Đại Lục đất liền.
Vì là giáp Thần Hải, cho nên mảnh đất này luôn luôn bị Hải Yêu đi lên đất liền tàn phá Nhân Tộc Địa Vực, Nhân Tộc nơi đây, cho dù là Phàm Nhân hay Tu Luyện Giả, đều luôn luôn phải đối mặt với Hải Yêu, cộng thêm nơi đây Thiên Địa Linh Khí cằn cỗi, rất ít những Tu Luyện Giả cảnh giới cao đều sẽ không chọn nơi đây định cư.
Thường thì Vực Chủ chi vị, tại đây một vạn năm một lần sẽ được tổ chức, thế nhưng không một vị Thông Thần Thiên Quân nào muốn đến nơi đây làm Vực Chủ, vì làm Vực Chủ nơi đây đồng nghĩa với tử vong cao, thế nhưng lợi ích lại không đáng là bao, cho nên những Thông Thần kia thường tránh nơi đây như tránh tà.
Bất đắc dĩ dưới, Thần Chủ Hồ Kinh buộc phải phái một vị Thông Thần cảnh tại Thần Thành đến đây trấn thủ, nghe nói Thần Chủ phải bỏ ra một cái giá khá lớn, vị Thông Thần kia mới chịu lê bước, cho dù là như vậy, vẫn chỉ có một vị Thông Thần Trung Kỳ đại thành cường giả nguyện ý đến, những tôn Thông Thần hậu kỳ cảnh giới kia là không ai đứng ra.
Thành Hải Vực, Diệu Quang Thành, Diệp Phủ..
Diệu Quang Thành tại Thành Hải Vực cũng chỉ là một tòa Hạ Cấp Thành Trì trong số hàng ngàn tòa Hạ Cấp Thành Trì khác của Thành Hải Vực.
Thành Chủ tại đây cũng chỉ là một vị Chân Huyền Cảnh cường giả hậu kỳ tiểu thành, nhìn tu vi kia có vẻ có chút thấp, nhưng mà sự thật lại hoàn toàn khác, với tu vi của Thành Chủ Diệu Quang Thành, tuyệt đối có thể được liệt vào tốp mười Chân Huyền Cảnh tại Thành Hải Vực này, những vị Thành Chủ khác của Hạ Cấp Thành Trì đại đa số chỉ là Chân Huyền Cảnh trung kỳ, có người còn chỉ là Chân Huyền Cảnh sơ kỳ tiểu thành, tức là chỉ mới đột phá Chân Huyền Cảnh đã được phong làm Thành Chủ, nhìn thế đủ biết, Thành Hải Vực nơi đây cằn cỗi, thiếu tài nguyên cùng không ai muốn đến.
Nhắc đến Diệp Phủ, tòa này phủ đệ cũng chỉ xuất hiện tại Diệu Quang Thành mấy tháng gần đây mà thôi, là do một vị cô gái tự nhận mình là Diệp Phu Nhân lập ra.
Diệp Phủ chỉ là một tòa nhỏ phủ đệ, diện tích chỉ có một dặm chu vi, lại nằm tại một nơi hẻo lánh cách xa Thành Chủ Phủ trung tâm, nếu như không phải vì có người thèm nhỏ dãi nhan sắc của vị Diệp Phu Nhân kia, cũng không có ai quan tâm đến tòa bé bằng hạt gạo phủ đệ này.
Vị Diệp Phu Nhân này, nói ra cũng là một danh nhân, từ khi đến Diệu Quang Thành này, trên gương mặt vẫn luôn mang một cái đấu bồng trên đầu, che hết lại dung mạo của mình, thế nhưng nhìn vào làn da tuyết trắng, cùng với thân hình hoàn mỹ như một kiệt tác thượng thừa, ai cũng có thể đoán được đằng sau chiếc đấu bồng kia là một nhan sắc khuynh quốc khuynh thành.
Cộng thêm nàng tuy nói mình là Diệp Phu Nhân, là người đã có chồng, nhưng mà không ai trông thấy tướng công của cô ta đâu, cho nên rước đến không ít ong bướm quấy rầy.
Nổi bật hơn cả, trong đội quân theo đuổi vị Diệp Phu Nhân kia, có một tên gọi là Bành Húc Tân, hắn chính là nhi tử của Thành Chủ Diệu Quang Thành Bành Tô, chính vì sự quan tâm của Bành Húc Tân, vị Diệp Phu Nhân này mới thành danh nhân trong thành.
Đồn rằng từ khi Bành Húc Tân lần đầu nhìn thấy vị kia Diệp Phu Nhân, hắn đã kinh như thiên nhân, tìm tất cả mọi biện pháp để mà theo đuổi nàng.
Những người khác có thể cảm nhận đằng sau cái đấu bồng kia là một nhan sắc chim sa cá lặn, một tay già đời bụi hoa như Bành Húc Tân sao lại không phát hiện ra được.
Ngay từ giờ phút đó, vị Thiếu Thành Chủ kia là miệt mài theo đuổi Diệp Phu Nhân, vì theo đuổi nàng, những thói hư tật xấu trước kia hắn là bỏ tận sạch sẽ.
Khi nam bá nữ, ức hiếp người lương thiện, đánh giết cướp phá, những chuyện xấu xa kia là không còn xuất hiện trên người của hắn, nhờ như vậy, Diệu Quang Thành bách tính đã có một quảng thời gian yên bình, có rất nhiều người còn lập một trường sinh bài của vị Diệp Phu Nhân kia trong nhà, hằng ngày cúng bái, vì bọn họ muốn cảm kích vị Diệp Phu Nhân kia đã cho bọn họ cuộc sống bình an hiện tại.
Bành Húc Tân vì muốn tỏ ra mình thành tâm, ngay cả vị hôn thê mà phụ thân của hắn chọn cho hắn, hắn cũng không hề nháy mắt hưu nàng ta, chuyện này đã làm chấn động Diệu Quang Thành một thời gian dài.
Chỉ là mặc kệ Bành Húc Tân thay đổi như thế nào, chân thành ra sao, vị Diệp Phu Nhân kia vẫn là không bao giờ đáp lại tình cảm của Bành Húc Tân, thậm chí còn không nhìn mặt hắn một lần.
Chuyện này đã truyền đến tai của Bành Thành Chủ, sau khi nghe được nhi tử của mình vì một người đàn bà đã có chồng, ngay cả vị hôn thê của mình cũng từ bỏ, hắn đã nổi trận lôi đình, cho người bắt Bành Húc Tân về giam giữ tại trong nhà, không những vậy, hắn còn phái mười vị Siêu Phàm cảnh Tiên Sư, đem cái vị Diệp Phu Nhân kia diệt trừ.
Theo hắn nghĩ, chính là vì cái con Hồ Ly Tinh kia đã cám dỗ con của hắn, cho nên mới gây ra một chuyện cười lớn như ngày hôm nay, làm Bành gia bọn họ mất hết mặt mũi.
Chỉ là mọi chuyện xảy ra sau đó, lại đại ra khỏi suy nghĩ của nhiều người, nhất là những người lo lắng cho vị Diệp Phu Nhân kia.
Dàn binh hùng tướng mạnh của Bành Thành Chủ, không những không đem vị Diệp Phu Nhân kia diệt sát tẩy đi sĩ nhục, mà khi bọn họ vào tòa nhỏ bé Diệp Phủ kia, lại một đi không trở lại.
Một lúc mất đi mười vị Siêu Phàm, kinh giận đang xen dưới, vị Bành Thành Chủ kia lại đích thân đi đến Diệp Phủ, thề đem tòa nhỏ bé Diệp Phủ kia xóa sổ