Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 147: Chương 147: Quyết chiến




“Phong Khắc Nhiên, ta không nghĩ ngươi lại tuyệt tình như vậy? Ngươi không nhớ đến giao tình của chúng ta thì thôi, nhưng mà ngươi ngàn vạn không nên nghe theo tên Nhân Tộc kia tuyệt diệt Yêu Tộc, dù sao bản thân ngươi cũng là Yêu Tộc một thành viên! “Bối Nam Đô rất là oán hận nói.

Nếu như Phong Khắc Nhiên đám người nhận tên Nhân Tộc kia làm chủ thì cũng thôi, nhưng mà không nên tàn sát tất cả Yêu Tộc a.

Chỉ cần thu quát tài nguyên thì hắn cũng là sẽ không ra mặt, nhưng Phong Khắc Nhiên đám người lại làm quá tuyệt, đây là không cho Yêu Tộc bọn họ không gian sinh tồn, hắn cũng bị buộc bất đắc dĩ mới tái xuất hiện, vì Huyết Nguyệt Yêu Tộc hiện tại lấy hắn tu vi cao nhất, hợp với Chu Tước Bộ Tộc Phụng Tam Thiên cùng Phụng Minh Huy mới có thể hi vọng thắng lợi.

“Các vị, không cần phải nhiều lời với đám người kia, bọn họ đã không còn là Yêu Tộc một thành viên, chúng ta nên tốc chiến tốc thắng thì hơn!” Đồng Văn Yêu Vương Tiêu Sắt mặt đầy cừu hận nói.

Hắn thông qua con đường biết được mấy ức tộc nhân của mình đã bị đám súc sinh kia diệt một tên không để lại, trong đó tôn tử thành viên Vương Thất cũng là đi theo chôn cùng, hắn là đối với Luyện Thần Quân đám người này hận muốn ăn tươi nuốt sống mới hả giận.

“Ân! Đồng Văn Yêu Vương nói không sai, chúng ta nên lập tức động thủ, trễ sinh biến cố, hơn nữa ta thấy tên Nhân Tộc kia không tại nơi đây, chắc chắn là đang núp tại một nơi u ám nào đó như một con rắn độc nhìn chằm chằm vào chúng ta, ta cũng đã nhìn thấy Thiên Dực Yêu Vương Phong Vũ Nhiên còn chưa có xuất hiện, tuy là Phong Vũ Xuân chỉ là một tên Yêu Vương sơ kỳ nhưng mà tốc độ của hắn rất là nhanh nhẹn ngay cả ta cũng là tự nhận theo không kịp, bên ta hiện tại nhân số đông đảo...... “Huyết Long Yêu Vương Long Lạp Đức như là có cơ hội được “trổ tài “ phân tích cao siêu của mình, hắn nói một tràn liên tục mà không hề có ý định ngừng nghỉ.

“Ầm ầm! “

“Ngươi thật lắm chuyện! “Phụng Minh Huy nghe có chút chịu đựng không nổi, một trào tung ra, ba trăm sáu mươi mét Long Thể của Long Lạp Đức đã bị đánh xuống mặt đất, toàn thân trên dưới không biết là bị gãy bao nhiêu cái xương.

Nhìn thấy tình cảnh này, mười mấy vị Yêu Vương còn lại trong lòng thật là mát lòng mát dạ, bọn họ đã khó chịu cái con rắn này từ lâu, ngặt nỗi bây giờ đang chung tay kháng cự cường địch nên bọn họ mới tạm ẩn nhẫn,nhưng mà con rắn này ngược lại không biết điều đang lúc tình hình căng thẳng hắn lại đi xổ một tràng vô nghĩa, không đi chỉnh nó chỉnh ai.

“Phụng Minh Huy!! Ngươi thật là quá đáng, ngươi có biết để có được thông tin tường.....ta chỉ nói cho vui!!!!” Long Lạp Đức từ phía dưới phi thân lên, đang muốn cùng Phụng Minh Huy lý sự.

Lại thấy Phụng Minh Huy, Phụng Tam Thiên, Bối Nam Đô toàn thân tỏa ra sát khí khóa lại hắn vị trí, chỉ có thể nuốt lại lời muốn nói vào trong bụng.

Không có cách, chỉ một Phụng Minh Huy đã đủ cho hắn uống một hồ, lại thêm hai tên Tối Cường Giả nữa, hắn chỉ có bị ngược phần, hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt hắn vẫn hiểu, hơn nữa vừa rồi hắn cũng không có thương tổn gì, không cần phải cùng Phụng Minh Huy không qua được.

“Phong Khắc Nhiên, Bạch Thuần Sâm, Bạch Hàm Khê có ba người chúng ta chiếu cố, tám tên Yêu Vương còn lại làm phiền các vị!” Phụng Tam Thiên Tước Nhãn khẽ chuyển, nói với đám Yêu Vương.

“Phụng huynh xin cứ yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ không để cho một tên chạy trốn! “ Tiêu Sắt nhe răng nói, hắn chờ thời khắc này đã rất lâu rồi.

“Ha ha... Rốt cuộc cũng chờ đến hôm nay, có thể ổn định mà đem đám súc sinh các ngươi tiêu diệt, Luyện Thần Quân,các ngươi là thời điểm trả mấy ức Đồng Văn Bộ Tộc sinh mệnh đến. “

Tiêu Sắt lại hét lên đến tận trời cao, Bạch Thuần Sâm lại khinh thường mà bĩu môi nói,“Tiêu Sắt, này liền phải xem ngươi có bản lĩnh hay không! “

“Ba người kia giao cho ta, còn lại phải xem các ngươi!” Phong Khắc Nhiên bỏ lại một câu, sau đó Hổ Thân chấn động, biến mất tại chỗ.

“Yên tân đi, còn lại Yêu Vương cứ giao cho chúng ta! “ Bạch Thuần Sâm gật đầu đáp.

Cho dù Phong Khắc Nhiên không nói là ba tên nào, nhưng mà bọn hắn đều hiểu là ba tên Chí Cường Giả kia, còn lại mười hai tên Yêu Vương là nhiệm vụ của bọn họ, luận quân số bọn họ kém hơn hai người, nhưng mà bù lại, cảnh giới lại cao hơn bên kia một đoạn, nếu còn không chế phục được, bọn họ chờ đợi vị chủ nhân kia từ thiên ngoại trở về cấp nuốt đi.

“Ầm ầm! Ầm ầm! “

“Phong Khắc Nhiên! Một mình ngươi lại muốn đấu với ba người chúng ta, thật là không biết sống chết! “Thấy Phong Khắc Nhiên bay đến chỉ thẳng mặt ba người bọn họ, Bối Nam Đô sao còn không hiểu được ý định của hắn kia chứ, “ Cũng được, trận chiến này qua đi, nếu như ngươi thắng có thể thống nhất Tây Hoang, nếu như ngươi thất bại, Luyện Thần Thành sẽ tan thành mây khói, chúng ta hãy đến đánh một trận cho sảng khoái đi!”

Đôi mắt híp lại, Phong Khắc Nhiên cũng gật đầu, không cảm tình nói! “Ngươi nói không sai, thiên hạ ân oán, bất quá chỉ là tranh quyền đoạt lợi, cá lớn nuốt cá bé, đứng trước cực đại lợi ích, một chút tình nghĩa có đáng là gì, hôm nay chỉ cần ta bại, Luyện Thần Thành chiếm lĩnh khu vực tạm thời sẽ thuộc về các ngươi chia cắt! “

Phong Khắc Nhiên chỉ nói tạm thời, là vì cho dù có thất bại để cho đám người Bối Nam Đô chiếm hết mười đầu ức vạn dặm sơn mạch, mấy ngày sau vị kia chủ nhân bản thể trở về sẽ lại rơi vào trong túi của hắn lại thôi, đây chỉ là điều tồi tệ nhất, vì hắn không bao giờ nghĩ mình sẽ thua, người có thể đánh thắng hắn tại Thiên Hoang này còn chưa có ra đời đâu.

“Ha ha...Nếu vậy thì chiến đi!” Lần này không phải là Bối Nam Đô nói mà là Phụng Tam Thiên.

Hắn đôi mắt mị lên, thống nhất Tây Hoang Yêu Tộc cũng là tâm nguyện của hắn, chỉ là tại Tây Hoang này cản tay cản chân quá nhiều, với lại tam đại Chí Tôn Yêu Tộc còn lại của Thiên Hoang cũng không đồng ý Chu Tước Bộ Tộc bọn họ bá chiếm Tây Hoang, cho nên thời gian lâu như vậy bọn họ cũng không làm được gì.

Nhưng mà từ khi cái gọi là Luyện Thần Thành kia xuất hiện, hắn đã ngửi được một tia cơ hội, một tia thống nhất Tây Hoang mà không bị tam đại Chí Tôn Bộ Tộc xen vào cơ hội.

Vì cơ hội này, hắn đã dung túng cho Luyện Thần Quân không ngừng xâm chiếm, mở rộng địa bàn, vì trong lòng của hắn suy tính, cho dù Luyện Thần Quân có nhảy nhót thế nào cũng chỉ là một vai hề mà thôi, Chí Tôn Bộ Tộc thực lực không phải là bọn người kia có thể tưởng tượng ra được, đánh đến cuối cùng, cũng chỉ là may áo cưới cho Chu Tước Bộ Tộc.

Bốn đầu Chí Tôn Yêu Vương gầm lên, vang vọng tại chín tầng mây, quanh quẩn tại ngàn dặm mọi sinh linh trong tai.

Vừa dứt lời, từng luồng sức mạnh từ Tứ Vị Yêu Vương bộc phát mà ra, phóng nhãn nhìn lại, không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo.

Tại cách bọn họ năm mươi dặm, hai bên Yêu Vương cường giả còn lại ánh mắt đỏ đậm, điên cuồng hướng đối phương phóng đi, toàn thân Yêu Lực nỡ rộ, quyền mang chưởng chỉ toàn bộ phóng xuất, thề đem đối phương diệt sát dưới chân.

...

“Thật là đồ sộ a.” Cách Ưng Sầu cốc ngàn vạn dặm xa, tại trên một tòa cao phong, thông qua Nô Ấn quan sát Diệp Tử Phàm không khỏi chặc lưỡi.

Yêu Vương trung, hậu kỳ động thủ có khác, giơ tay nhất chân đều có ức long lực lượng trở lên, cũng may hắn không đến nơi đó, nếu không với gần năm ngàn long lực lượng tại thân, cụ Phân Thân này của hắn không bị hủy đi là không thể.

Theo hắn an toàn nhất chính là ngồi chơi một chỗ, thông qua Nô Ấn quan sát Tây Hoang vận mệnh cuộc chiến mới là hợp lý nhất.

“Bắt xong đám người kia, nên xử lý thế nào đây! “Diệp Tử Phàm rù rì nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.