Tu vi của nàng nhờ vào cực kỳ cao thiên phú cùng với lại rộng lớn tài nguyên mà Tử Phàm ca ca để lại, trong vòng sáu tháng từ Siêu Phàm cảnh sơ kỳ tiểu thành đạt đến Siêu Phàm hậu kỳ viên mãn cảnh giới, có thể nói là lấy tốt độ hỏa tiễn để mà hình dung.
Nhưng mà ngu người mà nàng ngày nhớ đêm mong là Tử Phàm ca ca thì lại chẳng chịu về thăm nàng lấy một lần, không có người nào chia sẽ cái thành công này cùng với nàng, nàng vui vẻ lên được mới là quái sự.
“Tiểu thư! Chủ nhân đã từng nói qua, trong vòng một năm nhất định sẽ hồi lại Bát Hoang Thành thăm ngài, như vậy chắc chắn một năm sẽ trở lại, chủ nhân là một người vô cùng trọng lời hứa, tuyệt đối sẽ không có quên mất chuyện này đâu!”
Hỏa Thiên Xa chỉ đứng cách Diệp Tiểu Nha chỉ chưa đến mười trượng, như đã đoán biết trước nàng ta thế nào cũng sẽ hỏi câu hỏi như thế này, liền là chạy nhanh đến, mỉm cười trả lời.
Cái câu hỏi như vậy, trong vòng sáu tháng qua là con nha đầu này đã hỏi hắn không biết bao nhiêu là lần rồi, cứ sau một lần bế quan đi ra, sau khi kiểm chứng thực lực của mình xong, nàng ta sẽ là lại hỏi câu hỏi như thế, nói thật là hắn nghe hoài cũng thành cái thói quen.
Trước khi vị chủ nhân kia đi vào Linh Ma Đại Lục, đã từng hứa với lại Diệp Tiểu Nha, sau một năm sẽ quay trở lại thăm nàng ta, hắn đi theo Diệp Tử Phàm cũng có một đoạn thời gian, cũng là có chút hiểu biết về con người của Diệp Tử Phàm, thông thường y sẽ không bao giờ hứa hẹn, nhưng mà nếu đã hứa hẹn với ai, nhất định sẽ thực hiện đúng lời hứa của mình mà thôi.
Nhưng mà cái cô tiểu thư này của hắn lại làm như nghe không hiểu, hoặc có lẽ là hiểu nhưng cố tình không hiểu một dạng, cứ cách vài ngày lại đến hỏi hắn một lần, nàng ta không có chán hay sao ấy.
“Xa Lão! Ta nghĩ Tử Phàm ca ca đã gặp chuyện gì khó khăn tại Linh Ma Đại Lục mất rồi, ngài hãy để cho ta đi đến Linh Ma Đại Lục giúp đỡ cho Tử Phàm ca ca, như thế nào? “
Diệp Tiểu Nha tròng mắt nhất chuyển, lại ra chiêu mới, Tử Phàm ca ca không hồi lại Bát Hoang Thành thăm nàng, như vậy nàng liền chạy đến Linh Ma Đại Lục tìm Tử Phàm ca ca, như vậy cũng là giống nhau cả thôi, không phải là mọi chuyện tốt đẹp cả hay sao?
Dù sao bây giờ thực lực của nàng cũng đã cường hơn sáu tháng trước rất nhiều lần rồi, tuy vẫn là Siêu Phàm cảnh, nhưng mà nàng có thể vượt cấp khiêu chiến Chân Huyền cảnh mà còn có thể chiến thắng, những tên Ma Soái bên Linh Ma Đại Lục kia tuyệt đối không phải là đối thủ của nàng đâu.
Đối với Ma Tộc cùng Yêu Tộc cảnh giới phân chia, những ngày tháng qua thông qua Lý gia đám người nàng cũng là biết khá là rõ ràng rồi, không còn mù tịt kiến thức như tại thâm sơn cùng cốc Diệp Thành trước kia nữa đâu.
Theo như những gì nàng biết được, Ma Tộc bên kia phân chia cảnh giới là Ma Binh, Ma Tướng, Ma Soái, Ma Vương, Ma Hoàng, Ma Tôn, bên Yêu Tộc cũng là như vậy mà tiến hành.
Sáu đại cảnh giới kia tương ứng với lại Nhân Tộc từ Võ Mạch cho đến Hóa Thần, nàng có thể đánh bại Chân Huyền cảnh cường giả, cũng là tương đương có thể đánh bại Ma Soái cấp cường giả của Ma Tộc, nếu như không gặp Ma Vương trở lên cấp cường giả, an toàn của nàng tuyệt đối là sẽ không có vấn đề gì.
Một khi đi đến Linh Ma Đại Lục gặp lại Tử Phàm ca ca, huynh ấy nhất định là sẽ kinh hỷ đến há hốc mồm cho mà xem! Diệp Tiểu Nha trong lòng là không ngừng y y nghĩ.
“Khụ...Khụ... Tiểu thư! Ta khuyên ngài nên bỏ cái ý định đi vào Linh Ma Đại Lục ấy đi, ta sẽ không bao giờ đồng ý cho ngài làm như vậy! “
Hỏa Thiên Xa nghe Diệp Tiểu Nha nói như vậy, liên tục ho khan, xua tay liên tục, phản đối cái ý nghĩ điên rồ của nàng ta.
“Bà cô của ta ơi, để cho cô đi vào Linh Ma Đại Lục, cô còn chưa bị đám Ma Tộc kia nuốt gọn, cái bộ xương già này của ta đã bị vị kia độc ác chủ nhân cấp diệt trước rồi! “ Hỏa Thiên Xa trong lòng là oán thầm không thôi.
Siêu Phàm cảnh mà muốn đi vào Linh Ma Đại Lục chơi đùa, đừng có nói giỡn, nơi kia ngay cả Thông Thần cảnh cường giả cũng là chết như rạ kia kìa, Diệp Tiểu Nha cô nàng này đi vào Linh Ma Đại Lục, hắn dám dùng cái tính mạng cam đoan, không ra vài giây nàng ta rất nhanh liền sẽ ngỏm củ tỏi.
Diệp Tiểu Nha có thể đánh bại Chân Huyền cảnh cường giả, làm ơn, đây chỉ là Chân Huyền cảnh sơ kỳ cường giả mà thôi, hơn nữa, những tên giao thủ với lại Diệp Tiểu Nha đều là biết rất rõ thân phận của nàng, bọn chúng dám ra nặng tay hay là sao?
Nếu như là quang minh chính đại quyết đấu, thực lực hiện tại của Diệp Tiểu Nha hoàn toàn có thể đánh bại những tên Chân Huyền cảnh cường giả kia, nhưng mà nếu là sinh tử bác đấu, Diệp Tiểu Nha là nắm chắc cái chết trong tay.
Diệp Tiểu Nha nàng ta tuy có thực lực cường đại hơn, nhưng kinh nghiệm sinh tử chiến đấu còn là rất kém, rất là dễ dàng bị những tên lăn lộn bên trong Tu Luyện Giới nhiều năm qua mặt.
Nói không ngoa, chỉ cần Diệp Tiểu Nha đi đến Linh Ma Đại Lục, không cần nàng ta đụng phải Ma Vương cấp cường giả, chỉ cần một tên Ma Soái mà thôi, cũng có thể nhẹ nhàng đưa nàng ta lên Tây Thiên. Thử hỏi với cái tình hình như thế, hắn làm sao dám để cho Diệp Tiểu Nha đi vào Linh Ma Đại Lục.
Còn kiếm cái cớ là vị kia Chủ Nhân gặp phải nguy hiểm, cái này là không thể nào, Ngụy Thánh cường giả tại Hạ Giới Tinh Vực này đã là đứng tại đỉnh tiêm rồi, cơ hồ Thánh Vương không có ra tay, Ngụy Thánh cường giả là tuyệt đối vô địch.
Không may vị chủ nhân kia có gặp đại nạn, với cái tu vi thái điểu của cô thì có thể làm được cái gì! Rất nhiều chuyện hắn cũng chỉ là để tại trong lòng, cũng là không có nói thẳng ra, hắn là sợ vị tiểu cô nương này không chịu nỗi đã kích liền suy sụp, như vậy thì không có hay ho gì cho lắm.
Nhiệm vụ chính yếu của hắn là thủ hộ Diệp Tiểu Nha an toàn, như nàng ta đi vào Linh Ma Đại Lục, không biết sinh tử như thế nào, nhưng mà cái mạng của hắn không giữ được là điều chắc chắn.
“Hừ! Không cho ta đi thì thôi! “
Diệp Tiểu Nha cho dù biết được cái đáp án này, nhưng mà cũng cực kỳ là bất mãn, chu cái miệng nhỏ nhắn xinh xắn của mình lên, căm giận nói.
Nàng là biết cái bản lĩnh của Hỏa Thiên Xa, nếu như hắn đã không cho nàng rời đi, cho dù nàng có dùng phương pháp gì cũng chỉ là phí công.
“Tiểu thư! Hay là để ta dẫn ngài ra bên ngoài Thành Chủ Phủ vui chơi một chút! “
Diệp Hán Lương thấy Diệp Tiểu Nha không có vui, hết sức là đau lòng, liền là đi đến bên cạnh của nàng, đưa ra đề nghị.
Mỗi một lần nàng không có vui, hắn liền là dùng cái biện pháp này, ra bên ngoài, hòa mình vào không khí thái bình thịnh thế của Bát Hoang Thành, chơi những trò chơi mà nàng thích, có thể làm cho Diệp Tiểu Nha lấy lại sự hoạt bát vui vẻ vốn có, quên đi những chuyện không vui.
Cái chiêu này hắn là sử dụng bách phát bách trúng, dù sao, bây giờ Diệp Hán Lương cũng chỉ là một vị tiểu cô nương.
“Không cần! Ta lại sẽ tiếp tục bế quan, không có đột phá Chân Huyền cảnh, ta sẽ không có xuất quan! “ Diệp Tiểu Nha lần này lại không có ăn Diệp Hán Lương này một bộ, hai tay nắm chặt thành quyền, rất là quyết tâm nói.
Vui chơi làm cái gì kia chứ! Không có Tử Phàm ca ca tại bên cạnh, nàng cảm thấy hết sức là vô vị, nàng muốn tăng lên bản thân thực lực, cho đến khi Hỏa Thiên Xa thấy nàng đã đủ tư cách đi vào Linh Ma Đại Lục thì mới thôi.
Nàng là biết đến, Hỏa Thiên Xa ra sức ngăn cản nàng, chẳng qua là vì thực lực của nàng không đủ mà thôi,nàng sẽ hết sức cố gắng, Chân Huyền cảnh không được thì nàng sẽ đột phá Pháp Thần, Pháp Thần còn không được nữa nàng sẽ đột phá Thông Thần, cứ như vậy mà tiến hành, đến khi nào cái vị Xa Lão đáng ghét này không còn lý do phản đối nữa thì thôi.
“Vút.... Xoẹt! “
“Lương bá bá! Những cái chiếc Phi Chu kia là như thế nào, bọn họ muốn di chuyển đi đâu?”
Diệp Tiểu Nha đi không được bao lâu, liền là dừng lại bước chân, nhìn lên bầu trời cách Thành Chủ Phủ không xa tửng chiếc từng chiếc đủ mọi cấp bậc Phi Chu nối đuôi nhau bay đi, không khỏi kinh ngạc hỏi Diệp Hán Lương.
Một hai chiếc di chuyển nàng là không có để ý, nhưng số lượng lên đến hàng chục chiếc, lại còn không ngừng phía sau tiếp tục, cái này không thể nào làm cho nàng không chú ý.
Đây là đại lượng Tứ Tinh, Ngũ Tinh thế lực tại Bát Hoang Thành, thậm chí cả Bát Hoang Vực đang muốn rời khỏi Bát Hoang Vực đây mà.
Nàng là có chút không hiểu, đây có phải là do chính sách nàng đưa ra không có được tốt, hay nàng cai trị Bát Hoang Vực mất lòng tất cả mọi người, cho nên bọn họ mới rời bỏ nàng mà đi.