Định Mệnh Của Mảnh Ký Ức

Chương 2: Chương 2




Nó bước vào lớp, bao ánh mắt chợt đổ dồn về phía nó, tay chân nó đổ hết mồ hôi. Nó vội nhìn xung quanh xem có chỗ nào trống nhưng chỉ còn bàn cuối là lưa thưa chỗ nên nó bước thật nhanh xuống dưới đó. Vừa mới chỉ ngồi xuống và kịp định thần thì:

-Eh Lan, nghe đồn là có một boy vô cùng hot sẽ lạc vào lớp chúng ta đó.

-Thiệt không bay, sướng quá ya nhưng hot đến cỡ nào hả Mai?

-Đẹp trai, nhà giàu thì không phải bàn nữa, đua xe thì số 1, chơi rành tất cả các môn thể thao trong đó nỗi bật nhất là bóng rổ, body thỳ cực chuẩn, nhưng hình như lớn hơn chúng ta một tuổi….nói chung từ perfect cũng không thể nào đánh giá nỗi

-Trời ơi!!! Đã vậy sao, mà tên là gì ?

-Ngô Hoàng

-Á…nghe tên thôi cũng đã thấy “thèm” háhá

“Trên thế giới này lại có một đứa con trai như thế rứa, chắc là mấy nàng này lại chém gió rồi … Hình ảnh đã đăng“ – Thiên Bình nghĩ

Cụp!!! Cánh cửa chợt mở ra, nó vội nhìn lên thì ra là…………..thầy giáo bước vào.

Cụp!!! Cánh cửa lại mở ra một lần nữa, lần này là một sinh viên khác bước vào, nó chợt nhận ra í í í ……………bạn nữ này xinh quá ( ^.^)

Cụp!!! lần này nó không thèm ngóng lên cửa nữa, đang lay hoay mở balô lấy sách vở ra thỳ…………..

[Continue]

Trên cái bàn của nó chợt có thêm một cái ba lô nữa. Nó quay sang tính “hề lú” bạn mới thì phát hiện ra người đang đứng trước mặt nó chính là kẻ đã lái chiếc moto hôm nọ. Nó giật mình tập trung tất cả sức lực lên cặp mắt căng hết sức có thể để nhìn vào hắn.

“Hớ,…chính là hắn, người ở khu khuôn viên villa.” – nó thét lên, nhưng chỉ là trong suy nghĩ.

Mặt nó bắt đầu tối sầm đi, hai bàn tay nắm chặt lại… Đầu nó bắt đầu sôi lên, khi nhìn thấy hắn, những suy nghĩ về hắn bỗng chốc ùa về cùng một thời điểm trong nó, cứ như chuyện vừa xảy ra hôm qua vậy. Mọi thứ rõ mồn một, những ký ức vô cùng xấu về hắn cứ dần ào về trong tâm trí. Từ nhỏ đến giờ, mặc dù nhà nghèo, ba phải làm lụng vất vả để kiếm tiền mà còn phải thay thế vị trí của má nó đã mất từ rất lâu rồi. Nhưng nó chưa bao giờ làm điều gì có thể khiến một ai đó phải sỉ vả nó như hắn.

Bỗng hắn cất tiếng :

-Có phải là tôi đẹp trai đến như vậy không? – Miệng thì hỏi nhưng cặp mắt của hắn thì không thèm nhìn đến nó

-Có, có, anh đẹp trai lắm, nhìn anh Hoàng có khi còn hơn cả mỹ nam Hàn Quốc ấy, hyhy!!! – tự nhiên hai nàng ngồi bàn trên quay xuống trả lời một cách nhiệt tình

-Hơ, nhìn hắn đẹp trai chỗ nào chứ? – Bình Bình đáp

-Không đẹp chỗ nào, thế mà từ lúc bước vào đến giờ ai nhìn tôi mê mẩn vậy?

-Nói mà không biết ngượng àh? Mà cũng đúng thôi, tôi nghĩ da mặt anh chắc cũng phải bằng mấy cái mặt bàn này cộng lại.

-Cô có biết mình đang phát ngôn gì không hả? – Hắn liếc sang nhìn nó với vẻ mặt kênh kiệu

-Tất nhiên rồi. Bộ tôi nói sai gì sao? Anh có pro thì chứng minh cái mặt anh không dày như cái bàn này đi – vừa nói tay nó vừa chỉ xuống cái bàn.

-Cô… Cô có giỏi thì chứng minh cái bàn này mỏng hơn cái mặt của tôi xem

BỤP….!!!!

-Đề nghị anh chị không làm ồn lớp học. Hôm nay là bữa đầu tiên nên tôi chỉ nhắc nhở.”- thầy giáo nghiêm nghị nói.

-Dạ! em xin lỗi thầy ạh – Nó lúng túng đáp

Còn Ngô Hoàng thì ậm ừ cho qua chuyện. Không khí giữa cả hai trở nên im ắng hơn cho đến cuối giờ học…

….

Sau khi kết thúc giờ học, đám con gái trong lớp lại ùa nhau xuống xin số đt của chàng hotboy. Một cảnh tượng nháo nhào xảy ra chẳng khác gì một đám fan hâm mộ đang vây quanh thần tượng của mình (hơi chém một tí ^”^) đó là chưa kể bọn gái của lớp khác. Tuy nhiên hắn vội lẩn đi để tìm lối thoát cho đám đông. Bỗng một tiếng la cất lên : “

-Ngô Hoàng! Đứng lại cho tôi!!!! Hình ảnh đã đăng

Cả đám bao gồm cả hắn ngạc nhiên quay sang hướng phát ra âm thanh chói tai

-Nếu anh không xin lỗi tôi thì đừng hòng về an toàn nház ….- Bình Bình chỉ tay thẳng mặt hắn mà nói.

Những người có mặt ở đó (trừ nó) bắt đầu bàn tán xôn xao va ngay cả Ngô Hoàng cũng cảm thấy bất ngờ

-Cô đang đu dây điện àh? – Hắn hỏi với nét mặt trâng tráo vô cùng

-Hơ….vẫn lại là cái câu hỏi vớ vẩn ấy àh? Anh nhìn kĩ xem có thấy tôi quen không rồi hẵn nói vậy.

-Cô hả …. Àh tôi biết rồi

.(Lúc này mọi người đều ngạc nhiên nhìn về hướng Bình Bình, nó hất mặt lên mà cũng có vẻ hơi bất ngờ vì hắn nhận ra mình…)

-Chắc cô cũng là một trong số cô gái xin số đt tôi mà không được tôi cho nên mới nổi cơn điên lên àh?

-Anh…….được lắm bây giờ thì tôi nổi cơn điên thật đây

Nó dùng hết mana(công lực) đá vào chân hắn thật mạnh khiến hắn một phen bất ngờ không đỡ được, sau đó chiếu thẳng cặp mắt đầy lửa vào mặt đối phương và nói “tôi cho anh một đêm để kiểm duyệt lại cái bộ óc xem anh có lỗi gì với tôi hay không? Nếu mai anh vẫn không nhớ thì tôi sẽ cho anh thử thêm tuyệt chiêu mới của tôi…..đồ bại não?”

Wow!!! Một cảm giác rất Yomost, một chân của Ngô Hoàng bị sụi xuống, hai tay thì ôm cái chân bị đau cứ như đang nhảy lò cò vậy, cặp mắt thì không thể nào rời khỏi cái khuôn mặt của Bình Bình, chợt hắn cảm thấy khuôn mặt đó sao mà quen thuộc quá, trông hotboy giờ đây hài không thể tả được. Nói xong nó bỏ đi trước những con mắt tròn xoe, miệng ai nấy đều há hốc cứ như vừa chứng kiến hai con kiến “hun” nhau. ( ũa mà hai con kiến có hun nhau được không ta…)

*****

-Sao rồi gái iêu, hôm nay đi học có say nắng anh hotboy nào chưa? – nhỏ Vy hí hửng hỏi

-Hotboy thì chẳng thấy chỉ thấy mỗi hotbainao (hot bại não)

-Ạch…là sao ta? Bộ trường Hoa Sen tuyển sinh bại não àh?Hình ảnh đã đăng – nhỏ vẫn chưa biết Bình Bình vừa mới “lên cơn” nên hỏi một câu rõ ngây ngô

-Thôi ăn cơm đi, tao đói lắm rồi – nó cầm bát cơm ăn khí thế nhưng có vẻ nuốt không vô.

-Mày làm sao vậy? Ngày đầu tiên học đại học mà trông mày “tối thui” vậy? Để tao kể mày nghe thu hoạch hôm nay của tao nhaz.

-Ùa

-Sáng ra bắt bus, cái ông tài xế bus mắt bị “chột” hay sao ấy, một cô bé xinh đẹp, dễ thương, ngây thơ, hiền lành, đoan trang, dịu dàng, thuỳ mị, nết na,….(tạm stop ở đây chứ em~ mà tả về mình là nói đến sáng vẫn chưa hết) vậy mà bác ấy nỡ lòng nào chạy một lèo…….thế là phải đến trường trễ. Nối tiếp thu hoạch này đến thu hoạch khác, vào đến trường thấy bạn trai kia trông so hot quá, đi ngang nhìn tao một phát, thế là tao phản xạ tự nhiên của một đứa con gái, nhìn lại mà không hiểu sao cây cột nó mọc lên từ khi nào không biết, thế là….BỤP!!! Hình ảnh đã đăng

-Háhá đáng đời mày, cho chừa cái tội nhí nhố háhá…sặc sặc – Bình Bình cười sặc cả cơm vào mặt nhỏ Vy.

-Con nhỏ này mất nết chưa kìa, lau sạch mặt cho tao nhanh lên, ai lại chơi dơ như mày chứ. Có tin tao “vô tình” sặc lại vào người mày không hả?….kakakakakakakaka

-Mày đúng là con khùng

Trông mặt nhỏ Vy cười gian, làm Bình Bình không nhịn được, cười sặx sụa, quên hẳn chuyện bực bội hồi sáng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.